Chương 18: Đại Hội Thi Đấu!

Về tới động phủ, hắn ngồi xuống chiếc giường đá, suy nghĩ về những lời lão nhân kia nói.

Hắn không ngờ là bốn cảnh giới cũng yêu cầu cảnh giới tu luyện:

Luyện thể tầng từ Đại Khí Sư đến Khí Tông, luyện cốt tầng từ Khí Hoàng đến Khí Thánh, luyện ngũ tạng từ Địa Tôn đến Thiên Tôn và luyện huyết từ Đại Thiên Tôn đến Thiên Đế!

Bí pháp là do sự nghiên cứu riêng của Bất Tử Lão Nhân vẫn không ai có thể luyện thành.

Ngay cả Tông chủ Phụng Hoài Nhân cũng chỉ luyện được tới tầng hai. Bất Tử Lão Nhân lại viết tới tầng bốn ở cuối đời.

"Có phải ta đã chọn lầm không!" Vương Trung suy nghĩ:

Hắn hiện tại không quan tâm tới môn công pháp này nữa. Mà bắt đầu tìm cách đột phá bằng đan dược.

Phía Đông, của Thiên Nguyên Tông có lập một thành thị nhỏ, cho phép các đệ tử ở trong đó mở quầy hàng, để bán những thứ không cần dùng!

Vương Trung sắp xếp lại một chút, rồi cất bước đi về hướng thành thị.

Khi mới bước vào thành, hắn gặp Khí Tông Cảnh đang đứng gác chắc là trong đội giữ an ninh trong thành.

Vào trong thành, hắn nhìn thấy xung quanh là những quầy hàng do các để tử thuê mở sạp bán hắn dạo một vòng quầy hàng nào cũng đứng một.

Bỗng nhiên!

Hắn cảm nhận, nội đan của Huyền Vũ có dị động, hắn vận công ổn định thì thấy gần đó có một ông lão bán tấm địa đồ.

Quầy hàng ông lão chỉ có vỏn vẹn ba món, một thanh kiếm nhỏ rỉ sét, một viên đất tròn hình thù kỳ lạ và một tấm bản đồ nhìn vẽ dường như là hải đảo!

Hắn tiến lại gần quan sát, ông lão cũng nhìn hắn nói: "Vị tiểu sư đệ này, có muốn mua không? Ta sẽ để giá rẻ cho!"

Hắn hỏi:" Ngươi là sư huynh trong tông chúng ta hay sao?"

"Phải! Ta là do đột phá thất bại Khí Tông Cảnh ở hai trăm năm trước nên hiện tại thọ nguyên cạn kiệt nên bán vài món bảo bối, kiếm một ít linh thạch mua đan dược thọ nguyên kéo dài sinh mệnh."

Nghe vị lão huynh đồng môn này nói như vậy, Vương Trung cảm thấy đồng tình với lão.

Dù sao cũng là một đệ tử thông qua khảo nghiệm trăm đắng, nghìn cay phải tranh đấu với hàng nghìn người mới có thể vào được tông môn.

Vậy mà do đột phá thất bại, mắc lại ở Đại Khí Sư, mà tương lai mù mịch, phải bán cả đồ vật bên thân để mua đan dược kéo dài mạng sống.

Haizz! Cảm khái là vậy, nhưng trong thiên hạ này, biết bao nhiêu người khổ nạn dù là phàm nhân hay tu sĩ cũng không thể giúp đỡ hết được.

Hắn không nhiều lời, chỉ hỏi lão giá cả ba món, dù sao hắn vẫn có rất nhiều linh thạch do Chấn Thiên Chân Quân để lại.

Lão thấy hắn còn nhỏ nhưng lại thấy được sự thương cảm mà lâu nay chưa cảm nhận nhưng vì giá cả đan dược thọ nguyên khá đắt cũng bấm bụng, báo một cái giá:

"Bảo kiếm mười lăm linh thạch trung phẩm, hắc thạch mười lăm linh thạch trung phẩm, bản đồ hai mươi linh thạch trung phẩm. Ta chỉ lấy hai mươi lăm linh thạch trung phẩm thôi."

Vương Trung gật đầu, đưa cho lão bảy mươi linh thạch thu ba món đồ vật vào trong giới chỉ.

"Tiểu huynh đệ, cái này quá nhiều rồi!" Lão chạy đến níu lấy tay áo của Vương Trung nói:

Vương Trung nhìn qua hắn, nói:

"Lão huynh, cứ giữ lấy đi coi như là một chút tình đồng môn."

Nói rồi, hắn xoay người đi về phía trước không để lão nói thêm điều gì.

Trên một toà tửu lâu, có vài cặp mắt nhìn về phía hắn một trong số đó là Hồng Bá Hải, những người còn lại một là Hân Di và Phó Ngôn đều là đệ tử nội môn thuộc Thiên Kiếm Phong.

