Tân Thăng Trấn, như cái tên của nó, đây chính là nơi tụ tập của các tu sĩ đến từ Thượng Nguyên Giới thành công đột phá cảnh giới Thần Binh tấn thăng lên Thần giới. Tuy nhiên, số lượng tu sĩ thành công tấn thăng lại rất ít, vì vậy đa số người ở đây đều là dân bản địa ở Thần giới và cả những người có vai trò nhất định ở Thiên Tộc, do đây là một phần bản địa của Thiên Chiến Thần Tộc.
Có thể nói, dù dưới Thần giới, tồn tại rất nhiều khu vực, nguyên giới khác nhau, nhưng những người có thể tu tới mức siêu việt cảnh giới thánh lại vô cùng hiếm, đa số đều đạt tới đỉnh nhưng vô pháp đột phá, có kẻ lại không đủ tư chất để đột phá,… song những tuyệt đỉnh thiên tài ở dưới đó tám phần thì chết yểu, còn số còn lại cũng vì chết do thọ nguyên đã cạn nhưng vẫn vô pháp đột phá.
Do vậy, trong hàng ngàn năm nay, số người có thể phi thăng đến Thần giới, chỉ đếm số ngàn, tính thêm cả may rủi, lỡ lại phi thăng nhầm khu vực, thay vì ở tộc của mình mà lại xui xẻo vô tộc khác hay vô các vùng cấm địa, có khi chỉ có vài trăm người không, chỉ vài chục là may mắn sống sót khi đến Thần giới.
Dù bọn hắn thành công tấn cấp lên Thần Binh dẫu cho đang ở vị diện thấp hơn, nhưng điều đó không có nghĩa là những kẻ đó lại có tư chất tốt hơn những người ở Thần giới, mà ngược lại, bọn hắn có thể bị cạn thọ nguyên do không đủ tư chất để đột phá lên cảnh giới tiếp theo. Hoặc là có tư chất nhưng chỉ đến Thần Binh đỉnh hoặc Thần Quân là hết, số lượng thiên tài tấn thăng còn khó tìm chứ chưa nói gì tới tầng lớp yêu nghiệt hay những tuyệt đỉnh yêu nghiệt ở Thần giới như Thiên Vân.
---
Long Tiêu Dao cũng là một trong những kẻ thành công đột phá lên Thần cấp, khi phi thăng lên Thần giới, thứ đầu tiên mà hắn ta gặp chính là một khu vực lớn với những kiến trúc rõ ràng, không phải núi rừng hoang vu hay là biển lớn vô tận…
Tất cả mọi thứ đều không khác gì so với thời ở Thượng Thiên Giới, chỉ duy nhất khác chính là Linh Khí, đúng hơn là Thiên Khí (Thiên Linh Chi Khí) ở đây lại vô cùng thuần khiết và nồng đậm trong tự nhiên, khác hoàn toàn so với Thượng Thiên Giới.
Mà hắn cũng chỉ nhìn thấy vài ba người ở bên cạnh mình, ai cũng mặt ngơ ngác xen lẫn vui mừng khó tả, hiển nhiên bọn họ cũng là những người đã thành công tấn thăng như lão.
- Ồ vị huynh đài này có vẻ còn rất trẻ, không biết xưng danh thế nào?
Người nói chuyện là một ông già tóc đã bạc trắng, phần mặt đã có những nếp nhăn do năm tháng để lại. Mà không chỉ lão già này, mà hai người còn lại cũng như vậy…
Kể ra trong số bốn người ở đây, chỉ có Long Tiêu Dao vẫn còn giữ được mái tóc đen cắt gọn cùng với khuôn mặt điềm tĩnh như một vị chiến tướng, từ khí chất đến phong thái đều trông có vẻ ổn định hơn ba người còn lại.
- Tên tại hạ là Long Tiêu Dao, không biết vị huynh đài này là?
