Sau chuỗi ngày rèn luyện mệt mỏi thì Thiên Vân cuối cùng cũng có khoảng thời gian tu luyện tự do. Bản thân hắn cũng nhờ thế mà đột phá đến cảnh giới Tiên Nhân hậu kỳ.
Trong khoảng thời gian tu luyện, hắn cũng không quên tới thư viện của gia tộc để tìm hiểu thêm thông tin của thế giới này, và cả tìm những công pháp phù hợp để sử dụng.
Với mỗi đệ tử nòng cốt của Thiên Chiến Thần Tộc, tất cả đều được phép tu luyện một loại võ kỹ đặc trưng của gia tộc, đó là “Chiến Thần Thập Biến”, một loại võ kỹ có khả năng khếch đại sức mạnh của người sử dụng, tuy nhiên, việc tu luyện được nó lại vô cùng khó khăn.
Yêu cầu thứ nhất là người tu luyện phải vượt qua cảnh giới Bán Tiên, bởi đó là thời điểm cơ thể của người đó có khả năng hấp thụ các loại dược liệu yêu cầu để mở khóa tầng đầu của Chiến Thần Thập Biến.
Tầng thứ nhất có tên là Cuồng Đế biến. Không những tăng sức mạnh của chiêu thức, còn khiến cho người sử dụng giảm bớt cảm giác đau đớn khi bị địch nhân tấn công. Việc vận dụng Cuồng Đế biến bao lâu thì lại tùy thuộc vào người sử dụng.
Việc để tu luyện Cuồng Đế biến lại vô cùng khó, yêu cầu phải có Chiến ý mạnh mẽ, thậm chí phải có trường hợp phải đạt đến ngưỡng sắp ngộ ra Chiến Vực may ra mới có cơ hội lĩnh ngộ loại Công pháp này.
Mà ở thế giới này, khi một tu sĩ sử dụng vũ khí hoặc quyền đến một cấp độ nào đó thì thì sẽ ngộ ra ý, sau khi đạt đủ mười tia ý thì tu sĩ đó sẽ phải ngộ ra tâm, đây là một bước rất quang trọng bởi tâm không chỉ cường hóa ý và sức mạnh gây ra mà còn là cách để tạo ra vực. Sau khi xuất hiện vực, tu sĩ sẽ phải tích lũy ý và càng khiến cho vực mạnh hơn để cuối cùng tạo ra một thế cho mình. Và cảnh giới cuối cùng là trở thành Đạo của bản thân.
Và Đạo chính là một trong những yêu cầu cần thiết để có thể đột phá Thần Đế cảnh. Như là Thiên Thừa Ân, phụ thân của Thiên Vân, đã thành công lĩnh ngộ được Thương Đạo của riêng mình, và đã đang chuẩn bị bế quan trở thành Thần Đế bởi lúc này, Thiên Thừa Ân đang có tu vi Thần Vương cảnh tam tinh đỉnh phong.
Khi Thiên Thừa Ân đột phá hoặc đã gần đột phá, cuộc chiến tranh giành chức gia chủ sẽ diễn ra, đó là lúc các hội bối dưới năm ngàn tuổi của Thiên gia thổ lộ sức mạnh quân sự và cá nhân để dành được chức vị này.
Nói về chiến ý, sát ý,… thì những thứ này lại khác… Bởi thứ này chỉ có thể ngưng tụ khi chiến đấu, muốn đạt tới cảnh giới vực thì lại khó vô cùng. Bởi nó yêu cầu tu sĩ phải tự mình trải qua rất nhiều cuộc chiến với cả lĩnh ngộ để có thể tạo ra vực cho bản thân.
Dù Sát hay Chiến ý đều không thể tiến thành một đạo riêng, nhưng nếu tu luyện ở một cảnh giới vực đủ cao thì vẫn có thể thành công tiến thăng Thần Đế, mà sức mạnh cũng không thua kém gì loại vực như kia.
