Thiên Đạo Thư Viện kết thông gia với Thiên Chiến Thần Tộc, mối hôn sự giữa Thiên Vân, nhi tử của gia chủ Thiên gia hiện tại, Thiên Thừa Ân, cùng với Tiêu Nhận Tuyết, nữ nhi của Ngũ trưởng lão ở Thiên Đạo học viện đã được xác nhận là sẽ thành. Còn khi nào tổ chức thì chưa có công bố ra bên ngoài.
Việc này đối với các thế lực ở Thần giới mà nói, là một tin vô cùng chấn động.
Bởi vì trong Cửu Đại Thế Lực, nhân tộc đã chiếm tới tận hai vị trí… Khác với ma tộc, dù có hai vị trí nhưng bọn hắn lại có những cách suy nghĩ và cách tu luyện khác nhau, vì vậy không thể nào bọn chúng hợp tác lâu dài với nhau được.
Còn về yêu tộc, dù rất nhiều tộc yêu thú có tên trong Cửu Đại Thế Lực nhưng vì cái tôi của mình, bọn chúng sẽ khó mà tạo thành một liên minh cố định.
Chỉ duy Thiên Chiến Thần Tộc lẫn Thiên Đạo Thư Viện, cả hai đều do nhân tộc dẫn dắt, không những sức mạnh mà tầm ảnh hưởng của cả hai đều vô cùng to lớn trong giới tu sĩ tại Thần giới. Việc cả hai cùng sử dụng việc kết hôn để hàn gắn thêm mối quan hệ như thế này sẽ khiến cho không ít kẻ đứng ngồi không yên.
- Gặp qua Thiếu gia.
Sau khi luận bàn và nghỉ ngơi trong một ngày, Thiên Vân cuối cùng cũng rời khỏi phòng ngủ của hắn, mà người phục vụ hắn những chuyện hằng ngày vẫn là Lăng Như Ngọc.
Xử lý xong vấn đề cá nhân, hắn liền hướng ra sảnh chính ngat lập tức, mà lúc này trên đường đi đến sảnh chính lại vô cùng náo nhiệt, có không ít đệ tử của Thiên gia đang xôn xao, bàn tán về vị thiếu gia của Thiên gia…
- Ngươi có vẻ rất nổi tiếng ở đây?
Yêu Yêu ở bên cạnh liền lên tiếng.
- Tất nhiên rồi, dù sao đệ cũng là nhi tử của gia chủ Thiên gia, cộng thêm những việc gần đây đệ làm, việc trở nên nổi tiếng tất nhiên là không hề khó.
Thiên Vân trong lòng tự hào nói lại những thành tựu mà bản thân đã đạt được từ khi đến đây, không chỉ tu luyện được công pháp kỳ bí nhất của gia tộc, mà hắn còn khiêu chiếu không ít những kẻ có tu vi cao hơn mà vẫn dành chiến thắng… Dù trong lòng là thế, nhưng bên ngoài hắn vẫn tỏ một vẻ hòa nhã, dễ gần. Vừa đi vừa gật đầu với vài vị đệ đệ, muội muội trong gia tộc.
- Đừng có quá tự cao, dù trong thế hệ trẻ, ngươi là thiên tài… Nhưng khi rời khỏi sự bảo hộ tuyệt đối của Thiên gia, sẽ có không ít kẻ bất chấp luật lệ mà ra tay với ngươi… Đến lúc đó, với chút tu vi này của ngươi thì chỉ còn cách là đắp mộ chờ kiếp sau mà thôi.
Lời của Yêu Yêu không khác gì một gáo nước lạnh đổ thẳng xuống đầu của Thiên Vân. Hắn cũng chợt nhận ra rằng, bản thân mình đã quá ỷ lại vào những chiến thắng bình thường mà đánh giá quá cao bản thân mình.
