Chương 28: Phàm nhân cũng có thể nghịch thiên sao?!!

Lý Văn Cường đi vòng vo một hồi thật lâu tại toàn bộ khu ký túc xá của danh môn chữ lót Cửu. Thậm chí hắn còn leo tường để chạy vào trong phòng Cửu Huyền chân nhân mà đi tìm. Nhưng dù cho hắn đã khắp nơi thì hắn cũng không thể tìm thấy được Cửu Huyền chân nhân.

Lý Văn Cường đành phải coi như thôi mà hậm hực đi về căn phòng ký túc xá thối hoắc của mình.

Mà trong khoảng thời gian Lý Văn Cường lắc lư một vòng như thế tại bên ngoài, thì toàn bộ bốn phương tám hướng của Tử Vân Phái lúc này đều đã truyền đi tin tức của hắn.

Tất cả mọi người đều đã biết cái gã Lý Văn Cường đứng đầu Văn Cường Tam Huynh Đệ. Cái gã đã từng hô to Tử Vân không ta Lý Văn Cường, Tiên đạo mênh mông như đêm dài. Bọn hắn đều không ngờ ta Lý Văn Cường đã lấy thể chất không có linh căn của hắn mà cường hãn đột phá vào luyện khí tầng bốn.

Nhưng bây giờ mới có đi qua mấy ngày thời gian a!

Mấy ngày thời gian có đủ để tu luyện ra cái gì không?!! Cái gì cũng đều không đủ a!

Nhưng, Lý Văn Cường hắn lại có thể liên tục đột phá tận bốn lần! Đây mà vẫn còn là người ư?!!

Lúc này Cửu U chân nhân đang ngẩn người mà ngồi ở trong phòng. Nàng nhớ lại chuyện cũ năm đó của nàng cùng với Cửu Huyền chân nhân. Rồi dần dần trên khóe miệng của nàng bỗng hiện lên một nụ cười nhu tình.

Trước đó Cửu U chân nhân cũng đã có chút không bỏ được sau khi nghe thấy lời nói của các đệ tử. Nàng thật sự không nỡ cấp cho Cửu Huyền chân nhân một viên Hồi Nguyên Đan. Nhưng mà hiện tại, Cửu U chân nhân đã nghĩ thông suốt nên cho mượn cũng liền cho mượn. Nàng thầm than:

"Aizz~! Hải Thụ a Hải Thụ. . . Nếu như lúc trước ngươi không có tự bạo ngũ hành linh căn của mình, thì có lẽ bây giờ ngươi đã là một phương cự phách của Nam Châu rồi a! Nhưng bây giờ, ngay cả Tử Vân Phái mà ngươi cũng đều đi ra không được! Thậm chí ngay cả một viên Hồi Nguyên Đan mà ngươi cũng cần phải đi mượn a!"

Không sai! Hải Thụ kia chính là Cửu Huyền chân nhân!

Đây là sự tình mà Lý Văn Cường không biết. Cửu Huyền chân nhân không có đạo hiệu trước đó đã từng có tục danh gọi là Vương Hải Thụ.

Ánh mắt của Cửu U chân nhân bỗng lóe lên một vệt hồi ức chi sắc. Nàng đang nhớ tới Vương Hải Thụ năm đó trông giống như một vì sao chổi loá mắt và rực rỡ. Nàng đang nhớ tới vị anh hùng một thời không gì không làm được năm đó mà chính mình đã từng vụng trộm ái mộ trong lòng.

Cửu U chân nhân lại phạm vào tâm tính của Tiểu nữ nhi mà nói:

"Hải Thụ! Ngươi là người luôn luôn cố chấp quá mức! Không ngờ năm đó ngươi lại muốn kiên trì theo ý tứ riêng mình mà đã tự hủy diệt đi thiên phú tuyệt thế của ngươi. Đây chính là thiên phú a! Là Thượng Thiên chúc phúc đó! Nhưng bây giờ ngươi lại muốn kiên trì thu một gã phàm nhân không có linh căn làm đệ tử!"

"Vì cái gì mà ngươi lại có thể cố chấp đến như vậy cơ chứ?!!"

"Tại ngã ba nhân sinh, ngươi có thể làm việc nghĩa chẳng từ nan. Dù cho mình có thể sẽ lựa chọn phải một con đường đi sai lầm, nhưng ngươi đều không hối hận qua dù chỉ một lần!"

". . ."

Đúng lúc này, Cửu U chân nhân bỗng nhiên nghe thấy được tiếng nghị luận của các đệ tử bên ngoài đình viện. Nàng không khỏi khẽ động lỗ tai lắng nghe, rồi sau đó ánh mắt của nàng dần dần ngưng trọng.

"Uyyy!!! Các ngươi nghe nói gì chưa?!! Ta thật không ngờ gã Lý Văn Cường đứng đầu đám phế vật Văn Cường Tam Huynh Đệ kia đã đột phá đến luyện khí tầng bốn rồi a!"

"Chuyện này là thật hay giả?!! Vài ngày trước lucs hắn mới gia nhập vào Tử Vân Phái thì hắn vẫn còn là phàm nhân cơ mà!!!"

"Đương nhiên là thật a!!!"

