Ba người bọn hắn hiện tại ngồi dưới sàn nhà trầm ngâm với tách trà và yên tĩnh nhìn Dạ Tuyền đang nằm đó ngủ say.
"Bích Diệp ngươi không phải chỉ là một đầu linh thể của sinh mệnh thần thụ hơn 3 vạn năm tuổi thôi sao tại sao nhìn ngươi có vẻ biết rất rõ chuyện của mấy trăm triệu năm trước vậy và chuyện tương lai gì đó y của ngươi là gì? Ta và ngươi vốn không quen biết tại sao ta có cảm giác rất thân thuộc với ngươi và nhìn ngươi có vẻ hiểu rất rõ về ta?". Trên tay tách trà hắn đưa lên miệng uống một ngụm xong hắn đưa ánh mắt nhìn sang Bích Diệp rồi đột nhiên hỏi nàng một loạt câu hỏi.
Chỉ Nhược một bên nghe hắn nói cũng rất thắc mắc về Bích Diệp nữ nhân này từ lúc xuất hiện liền thần thần bí bí nói chuyện úp úp mở mở nhưng không nói gì chỉ lẳng lặng ngồi thưởng thức trà và nghe xem Bích Diệp nữ nhân này sẽ nói gì.
"Chủ nhân Sinh Mệnh Thần Thụ trên thế giới này liền chỉ có một và Sinh Mệnh Thần Thụ có một khả năng đặc biệt đó là Sinh Mệnh liên kết, khả năng này giống như tên gọi của nó liên kết sinh mệnh với tất cả thực vật trên thế giới này và cho phép Sinh Mệnh Thần Thụ vô hạn tái sinh, nếu Sinh Mệnh Thần Thụ vì lý do gì mà chết đi thì chỉ cần trên thế giới này vẫn còn tồn tại một đầu thực vật Sinh Mệnh Thần Thụ sẽ tại một khoảng không thời gian bất định một lần nữa sống lại với ký ức không thay đổi. Tiểu nữ hiện tại chỉ có thể giải đáp cho ngài những điều đó, còn những chuyện sau tiểu nữ chưa thể nói cho ngài nghe được, xin ngài hãy hiểu cho tiểu nữ thưa chủ nhân...Ngài hiện tại chỉ cần biết ngài cần phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn nữa và khi ngài đủ mạnh sẽ tự khắc biết được tất cả mọi thứ". Bích Diệp giải thích cho hắn về tồn tại của Sinh Mệnh Thần Thụ xong đột nhiên nàng ánh mắt nàng trở nên buồn bã chứa đựng những chuyện gì đó không thể nói ra được song nàng yên lặng một hồi rồi bình thường trở lại và tiếp tục nói.
"Ngài yên tâm tiểu nữ sẽ giúp ngài trở nên mạnh mẽ hơn thưa chủ nhân a". Bích Diệp đi tới cầm lấy tay hắn đặt lên đôi ngọc thỏ của mình song đè hắn xuống và nói.
"Ah"
Cảm nhận trên tay thật mềm mại đôi ngọc thỏ hắn như một thói quen xoa bóp lấy vài cái khiến Bích Diệp khẽ rên lên.
"Các ngươi!! Tử Thiên chàng!". Chỉ Nhược một bên đặt mạnh tách trà xuống tỏ ra tức giận nói.
"Nữ chủ nhân ngươi không cần sinh khí như vậy nếu không chúng ta hai cái cùng nhau hảo hảo hầu hạ chủ nhân". Bích Diệp nói xong bỗng nhiên những sợi dây leo không biết từ đâu xuất hiện trói Chỉ Nhược lại nhấc bổng nàng lên kéo đến.
"Nữ nhân đáng chết nhà ngươi đều muốn làm gì!! Đây còn là ban ngày!!". Bị dây leo trói buộc trên không trung Chỉ Nhược tức giận mắng Bích Diệp.
Bích Diệp đang nằm đè trên thân thể hắn bỗng nhiên ngồi dậy xoay người hướng về phía Chỉ Nhược vương ra đôi tay ngọc của nàng, một tay luồng vào y phục của Chỉ Nhược bắt lấy đôi thỏ ngọc của nàng, một tay sờ xuống tiểu nguyệt của nàng vuốt ve song đôi môi mềm mại của Bích Diệp đột nhiên bắt lấy đôi môi của Chỉ Nhược ướt át hôn xuống.
"Nữ nhân này!! Ngươi!! Không được--ơ ưmmm".
"...". Tử Thiên.
Bích Diệp nữ nhân này liền như thế mạnh bạo? Liền đều là nữ nhân với nhau nàng cũng không bỏ qua!!?
"Ngươi!! Không được...ta là của Tử Thiên.. phu quân..ah~". Chỉ Nhược cảm nhận được bên dưới tiểu nguyệt của nàng đang bị Bích Diệp vấy bẩn liền rất tức giận nói nhưng sau đó nàng khẽ rên lên.
"Nữ chủ nhân ngươi nói đúng chúng ta đều là của chủ nhân vì vậy hai chúng ta đều phải thật hảo hảo hầu hạ ngài ấy a~". Nói xong Bích Diệp thả Chỉ Nhược ra xong nàng cởi ra những chiếc lá che các bộ phận nhạy cảm của mình song ngồi đè lên tay trái Tử Thiên và sờ soạng lấy cơ ngực của hắn.
"Chủ nhân~..chụt, ưmm~". Bích Diệp mạnh bạo hướng môi hắn hôn xuống.
Đứng một bên nhìn phu quân của mình và nữ nhân chết tiệt kia đang ướt át hôn nhau Chỉ Nhược cũng không muốn nói gì nữa liền cởi ra y phục của nàng xong nàng đi tới kéo xuống quần của hắn, miệng nàng hướng tới binh khí đang dựng đứng của hắn mút lấy thật sâu.
