Chương 62: Bài tập đầu tiên

Buổi sáng một tuần sau, trong khu rừng vắng thuộc khu vực Đà Lạt, vắng người vì nơi đây là rừng nguyên sinh và là khu vực cấm. Có một căn nhà nhỏ bên cạnh một hồ nước không nhỏ kế bên một dòng thác nhỏ, tiếng con gái cười đùa vui vẻ, mùi thịt nướng thơm phức bay xa khiến đám thú rừng xung quanh tụ tập vậy quanh nhưng không con nào dám lại gần ngôi nhà, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng rên rỉ đầy ức chế của một thanh niên lẫn trong tiếng la hét trong trẻo đầy sảng khoái của một cô gái khi bị té nước… Minh mặc một chiếc quần đùi, mình trần ngồi nhìn dĩa thịt nướng mà mặt đỏ hằm hằm, một mắt nhìn thịt còn một mắt nhìn xuống hồ nước bên cạnh, nơi có 4 cô gái trong bộ áo tắm 2 mảnh đang vui đùa cùng nhau.

“Sao vậy Hoàng Minh, đó là món ngon nhất vùng này rồi đấy….” Phương Chi hỏi, dù không dùng đến chức năng ‘thẩm mỹ toàn diện’ của game nhưng cơ thể nàng cực kì bốc lửa trong bộ áo tắm nhỏ bé.

Minh thở dài, hắn cầm xiên thịt nướng lên ngắm nghía và nói: “Nàng cứ tưởng tượng, món ngon nhất trên đời bày ra trước mặt nhưng nàng không được ăn mà chỉ được nhìn…cảm giác đó...ai có thể hiểu cho ta…!”

“Hi hi! Ta đâu có cấm ngươi ăn…!” Phương Chi cười đáp lại.

Minh không nói mà chán nản gục đầu xuống nhưng mắt vẫn không rời hồ nước trong veo. Trở về từ sau trận chiến khốc liệt đó, sau khi bị Phương Chi cho một sút vào trứng thì cả hạ bộ của hắn không còn cảm giác gì nữa. Ban đầu còn tưởng do cơ thể kiệt sức, do bị sút đau quá nên tạm thời mất cảm giác, nhưng sau đó hắn dần nhận ra thẳng nhỏ của mình đã bị ai đó tác động khiến nó mất hết cảm giác, hắn cay cú nhưng không cách nào làm cho dương vật có cảm giác trở lại được. Ánh mắt hắn đầy cảm xúc nhìn xuống hồ…

Phương Chi, Diệp Vy, Xuân Phước và cả Hảo Hảo đang đắm mình trong làn nước mát từ thác nước đổ xuống. Bốn thân thể tuyệt mỹ được che đậy bằng những mảnh vải nhỏ, chỉ cần kéo nhẹ những chiếc dây thắt là cả tòa thiên nhiên tuyệt mỹ sẽ hiện ra.

Cả bốn người đều ngập tràn xuân sắc, mỗi người một vẻ không ai thua ai. Phương Chi là con gái thời đại 2069, và đây lại là game nên nàng không ngại diện bộ áo tắm nhỏ bé nhất, mỏng manh nhất, phơi bày gần như toàn bộ cơ thể gợi cảm của mình.

Xuân Phước là ‘cư dân trong game’, cá tính, thẳng thắn, đã cùng Minh ân ái nên không ngại đua sắc cùng Phương Chi. Bộ đồ hai mảnh lỏng lẻo của nàng tưởng như sắp tuột ra mỗi khi nàng trồi lên khỏi mặt nước, thậm chí Minh còn thấy được vài ngọn cỏ non trên ngọn đồi ấy.

Diệp Vy và Hảo Hảo thì e dè hơn, vì một người mới chỉ là cô bé 13, một người 23 nhưng tâm hồn vẫn như con nít. Vì thế hai nàng không khiêu khích như hai người kia, tuy vậy vẫn chọn bộ bikini hai mảnh khoe trọn đường nét cơ thể ngon tuyệt.

“Anh xuống đây chơi chung đi…!” Hảo Hảo té nước gọi Minh.

Diệp Vy cười duyên: “Nghỉ ngơi cả tuần rồi mà vẫn chưa khỏe sao?”

Minh vẫn không trả lời, thấy vậy Xuân Phước té nước thật mạnh làm Minh ướt từ đầu tới chân, nàng chống nạnh quát: “Bây giờ có xuống hay không? Bản lĩnh đàn ông đâu rồi?”