"Hồng sư đệ, tiểu tử đó chính là Lục Vân mà ngươi nói thân mang Ngũ hành thuộc tính phải không?" Hân Di hỏi:

Hồng Bá Hải đôi mắt hiện lên sát khí, vẫn nhìn về phía Vương Trung nói:

"Chính là hắn, nếu không khảo nghiệm năm nay người đứng nhất phải là ta!"

Phó Ngôn ngồi đó dùng một miếng vải trắng, lau lau bảo kiếm hờ hững như không nói:

"Vẫn có thể thay đổi tình hình trước mắt mà, không phải một tháng nữa sẽ có sự kiện trong tông diễn ra hay sao!"

Hân Di như hiểu điều gì, nhìn Phó Ngôn sâu một chút sau đó lại cười, cười nhìn về phía Hồng Bá Hải.

Như nhìn thấy ánh mắt của Hân Di, rồi lại nhìn xuống về hướng Vương Trung, hắn bóp mạnh làm vỡ nát ly rượu trong tay.

Vương Trung vẫn đi dạo quanh các sạp hàng, không biết là có người đang tính kế mình. Sau khi mua khoảng năm mươi viên đan dược tăng tiến tu vi cho Đại Khí Sư Cảnh, hắn quay về động phủ của mình bế quan tu luyện.

Một tháng sau, việc hắn làm mỗi ngày là ở trong động phủ bế quan tu luyện. Số đan dược lúc trước hắn mua đã sử dụng hết mười ngày trước.

Nhưng lo sẽ có người nhòm ngó, nên hắn chỉ có thể bế quan hấp thu thiên địa nguyên khí để tăng trưởng tu vi.

Một đạo linh phù truyền âm bay vào trong động phủ. Hắn bắt lấy sử dụng linh khí truyền vào, rồi đọc thông tin ghi chép trong đó.

Không lâu sau, hắn đứng lên bước ra khỏi động phủ đi đến đại sảnh của Phong.

"Tham kiến sư tôn!" Bảy đệ tử cùng nhau cúi người chấp tay về hướng Vạn Tâm Thiên.

Vạn Tâm Thiên gật đầu hài lòng:

"Ngồi đi!"

Hắn nhìn qua từng người, rồi nhìn về phía Vạn Tâm Nhi và Vương Trung nói:

"Hai ngày nữa là cuộc tỷ thí các đệ tử nội môn mười năm một lần! Điều kiện thi đấu là tu vi không được cao hơn Khí Tông Cảnh.

Tâm Nhi và Vân nhi lần này hai con cũng phải tham gia!"

"Sư phụ, con và tiểu sư đệ đều là đệ tử chân truyền sao lại phải tham gia thi đấu dành cho nội môn đệ tử!" Vạn Tâm Nhi bất mãn:

Vạn Tâm Thiên yêu chiều nhìn nàng, nhưng vẫn nghiêm giọng nói:

"Hai đứa đều là Đại Khí Sư cảnh điều kiện hợp cách. Mà tu sĩ ta cần có những cuộc tranh đấu như vậy, để có thể phát huy tối đa tiềm năng trong cơ thể."

"Nếu hai con cứ ở trong Phong tu luyện, mà không rèn luyện tính thực chiến. Thì có khác gì hoa ấm trong nhà kính chứ!" Hắn bổ sung thêm:

Vạn Tâm Nhi và Vương Trung nhìn nhau, rồi cùng đứng lên chấp tay, cúi đầu:

"Đệ tử tuân mệnh!"

Về đến động phủ, Vương Trung chả lo lắng gì về cuộc thi nội môn hai ngày sau dù thua hay thắng. Hắn cảm thấy không quan trọng, nhưng vẫn đả toạ điều tức để duy trì trạng thái đỉnh phong.

Hai ngày sau, quảng trường ở ngọn núi chủ Phong.

Đã xây dựng hơn hai mươi lôi đài, và dán công bố các quy chế và phần thưởng cho người chiến thắng.

Phần thưởng lọt vào top người đứng đầu không khác gì nhau là mấy, nhưng nếu lọt vào ba người đứng đầu thì phần thưởng có phần hậu hĩnh.

Hạng ba, có thể nhận một linh khí trung phẩm, một trăm điểm cống hiến và một trăm linh thạch trung phẩm.

Hạng hai, nhận một linh khí trung phẩm, một trăm điểm cống hiến và một viên Hoàn Nguyên Đan.

Hạng nhất, nhận một linh khí thượng phẩm, một trăm năm mươi điểm cống hiến và một viên Hoàn Nguyên Đan.

Giải thưởng nhìn không khác nhau là bao nhiêu, nhưng khiến người ta chú ý là Hoàn Nguyên Đan.

Hoàn Nguyên Đan là một đan dược linh cấp trung cấp, có khả năng nâng cao một tiểu cảnh giới, giới hạn dưới Đại Khí Sư Cảnh.