Lúc trước nàng đã từng xem qua sách hướng dẫn hoan ái nhưng đây là lần đầu tiên nàng làm những thứ này với phu quân của nàng, nàng muốn thật hảo hầu hạ phu quân của mình nếu không phu quân của nàng liền sẽ bị ả nữ nhân hồ ly tinh kia cướp mất.
Những âm thanh ướt át vang lên khắp căn nhà tranh một lúc sau đột nhiên hắn cảm thấy mình đã không thể kiềm được nữa liền gọi Chỉ Nhược gấp nói.
"Chỉ Nhược ta ra~a"
"Ưmmm~". Chỉ Nhược đang ngậm lấy binh khí của hắn liên tục mút lấy đột nhiên miệng nàng căng phồng lên song đã không chứa hết, tinh dịch của hắn liền trào ra khỏi miệng nàng và từ từ chảy xuống cổ nàng rồi tới ngực nàng.
"Ưmm--ực~". Chỉ Nhược thật không muốn phí phạm tinh hoa của hắn nàng liền nuốt xuống xong buôn ra binh khí của hắn.
"Nữ chủ nhân ngươi hiểu biết thật nhiều, không nghĩ tới liền điểm này hầu hạ chủ nhân ngươi đều biết nga". Bích Diệp thấy Chỉ Nhược như thế thật hảo phục vụ chủ nhân của mình khi khỏi hâm mộ nói.
"Phu quân~cho thiếp~". Chỉ Nhược nhìn thấy binh khí của hắn vừa xuất ra nhưng vẫn còn cương cứng nàng liền ngồi đè binh khí của hắn từ từ cọ xát vào tiểu nguyệt đang ướt át của nàng không thèm quan tâm đến Bích Diệp nữ nhân kia lời nói. Nàng liền với ánh mắt hoan ái mê ly gọi hắn.
"Ah~ah~ah~Tử~Thiên~phu~quân~ah~ah~...". Chỉ Nhược đã không chịu nổi nữa liền bắt đầu vận động, tiểu nguyệt nhỏ nhắn hồng hào và đang ướt át của nàng ôm lấy thật chặt binh khí của hắn mà mạnh mẽ vận động.
Đây là lần đầu Chỉ Nhược dám chiếm thế thượng phong và cũng là lần đầu nàng thật thoải mái rên rỉ hưởng thụ mà không màng đến những sự việc xung quanh đặc biệt là đối với Bích Diệp nữ nhân kia.
Chỉ Nhược đang chiếm thế thượng phong và từ từ vận động thân dưới, bỗng nhiên nàng cảm nhận hai bên mông mình bị hai tay hắn bắt lấy và bên dưới tiểu nguyệt của nàng bị binh khí của hắn mạnh mẽ ma sát liên tục không ngừng
"Phạch phạch phạch~". Âm thanh hoan ái của da thịt va chạm không ngừng vang lên tiếp theo đó là những tiếng rên rỉ liên hồi của Chỉ Nhược
"Ư ư ư ư ư~p~hu qu~ân~ư ư ư ư~"
"Ư ư ưmm~chụt~ưmm~". Chỉ Nhược đang liên tục rên rỉ thở dốc bỗng nhiên đôi môi mềm mại của nàng một lần nữa bị đôi môi ướt át gợi cảm của Bích Diệp bắt lấy.
Những tiếng động hoan ái xuân sắc, những tiếng rên rỉ thở dốc liên hồi của Chỉ Nhược vang khắp căn nhà. Bỗng hắn vương mình ngồi dậy đè Chỉ Nhược xuống chiếm thế chủ động song hạ thân hắn bắt đầu mạnh mẽ tăng tốc.
"Phạch phạch phạch~". Những âm thanh sắc dục, những tiếng động da thịt ướt át va chạm liên tục vang lên.
"Ah~ư ư ư~th~iếp s~ắp kh~ông ch~ịu n~ổi~ư ưmmm~~". Chỉ Nhược bên dưới chịu cái này sung sướng khoái cảm liên hồi nàng sớm đã không chịu nổi rồi, cơ thể nàng khẽ run lên, âm thanh cũng từng chữ đứt đoạn pha vào những tiếng động ướt át và rên rỉ.
"Ta cũng sắp ra--hm..Chỉ Nhược~". Hắn cũng cảm nhận sắp không kiềm được, hạ thân bắt đầu tăng tốc hơn nữa.
"Ư ư ư thiếp ra~ahhhhh~". Một đạo âm thanh khoái lạc cao vót vang lên. Cảm thụ sau đó là dòng tinh dịch ấm nóng bên dưới nàng và đang từ từ rỉ ra và cơ thể nàng bắt đầu co giật.
Đứng một bên cận cảnh quan sát bọn hắn Bích Diệp cơ thể dần nóng lên nàng không chịu nổi nữa liền dùng tay tự kích thích lấy cơ thể mình, một tay nàng kích thích lấy đôi thỏ ngọc của mình tay còn lại nàng sờ xuống tiểu nguyệt của mình nhẹ nhàng vuốt.
"Chủ nhân~ưmm~". Bích Diệp nhìn thấy hắn và Chỉ Nhược đã xong liền ánh mắt nàng mê mẩn hướng tới hắn đôi môi ướt át hôn lấy.
Song Bích Diệp nàng thuận lực đẩy hắn ngã xuống, nàng ngồi đè lên người hắn ái thủy bên dưới nàng bỗng tiết ra thật nhiều chảy xuống hạ thể hắn.
"Chủ nhân a~"
. . . .