Chương 26: Bách Bảo Các

“Thiên Thiên tỷ.” Gương mặt thiếu niên đầy lo âu, “Ba mươi năm là quá xa, chúng ta có thể trụ được qua ba tháng nữa hay không cũng là một vấn đề đấy! Lần hội thị này, tỷ có kế hoạch gì không?”

“Ờ…” Vương Thiên Thiên lúng túng, rõ ràng là không hề có dự tính gì.

Lần này, toàn bộ thời gian cùng tinh lực của nàng đều dành cho việc nịnh bợ Trần Cảnh Vận, kết quả lại không ôm được đùi, công dã tràng rồi.

“Thiên Thiên tỷ, chúng ta không thể tiếp tục như vậy được.” Thiếu niên bất lực nói, “Lần hội thị này, chúng ta phải chủ động tấn công, tìm hiểu thị trường. Sau đó chuyên luyện chế những món đồ chơi nhỏ bán chạy, trước tiên duy trì cuộc sống đã rồi mới bàn chuyện luyện chế khôi lỗi.”

“Ta tin tưởng với khả năng của tỷ, nhất định có thể làm được.”

“Vậy thì quá mất thời gian…” Vương Thiên Thiên nói được một nửa thì đột ngột dừng lại, vẻ mặt lý tưởng bị hiện thực đánh bại, chán nản nói, “Tiểu Cẩu Tử nói đúng, chúng ta phải sống trước đã, hạng mục khôi lỗi đành gác lại vậy.”

Hạng mục này không những đốt tiền mà còn tiêu tốn một lượng lớn tinh lực của Vương Thiên Thiên. Cũng chính vì vậy mà mới khiến tiệm sửa chữa pháp khí của nàng thu không đủ chi.

Bỗng.

“Khụ khụ!" Trần Cảnh Vận khẽ ho hai tiếng để thể hiện sự hiện diện của mình.

"Cảnh Vận công tử!" Mắt Vương Thiên Thiên sáng lên, nhưng ngay khoảnh khắc lại tối sầm, khóe miệng gượng gạo giật giật, "Lúc nãy có chút thất thố, khiến công tử chê cười rồi."

Hắn cũng không ngờ Vương Thiên Thiên thực sự đang thực hiện hạng mục khôi lỗi Luyện Khí kỳ, chứ không lừa đảo.

"Không sao." Trần Cảnh Vận trịnh trọng nói, "Trăng có khi sáng đục tròn khuyết, người cũng khó tránh khỏi có khi lên khi xuống, Thiên Thiên cô nương tính tình cứng cỏi, chắc chắn có thể vượt ra khốn cảnh."

"Công tử tin ta như thế, là nguyện ý đầu tư vào hạng mục của ta à?" Vương Thiên Thiên vui mừng không thôi.

“Khụ khụ……” Trần Cảnh Vận khẽ ho hai tiếng, “Ta chỉ đơn thuần an ủi ngươi thôi. Nói thật, một trăm linh năm khối linh thạch này, ta phải tìm được chủ nhân để trả lại, không thể tiêu xài hoang phí được.”

A!

Vương Thiên Thiên nhăn mặt, lườm Trần Cảnh Vận một cái.

Ai cần ngươi an ủi chứ?

Con không thiết thực bằng cho vài viên linh thạch.

Có điều, như Trần Cảnh Vận đã nói, Vương Thiên Thiên là người có tính cách kiên cường nên cũng nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, hỏi: “Công tử sáng sớm thế này là định đi đâu?”

“Đi một chuyến đến Bách Bảo Các.” Trần Cảnh Vận trả lời thành thật, “Tứ thúc đã đặt trước một chiếc Ngự Thú Hoàn rồi.”

“Ta biết chỗ đó, cũng rảnh rỗi, đi cùng ngươi cho vui.” Vương Thiên Thiên nghĩ có cơ hội thì nên dính lấy Trần Cảnh Vận, người ta xuất thân đại tộc, một một cái lông tơ thôi cũng to hơn đùi của nàng rồi.

“Cái này……” Trần Cảnh Vận hơi do dự, “Ngươi không nghĩ cách cứu vãn cửa hàng sao?”

Hắn ngẩng đầu nhìn tên cửa hàng.

[Cửa hàng sửa chữa pháp khí Thiên Thiên]

Hắn luôn cảm thấy tên này không có hiệu quả tuyên truyền cho lắm.

“Cửa hàng nhất thời cũng không chết được.” Vương Thiên Thiên khoát tay, tỏ ra vô tư lự, “Ta cũng muốn đến Bách Bảo Các xem xét kỹ hơn, để học hỏi kinh nghiệm.”

Trần Cảnh Vận không khỏi bật cười.

Bách Bảo Các là cửa hàng do tam đại gia tộc tu tiên là Trần, Triệu, và Trịnh hợp tác kinh doanh, mọi mặt đều vượt xa mấy cửa hàng nhỏ bé ba sao của ngươi, ngươi có thể học hỏi được gì ở đây?

Nhưng nếu nàng muốn đi, Trần Cảnh Vận cũng không quan tâm.

Vui vẻ hứa hẹn xong, hai người liền sóng vai nhau đi dạo trên con đường đá xanh của Tây Nhai.

Rẽ qua hai khúc cua, họ đã đến ngã tư sầm uất nhất của Tây Nhai.

Nơi đây sừng sững một tòa lầu các ba tầng bằng gỗ.

Cả tòa lầu được xây dựng dựa trên cấu trúc mộng gỗ phức tạp, xà nhà được chạm trổ rồng phượng, hoa văn tinh xảo lộng lẫy, toát lên vẻ xa hoa lãng phí đôi kim tú ngọc, vô cùng khí thế.

Dưới mái hiên cong vút, những chiếc chuông bằng đồng với hoa văn phức tạp được treo lơ lửng, rung lên trong gió tạo ra những gợn sóng trận pháp vô hình.

Dưới mái hiên, một tấm biển lớn được treo cao, trên đó đề ba chữ to - Bách Bảo các.

Đây là cửa hàng tu tiên lớn nhất toàn bộ tu tiên giới Nam Ngũ Vệ.

"Công tử, tiểu thư, xin mời vào trong."

Vừa bước vào cửa, một tiểu tư trẻ tuổi tu vi Luyện Khí kỳ tầng một hai gì đấy đã tiến đến chào hỏi, thái độ cung kính lễ phép nhưng cũng không tỏ ra a dua.

Ngay lối vào Bách Bảo Các là hai dãy tủ trưng bày, phía trên tủ dùng lưu ly trong suốt làm cửa sổ, bên trong bày biện từng món hàng, mỗi món đều được đặt riêng, hai bên khảm nạm dạ minh châu, ánh sáng dịu nhẹ chiếu rọi lên những món đồ trong tủ, khiến chúng trở nên rực rỡ tươi sáng, đột nhiên lại tăng thêm mấy phần đẳng cấp.

"Hai vị muốn xem pháp khí thành phẩm, đan dược hay phù lục? Nếu có nhu cầu đặc biệt, cửa hàng chúng tôi cũng có thể nhận đặt hàng, chỉ thu chút tiền cọc thôi."

Tiểu tư vừa dẫn hai người đến quầy thu ngân, vừa hỏi nhu cầu của họ.

Đây cũng là cửa hàng duy nhất trong toàn bộ khu Xa Sơn phường thị có tiểu tư bán hàng là tu sĩ.

"Chào tiểu ca, ta là Trần Cảnh Vận, đến lấy một chiếc Ngự Thú Hoàn." Trần Cảnh Vận lịch sự đáp lại.