Tất nhiên, còn rất nhiều cách để tấn thăng Thần Đế, nhưng chính bản thân Thiên Vân cũng chưa hiểu rõ hoàn toàn.
Mà hiện tại, hắn lại đang đi ra khỏi khu vực của Thiên gia để thăm quan một khu vực được quản lý bởi gia tộc này. Đó chính là Tân Thăng Trấn, nơi tập trung của những ai tấn thăng lên Thần Binh ở Thượng giới và được tấn thăng tại khu vực của Thiên Chiến Thần Tộc. Bởi mục đích lúc này của hắn chính là đi tìm Long Tiêu Dao.
Hiện hắn đang mặc một bộ quần áo trắng như tuyết, đơn sơ, giản dị như hình ảnh tu sĩ cưỡi hạc trắng mà hắn từng thấy trên mạng ở kiếp trước. Khuôn mặt trắng nõn không một tì vết, do sử dụng đan dược trị thương và sức sống mạnh mẽ nên những vết thương do rèn luyện đã mất.
Cặp mắt hắn liên tục ngắm nhìn mọi thứ xung quanh với vẻ hào hứng, dù gì hắn cũng tới thế giới này tận bốn năm rồi, nhưng bản thân lại chưa bao giờ ra ngoài cả.
Dù có những ký ức của cơ thể này, nhưng mà bản thân hắn trước đó cũng chưa bao giờ ra ngoài, quanh năm suốt tháng đều ở trong biệt viện của mình để nghỉ ngơi hoặc đi tìm biểu muội để nói chuyện, thì tên này căn bản chưa bước một chân ra bên ngoài.
- Yêu Yêu tỷ, tại sao Thần giới được gọi là nơi tập trung cùa những cường giả phi thăng từ Thượng giới lên, sao lại vẫn có những người tu vi còn thấp hơn cả ta.
Chú ý tu vi của những người xung quanh, Thiên Vân liền tò mò hỏi.
- Bởi dù đây là thánh địa của người tu luyện ở vị diện thấp hơn, nhưng đây vẫn là một vị diện. Mà những người này kể cả thành viên trong Thiên gia cũng đều có gốc gác từ Thần giới. Chẳng qua khác biệt ở chỗ tư chất và nơi sống mà thôi.
- Tuy nhiên, những người phi thăng lên cũng chưa chắc là đối thủ của bọn hắn. Bởi khi phi thăng lên, tu sĩ ở vị diện thấp sẽ bị một loại áp lực khiến sức mạnh của bọn hắn giạm mạnh, dù vẫn là tu vi đó, nhưng bản thân bọn hắn lại khó có thể làm được những chuyện mà bản thân khi ở thế giới thấp hơn làm được.
- Nhưng việc tấn thăng vẫn có cái lợi của nó, chính là môi trường tu luyện cao hơn. Nếu có đủ tư chất thì bọn hắn có thể trở nên mạnh hơn.
Yêu Yêu nhiệt tình giải thích. Cô nàng vẫn như lúc xuất hiện trước mắt Thiên Vân, vẻ đẹp cao quý, khí chất lạnh lùng không màng tới mọi thứ xung quanh. Cũng vì Yêu Yêu mà Thiên Vân có thể né đi mấy cái dụ hoặc bởi một số nô tì ở Thiên gia. Dù gì cũng ít ai có vẻ đẹp có thể sánh vai với Yêu Yêu. May ra chỉ có mẫu thân của hắn, cùng với một số người. Nhưng tất cả cũng là trưởng bối hoặc người trong tộc nên Thiên Vân cũng không đánh chủ ý lên họ
- Thì ra là vậy.
Thiên Vân gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Hắn không biết, mọi hành động như nói chuyện một mình, gật đầu vô cớ của hắn đều đã bị những người đi sau hộ tống hắn nhìn thấy.
- Thiếu gia chúng ta đang nói chuyện với ai vậy?
- Ta cũng không biết a! Hay là đang tự độc thoại…
- Có lẽ vậy!!!
