Chương 38: Thiên Như Ý

Thiên Độc Tông sừng sững trong lòng núi, trong căn phòng tráng lệ có hai thân ảnh một nam một nữ quấn chặt lấy nhau.

Thiên Như Ý cơ thể vặn vẹo không ngừng, gương mặt lộ ra vẻ thích thú cùng ngại ngùng. Vùng thầm kín nhất của nàng đang bị một bàn tay vuốt ve trêu ghẹo.

" A...Ư....A...!" những tiếng rên giật cục vang lên trong căn phòng ngập tràn tình ái.

Thiên Như Ý lúc này đã không chịu nổi, cái lưỡi cùng bàn tay của Vũ Long làm nàng sướng phát điên.

" A...Hôn ta đi." Thiên Như Ý nói trong khoái lạc.

Mị Lực cũng giống như một kiểu thao túng, Vũ Long đang hăng say liếm láp phần da dưới cái tay của Thiên Như Ý liền nghe theo nàng mà dừng lại đồng thời di chuyển môi tới môi nàng mà hôn say mê.

Hai bời môi lại chạm nhau, lưỡi tìm đến lưỡi, nước bọt hòa quyện trao qua đổi lại tạo lên tiếng kêu thật là kích thích.

Được một lát Thiên Như Ý chủ động rời môi, sau đó lại nói : " Liếm bụng ta đi."

Sau đó chỉ thấy Vũ Long trườn lùi lại một chút, miệng hắn dừng lại ở phần bụng thon thả phẳng lì của Thiên Như Ý, nơi chiếc rốn nhỏ xinh đang tại vị Vũ Long đặt lên đó một nụ hôn rồi rất nhiều nụ hôn. Kế đó là một màn liếm láp không ngừng, giống như ai đó bôi mật ong lên bụng của nàng vậy khiến Vũ Long không ngừng lại được.

Thiên Như Ý lúc này hưởng thụ vô cùng, nàng bật cười khúc khích vì nhột và sướng.

Kế đó nàng lại ra yêu cầu : " Hôn xuống nữa....xuống nữa....A....đúng rồi!"

Giọng nói nàng thật chậm, Vũ Long hôn bụng dưới của nàng, hôn lên mu nàng, hôn lên nhúm lông nhỏ mềm mại rồi cuối cùng là hôn lên hai mép thịt cùng cái khe tình ướt đẫm dâm hương.

" A...!" Tiếng rên của Thiên Như Ý có vẻ to và gấp gáp, nàng cong người sung sướng khi môi Vũ Long chạm vào nơi nhạy cảm.

Nàng còn đang tận hưởng cảm giác đó và chưa có ý định yêu cầu thêm nhưng nàng chợt rùng mình và la lên khi môi lưỡi Vũ Long không an phận đem âm đạo nàng ra trêu đùa.

" A...Đừng...Ta chưa sẵn sàng...Ứ!"

Muộn rồi, Vũ Long đã ngậm lấy âm đạo nàng mà hôn liếm. Cái lưỡi đã tách hai mép thịt ra mà tìm đến bên trong, dâm dịch chảy ra không ngừng và được hắn uống sạch.

Thiên Như Ý lúc này vừa bất ngờ vừa sung sướng, trong vô thức nàng quên đi việc bảo hắn dừng lại, toàn thân buông xuôi để tận hưởng cảm giác khoái lạc như bất tận này.

Thiên Độc Tông hùng mạnh đứng đầu là Tông Chủ Thiên Vô Cực, sau đó là hai vị Tả Hữu Sứ, tiếp đó là bảy vị Trưởng Lão địa vị chỉ dưới Tông Chủ. Nhưng có một người không phải Tông Chủ, chẳng phải Trưởng Lão nhưng lại được tất cả kẻ ở trên nhượng bộ và kiêng nể đó là Thiên Như Ý.

Thiên Như Ý là chị gái của Thiên Vô Cực đồng thời cũng là Thánh Cô của Thiên Độc Tông.

