“Ting, độ hào cảm của Tiêu Nhận Tuyết +5, độ hào cảm hiện tại: 65/100.”
“ Ting, do ký chủ đã khiến cho độ hào cảm của Tiêu Nhận Tuyết vượt qua 60 điểm, ký chủ đã thành công thay đổi một phần của tương lai, hệ thống sẽ hỗ trợ ký chủ một chút tin tức về một mảnh của tương lai Tiêu Nhận Tuyết.”
Sau khi dòng thông báo kết thúc, Thiên Vân ngay lập tức nhìn thấy một cảnh tưởng mờ ảo hiện ra trước mắt, mọi thứ rất nhanh trở nên rõ ràng hơn.
Đây vẫn là đại sảnh của Thiên gia, vẫn là cảnh Tiêu Nhận Tuyết cùng với phụ thân nàng, Tiêu Phong đến để xác thực việc hôn sự với Thiên gia… Tuy nhiên, lần này, Thiên Vân hắn lại đang bế quan, hoàn toàn không để tâm tới mối hôn sự.
Cũng vì lý do này, sự phản đối ở trong lòng Tiêu Nhận Tuyết càng trở nên mạnh mẽ hơn. Nàng cố gắng phản đối, chống chịu nhưng vì lợi ích của cả thế lực sau lưng cùng với sự quan tâm của phụ mẫu Thiên Vân, nàng dù không muốn những cũng không dám phụ lòng phụ thân, cuối cùng cũng đồng ý mối hôn sự này.
Không lâu sau đó, Thiên Vân rời khỏi Thần giới xuống Tam giới, để tìm kiếm thứ gì đó. Hắc mặc kệ việc cả hai sắp kết hôn, bỏ mặc nàng trong ngày tân hôn, khiến cho cả nàng và thế lực của hai bên cảm thấy ngại ngùng và khó chịu.
Trong thời gian hắn ở Thần giới, Tiêu Nhận Tuyết cũng nhận được không ít thông tin về việc hắn đang làm. Thu thập thế lực, tăng cường sức mạnh, thậm chí là hắn còn có mối quan hệ với không ít nữ nhân. Điều đó càng làm cho nàng cảm thấy khó chịu, tủi nhục. Lửa hận trong lòng ngày một nâng cao.
Tuy nhiên, có một lần nàng đột phá trong bí cảnh mà tẩu hỏa nhập ma, cũng may có một tên tán tu cứu nàng và hai người sau đó trở thành một nhóm để khám phá bí cảnh. Suốt quãng thời gian đó, nàng cũng đã đem lòng yêu tên tán tu này, dù nhan sắc hắn không thuộc dàng siêu hiếm gặp như Thiên Vân, tư chất của hắn không thể ngang được với vị hôn thê của nàng nhưng hắn lại rất quan tâm tới nàng.
Sau này, khi nàng dã cố gắng cầu xin và được phụ thân nàng là Tiêu Phong chấp nhận nhưng vì mối hôn sự hai bên đã thành, về lý thì không thể hủy được, đặc biệt khi đối tượng lại chính là thiếu gia chủ của Thiên gia.
Dù cố gắng phản kháng, Tiêu Nhận Tuyết cuối vẫn phải gả cho Thiên Vân, người mà nàng cực kỳ ghét, thậm chí là hận hắn tới tận xương tủy, còn về tên tán tu kia, hắn đã bị vài cường giả Thần Quân cảnh thậm chí Thần Vương cảnh ở Thiên gia vây bắt nhưng vẫn thoát được.
Trong suốt gần trăm năm sống với thân phận là thê tử của Thiên Vân, là con dâu của Thiên gia, nàng lại chưa bao giờ cảm thấy vui vẻ khi ở bên cạnh hắn, bởi trong lòng nàng lúc này chỉ có duy nhất hình bóng của người nam nhân mà nàng đã chọn.
Về bản thân Thiên Vân, tu vi của hắn lúc ấy đã là Niết Bàn cảnh đệ thất tinh, dù chưa thành Thần, nhưng thực lực còn hơn cả Thần Binh cảnh hậu kỳ. Còn về tên tán tu, do hắn may mắn lạc vào bí cảnh của một vị cường giả cấp bậc Thần Đế cận Chí Tôn để lại nên tu vi cũng đạt đến Thần Binh hậu kỳ.