Long Tiêu Dao lên tiếng trả lời, dù người trước mắt trông già hơn hắn nhưng tu vi lại ngang bằng với hắn, cộng thêm việc cả hai là người mới phi thăng, việc làm quen trước với thế giới này lại vô cùng cần thiết, thế nên nếu có thể, tốt nhất vẫn là không nên kết thù với bất kỳ ai.
Có thể phi thăng đến Thần giới, không ai là kẻ ngu cả, bọn họ đều hiểu rõ, nếu một trong số bọn họ có thể tìm được một chỗ dựa lớn, thì có thể thành công làm nên một chút tên tuổi ở cái thế giới khốc liệt này.
Mà Long Tiêu Dao lúc này cũng muốn tìm hiểu xem bản thân mình đang ở đâu, khổ nỗi vì đây là Thần giới, không phải là Cổ Long Giới, hắn không thể phi hành hay cắt đứt không gian để rời đi được, hiển nhiên là do quy tắc của Thần giới cao cấp rất nhiều lần so với Thượng Thiên Giới.
- Tất cả mau trật tự.
Đúng lúc này, có một âm thanh uy nghiêm vang ra từ cánh cửa duy nhất tại đây, lượng lớn Thần lực cuồn cuộn như những cơn bão mạnh mẽ ngay lập tức gây sức ép lên bốn người hiện tại.
Cả đám rõ ràng, người mới đến mạnh hơn họ rất nhiều, mà hắn làm điều này có lẽ cũng chỉ là cảnh cáo hoặc thị uy, họ tốt nhất không nên phản kháng hay để lộ địch ý.
Két!!
Cánh cổng mở ra, người trước mắt họ chính là một tên nam tử nho nhã, cả bốn người đều thử thả ra tinh hồn lực để dò xét nhưng kêt quả không thu hoạch được chút gì từ người này, hiển nhiên là tu vi cách biệt là quá lớn.
- Không ngờ năm nay lại có tận bốn người thành công phi thăng, thiên phú của các ngươi cũng không quá tệ.
Người nam tử ấy lên tiếng, hắn vốn là một tu sĩ Thần Binh cảnh Hậu kỳ, công việc thì khá là nhàn rỗi, chỉ việc tu luyện ở Tân Thăng Đài, khi có người tấn thăng lên đây thì hắn liền ra mặt tiếp đón và chỉ cho họ một số quy luật cơ bản ở Thần giới và điều luật của Thiên gia.
Thấy cả bốn người trông có vẻ như đều là nhân loại, hắn liền gật đầu giải thích.
- Để ta giới thiệu chút ít cho các ngươi, dù gì cũng là mới phi thăng, tất nhiên sẽ có chút xa lạ.
Bốn người nghe vậy thì vô cùng chờ mong, đây chính là những thông tin vô cùng cần thiết đối với bọn hắn lúc này.
- Nơi này chính là thần giới như các ngươi đã biết, chỉ có kẻ nào tu luyện tới Thần Binh cảnh mới có cơ hội tấn thăng vào Thần giới trừ những cư dân vốn tồn tại ở đây, tuy nhiên Thần giới lại chia ra rất nhiều khu vực dành cho nhiều chủng tộc khác nhau.
- Các ngươi cũng thật may mắn khi là nhân loại và có thể thành công tấn thăng lên đây, một trong những Thánh Địa tồn tại ở thần giới. Là khu vực được gia tộc mạnh nhất của nhân tộc lẫn thần giới bảo vệ, các ngươi nên cảm thấy tự hào vì bản thân đã may mắn như vậy.
- Mà việc của ta lại chính là hướng dẫn các ngươi, giúp đỡ các ngươi có một thân phận ở thần giới.
Người nam tử vừa nói xong, một lão già trong số bốn người liền lên tiếng hỏi:
- Vậy xin hỏi tiền bối, tại sao ngài lại giúp chúng ta? Cái giá mà chúng ta phải bỏ là gì?