Một vài người nhỏ giọng nói chuyện, tất cả họ đều có tu vi Thần Binh cảnh trung kỳ đến đỉnh phong. Thực chất, họ cũng chỉ là đi theo đề phòng mấy tên lâu la mà thôi, cường giả thật sự đều đang nấp trong chỗ tối đề phòng có nhân vật nào đến ám hại Thiên Vân.
- Có người đang theo dõi ngươi, xét về khí tức thì có vẻ là người mà ngươi gọi là Liễu thúc thúc, và cả phu nhân của hắn.
Yêu Yêu lên tiếng nhắc nhở Thiên Vân.
Dựa theo lời nói của nàng, Thiên Vân liền đoán ra hai người đó chính là Liễu Văn cùng thê tử của là Ngọc Nhan. Cả hai đều có tu vi Thần Quân Đỉnh. Liễu Văn và Ngọc Nhan vốn là người hầu của mẫu thân hắn, Lâm Dao Dao.
Tuy nhiên, sau khi Thiên Vân được sinh ra, cả hai đều có nhiệm vụ là âm thầm bảo vệ cho hắn.
---
Trong tâm trạng vui sướng ấy, bỗng xuất hiện vài việc khiến Thiên Vân khó chịu.
Một đám người đột nhiên hô lên vài tiếng. Không biết từ chỗ nào liền xuất hiện một tiểu tử ăn mặc rách rưới, liền vụt qua chỗ Thiên Vân đang đứng. Dù tên ăn mày này còn khá trẻ so với tuổi của những người tu luyện ở đây, mới hai mươi, hai hai tuổi gì đó mà đã đạt đến Thiên Đế hậu, mà sinh mệnh lực của hắn cũng không phải là quá mạnh mẽ, hiển nhiên không phải là lão già nào cải trang thành, cũng không phải sát thủ.
- Có ý tứ.
Thiên Vân nhếch mép cười vì tốc độ của tên nhóc ấy dù chậm trong mắt hắn, nhưng lại nhanh hơn so với tu sĩ Luyện Hư đỉnh phong dù không vận dụng tới võ kỹ nào. Mà Yêu Yêu ở một bên chỉ khẽ liếc nhìn tên ăn mày một cái liền mặc kệ. Với việc sống với nàng gần bốn năm thời gian, Thiên Vân hiểu rõ. Dù chỉ là một cử chỉ nhỏ, nhưng chỉ có những người có tư chất hoặc có một tiềm năng đặc biệt nào đó mới khiến cô nàng chú ý tới.
- Tên tiểu tử chết tiệt. Dám trộm tiền của tao. Chờ tao bắt được mày liền xong đời.
Trong khi Thiên Vân còn đang nghĩ ngợi thì một tên to cao, tu vi mới Bán Thánh sơ kỳ liền to tiếng làm mất mạch suy nghĩ của hắn. Sau đó tên đó liền một mạch chạy đến chỗ Thiên Vân, với vẻ hùng hổ như thể không muốn cho Thiên Vân đi qua.
- Tên đó nói nhiều quá! Cho hắn im lặng đi.
Nhìn thấy cảnh này, Thiên Vân liền mặc kệ, cứ để cho mấy người ở sau xử lý. Còn hắn hiện tại có việc cần làm hơn.
Thế rồi, tên to con kia đang chạy thì liền bị một hạ nhân đi sau Thiên Vân đánh ngã. Hắn không những không sợ mà còn hét to:
- Tên khốn! Ngươi muốn lo chuyện bao đồng sao?
Bốp!!
Tên hạ nhân ấy không nói một câu liền cho tên to cao ấy một cú tát, dù không sử dụng linh lực nhưng một Thần Binh tát một Bán Thánh, đủ biết nó thốn tới mức nào.
Hiển nhiên, sau khi ăn tát thì tên to con liền im lặng. Hắn thề, ở trấn nhỏ này hắn lại không có đắc tội với ai! Tại sao đang yên đang lành lại bị người khác đánh thế này.
