Vương Trung nhìn hết thảy cuộc chiến, hắn suy nghĩ nếu bản thân mình đối đầu với hai người bọn họ không biết có thể thắng hay không.
Dù sao hắn cũng phải đấu một trận với bốn người bọn họ. Nếu có thể thắng Lữ Băng hoặc Lâm Tiêu mới có tư cách tiến vào ba người mạnh nhất, nếu không hắn còn phải tiếp tục đấu đến bốn trận để tranh hạng ba.
"Ta nhất định phải một trong hai hạng đầu, không thể thất bại nếu không kế hoạch lập ra sẽ có thay đổi!" Vương Trung suy nghĩ:
Cuộc đấu sẽ tạm thời kết thúc cho tới ba ngày sau, các cao tầng cho các thí sinh có thể dưỡng thương, điều tức.
Trong bảo điện của núi chủ Phong, nơi đây là nơi ở của Tông chủ các đời Thiên Nguyên Tông. Ở phía trên bảo toạ Phụng Hoài Nhân, phía dưới là các Phong chủ đang ngồi ở hai bên.
Hoàng Kiên Tự cười to, chấp tay về phía Điền Siêu nói:
"Điền sư đệ à! Điền sư đệ kiếm pháp của Thiên Kiếm Phong quả nhiên phi phàm. Nếu không phải đệ tử trong Phong đệ đã nhường, thì tiểu tử Lâm Tiêu làm sao có thể thắng được!"
"Hừ, tài không bằng người không gì để nói!" Điền Siêu tức giận xoay mặt về hướng khác:
Không trách tâm tình của hắn lúc này, trong Phong có hơn bốn mươi lăm đệ tử tham gia thi đấu, nhưng chỉ có một mình Phó Ngôn là có thể vào vòng trong.
Không ngờ rằng, đến vòng loại này lại gặp dũng nhân như Lâm Tiêu không thể không bại, chỉ có thể tranh đoạt hạng ba.
Phụng Hoài Nhân thấy cảnh này chỉ biết thở dài! Toàn là lão quái vật mấy ngàn tuổi, nhưng lại vì một ít sự kiện trong tông mà cãi nhau đỏ mặt tía tai!
Giang Ngọc Kỳ nhìn về phía Tôn Nhân hỏi:
"Tôn sư huynh cảm thấy đệ tử nào năm nay sẽ đoạt vị trí đệ nhất?"
"Theo lão phu, thì..Lục Vân!" Tôn Nhân vuốt râu đang nói giữa chừng nhìn nhấn mạnh:
Các Phong chủ đang bàn luận thì nhìn qua bên này, ngay cả Phụng Hoài Nhân cũng ghé mắt lắng nghe!
Giang Ngọc Kỳ có điều không hiểu lại hỏi:
"Tại sao huynh lại khẳng định như vậy!"
Tôn Nhân quay qua nhìn một người, rồi lại nhìn Giang Ngọc Kỳ nói:
"Bởi vì ta nhìn không thấu!"
Sao đó hắn lại nói tiếp:
"Ngũ hành thuộc tính Cực phẩm, tinh thông kiếm thuật, chỉ 13 tuổi mà tu vi đã Đại Khí Sư Cảnh. Các ngươi nói xem, khi chúng ta bằng tuổi hắn thì tu vi cao bao nhiêu?"
Vạn Tâm Thiên chấp tay nói:
"Tôn sư huynh đã đề cao tiểu tử đó quá, đệ tử này của đệ vẫn còn nhờ các vị sư huynh, sư muội trông nom nhiều hơn!"
Tôn Nhân nhìn hắn, rồi lại nhìn Phụng Hoài Nhân, vuốt râu nói:
"Ta không đề cao hắn, nhưng hắn làm ta nhớ tới một người!"
"Ý Tôn sư huynh muốn nói là..!" Đồ Bách Hùng như biết được gì nói:
Phụng Hoài Nhân im lặng nãy giờ, lên tiếng:
"Đó cũng là suy luận của chúng ta thôi, người đó cũng đã biến mất mấy trăm năm rồi nếu thật sự hắn còn sống Ma vực đã không bạo động như bây giờ!"
Nghe đến hai chữ Ma vực, mọi người điều gật đầu, im lặng như suy nghĩ điều gì!
Ba ngày rất nhanh trôi qua, lôi đài bị tàn phá lần thi đấu trước cũng được tu sửa. Đệ tử trong tông xem náo nhiệt càng lúc càng đông, ngay cả các tạp vụ và các chấp sự phụ trách các nơi trong tông cũng tới.
