Chương 13: Manh mối

Rời khỏi miểu , di vào một thôn cách đó không xa . Trời mưa sối sả , khiến cho đường đất khó di , mọi người đành phải tìm nhà thôn dân gần đó tá túc một đêm , chờ trời mưa tạnh .

Dừng xe tại căn nhà cấp bốn , Phi Long xuống xe ấn chuông cửa . Một nam tử trẻ tuổi mở cửa hồ nghi nhìn Phi Long , hỏi :" anh là ai ?"

Phi Long lễ phép nói :" chào anh , tôi di du lịch ngang qua đây ,trời đổ mưa to làm đường đi lại khó khăn , anh cho bọn tôi tá túc một đêm được không ?" . Người thanh niên còn đang ngập ngừng , Phi Long vội nói :" chúng tôi ko cần phòng ốc , giường ngủ , chỉ cần chô trú mưa qua đêm nay , mai chúng tôi lại tiếp tục nên đường ."

" Mọi người vào đi !" .người thanh niên mở rộng cửa từ tốn nói .

Lúc này Phi Long mới vẫy tay ra hiệu gọi mọi người vào trong nhà . Vào nhà Phi Long liếc nhìn căn nhà , một phòng khách và hai phòng ngủ , trên tường suất hiện vết ố , vài vết nứt ,có vẻ như căn nhà này đã xuất hiện khá lâu . Kì lạ thay lại có một mùi tà khí nhè nhẹ , Phi Long không vội hỏi mà tiếp tục quan sát . Cùng lúc đó một lão nhân chống gậy bước ra từ phòng ngủ , giọng khàn khàn gọi " Xuân Hà ..." .

" Sao cha không ở trong nghỉ ngơi ?. Ra ngoài này gió máy lại nhiễm bệnh . " Xuân Hà đến đỡ cha và nói .

" Già rồi , ngủ sớm không có nổi , ra ngoài cho thoáng khí " lúc này lão nhân mới để ý đến mọi người Phi Long , quay sang hỏi con trai " các vị này là ..? "

Phi Long tiến lên trước , cung kinh chào hỏi :" chào bác , chúng cháu di du lịch ngang qua đây , trời mưa to quá làm đường khó di , xin cả nhà cho chúng cháu tá túc một đêm " .

" khà khà , mời các vị vào trong sơi trà , nhà lão nhỏ , các vị thông cảm " lão nhân tiến đến bàn uống nước nói . Mọi người cũng theo chân lão nhân , ngồi xung quanh bàn , lão nhân lại hỏi :" chẳng hay các vị di du lịch ở đâu ? , xung quanh dây cũng không có khu du lịch nào cả ".

Tống thành cằn nhằn nói :" chúng cháu đi điều tra Miếu Cô , trời mưa quá khó về... Oái " đang nói thì bị Vũ Tình véo một cái làm cầu ta thét nên đau đớn . Vũ Tình khôn khoé tiếp lời :

" Bọn cháu khám phá di tích lịch sử , thấy Miếu Cô có vẻ cổ kính nên qua đó xem "

Lão nhân có vẻ trần ngâm :" Miếu Cô ... Đúng là xuất hiện từ rất lâu rồi , nhưng lão khuyên các cậu không nên tới đó nữa "

Phi Long biết sẽ có manh mối từ đây , gặng hỏi lão nhân :" Ông có thể cho chúng cháu biết miếu xuất hiện khi nào được không ? , cháu thấy thường miếu sẽ rất nhiều người cúng kiếng vậy sao ông lại khuyên chúng cháu không nên đến ạ ! "

Thấy tuổi trẻ ham học hỏi , ông lão cũng không muốn giấu , trầm ngâm suy nghĩ một nát , chậm rãi nói :

" Ta cũng không rõ , chỉ nghe các bô lão thời xưa kể lại , vào khoảng năm 865 gì đó , tiết độ sứ Cao Biền cho đắp lại thành Đại La , xong xuôi có dựng nên miếu , rồi người đời chuyền tai nhau rằng Miếu Cô linh nghiệm ,từ đó khá nhiều người đến đó phúng viếng ước nguyện ."

Lão nhân nhấp một ngụm trà , run run sợ hãi , lại nói :" rồi chục năm trước , có một thanh niên lạ mặt , đến cầu cạnh miếu cô nhưng ko có kết quả , bèn khinh nhờn Miếu Cô , sáng sớm hôm sau một người di làm đồng ,di qua phát hiện xác hắn nằm ở gốc cây gạo trước cổng miếu . Kì dị ở chỗ , thi thể của hắn bị mổ phanh ra , nội tạng tràn xuốt mặt đất , trên tay vẫn cầm chặt quat tim của hắn , mà xung quanh mặt đất nơi thi thể hắn lại không có bất khì một vệt máu nào . Nhìn thế người dân ngầm hiểu rằng chuyện gì đã sảy ra , từ đó không còn ai dám đến gần miếu " .

