Chương 193: Ngươi đang làm gì?

"Tiến vào!"

Nghe giọng nói từ trong phòng truyền đến, nàng cắn chặt răng, nhưng vẫn cất bước đi vào. Khi vào trong phòng, nhìn thấy Diêm Chủ đang nửa nằm trên giường, liền hỏi: "Chuyện gì?"

Diêm Chủ liếc mắt nhìn nàng một cái, cũng không biết đang nghĩ gì, hồi lâu, nói: "Giúp bổn quân đổi một thân quần áo sạch sẽ."

"Vừa rồi sao ngươi không gọi Ảnh Nhất giúp ngươi đổi?"

Những lời nói ra theo bản năng, lập tức động chạm đến ánh mắt băng giá, thấy vậy, nàng thực sự không còn cốt khí, hỏi: "Quần áo ở đâu?"

"Tủ quần áo."

Ánh mắt hắn dừng ở trên người nàng, nhìn nàng mở ngăn tủ ra và xốc hết quần áo bên trong loạn thành một đoàn, sao đó mới từ bên trong lấy ra một bộ áo trong màu trắng và áo khoác ngoài màu đen.

Đi đến mép giường, Phượng Cửu nhìn chằm chằm hắn trên giường, chợt cười: "Cần ta giúp ngươi cởi quần áo sao?"

"Cởi."

Hắn nhìn nàng chằm chằm, nghĩ xem có thể nhìn ra một chút ngượng ngùng bẽn lẽn của nữ tử từ trên gương mặt nàng hay không. Tuy nhiên, hắn thật sự thất vọng, hắn chỉ nhìn thấy đôi mắt nàng sáng lên từ một từ mà hắn đã nói, giống như con sói nhìn chằm chằm vào thân thể hắn, ánh mắt kia, vừa đói vừa tràn đầy ham muốn.

Nhìn nàng như vậy, hắn thật sự nghĩ không ra, rốt cuộc là một gia tộc như thế nào mới dưỡng ra được một nữ tử kỳ quái như vậy?

Còn có một điểm khiến chính hắn cảm thấy thực sự ngạc nhiên, đối với đụng chạm của nàng, hắn cũng không biết từ khi nào đã thành thói quen, hắn không có loại cảm giác ghê tởm như khi những nữ tử khác đụng chạm tới hắn.

Hắn cho rằng loại cảm giác kỳ quái này là do hắn vẫn luôn xem nàng trở thành thiếu niên, cho nên đáy lòng hắn mới có thể dễ dàng tiếp thu!

Nghe những lời hắn nói, Phượng Cửu đều có chút kích động, nàng mở miệng cười, cầm quần áo đặt ở đầu giường, vươn tay nuốt nuốt nước miếng, giọng đầy hưng phấn nói: "Vậy, ta cởi?"

"Giúp bổn quân đổi quần áo có thể khiến ngươi hưng phấn như vậy? Ngươi rốt cuộc là đang hưng phấn cái gì?" Hắn có chút buồn cười hỏi, chỉ cảm thấy tâm tư của nàng thật sự rất là kỳ quái.

"Hắc hắc, ta không phải đã nói rồi sao? Ta thích nhất mỹ nam, đặc biệt là giống Diêm Chủ như ngươi vậy, khó có được cơ hội giúp Diêm Chủ thay quần áo, ta có thể không kích động sao?" Nàng cười híp một đôi mắt, đôi tay đã bắt đầu cởi bỏ áo hắn, nửa đầu áo mở ra, lộ ra cơ ngực gợi cảm, khiến nàng nhìn thấy thì không thể ngừng nuốt nước miếng.

Dựa vào! Đây là dáng người có thể giết người sao?

Mỹ nam dựa nửa người trên giường với chiếc áo mở ra một nửa, ngực màu đồng nửa ẩn nửa hiện, hiện ra ở trước mắt nàng. Mặt nạ che nửa dung nhan nên không nhìn rõ lắm, nhưng, cặp đôi mắt thâm thúy và sâu thẳm tựa như yêu tinh móc người. Môi mỏng gợi cảm không biết vì sao mà sung sướng nhẹ dương, khóe môi gợi lên một độ cong nhàn nhạt. Sự quyến rũ đầy nam tính tràn ngập cả người khiến nàng cảm thấy gần như không thể kiềm chế muốn nhào lên.

Quả thực chính là xích quả quả dẫn dụ người phạm tội sao! Nếu không phải thực lực đối phương quá cường, tắc tắc, nàng thật đúng là muốn đánh người!

Mà lúc này, Diêm Chủ cũng bởi vì một câu kia của nàng: Thích nhất mỹ nam, đặc biệt là giống Diêm Chủ như ngươi, nàng nói như vậy khiến tâm tình nhộn nhạo.

Loại cảm giác kỳ quái trong lòng, đây là lần đầu tiên hiện lên, có chút vui sướng, có chút dễ chịu, ngay cả khoé miệng cũng vì người sung sướng mà gợi lên một độ cong không hề hay biết.

Nhìn nàng trước mắt thấy dáng người hắn mà nuốt nước miếng, hai mắt tỏa ra ánh sáng, hắn lại thấy có loại cảm giác kiêu ngạo và đắc ý vô cùng quỷ dị. Nghĩ đến cảm giác quỷ dị không bình thường này của mình, trong mắt hắn xẹt qua một chút không được tự nhiên, ho nhẹ một tiếng, giọng thấp xuống, căng thẳng nói: "Đừng cọ xát, tay chân nhanh lên!"

"Được được được!"

Nàng cười híp một đôi mắt, cởi quần áo của hắn theo thứ tự nhanh nhất, tay vừa mới đụng tới lưng quần của hắn, đã bị hắn nắm chặt.

"Ngươi đang làm gì?"