"Loại tốc độ tu luyện này cũng quá nhanh đi!!!"

"Chẳng lẽ. . . Phàm nhân cũng có thể nghịch thiên sao?!!"

". . ."

Cửu U chân nhân đột nhiên đứng lên rồi bước nhanh đi tới cửa.

"Sư phụ!!!"

"Tham kiến sư phụ!!!"

Một đám đệ tử liền vội vàng hành lễ với Cửu U chân nhân.

Cửu U chân nhân biểu lộ nghiêm túc mà nhìn xem chúng đệ tử nói:

"Những gì các ngươi đang nói đều là sự thật sao?!! Gã đệ tử không có linh căn của Cửu Huyền chân nhân đã đột phá đến Luyện Khí tầng bốn rồi ư?!!"

Một vị đệ tử thành khẩn đáp:

"Bẩm sư phó, chuyện này là sự thật! Ta vừa mới nhìn rõ Lý Văn Cường, và hắn thực sự đã tiếm vào luyện khí tầng bốn rồi!"

Cửu U chân nhân nghe vậy xong thì lông mày như thêu của nàng liền ngưng lại. Sau đó ánh mắt nàng lóe lên một vệt suy tư như nghĩ tới cái gì.

". . ."

Cùng lúc đó, tại bên trong đình viện của Cửu Lý chân nhân.

Cửu Lý chân nhân lúc này cũng đang ngẩn người mà nhìn lên trên bầu trời. Trong ánh mắt hắn lóe lên một vẻ chấn động mà tự hỏi:

"hắn đã đột phá đến Luyện Khí tầng bốn rồi sao?!!"

"Làm sao lại nhanh như vậy được chứ?!! Một phàm nhân không có linh căn thì làm sao lại có thể đột phá vào Luyện Khí tầng bốn hanh như vậy được a?!! Lần trước khi ta gặp hắn, thì trong vòng một đêm hắn đã liên phá hai cái bích chướng để tiến vào Luyện Khí tầng ba. Nhưng đại trưởng lão lại nói là hắn đã mượn quang hoàn thiên uy của trận động đất kia để đột phá cơ mà. . . Nhưng lần này hắn lại mượn quang hoàn của ai cơ chứ?!!"

Ánh mắt Cửu Lý chân nhân dần dần trầm ngưng xuống dưới, sau đó bên trong mắt hắn bỗng lóe lên nồng đậm hiếu kì cùng một sự hoài nghi. Bởi vì hắn luôn cảm thấy chuyện này giống như có chỗ nào đó không đúng. Nhưng hắn lại không thể nói rõ ra là đang không đúng ở chỗ nào.

". . ."

Mà vào lúc này, Lý Văn Cường cũng đã triệt để nổi danh tại toàn bộ Tử Vân Phái.

Trước đó tên của hắn đều chỉ là trò cười của những người khác.

Nhưng còn lần này thì tên của hắn đã nổi danh đường đường chính chính. Tại bên trong thế hệ đệ tử trẻ tuổi của Tử Vân Phái, tất cả mọi người đã không ai không biết, không người không hay đến danh tự Lý Văn Cường này. Bọn hắn đều biết Tử Vân Phái đã xuất hiện ra một gia hỏa có tốc độ tu luyện đặc biệt nhanh, đặc biệt ngưu bức, đặc biệt cường đại, hơn nữa hắn lại còn là phàm nhân!!!

Từ khi Lý Văn Cường tu luyện liên phá bốn cấp, chuyện này cũng đã khiến cho hắn liên lụy ra một chuyện khác. Lý Văn Cường đã triệt để bị người ta đào sâu tìm hiểu.

Mà sự tình Cửu Huyền chân nhân đã đi khắp nơi để mượn Hồi Nguyên Đan cũng đã làm cho những đệ tử hiếu kì kia đào lên vấn đề về tốc độ tu luyện quá nhanh của Lý Văn Cường,.

Tất cả mọi người đều cảm thấy rằng nguyên nhân giúp Lý Văn Cường có được tốc độ tu luyện nhanh đến như vậy, cũng là bởi vì Cửu Huyền chân nhân đã đi khắp nơi để mượn Hồi Nguyên Đan cho hắn. Do đó Lý Văn Cường đã dựa vào Hồi Nguyên Đan, dựa vào việc cắn thuốc để quật khởi.

Đám người bàn tán chỉ trỏ xôn xao:

"Cửu Huyền chân nhân đang muốn đánh mặt tất cả mọi người trong phái chúng ta sao?!!"

"Hắn đúng là kẻ mạo xưng là trang hảo hán mà! Ta liền tự hỏi tốc độ tu luyện của Lý Văn Cường vì sao mà lại có thể nhanh đến như vậy, thì ra là hắn đã cắn thuốc mà lớn lên a!!!"

"Ta còn cho rằng phàm nhân đang thật sự muốn nghịch thiên chứ! Ai ngờ được phía sau chuyện này lại có nguyên nhân của nó!"

"Quá mức a! Có sư phụ nào lại đi lấy thuốc để làm cho đệ tử của mình trở nên cường đại không cơ chứ?!! Nếu ta được cho nhiều Hồi Nguyên Đan như vậy thì ta cũng lên cấp a!"

". . ."