Chương 943: Có bản lãnh cô đem chân tướng nói cho anh ấy biết? 【1-6】

Tịch Giản Cận phản ứng đặc biệt nhanh chóng, từ túi của mình móc ra điện thoại di động, cũng là một cái tin nhắn.

"Cứu em...... Cứu em...... Giản Cận...... Cứu cứu em......"

Sắc mặt Tịch Giản Cận lập tức bị tin nhắn đơn giản như thế làm cho sắc mặt mất hết huyết sắc!

Anh nhận được cái số này, là mới vừa gọi tới.

Bên trong chẳng qua là truyền đến một trận tiếng khóc của phụ nữ, cái âm điệu kia rất quen thuộc, là tiếng khóc của Hàn Như Y!

Cô đã xảy ra chuyện sao?

Hiện tại lại phát tin nhắn như vậy!

Tịch Giản Cận nhanh chóng dựa theo cái số này gọi lại, lại phát hiện là trạng thái tắt điện thoại.

Bạc Sủng Nhi nhìn Tịch Giản Cận tối nay sắc mặt có cái gì không đúng, nhiều lần nhìn điện thoại di động, vội vàng đ-ng lên trước nhìn, Tịch Giản Cận lại nhanh chóng để điện thoại di động trong túi áo, thần thái thay đổi nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi.

"Làm sao vậy? Ai gọi tới?"Bạc Sủng Nhi vẫn treo nụ cười trên mặt, được phép cầu hôn đến đính hôn, đoạn thời gian này quá mức mộng ảo rồi, cô cảm giác mình tìm được tất cả hạnh phúc cùng vui vẻ rồi, thế cho nên căn bản không có nhận thấy được đáy mắt Tịch Giản Cận chợt lóe lệ khí.

Tịch Giản Cận chậm chạp chưa từng mở miệng, đáy lòng lại lăn lộn tức giận không nói ra.

Rõ ràng mỗi lần Bạc Tình gửi cho anh đều là video mỗi ngày Hàn Như Y trôi qua vui vẻ như thế nào, tại sao Hàn Như Y lại gọi điện thoại tìm anh cầu cứu?

Chả lẽ, là tập đoàn Bạc Đế bọn họ liên hợp lại lừa gạt anh sao?

Bạc Sủng Nhi chẳng qua là thấy Tịch Giản Cận không nói lời nào, cũng không nhận thấy được Tịch Giản Cận có điều không ổn, đưa tay ra kéo Tịch Giản Cận, Tịch Giản Cận đột nhiên lại vung tay, hất rơi tay cô.

Trên mặt của anh rõ ràng có sát khí chợt lóe lên.

Bạc Sủng Nhi lần này nhìn thấy rõ ràng, cô nhíu mày, toàn bộ nụ cười thu lại, chẳng qua là không nói một lời nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận.

Tịch Giản Cận nghiêng đâu, nhìn chằm chằm một phía, một chút mới ổn định lại tâm tình của mình, hình như là nhận thấy được chính mình mới vừa rồi phản ứng quá mức kịch liệt, lúc này mới quay đầu, cứng ngắc đối với Bạc Sủng Nhi lắc đầu, từ từ đi đến bên giường, ngã xuống giường, trong đầu chìm chìm nổi nổi lo lắng đều là Hàn Như Y cùng Tiểu Bảo!

Bạc Sủng Nhi đứng ở bên giường nhìn chằm chằm Tần Thánh một chút, mới lên giường theo, cô hướng trong ngực Tịch Giản Cận chà chà, Tịch Giản Cận lại khô khốc, thản nhiên nói: "Hôm nay anh rất mệt chết.....

Bạc Sủng Nhi nghe vậy ngẩn ra.

Cô chỉ là muốn muốn dán lên thân thể của anh ngủ...... Không có ý khác......

Rốt cuộc là người nào gọi điện thoại tới?

Phảng phất là đem anh biến thành khác một người!

Bạc Sủng Nhi xuất thần một giây.

Một giây mà thôi.

Thân thể Tịch Giản Cận nhẹ nhàng hướng một bên dịch ra.

