Tiểu tư trẻ tuổi hơi sững người, nhưng chợt lộ ra vẻ cung kính thật sự: "Hóa ra là Thương Di Trần thị Cảnh Vận công tử, Ngự Thú Hoàn của ngài đã chuẩn bị xong, mời theo ta đi sảnh quý khách, ta thay mặt chưởng quỹ đến chiêu đãi."
Đúng lúc Trần Cảnh Vận định đáp lời thì bỗng dưng một giọng nói có chút cợt nhã từ phía sau vang lên: "Ta còn tưởng là ai có bản lĩnh thế, hóa ra là Cảnh Vận công tử của Trần thị à."
Trần Cảnh Vận và Vương Thiên Thiên quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một vị công tử mặc gấm vóc, tuổi chừng hai mươi đang bước vào Bách Bảo Các.
Người này dung mạo anh tuấn, ánh mắt ngả ngớn, lúc này đang cười như không cười nhìn Trần Cảnh Vận, bên cạnh còn có một nữ tử vũ mị, trang điểm diễm lệ, ước chừng ba mươi tuổi.
"Là ngươi, Triệu Quân Phi?" Trần Cảnh Vận nhíu mày.
Hắn không có ấn tượng tốt với tên Triệu Quân Phi này.
Cũng giống như hắn, Triệu Quân Phi có tư chất Tứ Linh Căn, là một trong những người trẻ tuổi xuất sắc nhất của Nam Nhạc Triệu thị. Hắn được đưa đến Vân Dương Tông tu luyện từ nhỏ, hiện giờ nghe nói đã gia nhập hàng ngũ đệ tử tinh anh rồi.
Vài ngày trước, hắn đi cùng lão tổ Triệu Quảng Lăng đến dự tang lễ của thái gia gia, nhưng suốt tang lễ, hắn tỏ ra khá kiêu ngạo, mắt liếc ngang liếc dọc như một con sói đang tìm kiếm con mồi.
Hành động này khiến Trần Cảnh Vận, người phụ trách chiêu đãi các vị khách trẻ tuổi, âm thầm cảm thấy không hài lòng.
Đợi đã.
Sắc mặt Trần Cảnh Vận hơi sầm lại.
Hắn cũng có chút ấn tượng về nữ tử quyến rũ ngoài ba mươi tuổi kia.
Hình như nữ tử này tự xưng là tán tu, cũng đến Thương Di sơn để viếng tang, nhưng rõ ràng không cùng phe với Triệu Quân Phi. Chẳng lẽ...
Trong lúc nhất thời, sắc mặt Trần Cảnh Vận càng trở nên khó coi.
Cùng lúc Trần Cảnh Vận quan sát nữ tử, Triệu Quân Phi cũng phát hiện ra Vương Thiên Thiên bên cạnh Trần Cảnh Vận.
Hắn thoáng sững sờ, nhận ra tiểu cô nương xinh đẹp này cũng có xuất hiện trong tang lễ ở Thương Di sơn.
Triệu Quân Phi có ấn tượng rất sâu với nàng, biết nàng tên là Vương Thiên Thiên. Ban đầu, nàng cũng là mục tiêu theo đuổi của Triệu Quân Phi, chỉ là vài lần tìm cơ hội bắt chuyện đều bị nàng né tránh.
Hắn thậm chí còn nhớ, cô nương xinh đẹp này cực kỳ chấp nhất với cơm, bữa nào cũng không thiếu, mỗi lần đều ăn đến no căng!
"Thì ra là vậy." Triệu Quân Phi nheo mắt, ném cho Trần Cảnh Vận một ánh mắt mập mờ mà lòng biết rõ.
Thì ra Trần Cảnh Vận vẻ ngoài chính phái lại là người đồng đạo với Triệu mỗ hắn.
Đáng tiếc, đáng tiếc.
Vương Thiên Thiên xinh đẹp trẻ trung như vậy, lại có huyết mạch tư chất cao, rơi vào tay Trần Cảnh Vận e rằng khó mà cướp được.
"Ha ha." Trần Cảnh Vận cố nén tức giận cười nói, "Quân Phi huynh cũng đến Bách Bảo Các mua đồ sao?"
"Ha ha, trước đây ta có đặt mua một thanh trung phẩm pháp khí Lưu Thủy Đao ở Bách Bảo Các, sau khi tham dự tang lễ của thái gia gia nhà ngươi lên ta tiện đường đến lấy luôn." Giọng điệu của Triệu Quân Phi có chút đắc ý kiêu ngạo.
Cũng phải khó trách, trung phẩm pháp khí giá cả đắt đỏ, ít nhất cũng chừng trăm khối linh thạch, một số loại phẩm chất tốt, bán hơn hai trăm linh thạch cũng không kì lạ.
Chỉ có những trụ cột của các gia tộc đại gia tộc mới được trang bị.
Dạng thanh niên hai mươi tuổi như Triệu Quân Phi, vừa mới bước vào Linh Tuyền cảnh, lại có thể sở hữu một thanh trung phẩm pháp khí, quả thực là vô cùng xa xỉ.
Quả nhiên, lời vừa nói ra.
Nữ tử vũ mị chừng ba mươi tuổi bên cạnh hắn lại nhìn Triệu Quân Phi với vẻ sùng bái ngưỡng mộ: "Quân Phi thiếu gia quả không hổ là tử đệ đại tộc, quả nhiên hào khí."
Mà Vương Thiên Thiên cũng không có tiền đồ mà lộ ra ánh mắt hâm mộ. Một hai trăm linh thạch đấy, chỉ để mua một thanh pháp khí, những tử đệ thế gia này đều có tiền thế à?
"Ha ha." Triệu Quân Phi lúc này mới khó được khiêm tốn một câu: "Đều là tiền do các trưởng bối trong nhà hỗ trợ, cũng hy vọng ta có thể giành được lợi thế trong thi đấu tông môn sắp tới thôi, bản thân ta không nỡ chi tiêu nhiều tiền như vậy đâu."
Đợi đã!
Hơn một trăm linh thạch?
Trần Cảnh Vận hơi sững sờ.
Chẳng lẽ lại trùng hợp như vậy?