Nghe thế, Minh thất thểu đứng dậy, hắn bước tới bờ hồ được tạo thành từ những tảng đá nhưng vẫn chần chừ không muốn xuống.

“Xuống đây….!” Xuân Phước bực mình, nàng giơ tay dùng Dịch thuật kéo hắn ngã nhào xuống nước.

“Ọc…!” Chìm trong dòng nước mát, hắn định ngoi lên nhưng khựng lại. Bốn cơ thể thuộc hàng cực phẩm đung đưa trong làn nước ngay trước mặt khiến tên dâm dê càng thêm chán đời không muốn ngoi lên.

Thấy Minh ngồi im dưới nước, Hảo Hảo thương cảm cho hắn, nàng hỏi Phương Chi:

“Mà rốt cuộc là chị làm gì ảnh vậy?”

“Hi hi, chỉ là giúp hắn hồi phục nhanh nhất có thể thôi mà…!” Phương Chi đưa tay gạt lọn tóc dính trên má Hảo Hảo.

Thấy câu trả lời của Phương Chi càng làm người ta thêm tò mò, Diệp Vy đưa tay bẹo má Hảo Hảo: “Phương Chi dùng một phép thuật cấp thấp khóa…cái ấy của Minh lại, chứ nếu không…hắn cứ…ấy hoài thì chừng nào mới hồi phục!”

“A…”

Cô bé chợt đỏ mặt cúi xuống khiến 3 người còn lại bật cười. Nhưng rồi Xuân Phước ghé sát lại, biểu cảm ngượng ngùng như có điều gì khó nói:

“Mà…giờ…ta thấy hắn…hồi phục hoàn toàn rồi đó…!”

“A…!”

“Cái thứ…!”

Nghe Xuân Phước nói như thế, 3 người còn lại cùng hét lên, bây giờ ngoài Hảo Hảo thì có thêm Xuân Phước cùng đỏ mặt.

Phương Chi tủm tỉm cười, ra hiệu cho cả đám tụm lại, đưa lưng quay về phía Minh…

Cơ thể được nâng cấp, không còn là cơ thể của người thường nên khả năng nín thở cũng tăng lên, Minh thấy bốn bờ mông kia đột nhiên sáp lại một chỗ, cảnh tượng bốn bờ mông căng mọng nằm cạnh nhau khiến hắn mất tự chủ, tiến lại gần, hai tay giơ ra như muốn ôm trọn tất cả.

Trên mặt nước, Phương Chi nhìn Xuân Phước nói nhỏ: “Tất nhiên ta biết điều đó nên mới…đưa cả đám tới đây…”

“Vậy là…!” Diệp Vy hỏi lấp lửng, nàng là người thông minh nên hiểu ngay ý muốn của Phương Chi, gương mặt thanh thoát tựa thần tiên của nàng dần ửng đỏ.

“Hi, để xem hắn chọn ai trước…”

Hảo Hảo xấu hổ đưa tay che mặt, đôi mắt Xuân Phước trở nên long lanh, riêng chỉ có Diệp Vy vẫn đỏ mặt nhưng ánh mắt chứa sự hoang mang khó xử.

Phương Chi mỉm cười rồi đưa tay lên khỏi mặt nước, ngón tay mềm xoa nhẹ lên mặt đá của một trong những chiếc nhẫn trên tay còn lại, mặt đá liền lóe sáng và chiếu vào khoảng không ngay phía trên bàn tay nàng một bảng 3D. Đây là nhẫn phép, có chức năng làm kho chứa phép thuật của nàng mua từ Thiên Địa hội, trên bảng 3D có 2 hình vẽ đang tỏa sáng trong tổng số cả chục hình vẽ, tương đương ứng với số lượng phép thuật mà nàng có. Bấm vào một trong hai khiến nó tắt đi, nhìn qua 3 cô gái còn lại đều hiểu rằng Phương Chi vừa ‘mở khóa’ cho ‘cái ấy’ của Minh.

Cả 4 người cùng hít một hơi thật sâu chờ đợi…

Dưới nước, Minh đang ngắm bốn cặp mông mịn nàng bên dưới làn eo thon gọn, hắn thầm đánh giá từng người. Đột nhiên cảm thấy một cái lạnh bao trùm hạ bộ của mình, Minh giật mình tưởng bị tấn công nhưng nhanh chóng trấn tĩnh, hắn mừng rỡ vì nhận ra vì cảm giác của dương vật đã trở lại.