Thân thể người đàn ông cùng thân thể mình tách ra, làm cho cô trong nháy mắt liền từ ý nghĩ của mình thức tỉnh.

Cô mở mắt, nhìn Tịch Giản Cận, ánh mắt khẽ có chút sắc bén, mang theo nồng đậm tìm tòi nghiên cứu.

Tịch Giản Cận nhắm mắt lại, đang nằm ở giường lên, hình như biết cô đang quan sát chính mình, nhưng là thủy chung cũng chưa từng cho cô một cái phản ứng nào.

Bên trong nhà lập tức yên tĩnh lại.

Không có bất kỳ thanh âm nào.

Ánh mắt Bạc Sủng Nhi, dần dần trở nên lạnh xuống.

Đáy lòng, có chút hoảng hốt cùng sợ hãi.Bởi vì, giờ khắc này, chẳng biết tại sao, Tịch Giản Cận phảng phất như thay đổi thành một người khác, làm cho cô cảm thấy tim đập rấtnhanh và rất sợ!

Bạc Sủng Nhi chẳng qua là nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận một hồi, sau liền quay đầu, vô thanh vô tức đưa lưng về phía Tịch Giản Cận, nằm ở trên giường, một mình đắp chăn.

Vóc người nho nhỏ, hơi có chút co rúc.

Thoạt nhìn, giống như là đau lòng.

Dự cảm xấu, ở đáy lòng của cô chậm rãi hiện lên.

Cô mơ hồ có thể cảm giác được là cái gì, nhưng là cô nhưng không muốn suy nghĩ.

Đêm hôm đó, hai người lại cách nhau một khoảng cách rất lớn.

Bên trong nhà có ngọn đèn vàng nhàn nhạt, ngoài phòng thì tối sầm.

Trên cửa sổ loáng thoáng có ánh trăng.

Hai người đều chưa ngủ, nhưng không hề nói chuyện với nhau.

Mãi cho đến đêm khuya, những tiếng xe cộ ngoài cửa sổ cũng không còn, tiếng gió cũng không có, Bạc Sủng Nhi mới chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Trong não Tịch Giản Cận lại có thêm một mảnh lo lắng, đáy lòng của anh giống như vô cùng nặng nề, ở trong đêm khuya yên tĩnh, cái loại lo lắng vô thanh vô tức này, tàn nhẫn xỏ xuyên qua l-ng ngực của anh.

Nếu Hàn Như Y thật sự gặp chuyện không may...... Thật sự xảy ra chuyện, vậy anh làm sao khai báo với đội trưởng đã chết của mình?

Mà anh, không thể ra nước ngoài...... Anh vẫn phải tìm người, đem tình huống của Hàn Như Y chân thật nói rõ cho anh!

Vốn là anh rất tin tưởng, vài cái video mỗi ngày Bạc Tình gửi cho anh kia...... Nhưng là, cú điện thoại hôm nay, làm cho niềm tin của anh, thoáng cái vỡ tan......

Thật ra thì cho tới bây giờ, anh cũng không dám tưởng tượng, nếu quả thật, thật sự là Bạc Tình giúp đỡ Bạc Sủng Nhi chôn dấu chân tướng sự tình, mà Hàn Như Y ở nước ngoài sống không bằng chết, anh lại ở trong quốc hưởng thụ hạnh phúc như vậy, rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?

Làm sao đối mặt với nguwofi phụ nữ mình yêu đang nằm bên cạnh?

Như thế nào cho phải?

Ánh mắt Tịch Giản Cận dần dần không có bất kỳ độ ấmnào......

Một cú điện thoại, thật ra thì chỉ là một trận tiếng khóc, nhưng một cái tin nhắn ngay sau đó, chẳng qua là lác đác mấy lời, lại giống như sấm sét, làm cho thế giới của anh như trở thành một cái đàm lầy tối đen.

Trong nháy mắt khơi dậy ngàn tầng sóng cuộn trong cuộc sống yên tĩnh của anh và cô.

"Tịch? Trang viên Bạc Gia điện tới, bảo chúng ta tối nay cùng nhau về nhà ăn cơm, Tiểu Hải Dương nhớ anh, mấy ngày không nhìn thấy anh, ầm ĩ náo muốn tìm anh đấy!"