Người nam tử nghe vậy thì cũng cười nhẹ, sau đó liền nói:
- Tất nhiên là vì chúng ta đều là nhân tộc, cưu mang giúp đỡ nhau là điều cần thiết, dù có lẽ sau này ta và các ngươi có thể là kẻ thù do tranh đoạt tài nguyên, nhưng hiện tại, khi các ngươi là người mới phi thăng thì hướng dẫn các ngươi lại là trách nhiệm của ta.
- Còn về việc các ngươi có thể làm, nếu tư chất bình thường thì tất nhiên các ngươi chỉ cần cố gắng củng cố cảnh giới, có thể may mắn được một vài vị trí nhỏ do chủ thành ban cho, như ta chẳng hạn, hiện ta mới gần bảy ngàn tuổi nhưng đã là Thần Binh cảnh Hậu Kỳ, không biết bao nhiêu năm nữa mới có thể đột phá đến Thần Quân.
Sau không ít thời gian giải thích, cả đám người liền hiểu rõ chuyện phải làm, cả bốn người dưới sự dẫn dắt của người nam tử liền ra ngoài và làm quen với thế giới mới.
Vì là người mới phi thăng cộng thêm tu vi Thần Binh cảnh, việc mà họ có thể làm là tham gia vào đội hộ vệ của thành để luân phiên nhau canh gác, tất nhiên làm việc vẫn có lương cho họ.
---
Và cứ thế, hơn một năm đã trôi qua, Long Tiêu Dao cũng đã thành công ổn định cảnh giới của mình, hắn lúc này cũng đã trở thành một hộ vệ của Tấn Thăng Trấn, ngày đi gác, tối về tu luyện.
Mọi chuyển có vẻ yên ổn cho đến một ngày, Long Tiêu Dao bị phủ chủ gọi đến. Điều này làm kinh động đến vài người phi thăng mà Long Tiêu Dao đã gặp, một số ít lại mừng cho Long Tiêu Dao vì hắn có vẻ sẽ có tương lai tốt hơn, vài người lại nghĩ rằng Long Tiêu Dao bị phạt và cố cười vào điều đó, có kẻ ghen tỵ, kẻ buồn vì bản thân tại sao lại không được gọi…
Bước vào phủ của chủ thành, Long Tiêu Dao liền hành lễ:
- Long Tiêu Dao bái kiếh thành chủ.
Không hiểu sao, Long Tiêu Dao còn chưa kịp dứt lời thì chủ thành liền lên tiếng cản hắn lại, sau đó còn nói:
- Aiza, Long huynh sao lại như thế, ngài không biết ngày may mắn đến thế nào đâu… Chậc chậc, nói thật ta có chút ghen tỵ với Long huynh, dù có phải hy sinh cái chức danh thành chủ này thì ta cũng mong được như Long huynh.
Lời nói của chủ thành làm cho Long Tiêu Dao có chút hoang mang, vị thành chủ với tu vi Thần Quân cảnh lại đang xưng hô huynh đệ với hắn, thậm chí giọng điệu còn có chút câu nệ, vuốt mông.
Thấy Long Tiêu Dao có vẻ mộng bức chưa hiểu gì, thành chủ lần nữa lên tiếng:
- Vậy là Long huynh còn chưa nghe được gì sao? Hôm qua có một vị công tử từ Thiên gia đến đây, yêu cầu của vị công tử đó chính là muốn Long huynh trở thành một hộ vệ của ngài ấy. Chậc chậc, Long huynh thật may mắn a…
---
Mặc kệ tình hình của chủ thành lẫn Long Tiêu Dao, Thiên Vân hiện tại đang nghỉ ngơi trong phòng mà chủ thành cung cấp cho hắn… Mà hắn hiện cũng đang phải nói chuyện với Liễu Văn, người đã âm thầm bảo hộ hắn từ khi hắn rời khỏi khu vực của gia tộc.
