Về đến nhà sau khi trời đã tối.
Xử lý bữa tối và tắm rửa xong, Lý Thiên Lôi kéo tiểu mỹ nhân Lý Diệp quay về phòng mình.
Cha mẹ của Lý Thiên Lôi có nghi hoặc, không biết nhi tử mình lừa được hài tử nhà ai mang về đây. nghe Lý Thiên Lôi giải thích là mua được ở trên đường. Mua trên đường mà còn nhỏ như vậy mà đã có tu vi Nguyên anh sao. Thời đại này chẳng nhẽ những hài tử thiên tài không đáng tiếng như thế nữa.
Biết con trai mình không muốn nói, hai người cũng không dám hỏi quá cặn kẽ sợ làm hài tử giận rỗi.
Để Diệp nhi đi ngủ trước, Lý Thiên Lôi nghĩ đã đến lúc mình nên tăng tu vi rồi.
“Vé luyện khí, luyện nhục, luyện cốt, luyện thần của mình đều là để gia tăng trụ cột và tốc độ tu luyện của mình, cũng đến thời gian nên dùng rồi”.
Lý Thiên Lôi nhắm mắt, vận hành Thiên Lôi quyết đồng thời sử dụng vé luyện khí, linh khí thiên địa phạm vị khắp Đại Kinh thành nhất thời đều như vũ bão tiến nhập vào khuôn viên Lý gia. Chưa đầy năm tức, Lý Thiên Lôi đã luyện khí thành công.
Thanh âm của hệ thống vang lên nhắc nhở Lý Thiên Lôi tăng tiến tu vi thành công, hắn cũng chẳng để ý tiếp tục nhắm mắt tu luyện.
Năm tức tiếp theo, Lý Thiên Lôi đột phá luyện nhục, tiếp tục sử dụng vé luyện nhục của hệ thống.
Một khắc sau, Lý Thiên Lôi đột phá luyện nhục, tiếp tục luyện cốt.
Căn cốt của Lý Thiên Lôi đã là siêu hoàn mỹ, ngay sau khi tiến vào luyện cốt cảnh và sử dụng vé luyện cốt, tu vi của hắn trực tiếp tăng lên luyện thân cảnh.
Tiếp tục một canh giờ, tu vi của hắn đình trì. Lý Thiên Lôi phải súc tích thật vững chắc rồi mới quyết tâm đánh sâu vào Trúc cơ.
Tốc độ tu luyện của Lý Thiên Lôi quả là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả. Lý Diệp nằm cạnh giường cũng đã ngồi dậy. Tuy không dám hấp thu linh khí dày đặc xung quanh mình, chỉ sợ ảnh hưởng đến chủ nhân. Nhưng linh khí quá nhiều tự tiến vào theo hô hấp của nàng, nàng đành phải xếp bằng tự nén tu vi không cho phép đột phá ảnh hưởng đến chủ nhân.
Tu vi của Lý Diệp cũng đã là Nguyên anh viên mãn, đột phá chắc chắn sẽ đưa tới thiên kiếp phá hỏng Lý Thiên Lôi tu luyện. Cũng không dám đi ra ngoài khi không có lệnh của Lý Thiên Lôi đành cắn răng ngồi lại.
Trong phòng, Lý Thiên Lôi vẫn miệt mài tu luyện chuẩn bị Trúc cơ mà không biết ngoài kia xảy ra đại sự.
Khi Lý Thiên Lôi vừa bước vào tu luyện, lốc xoáy linh khí tạo nên sự chấn động của toàn thành. Các lão tổ Lý gia biến sắc, mở ra phòng hộ đại trận, đứng trên bầu trời sợ có kẻ gian tiến vào.
Nhìn về nơi lốc xoáy linh khí tập trung không khỏi vừa vui mừng, vừa cười khổ không nói nên lời.
Linh khí tập trung cả đêm đến tận sáng hôm sau, khi ánh mặt trời vừa ló rạng Lý Thiên Lôi đã hoàn thành Trúc cơ. Việc ở ngoài kia Lý Thiên Lôi không biết chút gì cả. Dừng tu luyện vươn vai đứng dậy.
