Phi Long bước vào trong miếu thờ , nhìn quanh một lượt , ở đây chất đầt bụi bặm , tàn hương rơi đầy trên ban thờ , lư hương dính bụi dày đặc , trên lư hương vẫn còn khá nhiều chân hương như đã từng có một thời rất nhiều tín đồ viếng thăm .Trong miếu chỉ có một gian phòng , trên ban thờ là pho tượng nữ nhân nhỏ đã bị bụi phủ mờ
Trong lúc Phi Long đang quan sát , Tống Thành đã tiến gần ban thờ
"Đừng " Phi Long vội lớn tiếng ngăn cản nhưng cũng muộn mất một nhịp , Tống Thành đã cầm được thứ gì màu xanh ngọc ở trên ban thờ . Một luồng khí đen không ngừng tuồn vào người củaTống Thành . Cả nhận được khí tức bất ổn , vội kéo mọi người ra khỏi miếu .
Vừa ra đến cổng miếu , Phi Long đã vội trách Tống Thành " cậu làm cái gì vậy ? Cậu có biết nếu tôi không kéo mọi người ra nhanh , đả thảo kinh xa ,hậu quả rất khôn lường không hả ?".
" Không phải chứ , tối cầm mỗi thứ bày thôi mà ":Tống Thành vừa nói vừa đưa ra chiếc trâm ngọc " còn chưa tối mà làm gì đã có quỷ , tôi và mọi người sẽ không có chuyện gì sảy ra chứ ?".
Cậu có rồi đấy !".Phi Long nhìn Tống Thành nói " há mồm " .
Tống Thành ngẩn người ra , sau đó nhìn mọi người , giơ tay tự vả mồm mình một cái , rồi hỏi :" làm như này thì có ích gì ?" .
Phi Long mở to hai mắt , bất lực nhìn Tống Thành :" cậu làm gì vậy ?"
"Ơ , không phải cậu bảo tôi vả mồm sao ?" Tống Thành ngơ ngác hỏi .
"Tôi kêu cậu há mồm , há mồm , nghe rõ chưa , cậu có lỗ tai không ?"
Tống Thành gãi đầu cười ngượng một cái , hé miệng , mọi người vừa nhìn nhất thời giật mình . Ngoại trừ hai hàm răng là vẫn còn bình thường , toàn bộ mồm hắn đã là một màu đen kịt , trông rất quỷ dị
" Mọi người đã thấy thồi đấy , đây là dấu hiệu quỷ khí nhập thể , nếu không phát hiện kịp thời , mạng sống không quá một tuần lễ , sau khi biến thành quỷ sẽ bị người khác khống chế , sai khiến " Phi Long trầm ngâm :" cũng may chủ ý là bắt quỷ làm tay sai , nếu lầ sát chiêu thì cậu đã bỏ mạng từ trong kia rồi "
Tống Thành nghe xong hai chân mềm nhũn , ngã phịch xuống đất , lay chân Phi Long cầu xin " ôi bạn ơi , mau cứu tôi ...cứu tôi với , tôi không muốn làm quỷ để người khác sai kiến đâu ".
Phi Long bảo Tống Thành đứng nên , cùng mọi người trở về ô tô , đóng cửa kỹ lại , lấy từ trong balo ra Kim Văn Bát Vu cùng với mấy hạt bồ đề , dùng tay không bóp nát hạt bồ đề cho vào bát , hoà vào nước trắng , khuấy đều đưa cho Tống Thành uống cạn .
Sắc mặt Tống Thành càng ngày càng đỏ , hô hấp dồn dập , không bao lâu sau , vội mở cửa xe chạy xuống bên đường nôn mửa hơn mười phút không dừng . Mọi người thấy chuyện lạ , theo bản năng cũng nhìn về phía Tống Thành nôn , nhất thời nổi một tầng da gà . Vô số hắc trùng nhớp nháp , tất cả dính chất lỏng giãy giụa , còn có cả giống như bọ cánh cứng to đùng trong bãi nhầy .
" Trời ơi , đấy là thư gì vậy ?" Vũ Tình ngơ ngác hỏi
Phi Long đáp :" Quỷ bọ , hắn là người sống bất ngờ có quỷ khí trong cơ thể của hắn , quỷ khí sẽ tự sản sinh ra bọ quỷ để ăn mòn cơ thể . May mà vừa mới thành hình vẫn còn trục xuất được , đợi vài hôm nữa khi bọ quỷ lan khắp cơ thể , lúc đấy thật sự là khó cứu "
Tống Thành về lại xe, bộ dáng mệt mỏi thở hồng hộc . Phi Long liền nói với Tống Thành :" 3 ngày tới , cứ mười hai giờ trưa cậu ra phơi nắng một canh giờ , lấy ánh dương xua đi quỷ khí còn xót lại trong cơ thể , lúc đó thì sẽ không sao nữa " rồi xoè tay ra bầy bộ mặt gian xảo ,cười cười nói " đưa tôi chiếc trâm vừa nãy , coi như công cứu mặng , ha ha".