Nếu không phải hắn sinh ra tại Thiên gia mà một gia đình bình thường, nếu hắn xuyên không vào một tên thiếu gia phế vật… hay là xui xẻo trở thành một người bình thường không thể bình thường hơn… Liệu hắn có thể làm được những việc này nhanh đến vậy… Thậm chí là liệu hắn có thể sống tới khi đủ tu vi để chiến đấu hay là đã sớm chết dưới tay của kẻ địch…
Càng nghĩ lại, Thiên Vân càng cố gắng kiểm điểm bản thân phải biết giữ vững tâm trạng trong mọi tình huống, hắn có vẻ đã quá kiêu ngạo vì chút thành tích nhỏ nhoi này, trên Thần giới, thậm chí dưới Thượng Thiên giới còn vô số người có thể đánh bại, thậm chí giết hắn… Hiện tại chưa phải là lúc hắn hài lòng về những gì mình có… Bởi bản thân còn phải cố gắng rất nhiều.
Thấy ánh mắt Thiên Vân đã có phần quyết tâm hơn trước, bản thân Yêu Yêu cũng có chút hài lòng… Nàng tin tưởng, việc bản thân lựa chọn Thiên Vân, một kẻ ngoại lai trong phiến vũ trụ này, chính là quyết định vô cùng chính xác.
Thế là cả hai người vừa đi vừa trò chuyện một chút về công năng mới của hệ thống, dù Thiên Vân hiện tại có thể dùng tới cửa hàng, và điểm danh vọng của hắn có rất nhiều, mấy chục tỷ lận, nhưng hắn vẫn không có muốn dùng tới, bởi ở Thần giới có rất nhiều thứ có thể giúp hắn tiến bộ.
Với cả Yêu Yêu cũng từng nói, số điểm danh vọng đó dùng để giúp các thiên kiêu mà hắn chiêu mộ được có khi còn tốt hơn là sử dụng cho bản thân Thiên Vân. Nghĩ đi nghĩ lại thì Thiên Vân cũng cmarm thấy lời nàng có lý, vì vậy hắn vẫn tích trữ điểm danh vọng từng ấy năm qua mà chưa mua gì cả.
Khi Thiên Vân cùng Yêu Yêu đến đại sảnh của Thiên gia thì chỉ có mỗi phụ mẫu của Thiên Vân đang tại đó, còn Tiêu Phong và vị phu thê của hắn, Tiêu Nhận Tuyết còn chưa đến.
- Vân Nhi, dù trong cuộc chiến hôm trước, tu vi của con thua kém so với Tiêu Nhận Tuyết nhưng thực lực lại ngang bằng nàng, đáng lẽ con nên phải nhẹ nhàng với cô bé ấy mới phải… Thân là nam nhân, con cũng không nên như vậy.
Lâm Dao Dao dặn dò Thiên Vân… Từ khi Thiên Vân còn nhỏ, nàng đã biết được rằng nhi tử của mình sau này sẽ trở thành một người nam nhân rất tài năng, nhưng nàng không muốn hắn quá chú tâm vào việc tu luyện và chiến đấu mà quên đi những chuyện khác, nàng chỉ mong hắn có thể kiếm cho mình một mái ấm và sống hạnh phúc.
- Nhi tử hiểu rõ.
Thiên Vân làm ra vẻ mặc bất đắc dĩ, như thể hôm qua hắn đã cố kìm nén lắm nhưng vẫn vô tình đả thương Tiêu Nhận Tuyết bởi dù sao lâu rồi hắn mới được tập luyện với người khác, thời gian còn lại toàn đánh trong Tháp Thí Luyện, không ra tay toàn lực chỉ sợ hắn còn chưa kịp đánh lên cảnh giới Chuẩn Thánh đã bị thương không ít.
Mà cả hai cũng chỉ ở mức luận bàn, chưa thực sự tử chiến, nếu là sinh tử chiến, Thiên Vân không chắc bản thân có thể đánh thắng hoặc giết là giết chết được Tiêu Nhận Tuyết, dù hắn sử dụng con bài tẩy thì nàng ấy chắc chắn cũng có.