Bạc Sủng Nhi gọi điện thoại cho Tịch Giản Cận.

Kể từ tối hôm đính hôn kia, quan hệ của Tịch Giản Cận càng không bằng trước, mặc dù tiết tấu cuộc sống cũng không có cái gì thay đổi quá lớn, nhưng là khoảng cách tâm với tâm, rõ ràng bị kéo ra rất xa rất xa!"Ừ. " Tịch Giản Cận nhàn nhạt đồng ý.

"Kia, anh tới đón em? Hôm nay em không lái xe! " Bạc Sủng Nhi trầm ngâm một chút, hỏi.

"Tốt. " Tịch Giản Cận không chần chờ chút nào, nhàn nhạt chấp nhận.

Ngay sau đó, hai người liền cúp điện thoại.

5h chiều.

Tịch Giản Cận đột nhiên lại gọiđiện thoại tới: "Sủng Nhi, anh có chút việc, có thể không đi đón em được, anh phân phó người đi đón em, em trở về trang viên Bạc Gia trước, đợi lát nữa anh tới sau!"

"Tốt. " Bạc Sủng Nhi có tri thức hiểu lễ nghĩa đồng ý.

Đáy lòng cũng không có nghĩ quá nhiều.

Đến trang viên Bạc Gia, Tiểu Hải Dương lao ra đầu tiên, thấy chỉ có Bạc Sủng Nhi, chu cái miệng nhỏ nhắn, không hài lòng la hét: "Anh rể đâu? Anh rể đâu?"

"Đúng vậy, Tịch Giản Cận đâu? " Thất Thất đi theo phía sau Tiểu Hải Dương đi ra, mặc một thân sườn xám màu vàng nhạt, phong tư yểu điệu, một chút mị lực lắng đọng theo năm tháng, thoạt nhìn, đặc biệt mỹ lệ, kinh tâm động phách mê người.

Cẩm Úc thật không hổ là diễn viên, năm đó là diễn viên nổi nhất danh chấn thiên hạ, ở trong giới giải trí chẳng qua là phù dung sớm nở tối tàn không tới ba năm, lại tạo ra kỳ tích trong giới điện ảnh.

Kỳ tích bán vé.

Một bộ phim « Yêu » tạo ra lịch sử bán vé cao nhất, cho đến tận bây giờ, vữa không người nào vượt qua được.

Thanh âm của nghe hay vô cùng, khi bà lên tiếng, luôn khẽ cắn âm cuối, giống như là đang làm nũng, cũng không làm cho người ta cảm thấy buồn nôn, chẳng qua là cảm thấy rất động lòng người.

Bạc Tình đứng ở một bên, thấy Tiểu Hải Dương hướng trên người Cẩm Úc bò lên, lập tức đi lên trước, xách cổ áo Tiểu Hải Dương, đem nó ném xuống đất.

Tiểu Hải Dương cái mông chạm đất, ngã có chút đau, chép miệng, ủy khuất nhìn Bạc Sủng Nhi, Bạc Sủng Nhi không nhịn được cười ra tiếng.

Đây là nhà của cô!

Bạc Tình trước sau như một không thích con cái dính lấy Thất Thất, sợ Thất Thất mệt mỏi.

Cho nên từ lúc nó còn rất nhỏ, cũng chưa từng bị Thất Thất ôm qua.Nếu như cô có con, cô chắc chắn sẽ không làm như vậy, nhất định sẽ cho con của mình, tình yêu thương tốt đẹp nhất.

"Ngô...... Sủng Nhi, còn chờ cái gì nữa? Tịch Giản Cận đâu? " Bạc Tình ở một bên hỏi một câu, Bạc Sủng Nhi lúc này mới đột nhiên hoàn hồn, hướng về phía Bạc Tình chậm rãi cong môi cười cười, nói: "Anh ấy có chút việc, tạm thời không tới được, có thể có tiệc tối, chúng ta vào trước đi."

Bạc Tình cùng Cẩm Úc gật đầu, dẫn Tiểu Hải Dương và Bạc Sủng Nhi vào phòng.