- Văn thúc thúc, ngươi nghĩ sao về việc ta đem Long Tiêu Dao về làm hộ vệ của mình.
Thiên Vân nói chuyện với Liễu Văn một cách bình thản, dù trông hắn có vẻ như đang hỏi ý kiến về Long Tiêu Dao, nhưng thực chất hắn chỉ muốn xem liệu Liễu Văn có như mấy tên hộ vệ khác, lúc nào cũng không tin mấy cái lựa chọn của hắn. Còn về Ngọc Nhan, thê tử của Liễu Văn, tất nhiên là đang âm thầm đi theo Lăng Nhất để bảo vệ hắn.
- Ta không rõ điều đó, nhưng nếu công tử lựa chọn Long Tiêu Dao thì ta tin công tử đã nhìn thấy điều đặc biệt gì đó ở người mới phi thăng này.
- Ồ!
Thiên Vân có chút kinh ngạc khi mà Liễu Văn trả lời như vậy. Hắn có chút không hiểu biểu cảm của Liễu Văn vì sao lại bình tĩnh như vậy.
- Là người đã đi theo và phục vụ mẫu thân lẫn phụ thân của người, ta cũng từng nhìn thấy cả hai người họ thể hiện ra những khả năng phi thường mà ít ai có thể làm được. Cả mẫu thân lẫn phụ thân của người đều có điểm chung chính là tài hoa, mạnh mẽ và khả năng thu phục lòng người cực kỳ giỏi giang.
- Nếu công tử còn nhớ những người đã dạy ngài cách chiến đấu, thì họ đều là những người dưới trướng của phụ thân công tử, cũng là những vị tướng sĩ của gia chủ Thiên gia, Thiên Thừa Ân, tất cả bọn họ cũng do gia chủ chiêu mộ dù lúc đầu có không ít người không đồng ý, nhưng kết quả ra sao thì công tử cũng rõ.
Từng lời nói của Liễu Văn đều được Thiên Vân nghe rất rõ ràng, hắn cũng có chút không ngờ rằng gia đình của mình ở kiếp này lại có nhiều thứ như vậy. Như vậy cũng đỡ, dù sao Thiên gia ủng hộ các cuộc chiến quy mô nhỏ do tiểu bối gây ra, mà người được phép giúp đỡ chỉ có thể là đồng minh hoặc thuộc hạ của bọn họ.
Mà người kinh ngạc nhất lúc này, lại không phải là Long Tiêu Dao hay mấy tên thuộc hạ của Thiên Vân mà lại chính là người đang ở đằng sau phục vụ cho Thiên Vân lúc này, cũng chính là Lăng Như Ngọc, nàng không ngờ rằng Ngân Lang công tử lại chính là người trong người của Thiên gia, thậm chí thân phận của hắn trong Thiên gia cũng vô cùng lớn.
Nàng cũng không ngờ rằng, hai người họ lại có thể nói chuyện trước mắt người ngoài như nàng mà không kiêng nể gì cả.
Điều mà nàng không biết chính là, trong mắt Liễu Văn, với tư chất lẫn Thánh thể mà nàng sở hữu, Liễu Văn đã xem nàng như một thị thiếp mà Thiên Vân đã thu nạp, vì vậy cho nên hắn cũng không quá có ý kiến với sự tồn tại của nàng mà nếu nàng ta có ý xấu, hắn dễ dàng có thể xử lý nàng ta. Cộng thêm việc công tử đã cho phép, hắn cũng không có quyền đuổi nàng đi.
Còn về Thiên Vân thì dễ hơn, bởi hắn nhìn thấy điểm hào cảm lẫn điểm thuần phục của nàng đều trên 60, vì vậy hắn tin nàng sẽ không phản bội hắn. Mà hắn lại không hiểu sao lúc này cả hai điểm đều đăng tăng lên một ít, gần đạt tới 70.
-- Hết chương 14--