Nói về Vương Trung kể từ khi đột phá Khí Sư Hậu Kỳ, hắn vẫn không lười biếng mỗi ngày vẫn tu luyện rất chăm chỉ.
Một luồng khí kình chém thẳng xuống dòng suối, mở ra một vết chém dài xuống dưới mặt đá. Vương Trung vẫn huy kiếm như vậy động tác mỗi chiêu kiếm như tự thân vận động không cần phải suy nghĩ!
"Kiếm chiêu của 'Chân Thiên Kiếm Quyết' thức chí mạng "Phụng Vũ Cửu Thiên" ta đã luyện thành thục rồi, chỉ cần luyện tập thêm "Ung Kích Trường Không" là đã nắm hết tinh túy của kiếm quyết." Hắn tự nói với mình nhưng vẫn đau đầu vì vẫn không nắm được một tia Kiếm Ý như Hoả Kỳ Lân đã nói.
"Chã lẻ, Kiếm Ý là phải do mình ngộ ra hay sao!" Vương Trung lẩm bẩm:
Một ngọn gió mạnh thổi ra từ động phủ kế bên, một con vật to gần trăm trượng đầu rồng, thân hổ, sừng hươu xuất hiện trên không trung. Nó toàn thân đỏ như máu, ở tứ chi là ngọn lửa đỏ rực nhìn vốc dáng uy nghiêm làm cho người ta khi nhìn cảm giác kính sợ!
Vương Trung vội bỏ đi suy nghĩ khom người, chấp tay nói: "Bái kiến tiền bối, chúc mừng tiền bối xuất quan tu vi tinh tiến!"
Hoả Kỳ Lân lượm hắn một cái:
"Tiểu tử không cần vuốt mông ngựa, nay ngươi đã còn thiếu một bước tiến đến Đại Khí Sư Cảnh có vài điều ta cần nói rõ cho ngươi biết!"
"Mong tiền bối chỉ bảo!" Vương Trung hiểu tính khí của nó cũng không nhiều lời sảng khoái chấp nhận.
Hắn dù sao cũng là người Trái Đất, từng nghe trong nhân gian nói truyền thuyết Kỳ Lân rất cao ngạo, chúng không dễ gì khuất phục bất kỳ một ai. Nếu hắn tỏ thái độ không tốt nhiều khi lâm vào con đường vạn kiếp bất phục.
Thấy Vương Trung thoải mái như vậy, nó cũng không dài dòng nói: "Tiểu tử, ngươi biết tại sao Ngũ Linh cùng quyết đấu với lão già họ Lữ nhưng chỉ riêng mình ta sống sót hay không!"
Vương Trung lắc đầu!
"Hừ, chúng ta bố trí Ngũ Linh Thánh Trận, bốn người bọn họ thiêu đốt sinh mệnh truyền nguồn sức mạnh mà ngươi không thể tưởng tượng nổi vào trong cơ thể ta. Mới có thể đánh một kích chí mạng tên họ Lữ đó!" Hoả Kỳ Lân nói:
Vương Trung có điều không hiểu nói: "Tại sao họ phải thiêu đốt sinh mạng của mình mà người thì lại không?"
"Hahaha, tiểu tử hỏi hay lắm ngươi phải biết Ngũ Linh bọn ta tượng trưng cho các phương vị trong trời đất này. Chân Long Mộc hệ chấn Đông phương, Thiên Phượng Kim hệ chấn Nam phương, Bạch Hổ Thổ hệ chấn Tây phương, Huyền Vũ Thủy hệ chấn Bắc Phương." Hoả Kỳ Lân giải thích:
Như hiểu ra điều gì, Vương Trung nói: "Ngũ Hành còn thiếu Hoả hệ, nhưng vậy Trung Ương chắc chắn là tiền bối rồi!"
"Không sai! Ta đại diện cho nguyên tố Hoả trong trời đất này cũng là vị trí trung ương của thiên địa này. Nên luồng sức mạnh đó nếu do ta nắm giữ đánh ra uy lực sẽ triệt để nhất." Hoả Kỳ Lân tiếp lời:
Vương Trung có điều suy nghĩ tại sao nếu Chấn Thiên Chân Quân đã là tử địch một mất một còn với Thánh Linh. Sao toàn bộ các Thánh Linh không liên minh với nhau để truy sát Lữ Phi Vân.