Quản gia thấy Bạc Sủng Nhi trở lại, dị thường cao hứng, bưng ra rất nhiều điểm tâm Bạc Sủng Nhi thích ăn, chi chít bày một bàn.

Bạc Sủng Nhi thật ra thì một chút cũng không muốn ăn, mỗi ngày trang viên Bạc Gia đều phái người đưa cho mình, quản gia thương yêu chính mình, sợ mình cùng Tịch Giản Cận ở cùng một chỗ ăn không ngon, cho nên vẫn không ngừng đưa cơm cho mình.

Nhưng mà ngại quản gia nhiệt tình, cho nên Bạc Sủng Nhi vẫn để tượng trưng ăn một chút.

Một nhà bốn miệng ăn ở chung một chỗ xem TV, thời gian bất tri bất giác đã đến sáu giờ, Tịch Giản Cận còn chưa tới, Bạc Sủng Nhi cầm lên điện thoại di động gọi, lại phát hiện không người nào đón nghe.

"Làm sao? Vẫn chưa không đến sao? " Cẩm Úc hỏi một câu.

Tiểu Hải Dương có thể là nhàm chán, đợi hồi lâu cũng không thấy Tịch Giản Cận đến, một mình ngồi chồm hổm ở trên sàn nhà, cầm máy tính bảng bắt đầu chơi trò chơi, thỉnh thoảng truyền tới tiếng súng rầm rầm rầm, Bạc Tình ngồi ở một bên nhìn, thỉnh thoảng chỉ điểm hai cái, một lớn một nhỏ, không tới một giờ, đã qua hết các cửa của trò chơi.

Lúc này thời gian đã đến bảy giờ, gọi nhiều cú điện thoại Tịch Giản Cận cũng không nghe, hơn nữa cũng không gửi tin nhắn trả lời, đáy lòng Bạc Sủng Nhi khó tránh khỏi lo lắng, ngay cả Cẩm Úc cũng ở một bên kinh ngạc.

"Thật là kỳ quái... Quân khu tới đây rất gần, làm sao bây giờ còn chưa tới?"

Bạc Tình nhíu mày, cũng cảm thấy thời gian quá dài, vừa nghĩ tới để cho Bạc Sủng Nhi gọi điện thoại hỏi một chút, điện thoại Bạc Sủng Nhi lại vang lên, là Tịch Giản Cận gọi tới.

"Tịch, anh ở đâu? Đã tới chưa? Bạc Tình cùng Thất Thất chờ anh cả ngày rồi..."

"Chỗ này của anh có chút việc còn chưa xử lý xong, mọi người ăn trước đi... Có thể không qua được rồi... Đợi lát nữa anh sẽ điện thoại cho em... Trước như vậy đi... Ừ, anh cúp máy đây!"

Tịch Giản Cận ép thanh âm rất thấp, nói rất vội vàng, sau khi nói xong, liền nhanh chóng cúp điện thoại.

Giống như là đang cực lực che dấu chuyện gì.Đáy lòng Bạc Sủng Nhi càng hiện lên một loại dự cảm cực kỳ không tốt.

"Nói như thế nào? " Bạc Tình nhướng lông mày hỏi.

Bạc Sủng Nhi hoàn hồn, cong môi, đè ép những kích động lăn lộn ở đáy lòng, từ từ lắc đầu nói: "Con cũng không biết, có thể là quân khu có nhiệm vụ, cho nên không qua được, trong điện thoại cũng không nói rõ ràng, thanh âm cũng ép rất thấp, sau đó rất nhanh liền dập máy!"

Ngay sau đó, Bạc Sủng Nhi càng cười nói thêm: "Tốt lắm, không cần đợi anh ấy, chúng ta ăn trước đi!"

Bạc Tình lập tức giơ tay lên, cho người đem thức ăn hâm nóng một lần nữa, bốn người mới đi ăn cơm, Tiểu Hải Dương nghe nói Tịch Giản Cận không tới, có chút mất hứng, ăn không nhiều lắm, cũng rất rầu rĩ, Bạc Sủng Nhi đáy lòng có tâm sự, nên cũng không nói chuyện.