Cái chức vị Thánh Cô này do Thiên Vô Cực đưa nàng lên bởi nàng có thể dự đoán được tương lai gần thông qua khả năng đặc biệt của bản thân.

Từ đó nàng giống như một tôn giáo riêng cho cả Thiên Độc Tông, thịnh là do nàng ban, suy là do nàng phát. Chính vì vậy không ai trong Tông Môn dám trái lời nàng mỗi khi nàng lên tiếng.

Tu vi của nàng cũng rất cao, ngang ngửa Thiên Vô Cực và cũng đang ở ngưỡng của đột phá từ Nguyên Anh lên Hóa Thần Kỳ.

Dù mang chức vị cao quý nhưng việc của nàng chỉ cần ăn chơi và tu luyện, lúc nào Tông Môn có việc cần nàng tiên đoán thì nàng mới ra mặt.

" A...!" Thiên Như Ý bặm môi kêu lên khi sắp không chịu nổi chiếc lưỡi linh hoạt của Vũ Long. Nàng thở dốc, hai chân mở lớn cho Vũ Long dễ dàng làm nàng sướng hơn.

Cảm giác được ai đó dùng lưỡi và môi kích thích từ trong ra ngoài từ ngoài vào trong âm đạo nhạy cảm khiến Thiên Như Ý sướng phát ngất.

" Không ổn, mình sắp ra rồi!" Thiên Như Ý khẩn trương nhận ra, toàn thân run rẩy như muốn ngăn cản Vũ Long nhưng chẳng hiểu sao nàng lại muốn nó.

Bởi vậy nàng liền để thứ gì đến thì đến, tận sâu trong nàng một dòng chất lỏng tuôn ra kèm theo một cơn co giật nhẹ nơi hạ bộ của nàng. Ánh mắt nàng mê li thỏa mãn tận hưởng cái cảm giác sung sướng này.

Nàng mải tận hưởng mà quên mất Vũ Long vẫn đang ngậm lấy âm đạo mình, nàng nhìn xuống thì thấy hắn đang từ từ đem dương vật hắn kề tới âm đạo mình.

Nhìn cái vật dài dài gân guốc kia làm Thiên Như Ý đỏ mặt, hơi thở nàng gấp gáp lần nữa khi dương vật kia chạm vào mép âm đạo vừa lên đỉnh của nàng.

Khi hai vật âm dương tiếp xúc, toàn thân cả hai tê dại. Thiên Như Ý lúc này cũng mụ mị trong cái cảm giác khoái dục này nên miệng khẽ lầm bầm : " Cho ta!"

Phập

Âm thanh tiếng da thịt chạm vào nhau một cái thật mạnh, Vũ Long đem dương vật cứng nóng đâm vào âm đạo của Thiên Như Ý một cách dứt khoát.

Tiếng rên và tiếng thở bắt đầu tràn ngập căn phòng.

Bạch

Bạch

Bạch

Vũ Long ôm một đùi Thiên Như Ý vắt lên vai, hạ bộ di chuyển cho dương vật và âm đạo giao thoa. Âm đạo se khít bóp chặt lấy dương vật hắn khiến hắn sướng phát điên, trong cổ họng cũng truyền ra những tiếng rên rỉ.

Giữa cái nơi âm dương giao thoa ấy, một dòng máu đào chảy ra hòa cùng dâm dịch.

Thiên Như Ý tu vi cao thâm nên cái cảm giác bị phá trinh nàng chẳng chút đau đớn, ngượng lại còn thấy rất sướng.

Âm đạo nhạy cảm bị dương vật đưa ra đút vào liên tục khiến nàng như muốn hét lên rằng nàng sướng. Dương vật mỗi lần đút vào lại chạm đúng vào cái điểm G của nàng, mỗi lần như vậy nàng lại có cảm giác một dòng điện chạy từ điểm G lên não rồi lại chạy ngược xuống.

Cảm giác sung sướng muốn điên lên, nó lặp đi lặp lại không ngừng theo nhịp lắc của Vũ Long nên khiến nàng đi từ hết sung sướng này đến sung sướng khác.