Nghe xong Phi Long cảm khái :" Vì linh mà kính , cũng vì linh mà sợ , thật là quỷ dị . Phàm là miếu thì ắt có lai lịch đàng hoàng , ruốt cuộc Miếu Cô thờ ai ? Tại sao lại dựng Miếu Cô ?" .

Lão nhân lắc đầu , nói "Lão không biết , mọi chuyện lão cũng chỉ nghe kể , nhưng chưa từng điều tra !"

Lúc này một tiếng thét nên đau đớn vọng ra từ phòng đối diện . Lão nhân tỏ ra đau khổ :" là con dâu của lão , mắc chứng bệnh kì quái , đã di bao bệnh viện đều không có kết quả , ta nghĩ .. không khéo lại liên quan đến thứ dơ bẩn nào đó .."

Phi Long vội tiếp lời :" Ông nghĩ đúng rồi đấy , ông để cháu xem thử , biết đâu lại có thể giúp chút chuyện ."

Lão nhân nhìn từ trên xuống dưới Phi Long , đánh giá một lượt , hồ nghi hỏi :" cậu là ..?"

" Đệ tử Thiên Quang Tự !" Phi Long bày ra bộ phong khinh vân đạm , từ tốn nói

Lão nhân nghe thấy là người của Thiên Quang Tự liền quỳ rạp xuống cầu xin :" cầu xin đại sư ra tay xem xét !"

Tống Thành thắc mắc bước lên hỏi :" Thiên Quang Tự , Thiên Quang Tự là nơi nào ? , sao ông não nghe thấy liền biết có cơ hội cứu con dâu ông ?"

Lão nhân ngẩng đầu nên nói :" người trẻ tuổi này không biết Thiên Quang Tự cũng phải , Thiên Quang Tự nổi tiếng trong huyền môn việt nam , trên Thiên Quang Tự ai ai cũng là đại sư đức cao vọng trọng , vụ việc của miếu sảy ra, chính là đại sư của Thiên Quang Tự dẹp loạn yêu tà , bình ổn lòng dân , ta nhớ không nhầm phật hiệu của đại sư là Huệ Hải "

Nghe đến đây Phi Long vội vàng đỡ lão nhân đứng dậy :" ông nói Huệ Hải sư huynh đã từng đi qua đây , huynh ấy có làm gì ở đây nữa không?"

" Lão chỉ biết , Huệ Hải đại sư siêu độ xong tà ma tại Miếu Cô thì lập tức lên đường ,không hề có ý nán lại lâu "

Phi Long nghe xong tựa hồ đã đoán ra vài phần , tạm thời không nghĩ đến nữa , nói rằng :" dẫn cháu đến phòng con dâu ông!"

Lão nhân vội vàng đưa mọi người tới trước cửa phòng , gõ cửa , con trai lão Xuân Hà ra mở cửa .

"Vợ con thế nào rồi ?". Lão nhân hỏi .

" Hình như nóng sốt , không tốt lắm , vừa mới đây thì đau quằn quại !". Xuân Hà ủ dột đáp

Lão nhân gật đầu , mời Phi Long vào phòng . Xuân Hà định ngăn cản , bị lão nhân quát mắng .

Phi Long vừa bước vào phòng lập tức cảm thấy hắc khí đập mặt , nhìn thoáng qua giường , một thiếu phụ mang thai đang nằm trên giường đắp chăn, híp mắt yếu ớt, sắc mặt trắng bệch, giữa hai hàng lông mày bao phủ một tầng hắc khí

Lão nhân liền giải thích :" trước còn khá một chút mấy tuần gần đây tự dưng lại kêu lạnh , bụng đau quặn thắt , có đi khám thai , khám mọi khoa , đều nhận được kết quả là bình thường "

" Hắc khí vào cơ thể , đương nhiên sẽ lạnh " . Phi Long không khỏi nhớ tới hồi còn nhỏ , trạng thái cũng y hệt , sau được sư phụ cứu , mang về Thiên Quang Tự , cuộc đời cải biết lúc đó .

Phi Long ngồi xuống mép giường, xốc chăn bông nên , thấy bụng của vợ Xuân Hà phình to dị thường ,so với bụng của mấy sản phụ sắp lâm bồn còn to hơn . Phi Long quay lại nói hỏi lão nhân :" là song thai ?". Lão nhân gât đầu sac nhận , phi long lại tiếp tục xem . Phi Long cả kinh , không riêng gì song thai , trong bụng nàng còn chứa sát khí nữa .

Thầy thuốc không cố kỵ , Phi Long xốc áo ngủ của vợ Xuân Hà lên , đặt tay lên bụng nàng , nhất thời cảm thấy sự lạnh lùng thấu xương . Phi Long lập tức phóng ra một chút ôn khí tiến nhập cơ thể nàng , cảm nhận được sự linh động của thai nhi , đứng lên , nói với ông lão :" đi thôi , chúng ta ra ngoài nói chuyện !".