Chương 24: Tinh Linh Tộc Đều Là Thần Xạ Thủ

“Tốt a, vậy cầm thanh phục hợp thú liệp cung này đi , mang tới nội khố của tòa thành đi."

Lưu Phong bất đắc dĩ, có bảo bối cũng phải cất giấu đi, giờ lấy ra cũng không được.

"Thiếu gia, chủ yếu là do chúng ta không thể phát huy toàn bộ uy luật của thanh phục hợp thú liệp cung này, cho chúng ta một cái chính là sự lãng phí, còn không bằng cầm một thanh phản khúc cung." Minna vẩy vẩy tai, nói ra khuyên nhủ.

"Quả thực, loại sát khí như hợp thú liệp cung này phải để cho một người gióng như thần xạ thủ dùng, mới có thể phát huy dược uy lực lớn nhất của nó." Ngưu Bôn gật đầu đồng ý nói.

"Thần xạ thủ ư? Như thế nào mới gọi là thần xạ thủ?" Lưu Phong hơi tò mò hỏi.

Minna nghiêm nghị lại, nói một cách nghiêm túc. "Người của Tinh Linh Tộc, bọn hắn trời sinh đều là thần xạ thủ, trường cung bình thường, bọn hắn đều có thể bắn vào mục tiêu cách vài chục mét, nếu như kết hợp với đại sát khí như phục hợp thú liệp cung, chỉ sợ mục tiêu cách hai trăm mét cũng có thể bắn trúng."

"Các ngươi gặp qua người Tinh Linh Tộc rồi sao." Lưu Phong hơi kinh ngạc hỏi, thực lực này có thể còn kinh khủng hơn cả súng ngắn, xem ra cũng không thể xem nhẹ người ở bên thế giới này.

"Tại U Cấm sơn mạch gặp được mấy lần." Minna gật đầu nói.

Ngưu Bôn nói một cách ảm đạm. "Ở quốc đô đã vô tình thấy một lần."

Lưu Phong nhíu mày, nghĩ thầm rằng Tinh Linh Tộc đúng là không đơn giản, có thể để cho hai người tôn sùng không thôi, hắn cũng rất tò mò, Tinh Linh Tộc có phải có hai lỗ tai nhọn hoắc hay không.

Có cơ hội, hắn nhất định phải hiếp . . . Khụ khụ khụ. . . thỏa thuận với mấy tên tinh linh phục vụ cho hắn, tổ đội thành một đội ngũ tinh linh thần xạ thủ cũng rất tốt nhỉ, có lẽ đây chính là đội quân du kích bản dị giới đi.

"Thiếu gia, mặc dù phản khúc cung rất tốt, nhưng để những binh sĩ tay mơ này có thể dùng được, còn phải bắn ra thật chuẩn xác, có lẽ phải cần bốn tháng huấn luyện." Ngưu Bôn bình phục tâm tình, nói một chỗ mấu chốt.

Lưu Phong nhếch miệng lên, vấn đề này hắn đã sớm nghĩ đến rồi, hỏi. "Hiện tại troh những người kia có bao nhiêu người có thể ở trong mười ngày nắm giữ phản khúc cung."

Ngưu Bôn móc ra ở trong ngực một quyển da dê, thì thầm suy tính, nói"Xuất thân từ thợ săn có khoảng hai mươi người, bọn hắn lâu dài dùng cung tiễn đi săn, muốn nắm giữ phản khúc cung không khó lắm."

"Rất tốt, so với trong suy nghĩ của ta còn nhiều hơn, như vậy thì mang phản khúc cung huấn luyện bọn hắn đi."

Lưu Phong đi tới trước một cái tủ khác, từ bên trong lấy ra một cái nỏ quân dụng, đây mới là đại sát khí của hắn.

"Thiếu gia, thứ này đâu phải cung tiễn." Minna hiếu kỳ nói.

"Trước tiên xem ta biểu diễn này." Lưu Phong rất nhanh đã gắn trường tiễn vào chốt, nhắm ngay mục tiêu bấm cò.

"Sưu!"

Trường tiễn lập tức đính ở trên hồng tâm, việc này khiến Minna, Ngưu Bôn lấp lánh đôi mắt lên.

"Thiếu gia để cho ta thử một chút." Ngưu Bôn tiến lên cầm lấy nỏ quân dụng, liên tục bắn bảy tám tiễn.

"Piu piu piu! ! !" Minna cũng chơi rất sung sướng.