" A...ta sướng...ta...sướng....ướng!"

Thiên Như Ý rên rỉ, bất quá đáp lại nàng chỉ là những cú lắc mạnh mẽ của Vũ Long.

Cả hai cứ trong tư thế đó được khoảng nửa giờ, lúc này Thiên Âm đã không chịu nổi nữa muốn nghỉ nhưng Vũ Long không ngừng. Hắn còn tự ý chuyển tư thế doggy, hắn ôm lấy eo nàng từ phía sau rồi thúc dương vật vào âm đạo nàng lần nữa.

" A...sướng....không chịu nổi!" Thiên Như Ý lúc đầu còn lạ lẫm nhưng chỉ sau vài cú nhấp nàng đã nghiện cái tư thế này.

Thậm trí cả một giờ sau nàng và hắn chỉ quan hệ đúng tư thế này và Thiên Như Ý lên đỉnh lần nữa trong tư thế mới lạ đối với nàng.

" A...Vũ Long...đừng như thế!"

Thiên Như Ý đã có dấu hiệu quy phục, nàng đang quỳ còn Vũ Long thì đứng đem dương vật chĩa vào mặt nàng.

Thiên Như Ý sau một hồi chống cự thì đã ngoan ngoãn há miệng ngậm lấy dương vật cứng nóng của Vũ Long mà mút chùn chụt.

Cái mùi ngai ngái này lúc đầu nàng chỉ muốn nôn nhưng chẳng hiểu sao khi bú được một lúc lại thấy nghiện. Thậm trí nàng còn có ý định nuốt nó vào trong bụng cho đỡ thèm.

Thánh Cô của Thiên Độc Tông, người trên vạn người, lại đang quỳ bú dương vật cho một thằng nhãi chuẩn bị bước sang tuổi 14. Nếu có ai đó biết được điều này có lẽ sẽ nghĩ hắn bị ảo giác.

" Cứng quá...!" Thiên Như Ý vừa mút vừa cảm thán.

Được một lát bú mút chán chê, Thiên Như Ý nhả dương vật Vũ Long ra đồng thời đẩy hắn nằm ngửa, bản thân nàng uyển chuyển banh nhẹ hai đùi ngồi lên hông hắn rồi từ từ hạ xuống.

Mép thịt và dương vật chạm nhau, một cảm giác sướng tê người làm sắc mặt Thiên Như Ý đỏ càng thêm đỏ.

Nàng khẽ chuyển động hông cho âm đạo và dương vật ma sát nhẹ nhàng, lúc này đây hai mép thịt ướt át tách ra ôm lấy phần thân dương vật gầy gân guốc. Từng tia dục hỏa cứ thế lan tỏa tới cả hai.

" A...cảm giác thật tuyệt!"

Dâm thủy ứa ra như dòng suối nhỏ khiến nơi giao thoa của hai người ngập tràn nhầy nhụa mê dịch lòng người.

Cái cảm giác ma sát này khiến Thiên Như Ý sướng tới đỏ cả hai tai, nàng dần tăng nhịp đưa đẩy hông để có thể tận hưởng một cách thỏa mãn nhất.

Có điều Vũ Long không an phận, hắn thấy nàng mãi không chịu cho dương vật hắn xâm chiếm âm đạo nàng nên gầm gừ một tiếng, hai tay ôm lấy vòng eo thon thả giữ chặt đồng thời hạ thể đẩy mạnh một cú vừa hay đúng lúc đầu khấc và cửa tình thẳng hàng.

Một tiếng ót phát ra, dương vật nằm gọn trong âm đạo rồi bị bóp nghẹt. Thiên Âm la lên một tiếng sung sướng rồi tiếp tục lắc hông.

" Sướng...ta sướng...ư...sướng quá! Tiểu tử ngươi thật lợi hại....a!"