Tự tin vào khả năng của mình, tên tán tu ấy đến đòi chiến đấu một trận sinh tử với Thiên Vân nhằm mục đích dành lấy sự tự do của Tiêu Nhận Tuyết, và cái giá là cả sinh mệnh hắn nếu thất bại.
Thiên Vân ở thời điểm đó cũng hiểu rằng, tên tán tu chính là một tên khí vận chi tử, người được thiên đạo che chở, bởi khi hắn tìm kiếm thông tin về tên tán tu thì biết được hắn đến tự tam giới, sau đó nhờ vào trận hỗn chiến với các thiên kiêu ở Thần giới nên tên này kết giao được với một thành viên ở Thiên Đạo thư viện và được đặc cách đưa lên đây.
Với tư chất thiên tài cùng khí vận nghịch thiên, tên tán tu này liền nhanh chóng thích nghi được quy tắc riêng ở Thần giới, sau đó không ngừng tu luyện và làm thân được với Tiêu Nhận Tuyết. Sau đó lại có cảnh ở trên.
Khí vận chi tử chính là một sự tồn tại nghịch thiên, không chỉ lực chiến khủng bố mà còn có một loại may mắn khiến người khác phải thèm thuồng. Tuy nhiên, trước yêu nghiệt hàng đầu như Thiên Vân, dù tu vi của Thiên Vân thua kém tên đó, nhưng đừng quên, hắn là người của Thiên gia, công pháp, vũ kĩ, thậm chí là Thần Khí, hắn đều có và phẩm chất còn cao hơn tên kia rất nhiều. Việc Thiên Vân chiến thắng, là điều không thể bất ngờ hơn.
Cũng ngay tại giây phút hắn sử dụng tới đòn kết liễu nhằm kết thúc trận chiến và cả sinh mệnh của tên tán tu ấy, một thân ảnh của nữ nhân không biết từ lúc nào đã phá vỡ phong ấn của sàn đấu, lao ra và đem thân đứng chắn ở trước mặt tên tán tu, kết cục tên tán tu thì bị thương, còn nữ nhân ấy, không thể qua khỏi.
Keng...
Tới lúc sát chiêu chấm dứt, Thiên Vân mới thấy được cảnh Tiêu Nhận Tuyết lấy thân mình che chắn cho tên tán tu, mà tu vi của nàng cũng dù đã lã Thần Binh hậu kỳ, nhưng thể tu lại không có, trước một đòn toàn lực của Thiên Vân, nàng vẫn phải đón nhận cái chết.
Một thanh trường kiếm đen, khiến cho nàng bị chém thành phân nửa. Tên tán tu thì bị mất đi một tay.
Ngay tức khắc, một cảnh tưởng máu me mơ hồ xuất hiện.
Thiên Vân lúc này là người ở đối diện, hắn có thể quan sát được những thứ đang diễn ra, thoáng cảm nhận được sinh mệnh của nữ nhân đang dần mất đi, cảm giác như lúc hắn mới tới vậy, thấy được biểu cảm của Tiêu Nhận Tuyết, thay vì buồn bã, sợ hãi hận thù… như lúc ở chung với hắn, thay vào đó chính là sự hài lòng và nụ cười mãn nguyện.
Giờ khắc này, hắn như một tên phản diện như trong các bộ tiểu thuyết mạng, ra tay với cả vị thê tử của mình, chứng kiến cảnh nàng chết ngay trước mắt mà không hề ra tay cứu giúp, dẫu lúc này tên tán tu đó đã điên cuồng hét lên, mặc dù chính hắn đang trọng thương. Nhưng hắn vẫn cố cầu xin Thiên Vân cứu sống Tiêu Nhận Tuyết.
Dù lúc đầu bản thân Thiên Vân thật sự cũng không quan tâm tới vị hôn thê của mình, thậm chí có chút mặc kệ đến sự tồn tại của nàng, nhưng sống chung gần trăm năm, nếu nói hắn không có chút cảm giác gì với nàng thì chính là nói dối.
