Chương 3: Chương 3

Nghĩ ngợi một lát, anh mở danh bạ tìm số của Viên Hiểu Văn, bạn thân của vợ.

“Thanh Thanh không đi dạo phố với cậu à? Ừ, cô ấy nói cô ấy không khỏe, cậu nói xem dạo gần đây có phải cô ấy tâm tình không được tốt lắm không? Hôm nay lúc nói chuyện với cậu tâm tình vẫn tốt sao? Được, vậy cậu đi dạo phố đi, đợi cậu kết hôn tôi và Thanh Thanh nhất định sẽ có mặt để chúc mừng.”

Sau khi cúp điện thoại, Thiệu Thịnh An càng không nắm được chút manh mối nào. Tại sao vợ anh lại đột nhiên thay đổi cảm xúc như vậy chứ?

Tất cả phải chờ anh về đến nhà mới có thể biết được.

Ở quê nhà Hoa Thành cách đó hơn 10.000 km, Kiều Thanh Thanh lại vừa nhận thêm một lô hàng chuyển phát nhanh cùng thành phố.

“Thật ngại quá, bên ngoài trời mưa rồi, nhưng trên bưu kiện có giấy chống dầu sẽ không bị thấm nước đâu, quý khách hãy kiểm tra thử xem.” Nhân viên chuyển phát nhanh giao hàng tận nhà tháo mũ bảo hiểm xuống lau nước mưa dính trên đó.

Kiều Thanh Thanh sửng sốt: “Thì ra trời đã bắt đầu mưa rồi ư.”

“Đúng vậy, nhà cô đang trang trí sao? Thế thì không trách được, âm thanh lớn quá không nghe thấy tiếng mưa ha ha.”

Kiều Thanh Thanh kiểm tra bưu kiện chuyển phát nhanh một chút, xác định không có sai sót,: “Cám ơn anh.”

“Vâng! Phiền cô cho năm sao và đánh giá tốt nhé!”

“ Được.”

Cửa không đóng, cô đặt bưu kiện chuyển phát nhanh vào phòng bếp trước, sau đó vào phòng ngủ chính và phòng ngủ phụ. Hai phòng đều có thợ đang lắp đặt hệ thống sưởi, tiến độ cũng không tệ lắm.

“Các chú ơi, phiền các chú làm gấp cho cháu với ạ, buổi trưa để cháu đặt cơm, các chú ăn xong thì nghỉ ngơi một lát rồi làm tiếp nhé, cháu gửi thêm cho các chú mỗi người 200 tệ, các chú thấy thế nào?”

Chủ thầu mỉm cười nói: “Được chứ sao không! Ai cũng muốn kiếm tiền cả mà! Yên tâm đi, theo tiến độ này thì chiều mai là có thể hoàn thành rồi, chúng tôi làm việc thì cô cứ yên tâm, cẩn thận kỹ lưỡng, chắc chắn sẽ làm đâu vào đấy cho cô! Buổi chiều đồng nghiệp của tôi sẽ đến đo lường để làm lớp giữ nhiệt trong nhà cho gia đình cô, việc đó cũng đơn giản thôi, nhiều nhất hai ngày là có thể làm xong.”

Cô lại trèo lên gác mái rồi đi lên sân thượng, nơi này cũng có thợ đang lắp máy phát điện năng lượng mặt trời.

“Chú ơi, trời mưa có ảnh hưởng gì không?”

“Không, vẫn hoạt động được!”

Sau khi đi hết một vòng, Kiều Thanh Thanh mới an tâm được phần nào, nước mưa xối lên đầu cô lạnh buốt, làm cho trái tim nóng rực đang đập không ngừng của cô của cô miễn cưỡng bình ổn hơn đôi chút.

Hai giờ trước, Kiều Thanh Thanh đã trùng sinh.

Sau khi chết đi, mở mắt ra lần nữa, Kiều Thanh Thanh nhìn cách trang trí quen thuộc trước mắt rồi sửng sốt thật lâu, cô đã rất lâu không mơ thấy ngôi nhà này.

Bị mất nhà trong trận hồng thủy thứ hai, cô lang thang bên ngoài một mình, tìm thức ăn trong lũ lụt bẩn thỉu, ăn những thứ không sạch sẽ sau đó bị bệnh, ban đầu cô nghĩ rằng cô chỉ có thể chờ đợi cái chết, nhưng cô đã may mắn được cứu bởi quân đội. Vì vậy, tiếp tục chịu đựng, tiếp tục sống.

Sau trận động đất lớn, chắc chắn căn nhà cũng trở thành phế tích trong cơn địa chấn ấy, cô chết trên con đường chạy nạn sau trận động đất, trước khi chết cô không suy nghĩ gì cả, thứ cuối cùng đập vào đáy mắt là bầu trời u ám, mây đen tầng tầng lớp lớp.