"Tham kiến sư tôn!" Vương Trung chấp tay, cúi đầu về phía Vạn Tâm Thiên:
Vạn Tâm Thiên xoa đầu hắn, nói:
"Vân nhi, thi đấu cho tốt, Linh Vũ Phong luôn luôn ủng hộ con!"
"Đa tạ sư tôn!" Vương Trung cảm thấy ấm áp, Linh Vũ Phong tuy xuống dốc, nhưng dù sao Vạn Tâm Thiên cũng thật lòng đối xử tốt với hắn, hắn chỉ mong có ngày cường đại để có thể góp sức xây dựng linh Phong.
Trận thi đấu đầu tiên hôm nay bắt đầu, Lục Vân đấu Lâm Tiêu!
Vương Trung bước lên đài, lòng hắn hôm nay nhất định phải chiến thắng trận này. Nếu không chỉ có thể tranh hạng ba không thể đoạt Hoàn Nguyên Đan.
Hai người đứng trên đài điều nhìn về đối phương, Lâm Tiêu tay ôm ngực nói:
"Nghe nói ngươi là Ngũ hành thuộc tính! Lại còn biết dùng kiếm! Không biết có mạnh hơn tên Phó Ngôn kia không?"
Vương Trung chấp tay, không siêm nịnh, cũng không cúi đầu nói:
"Lâm sư huynh quá lời! Sư đệ còn nhỏ, lợi hại mấy đi nữa, sao dám so với Phó sư huynh!"
Lâm Tiêu nghe vậy, cũng không nói gì thêm, đưa một tay về phía trước ý mời động thủ. Vương Trung cũng không nhiều lời, lấy kiếm từ trong giới chỉ đạp nhanh về phía trước.
Mũi kiếm cách Lâm Tiêu một tấc, bị hắn dùng quyền hất văng ra đánh ra một đòn về phía Vương Trung.
Quyền phong đánh tới, Vương Trung trong lòng cũng không loạn mà tránh về một phía vận dụng linh lực chém về phía sau lưng của đối phương.
Lâm Tiêu phản ứng cực nhanh, ngã về phía trước tránh đòn, lại dùng gót chân xoay người đối diện với đối thủ đánh ra một chiêu.
"Định Hải Giang Sơn!"
Vương Trung thấy vậy, cũng dùng kiếm tung chiêu va chạm với chiêu thức của đối phương.
"Hoành Tảo Thiên Quân!"
Hai chiêu thức va chạm nổ tung, hai người chân đạp lui về sau nhanh chóng!
Khi bụi mù tan biến, Lâm Tiêu nói:
"Cứ làm như lúc trước đi một chiêu phân thắng bại!"
"Được!" Vương Trung quát một tiếng, chạy nhanh về phía trước tung chiêu kiếm về hướng đối phương vận dụng linh lực, mười phần:
'Vạn Hoa Lưu Thủy!'
Khi hắn điều động linh lực, năm viên nội đan Thánh Linh trong đan điền hắn xoay tròn, chuyển hoá linh lực hắn từ màu trắng thông thường sang ngũ sắc năm màu.
Lâm Tiêu cũng không yếu thế, vận dụng lực lượng linh lực đấm ra một tuyệt chiêu lợi hại nhất.
'Tịch Mịch Quyền Pháp!'
Hai luồng năng lượng chạm vào nhau, nhưng luồng sức mạnh của 'Tịch Mịch Quyền Pháp' bị linh lực ngũ sắc năm màu nuốt trọn, nhưng không ngừng lại mà tiếp tục bay về phía hắn.
Cẩn thận!
Trọng tài đang quan sát trận đấu thấy vậy đi vào trong kết giới đánh một đòn ngăn chặn nguồn linh lực năm màu. Sau đó, dùng sức mình đẩy luồng sức mạnh đó bay ra khỏi kết giới đánh thẳng lên trời.
Bùm! Bùm!
Tiếng nổ lớn rung động cả bầu trời, tất cả người xem quan chiến ngày cả cao tầng của Thiên Nguyên Tông điều nhìn lên bầu trời.
Sức mạnh thuộc tính sao! Không phải chỉ có Khí Tông Cảnh mới có thể vận dụng sao!
Các đệ tử ngoại môn, nội môn điều nuốt ngụm nước bọt. Riêng các chấp sư, cao tầng người có tu vi cao hơn thì lại hiểu đây là thể hiện cho điều gì! Tiểu tử này có khả năng tiến giai đột phá Khí Tông Cảnh.
Khí Tông Cảnh là một cửa ải lớn tu luyện trong đời tu sĩ. Phàm dù là ngươi tài hoa cỡ nào, thuộc tính Ngũ hành cao quý bao nhiêu! Nếu không thể đột phá Khí Tông Cảnh, cũng không chuyển hoá linh lực thành Ngũ hành thuộc tính.