Diệp Mặc và Trì Uyển Thanh trở lại doanh địa, mấy người đều rất bất ngờ khi thấy Diệp Mặc giúp Trì Uyển Thanh thuần dưỡng một sủng vật lợi hại như vậy, cảm thấy không thể tin nổi, lại vây quanh Thử Lang quan sát. Cuối cùng vẫn là Lô Lâm đề nghị Trì Uyển Thanh giúp Thử Lang làm một cái túi rồi để nó vào.
Diệp Mặc vốn định đưa mấy người bọn họ ra khỏi rừng rậm nguyên thủy rồi trở về, bởi vì chuyện của Trì Uyển Thanh, Diệp Mặc không nhắc tới việc rời đi, tiếp tục đưa đám người Trì Uyển Thanh và Quách Khởi cùng đi.
Trì Uyển Thanh thật sự là thích được Diệp Mặc cõng trên lưng, nhưng hiện tại cô đã hoàn toàn khôi phục, nếu như khi nãy không có chuyện đó xảy ra Uyển Thanh còn ngại ngùng khi để Diệp Mặc cỏng còn bây giờ cô không cố kị điều gì cứ bắt Diệp Mặc cỏng, với khi nãy Diệp Mặc có hơi quá sức nên thành ra cô bây giờ phía dưới hơi đau… Thỉnh thoảng mọi người không để ý cô chỉ biết đánh Diệp Mặc không biết thương hoa tiếc ngọc.
Diệp Mặc hắn bây giờ cũng rất vui vẻ thõa mãn cô. Đoàn người thấy Uyển Thanh cùng Diệp Mặc thân thiết như vậy cũng biết có nguyên nhân trong đó nhưng không ai muốn hỏi. Giống như đó là không gian của hai người đó vậy.
Mấy ngày kế tiếp, mỗi ngày Diệp Mặc đều chọn một ít chiêu thức và kỹ xảo dạy cho Phương Vĩ, sau đó Quách Khởi và Lô Lâm cũng theo học. Diệp Mặc dạy một số thứ đều là đơn giản dễ học, hơn nữa tính thực dụng rất cao, thậm chí còn dạy bọn họ một chút thổ nạp thuật đơn giản, tuy rằng luyện không thành chân khí, nhưng thời gian dài kiên trì, lại có thể tu luyện đến nội lực đấy.
- Chị Trì, sao chị không đến học một ít?
Hôm nay lúc chạng vạng, đám người Quách Khởi dựng lên chỗ ở đơn giản, lại cùng Diệp Mặc học. Phương Vĩ thấy Trì Uyển Thanh không học, liền chủ động kêu lên.
Lô Lâm vỗ vào cái ót Phương Vĩ
- Uyển Thanh đợi lát nữa có Diệp Mặc dạy một mình, cậu lắm chuyện làm gì.
Trì Uyển Thanh đang đùa với sói con khuôn mặt bỗng đỏ lên, nhìn thoáng qua Diệp Mặc, nhưng không có biện giải gì.
Diệp Mặc thản nhiên cười, mặc dù không có cãi lại lời Lô Lâm, Diệp Mặc chỉ liếc qua Uyển Thanh nháy mắt làm cô hiểu ý. Từ khi về đây tối nào Diệp Mặc cũng rủ cô đi “dã ngoại” làm cô ngại hết sức, thầm nghỉ ngay cả sắt cũng không bằng hắn. Tất nhiên Diệp Mặc truyền cho cô nội công tâm pháp. Ít nhất bây giờ hắn chưa thể giúp Uyển Thanh tu luyện được khi.
Trì Uyển Thanh có thể liều chết đi cứu hắn, trong lòng của hắn đối với Trì Uyển Thanh đã in bóng, hơn nữa Trì Uyển Thanh tuy rằng ở trong bộ đội, nhưng đối với chính mình dường như đặc biệt có chút không muốn xa rời.
Hắn biết bây giờ mang nàng đi thoe rất nguy hiểm cho nên hắn bắt được Thử Lang đưa cho nàng, để bảo vệ nàng.
Phải biết rằng Thử Lang đối với Diệp Mặc bây giờ mà nói cũng rất quan trọng, dù sao thực lực bây giờ của Diệp Mặc không tính là cao, người lợi hại hơn hắn còn rất nhiều, có Thử Lang hỗ trợ, hắn sẽ an toàn hơn. Nhưng vì an toàn Trì Uyển Thanh, hắn vẫn là đem Thử Lang đưa cho Trì Uyển Thanh.
Ngày thứ mười một, mấy người đã gặp đồng đội tiếp ứng cho bọn họ, Diệp Mặc lại cùng với bọn Quách Khởi cáo từ.
- Anh Diệp, nếu như rảnh rỗi, anh phải nhớ đi giúp người bạn của tôi ở Lạc Thương nha.
Người quyến luyến không rời chính là Trì Uyển Thanh, cô cảm giác Diệp Mặc đi rồi, tuy những ngày qua Diệp Mặc có nói sơ qua về hoàn cảnh của hắn, cô biết giết Tống Thiếu Văn hậu quả lớn như thế nào, nhưng trong lời nói của hắn tràn ngập sự tự tin khi trả thù.
Diệp Mặc hắn muốn có sức mạnh để bảo vệ cô và Vương Dĩnh, hơn hết thảy hắn muốn tìm lại người hắn yêu ở kiếp trước. Uyển Thanh rất muốn giữ Diệp Mặc lại, nhưng vì tương lai của hắn và nàng nên chỉ có thể chờ đợi.
Diệp Mặc bất đắc dĩ, nhìn Trì Uyển Thanh dường như bộ dạng rất chờ đợi, không đành lòng làm cho nàng thất vọng.
Bất quá hắn cũng biết, lần này cùng Trì Uyển Thanh chia tay nhanh nhất cũng phải hai năm vì bồi dưỡng cỏ ngân tâm rất lâu. Hai năm tuy đối với người tu chân rất ngắn nhưng đối với người ở đây hai năm cũng rất dài. Vì vậy đêm nay Diệp Mặc mang đến cho Uyển Thanh bao nhiêu sung sướng đến cho nàng. Nếu không phải hắn bao lên trên người bọn họ một tầng các âm thì bây giờ cả đội Uyển Thanh mất ngủ nguyên buổi tối.