Cho tay vào quần để kiểm chứng, bóp nhẹ, kéo nhẹ, sục nhẹ…cảm giác thân quen khiến Minh mừng quá quên rằng đang ở dưới nước, cứ thế há miệng cười, sặc nước nuốt một ngụm to nhưng nhất quyết không ngoi lên. Hai bàn tay run run hướng tới những chiếc dây thắt của nhưng bộ bikini , đột nhiên bốn thân hình tản ra bơi nhanh vào bờ khiến hắn như mảnh thú vồ hụt con mồi. Lập tức đuổi theo nhưng đuối hơi buộc phải trồi lên mặt nước hít thở.

“Hộc…hộc…”

Minh thở phì phì nhìn bốn người đẹp đã lên bờ, các nàng khoác trên mình một chiếc khăn, ngồi cạnh nhau trên một tảng đá lớn, những bàn chân nhỏ nhắn nghịch ngợm tạt nước vào hắn.

“Hi, nín thở giỏi đấy…!” Xuân Phước cười cười giơ ngón tay cái lên.

“Ưm…Bọn ta ngồi đây…ngươi muốn làm gì thì làm…” Phương Chi lên tiếng.

Nghe thế, Minh mừng rỡ bơi lại nhưng bị Xuân Phước dùng Dịch thuật đẩy ra xa.

“Cứ từ từ, nghe ta nói hết đã…ngươi muốn làm gì thì làm…với điều kiện ngươi đứng im đó…cởi được đồ của ai thì…xơi người đó!”

Nghe Phương Chi nói, 3 cô gái còn lại đỏ mặt nhìn bản mặt dâm dê của Minh, đỏ mặt vì dưới nước, đũng quần hắn nhô một cục to đùng.

Minh cười đắc ý: “Ta muốn xơi hết các nàng…!”

Nói xong hắn lấy chiếc đũa phép của mình ra, tuy là bảo vật cấp thấp nhưng ở khoảng cách gần thì chuyện cởi đồ khá đơn giản. Nhưng…

Vụt…

Chiếc đũa vừa lấy ra liền bay lên bờ, Phương Chi cười tủm tỉm: “Không dùng…toy!”

“Được…được…!” Minh nghiến răng, như vậy khác nào bắt hắn tự tạo phép thuật. Cay cú nhưng không dám phản kháng, nếu là một người thì còn có thể dùng lời ngon ngọt dụ dỗ nhưng số lượng lớn thì cách đó vô tác dụng…

Chỉ còn một cách… Hít một hơi thật sâu, Minh bắt đầu tập trung…

“Khoảng cách hai mét… trọng lượng…phương hướng…tọa độ không gian…” Hàng loạt thông số liên quan đến kiến thức toán học, vật lý cơ bản được Minh thầm tính, tiếp theo là kiến thức phép thuật…

“Điều khiển dòng chảy năng lượng thiên địa đến nơi mình muốn, biến năng lượng vô hình thành hữu hình, năng lượng thiên địa thành lực kéo…tác động lên vật thể…một lượng lực vừa đủ…kéo ra…”

Minh lầm bầm trong đầu làm theo những gì được học trên lớp… Thi triển một phép thuật đơn giản như Dịch thuật tương tư như việc hiểu và giải một bài toán đa lĩnh vực. Càng giải nhiều thì lần sau sẽ giải nhanh hơn lần trước, rồi đến một mức nào đó chỉ cần cho thông số là sẽ có đáp án ngay. Nhưng Minh là thằng trẻ trâu ngán học, kiến thức còn không nhỡ rõ chứ nói gì tới giải nhanh…

Hắn nhắm tới Phương Chi vì cay cú nàng nhất, hai tay giơ lên, tâm trí tập trung cao độ…

“Ya…”

Chiếc khăn trên vai nàng chỉ lay nhẹ, mà còn không rõ đó là do phép thuật của Minh hay do gió rừng. Hắn làm lại…

Lần này chiếc khăn bị nhấc lên thật nhưng chỉ một chút rồi lại rớt xuống vai Phương Chi.

Tiếp tục, chiếc khắn bị kéo nhẹ một đoạn ngắn, nhưng vẫn chưa rớt xuống.