Đang lúc chuẩn bị dùng vé tăng cấp lên kim đan luôn trong một lần lại cảm thấy ngay bên cạnh mình có một cỗ linh khí cường đại đang sôi trào.
Lúc này Lý Thiên Lôi quay sang nhìn về Diệp nhi, thấy nàng mặt mũi đỏ bừng hiện vẻ khổ sở, Lý Thiên Lôi bừng tỉnh đại ngộ. Nàng là đang kìm nén đột phá hết cỡ rồi, sợ đột phá ảnh hưởng đến mình đây mà.
“Diệp nhi, tỉnh dậy đi độ kiếp tiến giai nhanh lên, ta sẽ an bài cho nàng”.
Diệp nhi vừa mở mắt đã dẫn động lôi kiếp chuẩn bị giáng xuống. Vừa mở cửa phòng ra cảnh tượng đập vào mắt đã khiến Lý Thiên Lôi ngây người trong mấy giây.
Trước mắt Lý Thiên Lôi là gia gia hắn cùng bốn lão tổ Độ kiếp cảnh khác của Lý gia, đứng sau là mười trưởng lão Đại thừa cảnh, còn có cả phụ thân và đại bá hắn nữa. Trên trời, tất cả những người có tu vi đại thừa đều bay lên vây quanh đại viện của hắn
“Hài tử ah, ngươi tu luyện tâm pháp gì mà sữa động linh khí thiên địa nhiều đến thế nào không hả? Toàn gia ta phải đi vào giới nghiêm vì ngươi đó”. Lý Trường Sinh ngoài mặt tức giận nói nhưng trên mặt lại tươi như hoa.
“Không còn thời gian nữa, gia gia mau đưa cháu và Diệp nhi đi độ kiếp đi, nàng đột phá Hợp thể rồi”.
Không nói hai lời, Lý Trường Sinh ôm hai đứa nhỏ bay về phía hậu sơn gia tộc, kéo theo toàn bộ cao tầng tiến đến. Trong nội tâm lại khiếp sợ. Thiên a, đứa cháu này của ta lừa ở đâu tới một tiểu nữ hài cũng yêu nghiệt đến vậy ah? Nó cũng mới chỉ tám, chín tuổi thôi chứ có nhiều đâu?
Trong đầu tràn ngập nghi hoặc nhưng cũng không dám hỏi nhiều.
“Được rồi, gia gia cùng mọi người đi ra ngoài đi, để con ở lại đây với nàng là được, kiếm thêm mấy trăm vạn cực phẩm linh thạch làm trận pháp xung quanh đi ạ, con cũng sắp đột phá rồi”. Lý Thiên Lôi phân phó cho gia gia mình đi chuẩn bị trận pháp để chính mình đột phá.
Lý Trường Sinh mặt đen kịt lại. Thằng nhóc này chưa gì mà đã sai khiến gia gia của mình rồi.
“Nàng độ kiếp, ngươi ở lại đây làm gì, theo ta ra ngoài tránh ảnh hưởng vào bên trong thiên kiếp”.
“Gia gia yên tâm làm theo phân phó của con đi, lôi kiếp đối với con có chỗ tốt mà. Nên nhớ con là lôi linh căn nha. Không nên nói nhiều nữa, lôi kiếp đã đến rồi, gia gia đi chuẩn bị cho con nhanh đi”. Lý Thiên Lôi dục gấp không cho phép gia gia mình hỏi thêm lời nào nữa.
“Diệp nhi, dẫn động thiên kiếp đi. Nàng chỉ được đỡ ba đạo thiên lôi thôi nhớ chưa. Sau đó đến ngồi bên ta, ta tự có tính toán”.
Lý Diệp vừa nghi hoặc, lại vừa lo sợ cho an nguy của chủ nhân nhưng lại không dám cãi lời, xếp bằng xuống dẫn động lôi kiếp.
“Hệ thống, sử dụng vé tăng cấp đến Kim đan đi”. Lý Thiên Lôi nói với hệ thống sau đó tự động xếp bằng xuống.