Khoảng vài tiếng sau, Thiên Như Ý và Vũ Long vẫn còn vật lộn trên giường. Lúc này cả hai thân thể ướt đầm mồ hôi, Thiên Như Ý nằm úp đem bờ mông căng tròn cho Vũ Long dùng dương vật đâm từ trên xuống.

Nàng lúc này đã hoàn toàn bị hắn khuất phục, ngoan ngoãn mà hưởng thụ.

Nàng lên đỉnh đã là lần thứ 9 và không muốn thêm nhưng Vũ Long không có dấu hiệu muốn dừng. Thiên Như Ý có thể khiến hắn ngừng lại bất cứ khi nào nhưng chẳng biết nàng nghĩ gì mà cứ mặc hắn phá hoại trên cơ thể nàng.

" A...Ư....Am...Ưm!"

Thiên Như Ý đang rên thì bị môi Vũ Long chặn lại, cả hai lại trao nhau nụ hôn không biết là thứ mấy trăm trong hôm nay.

Vũ Long vẫn không ngừng dập từng cú yêu thương vào âm đạo nàng, Thiên Như Ý đã mê mệt cảm giác này, mỗi lần Vũ Long kéo dương vật ra nàng lại mong chờ hắn dập xuống cho cơn sướng của nàng thăng hoa.

" A...ngươi xấu lắm nha...người ta là Thánh Cô đấy." Thiên Như Ý rên rỉ sung sướng bên tai Vũ Long.

Nhưng hắn không trả lời, thậm trí chỉ liên tục nhấp mặc kệ nàng.

Thiên Như Ý thầm tự trách : " Hazz! Lỡ dùng Mị Thuật quá mức nên hắn mới thành ra như vậy, không biết hắn có lưu lại chút cảm giác gì không."

Vừa được hôn môi lại vừa được sướng âm đạo, Thiên Như Ý cảm thấy mình là nữ nhân sung sướng nhất lúc này. Nàng lại lần nữa lên đỉnh, toàn thân run rẩy đem dâm thủy bắn ra ngoài, hơi thở gấp gáp hổn hển, trên môi nở ra nụ cười thỏa mãn chưa từng có.

Nàng cũng cảm thấy Vũ Long rùng mình, rồi trong âm đạo nàng có cảm giác một dòng chất lỏng nóng hổi vừa bị bơm vào. Rồi Vũ Long gục xuống theo bản năng ôm lấy tấm lưng quyến rũ của nàng.

Lúc này chiếc mặt nạ của hắn rơi ra, để lộ một gương mặt tuấn tú vô cùng.

Đưa tay vuốt ve gương mặt tuấn tú non nớt ấy, Thiên Như Ý khẽ cảm thán : " Cũng tạm ổn!"

Rồi nàng ngồi dậy, thân thể ngọc ngà trần trụi này phải được tắm rửa. Nhưng trước khi rời đi nàng khẽ mỉm cười nói : " Đoạn kí ức này ta không thể để ngươi nhớ được, vậy là quá tiện nghi cho ngươi rồi."

Sáng hôm sau, Vũ Long bị tiếng vỡ chén làm tỉnh giấc.

Hắn vùng dậy, vẫn là căn phòng quen thuộc. Trước mặt hắn là Tiểu Xuân cùng với chút đồ ăn tẩm bổ. Nét mặt Tiểu Xuân nhìn hắn như kiểu mặt hắn dính cứt.

" Ngươi sao vậy?" Vũ Long hỏi.

Tiểu Xuân sau một hồi lấy lại bình tĩnh, nàng chỉ tay vào mặt Vũ Long lắp bắp : " Mặt....mặt ngươi!"

" Mặt ta làm sao?"

" Mặt ngươi...không còn sẹo."

" Ừ thì sẹo không còn...khoan đã."

Vũ Long giật mình đưa tay lên sờ mặt, cảm giác sần sùi không có, hắn không tin định kiếm tấm gương soi nhưng phòng hắn không có.