Lại lần nữa…chiếc khăn vẫn còn trên vai nàng…

“Úi, kéo tóc tui chi vậy ông nội…!” Phương Chi càu nhàu vì Minh kéo lộn địa chỉ.

Không bỏ cuộc, hắn tập trung, chiếc khăn bị kéo đi từ từ, lần này Minh duy trì phép thuật được lâu hơn…

“Cố lên anh…” Hảo Hảo lên tiếng ủng hộ, rồi lè lưỡi cười khi bị Phương Chi liếc cho một cái.

Diệp Vy không nói, nàng chỉ mỉm cười nhìn Minh tập trung làm phép…

Xuân Phước cũng mỉm cười, nàng nhớ hắn, nàng nhớ khúc thịt của hắn nên trong lòng không ngừng cổ vũ, thậm chí có lúc còn định âm thầm giúp hắn nhưng không dám, vì ở đây Phương Chi là chị đại.

“Cố lên anh…một chút nữa…!” Hảo Hảo bất chợt lên tiếng lần nữa, cô bé hào hứng cổ vũ cứ như Minh đang một điều tốt đẹp.

“Phù…!” Minh thở mạnh khi chiếc khăn trên vai Phương Chi cuối cùng cũng rớt xuống.

“Coi kìa…muốn bị xơi lắm hay sao mà có vẻ thích chí quá vậy bé Hảo?” Phương Chi cười, nàng bắt Minh làm điều này vì đây là điều hữu ích trong nhiều trường hợp. Khí lực xem như sức mạnh thể chất, phép thuật xem như sức mạnh tinh thần, hai nguồn sức mạnh bổ sung cho nhau thì mới toàn diện.

Nghe thế, Hảo Hảo rụt cổ đỏ mặt lắc đầu trông vô cùng dễ thương.

Minh nhắm mắt lại, hắn cố tập trung hết mức có thể, dương vật đã căng cứng tới mức cảm thấy nhức nhối khiến hắn quyết tâm cao độ.

“Dòng chảy năng lượng…” Minh lầm bầm, hai tay giơ trước mặt, mắt nhắm nghiền…

Tập trung vào bốn hình thể trước mặt, hắn nắm tay lại, đồng thời cả ba chiếc khăn còn lại trên người các nàng bị nhăn nhúm lại như bị ai đó nắm chặt khiến tất cả trợn mắt ngạc nhiên. Rồi Minh vẫy tay, ba chiếc khăn đồng loạt rơi xuống đất.

“Ui…kinh!” Xuân Phước phải thốt lên, đây là điều chưa từng thấy đối với một người lần đầu tập sử dụng phép thuật.

Minh mỉm cười, mắt vẫn nhắm mắt, đưa tay hướng vào hai quả bưởi của Phương Chi, hai bàn tay khẽ bóp lại…hai quả bưởi của nàng cũng bị bóp méo nhẹ… Bốn cô gái tròn mắt khó tin.

Đúng là khó tin, vì Minh cũng cảm thấy rất khó để dùng được Dịch thuật ngay lần đầu vì xác định vị trí không gian để tác động dòng chảy năng lượng thiên địa tương đối phức tạp đối với người mới tập tành phép thuật. Nhưng hắn vốn là một kẻ thông minh và trên người có vài năng lực đặc biệt hơn người thường… Bằng cách phát huy mọi khả năng, giác quan nhạy bén hơn người kết hợp với năng lực mơ hồ của Xung Phong, Minh dễ dàng xác định được mục tiêu, vì thế phép thuật được tạo thành dễ dàng hơn.

Tuy vậy, hắn vẫn phải tập trung cao độ mới có thể thực hiện được, và chỉ có thể tác động một lực nhỏ trong phạm vi vài mét, đủ để kéo chiếc khăn khỏi người các nàng chứ không thể đẩy một người ra xa như Xuân Phước đã làm với hắn trước đó.

Minh vẫn nhắm mắt, và lần này cả 8 qua đào cùng rung rinh… Hảo Hảo ngượng ngùng lấy tay định che ngực lại nhưng rồi lại thôi, cùng 3 cô gái còn lại để mặc cho hắn nghịch phá. Gọi là nghịch phá nhưng chỉ là những tác động rất nhẹ nhàng.