“Sử dụng vé tăng cấp x1 thành công, tu vi đang đột phá đến Kim đan cảnh sơ kỳ, Lôi kiếp của ký chủ đã đến”.
Lý Thiên Lôi chỉ cảm thấy trong cơ thể những luồng hơi ấm tấn công vào bách nhục, kinh mạch, gân cốt của mình. Tu vi tăng nhanh lên Kim đan khiến Lý Thiên Lôi vừa khó chịu, vừa thoải mái.
Luồng linh khí lốc xoáy bạo động cả đêm qua tại Đại Kinh thành vừa mới dịu xuống được một lúc lại nổi lên, cường độ còn mạnh hơn cả đêm qua nữa.
Ở bên ngoài hậu sơn, các lão tổ nghiêm mặt lo lắng nhìn lôi kiếp Hợp thể đã đánh xuống kia. Thiên a, Nguyên anh đột phá Hợp thể mà lôi kiếp mạnh đến như vậy, không biết hai hài tử trong đó có thể chịu nổi không nữa.
Đang lo lắng, các lão tổ bất chợt đứng tim, vẻ mặt ngây dại xám ngắt
Trên bầu trời lại kéo đến một đạo lôi vân nữa, tuy nhỏ hơn rất nhiều nhưng cường độ của nó cũng không kém lôi vân bên cạnh một chút nào.
Hai lôi kiếp hợp lại với nhau, không phải chỉ là một cộng một bằng hai đơn giản như vậy.
Nhìn từng tia lôi kiếp to như cánh tai trẻ con, ai ai đứng ngoài xem cũng lo lắng nhưng lại không dám lao vào. Tu vi tầm mình mà dính vào lôi kiếp này là chết chùm luôn.
Nhân mã của những thế lực khác đứng từ xa trông ngóng.
Nha, thiên kiếp kiểu kia chết chắc rồi. Yêu nghiệt đúng là đáng sợ. Hôm trước vừa mới kiểm tra tư chất xong, hôm qua vẫn thấy chưa có tu vi hôm nay đã độ kiếp Kim đan rồi, tiến cảnh thật đáng sợ. Hài tử này nếu hôm nay không chết, chắc chắn sẽ gây sóng to gió lớn trên đại lục.
“Nhanh, đi lấy một vạn kim thạch tệ trong kho ra đây bố trí trận pháp. Cầm theo Tục Mệnh đan cửu phẩm đến đây. Không thể để tôn nhi của ta xảy ra chuyện gì được”.
Lý Trường Sinh phân phó đi xuống, gương mặt tràn đầy lo âu nhìn vào trong lôi kiếp.
Trong lôi kiếp, Lý Diệp đã thành công đột phá đến Hợp thể cảnh sơ kỳ, tuy mới chỉ đỡ được hai đạo thiên lôi thân thể đã gắng gượng sắp không nổi.
Lý Thiên Lôi tràn đầy lo lắng, đứng trước người nàng cản lại lôi kiếp.
“Nàng cứ củng cố cảnh giới đi, lôi kiếp này để ta xử lý”.
Ánh mắt Diệp nhi tràn đầy lo lắng nhìn chủ tử của mình. Muốn đứng dậy, tiếp tục đỡ đạo lôi kiếp thứ ba theo đúng chủ nhân phân phó nhưng mà hữu tâm vô lực.
“Là nô tỳ vô dụng, không đỡ được đến tia lôi kiếp thứ ba khiến chủ nhân phải lo lắng”.
Thanh âm suy yếu của Lý Diệp đến bên tai Lý Thiên Lôi, hắn chỉ cười nhẹ đáp: “Nàng yên tâm, lôi kiếp này đối với ta là vật đại bổ đấy. Ta cũng không trách nàng đâu. Trọng trọng lôi kiếp điệp gia không phải ai cũng có thể đỡ được. Nàng đỡ được hai tia là đã giỏi lắm rồi”.