Phi Long lấy ra lá phù phất tay ném về phía bãi nhờn , niệm chú " phật hoả hoá trừ quỷ tà , A Di Đà Phật ". Lá phù vừa rơi xuống đã đốt bãi nhờn không ngừng , như nửa gặp xăng , điều kì lạ là ngọn nửa không hề nan ra mà chỉ đốt bãi nhờn .
Phi Long suy nghĩ một hồi lâu nói :" kì lạ , có vẻ như lúc trước miếu này rất nhiều người viếng thăm , vậy tại sao giờ lại hoang vu , người được thờ cúng là ai , ruốt cuộc sảy ra chuyện gì? , chuyện này phải hỏi người dân quanh đây để biết thêm tình hình mới được ".
Đúng lúc này , mây đen giăng kín đầy trời , sắc trời trong nháy mắt trở nên tối thui .
Vũ Tình nói :" trời sắp mưa rồi , chúng ta hãy về trước di , chuyện này để sau hãy điều tra di "
Người lái xe mới lục túi lấy chìa khoá mới ngỡ ngàng , không thấy chìa khoá đâu , có lẽ đã rơi trong lúc chạy khỏi miếu , ngỏ ý sẽ đi tìm chìa khoá rồi quay lại ngay .
Một lúc sau , vẫn chưa thấy người lái xe quay lại , cảm thấy bất ổn , Phi Long dặn mọi người ở im trong xem , vội cầm Kim Văn Bát Vu đội mưa chạy vào trong miếu .
Vừa vào trong miếu, Phi Long thấy người lái xe đứng im trước ban thờ , di đến sau lứng hắn nói :" ông đã tìm thấy chìa khoá chưa? , sao đứng đây làm gì? còn không mau quay lại "
Người lái xe cứng đơ không nhúc nhíc , một tay đưa nên mặt , không biết đang làm gì
Phi Long có dự cảm sấu , chậm rãi đi tới , ngước nhìn nhất thời kinh hãi lùi về sau mấy bước , chứng kiến tình cảnh quỷ dị trước mắt
Người lái xe đang đánh son ...
Mặt của hắn râu ria xồm xoàm , vậy mà lúc này lại đang cầm trong tay một thỏi son môi nhẹ nhàng tô tô vẽ vẽ , biểu hiện sau sưa như thiếu nữ . Phi Long cảm thấy rùng mình , cảm thấy buồn nôn và ghê tởm . Lắm chặt Kim Văn Bát Vu trong tay , ý định ra tay trước để chiếm tiên cơ , chợt nghe ' cạch ' một tiếng. Cửa đã đóng chặt , Phi Long dùng sức đẩy không được . Cửa miếu vốn mục nát , đến khoá cửa cũng không có , thế mà lại đóng chặt dùng sức đẩy cũng không ra . Lúc này Phi Long mới khoanh tay đứng im xem hắn dở trò gì .
Người lái xe vẽ xong môi , không biết từ đâu lấy ra một cây bút kẻ chân mày và một cái gương , vừa soi gương kẻ mày , vừa kẻ mày vừa đọc bài thơ quỷ dị ...
Đây là giọng của phụ nữ !
Bài thơ này Phi Long chưa từng nghe thấy bao giờ , Phi Long chỉ nghe loáng thoáng vài câu
" Thu ơi ! Đánh thức hồn ma dậy
Ta muốn vào thăm đáy mộ sâu
Ta gửi bài thơ cho anh linh
Hỡi người trong mộ có rùng mình
Nắm xương khô lạnh còn ân ái
Bộ ngực bi thương vẫn gợi tình ."
Do ánh sáng trong miếu mờ nhạt chỉ nhìn thấy thân thể của người lái xe méo mó .Gương vừa lúc quay vào mặt Phi Long thấy trong gương không phải mặt của người lái xe , cũng không phải mặt mình , mà là mặt của nữ nhân . Sắc mặt trắng bệch như tờ giấy , hai mắt đen thùi lùi không còn có tròng trắng , một tay giơ bút nên đồng điệu với động tác , vẽ vẽ , sau đó cẩn thận ngắm lông mày , khoé môi nhéch thành nụ cười ngọt ngào .khoé môi của cô ả đã toét dài tận mang tai , từ kẻ răng có một chút dịch thể xanh biếc đang chảy nhểu nhão.
Phi Long cảm thấy xem đã đủ kinh tởm , lúc này khoé miệng nhéch nên cười nói " ngươi tưởng chỉ dùng một hồn ,hai phách mà đủ đấu với ta sao , lực cười .."
Nói rồi Phi Long giơ cao Kim Văn Bát Vu , miệng bát hướng thẳng vào người lái xe cao giọng niệm :" phật quang chiếu rọi , chấn nhiếp yêu tà , Om Mani Pabme Hum " . Từ Kim Văn Bát Vu phát ra luồng sáng vàng kim chiếu toả người lái xe , người lái xe thét nên tiếng kinh hoàng , luồng hắc khí vụt bay vào trong tượng phật , văng vẳng giọng của nữ nhân hét nên " ngươi cứ chờ đấy cho ta , ta thoát ra được , ngươi là người dâud tiên ta giết " . Người quản lý ngã phịch xuống đất . Biết không nên kinh động bản thể , dành dìu người lái xe rời khỏi miếu nhanh chóng .