Ngắt sự suy nghĩ vu vơ của Vương Trung, Hoả Kỳ Lân lại tiếp: "Tuy bọn ta đã thắng, những vẫn lạc hết bốn người, còn sống lại bị giam trong Thất Cấm Sơn này, chủ nhân nó đã chết thì phải tìm người kế thừa chủ nhân nó!"
Giật mình, Vương Trung nhìn Hoả Kỳ Lân nói:
"Ý tiền bối là nơi chúng ta đang đứng là một bí bảo và ta tu luyện công pháp là để giúp tiền bối thoát khỏi nơi này."
"Thất Cấm Sơn đứng hàng thứ tư trong Thập Đại Thần Khí, sở dĩ thứ hạng nó đứng cao như vậy là do nó là món thần khí không gian, thêm đặc tính phòng ngự của nó nữa dù là Thiên Đế cũng đừng hòng đánh nát!" Hoả Kỳ Lân nói:
"Muốn thoát khỏi trừ khi mang huyết thống chủ nhân cũ hoặc kế thừa y bác của chủ nhân nó." Kỳ Lân tiếp tục giải thích:
"Cho nên khi ngươi đạt Đại Khí Sư có thể sơ bộ điều động pháp bảo cấp Thẩn khí rồi." Hoả Kỳ Lân vừa nói vừa diễn tả.
Theo lời của Hỏa Kỳ Lân, Vương Trung hiểu được khi bản thân đạt được Đại Khí Sư Cảnh, hắn có thể sơ bộ luyện hoá món Thần khí đệ tứ này.
"Đừng vội mừng khí linh của Thất Cấm Sơn và Chấn Thiên Kiếm ngủ say do bị tổn thương, ngươi có thời gian ba năm để tấn thăng Khí Tông mở thức hải để kiểm soát hai món thần khí này."
Thời gian cứ trôi, xuân đến đông qua chớp mắt đã hai năm, Vương Trung cốt cách đã tròn 13 tuổi trên người hắn toát lên vẻ mỹ nam tử với làn da trắng nõn nếu để thêm vài năm sẽ trở thành một mỹ nam tử.
Nhưng điều đáng nói đây, Vương Trung tiến thăng Khí Sư Đại viên mãn đang nén lực lượng để phá vỡ gông kiềm xiềng xích đạt cảnh giới Đại Khí Sư.
Bùm!
Một lượng lớn linh khí từ trong thiên địa đi vào huyệt bách hội của Vương Trung. Hắn ngồi xếp bằng cảm nhận năng lượng của đột phá một đại cảnh giới.
"Ngươi tiến cấp rất nhanh, nhưng lại chậm hơn với dự định trong vòng một năm khó mà bước vào Khí Tông Canh, nhưng không sao người cứ rời khỏi đây trước nếu gặp kỳ ngộ rất có thể tấn thăng Khí Tông trong vòng một năm." Hoả Kỳ Lân than nhẹ nói:
Vương Trung xếp bằng củng cố cảnh giới kế con suối không biết nói gì. Hắn cảm giác có trách nhiệm đè nặng lên hắn ở thế giới này.
Nếu hắn không tu luyện đến Khí Tông Cảnh trong vòng một năm, thì khí linh của Thất Cấm Sơn và Chấn Thiên Kiếm có thể hợp lực bài trừ Hoả Kỳ Lân.
Hắn nhìn Hoả Kỳ Lân rồi nhìn sang cửa ra của bí bảo Thất Cấm Sơn cất bước vừa đi vừa nói: "Tiền bối ta phải làm thế nào để rời khỏi đây?"
"Ngươi vận công pháp 'Thánh Linh Chân Kinh " đánh vào cấm chế của cửa ra nó sẽ phá một lỗ hổng trên cấm chế.
Vừa dứt lời, Vương Trung vận dụng chân khí trong cơ thể đánh một luồng pháp thuật vào cấm chế.
Cấm chế như nuốt năng lượng từ công pháp 'Thánh Linh Chân Kinh' mở ra một lỗ hỏng to gần một trượng trên cấm chế.
Vương Trung không nói hai lời vận dụng chân khí ở hai chân phóng ra khỏi cấm chế.
"Dù sao cũng không có sự lựa chọn, hy vọng lần này sẽ không sai." Hoả Kỳ Lân nhìn bóng lưng đã khuất ở cửa ra lẩm bẩm.