Dù sao Tiêu Nhận Tuyết cũng đã lĩnh ngộ được kiếm tâm, cộng thêm nàng có vẻ như học được không ít võ kỹ khủng bố, còn về phía Thiên Vân, hắn cũng chỉ học được và môn võ kỹ và một số loại công pháp để vận dụng sức mạnh của linh căn mà thôi, còn chiến đấu thì hắn chưa thật sự chiến đấu sinh tử, vì vậy có vài thứ hắn vẫn chưa thể lĩnh ngộ được.
Cả ba người nói chuyện thật lâu, bởi thường ngày thì Lâm Dao Dao và Thiên Thừa Ân đều bận chuyện trong gia tộc, còn Thiên Vân thường xuyên bế quan, thời gian trò chuyện của họ cũng không có quá nhiều. Mà mục đích câu chuyện giữa ba người cũng chỉ là kế hoạch tương lai, cũng là về quá trình tu luyện của Thiên Vân có gặp vấn đề gì hay không, có thiếu tài nguyên nào không… Thấy sự quan tâm của phụ mẫu, trong lòng Thiên Vân có phần ấm áp, dù cho là ở đâu, dù cho thế giới này có quay lưng với hắn, thì gia đình vẫn sẽ luôn ở bên động viên giúp đỡ hắn vô điều kiện.
Dù cho thế giới này có như thế nào, phụ thân, mẫu thân lại chính là người sẽ không bao giờ phản bội lại hắn…
Càng nghĩ về điều đó, Thiên Vân càng tự nhủ bản thân phải cố gắng tu luyện để trở nên mạnh hơn… Không chỉ vì để bản thân có thể an toàn mà còn để không phụ lòng hai người.
- Trong khoảng thời gian này, Tiểu Tuyết sẽ ở chỗ chúng ta để bọn ta với Phong Thúc bàn chuyện về hôn sự của hai người các con. Mà con cũng không nên quá lạnh nhạt hay xa cách với người ta như đối xử với các hầu nữ mà mẫu thân từng sắp xếp cho con… Dù sao cũng là thê tử tương lai của con, tốt nhất là nên đối xử như với tiểu nha đầu Lăng Như Ngọc… Dẫu sao mẫu thân thấy con chỉ đối xử tốt chỉ với một mình nàng.
- Mà Tiêu Nhận Tuyết cũng rất tốt, mẫu thân sau khi gặp nàng từ nhỏ thì thấy tính cách của nàng cũng không quá tệ… Nếu không phải hiếu chiến như mẫu thân nàng, thì sẽ không có vụ như ngày hôm qua.
- Phụ thân, mẫu thân yên tâm, nhi tử hiểu rõ.
Nghe hai người nói vậy, Thiên Vân cũng chỉ gật đầu đồng ý.
Trong đầu hắn hiện lên một khuôn mặt xinh đẹp như thần tiên cùng với cơ thể quyễn rũ lòng người.
Vị hôn thê a!
Dù bản thân hắn thật sự không muốn có hôn ước với Tiêu Nhận Tuyết, nhưng dù sao mọi chuyện cũng đã định, cộng thêm cả yêu cầu của hệ thống đưa cho, hắn bây giờ cũng không thể từ chối nữa.
Mà có được một thê tử xinh đẹp, hoàn mỹ như vậy… Đây không phải là mô típ của nhân vật chính trong các bộ tiểu thuyết hắn từng xem qua sao?
Hắn cố gắng thử nghĩ xem nếu gặp mặt thì nên nói chuyện với nàng như thế nào, nên mở lời ra sao, nên lấy chủ đề gì khiến cho nàng có hào cảm…
Càng nghĩ, Thiên Vân càng cảm thấy đau đầu, nếu không phải vì nhiệm vụ của hệ thống, hắn đã trực tiếp trở về phòng mà tu luyện, hoặc là đi dạo cùng với Yêu Yêu, đâu nhất thiết phải tìm cách tán gái như bây giờ. Dẫu sao kiếp trước hắn đã khi nào gặp phải mấy vấn đề tình cảm đâu chứ.
-- Hết chương 21--