Cẩm Úc vẻ mặt lo lắng đưa cho Bạc Tình một cái ánh mắt, lúc này Bạc Tình mới nhìn Bạc Sủng Nhi nói: "Sủng Nhi... Thật ra thì cũng không có gì, Tịch Giản Cận nó làm công việc này, cho nên, chuyện như vậy thật ra thì rất bình thường."

Bạc Sủng Nhi gật đầu, nếu như là chuyện công việc, cô chắc chắn sẽ không lo lắng, nhưng là giác quan thứ sáu của phụ nữ nói cho cô biết, hình như cùng công việc không liên quan.

Thật ra thì đáy lòng của cô là có chút rối loạn, một chiều kia Tịch Giản Cận nhận được nội dung tin ngắn là cái gì, cô không nhìn tới, nhưng là người có thể làm cho Tịch Giản Cận có phản ứng lớn như vậy, chỉ có một... Đó chính là Hàn Như Y.

Tịch Giản Cận là hạng người gì, đáy lòng của cô rõ ràng, có phải là Hàn Như Y có chuyện gì xảy ra hay không?

Bạc Sủng Nhi chậm rãi nhai thức ăn, Bạc Tình vẫn tỉ mỉ cho Tiểu Hải Dương ăn cơm, trong lúc vô tình liếc mắt nhìn Bạc Sủng Nhi, thấy cô mất tinh thần, liền tiếp tục nói: "Đàn ông luôn để tâm đến sự nghiệp! Con nhìn cha thời điểm đi ra ngoài làm việc, Thất Thất ở nhà cũng rất biết điều đấy!"

"Đúng vậy a, Sủng Nhi, sau khi kết hôn, rất nhiều chuyện cũng không phải là đều tốt đẹp như con nghĩ, không thể nào mỗi ngày dính ở chung một chỗ, trừ phi Tịch Giản Cận không đi làm. Cho nên không phải là còn có cả đêm sao? Không có việc gì. " Cẩm Úc cũng ở một bên khuyên Bạc Sủng Nhi.

Bạc Sủng Nhi gật đầu, cũng không giải thích.

Qua một chút, cô bất chợt ngẩng đầu, cắn đũa nhìn Bạc Tình, hô một câu: "Bạc Tình?"

Bạc Tình "Ừ " một tiếng, cho Thất Thất lau mép, mới ngẩng đầu nhìn về phía Bạc Sủng Nhi: "Làm sao?""Gần nhất, Hàn Như Y cô ta thế nào? " Bạc Sủng Nhi giống như lơ đãng mà hỏi.

"Ngô, dường như cũng không tệ lắm. " Bạc Tình trả lời một câu, nhíu mày, tiếp tục hỏi thăm: "Làm sao bất chợt lại nghĩ tới cô ta?"

Bạc Sủng Nhi không nói gì, Hàn Như Y trôi qua rất khá, Bạc Tình đã quản chế, nếu quả thật vô cùng tốt, kia đại biểu... Tịch không nên đối với mình xa cách như vậy a!

"Cô liên lạc với Tịch Giản Cận không? " Bạc Tình nhìn Bạc Sủng Nhi thất thần, một câu nói toạc ra.

"Không có. " Bạc Sủng Nhi lắc đầu, không muốn để chuyện giữa cho mình và Tịch Giản Cận tình cho Thất Thất cùng Bạc Tình biết, lại khiến cho đáy lòng của bọn họ gia tăng gánh nặng, huống chi, có lẽ hết thảy cũng là mình suy nghĩ nhiều, cho nên liền uốn môi lên, giả bộ như không có gì, chậm rãi uống nước trái cây nói: "Chẳng qua là trong lúc bất chợt nghĩ tới, hỏi một chút thôi."

"Ngô... Như vậy a... " Bạc Tình hiển nhiên là đối với chuyện của Hàn Như Y cũng không quan tâm lắm.

Cẩm Úc lại nhíu lông mày, nhìn Bạc Sủng Nhi hỏi: "Tịch Giản Cận có bởi vì chuyện Hàn Như Y mà tức giận hay không? Ban đầu sao con lại làm ra chuyện hồ đồ như vậy, đem Hàn Như Y bán đi?"