Chương 26: Giết ngũ giai ma thú

Đi một hồi cuối cùng bọn hắn đã đến được cánh rừng Nguyên Sơ Đại Lâm và bắt đầu theo lối mòn tiến vào bên trong.

Đi được một đoạn khá sâu bọn hắn liền nghỉ ngơi một hồi, trong lúc đó hắn bắt đầu triệu hoán Tiểu Tuyền từ Tiểu Thế Giới ra bên ngoài.

"Kya, kyaaa". Vừa ra đến bên ngoài nó nhìn xung quanh một hồi rồi phấn khích kêu lên.

"Nào! Tiểu Tuyền không được bay lung tung kẻo lạc bây giờ". Hắn thấy Tiểu Tuyền bay lượn trên cao liền liền hô lên nhắc nhở nó.

Hắn vừa dứt lời đột nhiên cánh rừng bắt đầu có động tĩnh chim chóc, động vật hoảng sợ nháo nhúc cả cánh rừng, dường như thứ làm bọn chúng sợ hãi chính là sự hiện diện của Tiểu Tuyền.

"Kyaaaaaaa"

"Tiểu Tuyền mau xuống đây!". Thấy khu rừng có chút biến động hắn lần nữa kêu Tiểu Tuyền bay xuống.

"Kyaaa~". Nó nghe hắn lần nữa gọi mới chịu bay xuống trước mặt hắn rời kêu lên.

"Ngươi không nghe lời lần sau ta sẽ không cho ngươi ra ngoài nữa". Hắn trừng Tiểu Tuyền rồi nói với nó.

"Kyaa, Cha..Tiểu Tuyền biết rồi..Tiểu Tuyền sẽ ngoan mà". Bị mắng mặt nó xụ xuống đi tới bên chân hắn rồi nói.

"Hihi, nhìn vẻ mặt này của Tiểu Tuyền cũng quá đáng yêu đi chứ"

"Lại đây mẫu thân ôm ngươi một cái". Chỉ Nhược thấy nó như vậy nhìn cũng rất đáng yêu liền cuối người xuống đưa tay kêu nó lại.

"Tiểu Tuyền mới xuất sinh mấy ngày thôi bây giờ đã to lên không ít rồi nhỉ". Ôm nó trên người nàng cảm thấy bây giờ nó đã to lên không ít nói, mới mấy ngày trước nó liền chỉ bằng bắp chân bây giờ liền đã to ngang thân của nàng rồi.

"Điều là do nàng nuôi nó quá tốt, nó sớm cũng bị nàng nuôi béo lên đến mức bay không nổi".

Đúng vậy mỗi lần Chỉ Nhược nó ăn điều cả nghìn viên Thượng Phẩm linh thạch đã thế nàng còn cho nó ăn ngày ba bữa nữa, nhiều lúc hắn thắc mắc nhà nàng có mỏ linh thạch hay không.

"Chàng có nói quá thôi, trẻ nhỏ ăn nhiều mới mau lớn chứ".

"Kya!!" Đột nhiên Tiểu Tuyền kêu lên một tiếng rồi nhảy xuống đất nhìn về phía trước.

"Bị bao vây rồi sau". Hắn cũng cảm nhận được mùi sát khí phát ra từ xung quanh song hắn bắt đầu rút kiếm ra.

"Là Nguyệt Lang! Nhanh như vậy chúng ta đã tiến vào lãnh thổ của chúng rồi sao, chàng cẩn thận móng vuốt của chúng có chứa chất độc tê liệt". Chỉ Nhược liền nhắc nhở hắn một chút nói.

"Gừ gừ!"

Hơn 20 con sói từ từ lộ diện, chúng đã bao vây bọn hắn từ lúc nào, đúng là tứ giai ma thú có khác liền che giấu khí tức từ xa tốt như vậy.

"Húúúúúúúú"

"Là ngũ giai Nguyệt Lang!!!"

Bỗng nhiên từ mõm đá trên cao xuất hiện một đầu khổng lồ cự lang cao hơn 3m, nó hú lên một tiếng uy mãnh.

"Gàoooooo!" Tiểu Tuyền bên dưới cũng gào lên đáp trả.

Tiếng gào của nó cũng có chút Long uy nhưng mà nó lạ lắm không đủ sức để đe đọa đàn sói đói này.

Những con sói nghe được tín hiệu bắt đầu dàn trận, chúng di chuyển xung quanh bọn hắn theo hình tròn rồi từ từ nhanh hơn đến mức chỉ nhìn thấy tàng ảnh, song chúng bắt đầu nhanh như chớp thay phiên nhau nhảy vào tấn công bọn hắn.

"Keng!"

"Keng!"

Hắn vung lên kiếm ngăn cản lại bộ móng vuốt sắc nhọn đang hướng về hắn lao tới.

"Phanh!". Một con sói lao vào lãnh trọn một chưởng của Chỉ Nhược văng ra trúng vách đá rồi nó từ từ bị đóng băng lại.

"Gia tốc thời gian 10 lần!"

Chuyển động của bầy sói bắt đầu chậm lại một chút đủ cho hắn quan sát được chuyển động của chúng.

"Để ta xem uy lực của ngươi như thế nào, Kiếm Trảm Thời Không thức thứ sáu Vạn Kiếm Quy Tông!"

Bỗng nhiên trên bầu trời xuất hiện vô số những thông đạo.

"Diệt!". Hắn đưa kiếm về phía trước lạnh lùng nói một chữ. Từ vô số những thông đạo bắt đầu bắn xuống đàn sói vô số đạo quang kiếm.