"Thế nào ? có cái nỏ quân dụng này, người không dùng được phản khúc cung, huấn luyện về cái này mười mấy ngày, cũng có thể bắn trúng người." Lưu Phong cười nói.

"Không có vấn đề, thứ này tương đối đơn giản hơn một chút, chỉ cần rèn luyện lực cánh tay khỏe một chút là được." Ngưu Bôn hưng phấn nói.

"Vậy được, những thứ này liền giao cho ngươi, ta muốn ít nhất năm mươi tên cung tiễn thủ, còn việc phải làm thế nào thì ngươi cứ tự suy nghĩ và làm."

Lưu Phong có năm mươi tên danh cung tiễn thủ, chiến lực của hắn tại cái thời đại lạc hậu về vũ khí này, hắn căn bản chính là vô địch, đương nhiên với điều kiện nhan số của đối phương không vượt qua hắn quá nhiều.

Còn có kỵ binh hạng nặng, trọng trang bộ binh các loại, những kế hoạch này hắn đều đã nghĩ tới, chờ hắn lấy được đại lượng sắt thép thì Lưu Phong hắn chính là vô địch.

Nghĩ đến sắt thép, Lưu Phong thật hưng phấn, hắn không nghĩ tới, cách Tây Dương Thành không xa lại có quặng sắt, hơn nữa còn có mỏ than.

Nhưng mà kỹ thuật rèn sắt và khai khoáng của thời đại này cực kỳ lạc hậu. một năm sản lượng thu được ít đến làm cho người giận sôi.

Sau khi Lưu Phong đưa ra những phương pháp mới lấy từ địa cầu về thì sản lượng sắt thép thu được tăng lên nhiều đến kinh ngạc, đương nhiên, hiện tại bọn hắn đều ngoan ngoãn luyện thép cho Lưu Phong.

Sản lượng sắt thép dưới sự yêu cầu tối thiểu của Lưu Phong, thế nhưng càng lúc càng tốt lên, sản lượng càng ngày càng nhiều.

Lúc phát hiện được than đá, đã khiến cho Lưu Phong có chút dở khóc dở cười, người ở thời đại này lại không biết than đá có thể dùng làm nhiên liệu, để đốt lửa, phần lớn dùng vẫn là gỗ, và than củi.

Nói tới việc phát hiện được than đá, cũng vận khí tốt của Lưu Phong, trên đường lớn nhìn thấy vài hài tử cầm than đá nghịch, nhìn than đá đen xì ở phía xa xa, hắn vừa mới nhìn còn tưởng là đá quý hay gì đó, lại gần nhìn mới biết được đó là than đá.

Một phen điều tra sự tình, mới biết được cách Tây Dương Thành khoảng mười mấy ngàn mét , có một chỗ có morhan đá lộ thiên.

Có than đá, luyện sắt cũng không khó, Lưu Phong còn có vài kế hoạch đều phải dùng đến than đá, có đôi khi, nguồn năng lượng liền đại biểu cho một nền văn minh phát triển.

"Đi thôi! Chúng ta đi xem một chút, nhuwbx công xưởng kia đã làm xong thứ mà ta yêu càu chưa." Lưu Phong mang theo Minna rời khỏi nhà kho, để Ngưu Bôn ở lại an bài tất cả.

Hai người ra khỏi quân doanh, rồi đi về thía quả núi phía sau tòa thành, chỗ đó có mấy cái công xưởng bí mật, không, lấy phương thức biểu đạt của Địa Cầu mà nói thì đó chính là phòng thí nghiệm.

Mấy công xưởng kia, ngoại trừ trại lính mà hắn gây dựng ra là Lưu Phong thứ mà hắn đầu tư nhiều tiền nhất, có lẽ về sau lượng tiền hắn bỏ vào đầu tư có lẽ còn nhiêt hơn, bởi vì đây là phòng thí nghiệm bản dị giới, đương nhiên, hiện tại cơ sở quả thực rất đơn sơ, chỉ có vài căn nhà.

Lúc mà Lưu Phong tới đã thấy có mấy người ở đó ôm tảng đá la to, mà Ngưu Ngũ cầm trường kiếm đứng giữa tọa trấn ngăn cửa.

"Mau tránh ra, ta muốn đi bẩm báo thành chủ đại nhân, chúng ta đã thành công, thật thành công. . ."

Ngưu Ngũ không động đậy, âm thanh lạnh lùng nói, "Có chuyện gì, các ngươi chỉ cần nói cho ta là được, ta sẽ giúp các ngươi chuyển lời, không có thủ lệnh của Lưu Phong đại nhân, các ngươi ai cũng không thể rời đi."