Tuy nhiên, chứng kiến cảnh thê tử mình ra cứu giúp một nam nhân khác, kệ cho việc nàng hiện đã trở thành thê tử hắn, nàng vẫn sẵn sàng cứu giúp một kẻ khác chống lại phu quân của nàng, làm sao Thiên Vân có thể tha thứ cho nàng.
Đổi lại là bất kỳ nam nhân nào, chứng kiến điều đó cũng chỉ có cảm thấy đau lòng và khó chịu…
Gặp cảnh thê tử vì người nam nhân khác mà hy sinh, thứ nào mà chịu nổi.
Rất nhanh, cảnh tường liền mau chóng biến mất.
- Chuyện này rốt cuộc là sao?
Thiên Vân cuối cùng cũng có thể cử động theo như ý muốn, từ nãy tới giờ, hắn chỉ có thể quan sát mọi việc qua góc nhìn của chính hắn, nhưng lại không thể tự cử động hay làm được gì ngoài việc nhìn và cảm nhận trong lòng.
- Mọi chuyện dù hư ảo, nhưng cũng rất thực, tuy nhiên, việc bản thân mình không gặp Tiêu Nhận Tuyết trong lúc trưởng bối bàn về hôn sự, rõ ràng không đúng… Thêm cả công pháp mà ta tu luyện trong ảo cảnh hoàn toàn khác với Hỗn Độn Thiên Kinh? Tại sao lại vậy?
- Không lẽ đây chính là một diễn biến khác nếu như ta không xuyên vào cỗ cơ thể này… Tuy nhiên, chủ nhân của của cơ thể này trông không phải quá ngu ngốc, hắn làm sao lại như vậy chứ?
Càng thấy nhiều, Thiên Vân càng thắc mắc nhiều hơn, hắn thật sự không rõ mọi chuyện mà bản thân thấy là thực hay ảo, đến cả Yêu Yêu lẫn hệ thống cũng không nói quá rõ mọi chuyện, điều đó càng khiến cho hắn khó xác định được thông tin mà bản thân nhận được.
Thiên Vân vừa nghĩ vừa đi về chỗ ở của mình, hắn và Tiêu Nhận Tuyết sau khi đi bộ và bàn chuyện với nhau thì cũng có chút hiểu được tính cách của người kia, nhưng khi thấy tính cách cương quyết với tình yêu của Tiêu Nhân Tuyết, hắn có chút suy nghĩ sâu xa về nhiệm vụ mà hệ thống giao cho.
Thiên Vân biết rõ, ưu thế lớn nhất của hắn hiện tại có lẽ chính là việc bản thân hắn là người xuyên không cùng với cái hệ thống này. Còn những thứ khác, đều do hắn phải tự mình giải quyết…
Thứ mà hệ thống cho hắn xem, có lẽ chính là một diễn biến tương lai nếu hắn hờ hững với cuộc hôn nhân này, dù không ảnh hưởng mấy tới việc chiến đấu hay bị phản bội, nhưng nếu xét về nhân tính hay cả tâm ma, có lẽ đây sẽ là điều khiến cho bản thân hắn gặp thất bại trong tương lai không xa.
- Chậc, mọi chuyện thật rắc rối… Sau ta lại có cảm giác như mọi thứ mà ta làm đều có sự sắp đặt của ai đó. Rốt cuộc Yêu Yêu là ai? Hệ thống là thứ gì? Tại sao lại bắt ta thu thập thế lực? Và tại sao ta lại từng gặp chính ta ở trong không gian tinh thần? Mọi thứ quá khó hiểu.
Phàn nàn là thế… Thiên Vân vẫn quay trở lại chỗ ở của mình, hắn cố bỏ qua những gì mà bản thân nhìn thấy. Việc trước mắt chính là cố gắng nâng cao thực lực, bởi Yêu Yêu từng nói rằng khi hắn đủ mười sáu tuổi, khó khăn ở thế giới này mới bắt đầu đến với hắn. Và đây, mới chính là bắt đầu của chặng đường này.
--Hết chương 23--