Từ đàn sói bắt đầu phát ra những tiếng kêu la thảm thiết.

"Đây là chiêu thức gì liền đáng sợ như vậy..". Chỉ Nhược nhìn thấy cảnh trước mặt quá hãi hùng mà thốt lên.

Một kiếm kỹ của hắn liền tiêu gần hết bầy sói liền chỉ còn vài con sống sót với những vết thương tích chằn chịt trên cơ thể, bọn chúng cũng đã không thể chiến đấu được nữa.

"Kiếm kỹ này liền tiêu hao lớn như vậy, một phát liền tiêu hao hơn 4 vạn linh lực!". Một lần liền bị rút nhiều linh lực như vậy hắn toả ra khá xuống sức bắt đầu khuỵu xuống thở gấp.

Thực tế không như bên trong thế giới tinh thần, bên trong thế giới tinh thần hắn có thể tung vô vàn những kỹ năng, kiếm kỹ mà không mệt mỏi hay hết linh lực. Nhưng uy lực này quá mức kinh khủng rồi, hắn nghĩ nếu hắn triển khai được uy lực thật sự của kiếm kỹ này thì sẽ ra sao, nghĩ đến đây thôi hắn đã hết sức hưng phấn rồi.

"Rốnggggg!". Thấy đồng loại của mình trong chớp mắt bị tru diệt gần hết con cự lang bắt đầu bạo nộ phóng xuống trước mặt bọn hắn rống lên, cơ thể nó bắt đầu toả ra đen kịch ma khí.

"Xoát"

"Phanh!..ầmm!"

Nó đột nhiên lao đến hắn nhanh như một tia chớp hắn không kịp quan sát thấy liền đã bị chấn một quyền văng vào vách núi.

"Khụ khụ, ngũ giai ma thú là như thế sao quá chênh lệch". Hắn cố gượng dậy ho ra một ngụm máu.

"Phu quân!!!". Chỉ Nhược nàng hốt hoảng thất thanh hô lên. Rồi nhanh chóng chạy đến chỗ hắn.

Con cự lang nó tiếp tục di chuyển nhưng bị Tiểu Tuyền chặn lại.

"Kyaa!! Gàooo!!!"

Con cự lang thấy Tiểu Tuyền chặn trước mặt nó liền há miệng ra một quả cầu lửa lập tức được tụ lại song nó phóng đến Tiểu Tuyền.

Xung quanh Tiểu Tuyền bỗng nhiên xuất hiện một quả cầu với vô số văn tự cổ màu đỏ đang di chuyển xung quanh hình cầu hấp thụ lấy quả cầu lửa. Rồi đột nhiên phản lại con cự lang.

"Phừng..ầmm!"

Bất ngờ lãnh trọn lại đòn tấn công của chính mình con cự lang bị vụ nổ đẩy lùi một đoạn.

Song nó lấy lại thăng bằng rồi lao tới tấn công Tiểu Tuyền bằng vuốt.

"Xoát xoát"

"Phanh!". Móng vuốt nó đập vào những văn tự cổ đang bao bọc lấy Tiểu Tuyền, một lần nữa nó bị phản lại đòn công kích của mình rồi văng về phía sau.

Ở một bên Chỉ Nhược đang đỡ hắn đứng dậy.

"Phu quân chàng có sao không". Nàng với giọng cực kỳ lo lắng hỏi hắn.

"Khụ khụ, ta không sao chỉ bị gãy 2 cái xương sườn, vẫn chiến đấu được"

"Nhưng chàng---". Chỉ Nhược nàng định nói gì liền bị hắn ngắt lời.

"Nàng yên tâm ta ta có cách hạ được nó". Nói xong hắn lấy ra 1 viên Bổ Khí đan ăn vào.

Hắn xong hắn liền dùng dịch chuyển đi tới chỗ Tiểu Tuyền.

"Tiểu Tuyền ngươi làm rất tốt, lần này để cho ta!"

Nói xong hắn vung tay về phía con cự lang rồi hô lên.

"Lồng Giam Vô Hạn!"

"Xoát". Nó cảm thấy nguy hiểm liền tránh né.

"Chết tiệt! Nhanh như vậy". Phản ứng của nó quá nhanh đi.

"Gia tốc thời gian 20 lần!".Mọi thứ xung quanh hắn bắt đầu chậm lại.

"Lồng Giam Vô Hạn!". Lần này hắn không thể khinh thường tốc độ của con Nguyệt Lang này nữa, mặc dù trong lĩnh vực gia tốc thời gian nhưng hắn vẫn gia tăng thể tích của khối lập phương lên to hơn.

Từ hư không một khối lập phương xuất hiện nhốt lấy con cự lang.

"Ầm! ầm! ầm!". Đột nhiên bị nhốt nó lập tức phản kháng mãnh liệt liên tục tấn công bên trong khối lập phương nhưng không thể làm gì được.

Hắn bắt đầu thu nhỏ khối lập phương lại cố định con cự lang lại một chỗ rồi nói.

"Ta sẽ siêu thoát cho ngươi! Kiếm Trảm Thời Không thức thứ nhất!"

"Xuyên Toạ!". Vận hết linh lực vào một kiếm hắn đâm về hư không một nhát, nhát kiếm từ hư không trực tiếp xuyên qua Lồng Giam Vô Hạn đâm thẳng vào tim con cự lang trực tiếp cướp đi sinh mạng của nó.

. . . . .