Tiểu Xuân hiểu ý liền đem chiếc gương nhỏ của nàng ra đưa cho hắn. Vũ Long soi mặt trong gương, hắn ngỡ ngàng khi vết sẹo theo hắn hơn 10 năm cuối cùng đã biến mất.

" Không thể nào!" Vũ Long lầm bầm. Hắn nhớ rất rõ rằng Tiểu Bạch nói vết sẹo của hắn cần phải quan hệ với nữ nhân tu vi Nguyên Anh Kỳ. Mục đích là hút lấy linh lực Nguyên Anh dồi dào để chữa lành vết sẹo.

Rồi hắn lục lọi kí ức xem vì sao, hắn chỉ nhớ hôm qua có làn khói đen bám vào mặt. Rồi bây giờ tỉnh lại thì vết sẹo đã biến mất, chẳng lẽ lại có người nào đó giúp đỡ hắn.

Hắn liền hỏi Tiểu Bạch nhưng đáp lại hắn chỉ là sự im lặng.

Tiểu Xuân còn chưa hết bàng hoàng khi vết sẹo của Vũ Long biến mất, nàng dùng linh lực dò xét thì phát hiện Vũ Long trong một đem thừ Ngưng Mạch Tam Đoạn đỉnh tăng lên Ngưng Mạch Thất Đoạn.

" Tu vi của ngươi...tăng 4 tiểu cảnh giới trong một đêm? Chuyện này là sao?" Tiểu Xuân không chịu được tò mò hỏi.

Vũ Long cũng không biết trả lời làm sao, hắn đáp : " Điều này...ta cũng thấy lạ."

Sau đó ánh mắt hắn khẩn trương nhìn nàng nói : " Ngươi tạm thời giữ kín chuyện này giúp ta, được chứ?"

Nhìn ánh mắt cầu khẩn của hắn, Tiểu Xuân có chút ngủi lòng. Nhìn bộ dạng tuấn tú của hắn lúc này, con tim nhỏ của nàng khẽ loạn nhịp.

Nhưng không thể để đối phương biết mình mê trai, Tiểu Xuân ý tứ gật đầu một cái rồi nói : " Cũng được, có điều ngươi phải giải thích cho ta."

Vũ Long sợ nếu không cho nàng biết thì nàng sẽ đem việc này đi kể cho người khác, nhưng nếu hắn kể ra thì lộ hết. Vậy nên hắn đành bịa ra một câu chuyện.

Câu chuyện này cực bựa và mất dạy nên tác giả không tiện viết, chỉ biết sau khi nghe câu chuyện này của Vũ Long, Tiểu Xuân khóe mắt đã cay cay.

Tiểu Xuân đồng cảm nói : " Nếu đã như vậy ta đành giúp ngươi giấu đi bí mật này, nhưng ta có một điều kiện."

" Điều kiện gì?" Vũ Long nét mặt có hơi cười khổ hỏi.

Tiểu Xuân đáp, ý tứ có phần ngại ngùng : " Sau khi Liễu Gia đến thăm nơi này, ta có một việc muốn nhờ ngươi giúp."

Vũ Long nghe vậy hơi ái ngại gãi đầu nói : " Giúp sao, nếu nằm trong khả năng của ta thì ta sẽ giúp."

Nghe vậy, gương mặt Tiểu Xuân hiện lên chút tươi cười, sâu trong đôi mắt ấy là sự mong chờ khó tả. Nàng nói : " Bây giờ chưa tiện nói, đợi đến lúc đó ta khắc cho ngươi biết."

Vũ Long đảo mắt một cái thầm nghĩ ngợi : " Việc gì mà không nói ngay lại thần thần bí bí như vậy? Phải chăng là sợ nói ra lúc này sợ mình từ chối?"

Thường thì những trường hợp nhờ vả kiểu này rất hay bị gài hàng hoặc bị úp sọt. Mặc dù Tiểu Xuân đối với hắn khá là tốt nhưng hắn vẫn không thể tuyệt đối tin tưởng nàng, ở ngoài kia đến người thân còn sẵn sàng hại nhau chứ nói gì đến người dưng nước lã.