Sau khi đột phá đến Trúc cơ, Thiên Lôi quyết cũng đã tăng đến tầng hai. Tốc độ hấp thu lôi linh lực tăng thập bội.
Khi tia lôi kiếp đầu tiên đánh vào người Lý Thiên Lôi hắn còn kêu to một tiếng thoải mái. Lôi linh lực dư thừa rèn luyện cốt cách, củng cố Kim đan của hắn.
Lôi đan trong đan điền vừa mới bắt đầu to chỉ bằng hạt gạo, sau một tia lôi kiếp đã to gấp đôi rồi.
Tia thứ hai đánh xuống, Lý Thiên Lôi đột phá Kim đan cảnh trung kỳ.
Tia thứ ba đánh xuống, lôi đan đã to bằng hạt đỗ tương.
Tia thứ tư đánh xuống, lôi đan to lên như hột na.
Tia thứ năm đánh xuống, tu vi lại đột phá Kim đan cảnh hậu kỳ.
Tia thứ sáu, bảy đánh xuống, tu vi đột phá Kim đan cảnh viên mãn.
“Ha ha, thoải mái thật. Thiên Lôi đúng là vật đại bổ mà, tu vi của ta tăng nhanh thật”.
Đang cười lớn đắc ý bất chợt một tia lôi kiếp to gần bằng người hắn đánh xuống, Lý Thiên Lôi không kịp chuẩn bị đã bị sấp mặt xuống đất, da tróc thịt bong lắm Lý Thiên Lôi kêu to đau đớn. Viên lôi đan to bằng quả bóng bàn đã ngừng to, tích súc lực lượng chuẩn bị đột phá Nguyên anh.
“Con bà nó, hệ thống đâu, ta tưởng ngươi bảo chỉ có cửu trọng lôi kiếp thôi mà, tia thứ mười ở đâu ra vậy?”
“Đây là thiên đạo tẩy lễ của ký chủ mới bắt đầu. Khi nãy cửu trọng là đối với nô lệ bên cạnh ký chủ độ kiếp. Đến bây giờ mới là lôi kiếp chính thức của ký chủ. Lôi kiếp sẽ đánh xuống chín lần, mỗi lần sẽ xong trọng điệp gia, cường độ sẽ tăng dần. Vừa rồi mới là tia đầu tiên, mong ký chủ cố gắng”.
Lời nói lạnh ngắt của hệ thống vang lên làm Lý Thiên Lôi trắng mắt. Con bà nó, đây là muốn giết ta chứ có phải tẩy lễ cho ta đâu”.
Lý Thiên Lôi cắn răng tiếp tia lôi kiếp thứ hai. Hai đầu gối hắn quỵ xuống, làn da nứt toác phun đầy máu tươi khiến hắn suýt chút nữa ngất đi.
Vận dụng Thiên Lôi quyết điều khiển lôi linh lực đang tàn phá trong thân đột phá bình cảnh.
Khi chỉ còn cách Nguyên anh cảnh một tầng lụa mỏng, tia lôi kiếp thứ ba đáng xuống trực tiếp biến hắn thành huyết nhục mơ hồ.
Cố giữ tâm thần tỉnh táo, đánh sâu vào bình cảnh đột phá Nguyên anh. Các vết thương của hắn nhanh chóng liền lại, viên lôi đan trong đan điền trực tiếp hóa thành hai đứa bé giống hắn như đúc, tràn ngập sức mạnh.
Tia lôi kiếp thứ tư đánh xuống, Lý Thiên Lôi điều khiển lôi linh lực củng cố cảnh giới vững chắc đến Nguyên anh cảnh sơ kỳ đỉnh phong.
“Đột phá Nguyên anh cảnh thành công, triệu hồi lôi kiếp tẩy lễ. Tam trọng lôi kiếp hợp thành một, chúc ký chủ có thể vượt qua ba lần nữa”.
Thanh âm hệ thống vang lên không biết là nên vui hay nên buồn. Ít đi còn ba tia là đúng, nhưng chắc chắn lại mạnh hơn rất nhiều khiến hắn thập phần lo lắng.