- Tiểu tử, ngươi biết vì sao lại bị đánh chứ?
Nghe thấy câu hỏi này, tên to con liền lắc đầu.
Bốp!
- Ai cho phép được ngươi im lặng, mau nói! Ngươi biết vì sao mình bị đánh chứ?
- Dạ… thưa… khô… không ạ…
Có vẻ như sau khi ăn cú tát thứ hai của hạ nhân, tên to con liền sợ tới mức đái ra quần. Mọi người nhìn xem cảnh này thì không ngừng bàn tán.
- Hừ. Đó là do ngươi khiến thiếu gia nhà ta cảm thấy khó chịu! Hiểu chưa…
- Dạ tiểu nhân… hiể… hiểu… ạ
Nghe thấy lời đe nói của hắn, tên to con liền nhìn về phía Thiên Vân. Biết rõ người này chính là Thiếu gia mà người trước mắt đang nhắc tới. Hắn không hiểu vì sao khi thấy tên này, cảm giác áp lực như một ngọn núi đang đè nặng trên người hắn. Một loại cảm giác như thỏ con nhìn thấy một con sư tử, không đúng hơn là một con rồng.
- Hiểu rồi thì cút! Đừng để thiếu gia nhà ta nhìn thấy ngươi.
- Dạ vâng… Tiểu nhân liền cút… Đa tạ thượng tiên không giết… Đa tạ… Đa tạ…
Tên to con liền quỳ xuống thấp rồi lại một hồi, sau đó liề ba chân bốn cẳng bỏ chạy, hoàn toàn không có ý niệm quay đầu lại nhìn.
Thiên Vân thấy toàn cảnh thì có chút bất ngờ. Hắn cứ tưởng cùng tên hạ nhân cùng lắm khống chế tên to con lại chứ. Ai ngờ lại ra tay nặng như thế này. Hắn bỗng cảm giác như mình sắp trở thành nhân vật phản diện như trong các bộ truyện vậy… Cảm giác thật khó tả.
Lúc này, bỗng hệ thống phát lên một thông báo.
“ Phát hiện mục tiêu mới:
Tên: Lăng Nhất
Chủng tộc: Nhân loại
Huyết mạch: Không.
Tuổi: 79
Linh căn: Phong Hắc Ám, Lôi, Hỏa.
Tu vi: Thiên Đế sơ kì.
Độ hào cảm: 0/100
Độ thuần phục: 0/100
Giới thiệu: Lăng Nhất, một tên ăn mày ở một trấn nhỏ trên Thần giới. Dù có tư chất đứng vào hàng yêu nghiệt, từ khi sinh ra đã mang khí vận và tư chất thành Thần Đế nhưng vì xuất thân nghèo hèn cộng thêm việc sinh ra làm tay sai của một gia tộc dù được xưng là Thần cấp với cường giả mạnh nhất cũng chỉ là Thần Binh đỉnh phong, không có cơ hội thể hiện bản thân. Có nguy cơ chết yểu.”
“Nhiệm vụ mới:
1.Thu phục Lăng Nhất. Phần thưởng: 1 lần quay thưởng nghề phụ. Hình phạt: không
2.Giết Lăng Nhất. Phần thưởng: Lăng Ba Vi Bộ (Địa cấp thượng phẩm công pháp). Hình phạt: không.
3.Bỏ qua Lăng Nhất. Kết thúc nhiệm vụ ngay lập tức.”
- Hể. Cái này là…
Thiên Vân đưa mắt về phía Yêu Yêu nhằm hỏi ý kiến của nàng.
- Ta không biết gì cả. Đây là tính tự phát của hệ thống.
Yêu Yêu trả lời một cách lãnh đạm. Dù vậy, Thiên Vân vẫn có cảm giác như đây là nhiệm vụ mà nàng giao cho hắn.
--Hết chương 9--
Chắc mai bắt đầu tăng chương thôi… Viết thế này khi nào mới hạ map được. O_O