Minh cười khoái trá, hắn vẫn nhắm mắt xác định mục tiêu bên dưới…

Thính giác cực tốt, Minh có thể nghe được tiếng thở trong khoảng cách hàng chục mét tùy điều kiện môi trường, và hiện tại hắn nghe được tiếng thở của 4 cô gái tăng dần và mạnh hơn….Vì hắn đang tạo một lực nhẹ tác động lên những chiếc quần nhỏ bé, nơi mà bên trong là những động tiên tuyệt mỹ.

Mặt nước nhiều gợn sóng hơn vì những đôi chân kia không còn giữ im được nữa mà ngọ ngoạy trong nước. Minh đang khoái trá vì khả năng mới nhưng dương vật nở lớn đang giật giật khiến hắn hồi tâm, ngưng khám phá năng lực để tập trung khám phá những cơ thể tuyệt hảo trước mặt.

Vẫn nhắm mắt, Minh cũng không giơ tay lên nữa mà từ từ bơi lại gần, cũng không ai cản hắn lại vì tất cả cảm nhận được chiếc dây thắt áo của mình vừa bung ra. Những chiếc nút thắt hai bên đùi cũng đang rục rịch vì bị kéo nhẹ…

Minh dừng lại khi chỉ cách các nàng hai bước chân, hắn từ từ mở mắt khi tất cả các nút thắt đều được cởi bỏ…

Bốn gương mặt tuyệt mỹ, bốn cơ thể trắng mịn, tám quả đào tươi non và bốn cái khe thần tiên đang e ấp dưới đám cỏ non mềm mại…

“Ực…”

Phương Chi là người gây cho hắn phiền toái nên muốn trừng trị nàng, vì thế hắn bước tới, kéo Phương Chi cúi xuống hôn vào đôi môi mềm một nụ hôn nồng cháy rồi…lui lại. Hắn bước qua bên cạnh, rướn người lên hôn Xuân Phước, hai tay còn lại tóm lấy 2 quả đào của Hảo Hảo và Diệp Vy ngồi hai bên. Lần lượt đổi qua lại giữa 3 nàng, hôn người này thì hái đào người kia, vắt cam người còn lại, chỉ chừa Phương Chi ra không thèm ngó ngàng tới. Mắc cở, ngượng ngùng, cuồng nhiệt đáp trả, Hảo Hảo, Diệp Vy và Xuân Phước chỉ biết thở hổn hển chứ không thể cất lời khi Minh chuyển xuống hôn lên những bầu ngực phập phồng tươi ngon.

Ngực Hảo Hảo tất nhiên là nhỏ nhất trong bốn người nhưng bù lại săn chắc nhất vì nàng vẫn chưa phát triển hết, hai chiếc núm nhỏ xinh như hai nụ hoa chưa nở khiến Minh đê mê nhẹ nhàng thưởng thức.

Ngực Diệp Vy to nhất với hai chiếc núm thụt vào trong trông cực kì hấp dẫn, Xuân Phước cũng có bộ cỡ lớn với hai chiếc núm hồng hào quý hiếm. Tất cả đều có chung một đặc điểm là trắng tròn căng mọng khiến cho bất cứ ai cũng đều thèm muốn…

“Ưm…ưm…”

Tiếng rên rỉ không thể kìm nén dần vang lên khi Minh vừa ăn bưởi vừa mò cua bắt ốc… Sau một lúc chờ đợi, Phương Chi cảm thấy hắn dường như không quan tâm mình, nàng cũng đoán được hắn đang trả thù nên chỉ mỉm cười rồi xoay người đứng dậy bước vào trong nhà.

Minh biết nhưng kệ, hắn sẽ trừng trị nàng sau. Còn bây giờ… đẩy nhẹ Xuân Phước, nàng hiểu ý lui lại và gác hai chân lên đùi Diệp Vy và Hảo Hảo ngồi hai bên, chống tay ra sau chờ đợi.

Minh nhẹ nhàng leo lên bờ, hắn trần truồng ngồi giữa hai chân Xuân Phước, dương vật căng cứng còn đang ướt nhẹp tìm đến khe âm đạo cũng đang ướt. Diệp Vy và Hảo Hảo đỏ mặt quay đi, chỉ nghe thấy tiếng rên khẽ của Xuân Phước bên tai khi đầu khấc tách mép âm đạo chui vào.

“Ót…”

“A…”

Một cú đâm lút cán, cuộc hoan lạc chính thức bắt đầu…