Ngưu Bôn, Minna đi theo sau lưng của Lưu Phong, đối với nhà kho hậu cần này của Lưu Phong, ở nơi này, không có thủ lệnh của Lưu Phong, ngoại trừ hậu cần văn thư ra thì không một ai được phép đi vào
"Lưu Phong đại nhân." Hậu cần văn thư cung kính hành lễ thì giúp mở ra cừa lớn của nhà kho hậu cần, sau đó lui ra ngoài.
Lưu Phong gật đầu, mang theo hai người đi vào trong kho hàng, đập vào mắt chính là từng cái giá gỗ, còn có mấy cái tủ lớn, mấy cái tủ lớn này lại còn làm bằng kim loại.
Hắn đi tới, móc ra chìa khoá mở ra tủ sắt, từ bên trong cầm lên một cái phản khúc cung, đưa cho Ngưu Bôn nói, " đây là cung tiễn ở quê hương ta, gọi phản khúc cung, Ngưu Bôn đại thúc đến cảm nhận uy lực của nó một chút."
“ Ừm" Ngưu Bôn cầm lấy phản khúc cung, cảm giác trọng lượng của nó cũng không nặng lắm.
Ngưu Bôn là một kỵ sĩ, thời đại này thì tiêu chuẩn để trở thành một kỵ sĩ rất cao, trường cung xạ kích chính là một trong những thứ bắt buộc để trở thành một kỵ sĩ; hắn bắn tên cực kỳ giỏi, không thể so sánh với những người luôn luôn chỉ biết săn thú kia.
Phản khúc cung là một trong những loại vũ khí ma Lưu Phong mang tới từ địa cầu, muốn để cho quân đội của hắn sử dụng.
" Hả, làm sao lại…" Ngưu Bôn ngạc nhiên nhìn phản khúc cung ở trong tay, cái dây cung này muốn kéo cần rất nhiều lực, so với loại cung mà hắn từng kéo ở quốc đô còn phí sức hơn gấp bội lần.
"Sưu!"
"Ầm!"
Ngưu Bôn dùng sức kéo căng dây cung, trường tiễn gào thét bay đi, trúng đích vào bia ngắm ở trên tường, trực tiếp xuyên thủng qua, thanh cung tên dài cắm một nửa vào bức tường.
"Hự. . ." Ngưu Bôn, Minna hai người hít sâu một hơi, vội vàng chạy lên tiến đến quan sát, càng xem càng giật mình.
"Uy lực của phản khúc cung này cũng quá lợi hại nhỉ, khoảng cách xa khoảng năm mươi mét mà còn có thể cắm sâu vào bức tường như vậy thì khôi giáp của các kỵ sĩ kia. . ."
Ngưu Bôn không nói tiếp, người ở chỗ này đều minh bạch, khôi giáp của kỵ sĩ căn bản không chặn được loại vũ khí tên là phản khúc cung này.
"Dạng phản khúc cung này, sức kéo quá lớn, căn bản không có mấy người có thể kéo được, coi như kéo ra được cũng không bắn được mấy lần, mà cần phải có sự phối hợp với mũi tên đặc chế, mới có thể bắn thủng khôi giáp của kỵ sĩ." Minna lập tức phát hiện được khuyết điểm của loại vũ khí này.
Lưu Phong đã sớm cân nhắc đến, đi vào một cái rương khác, lại lấy ra một cái phản khúc cung, nói, "Nơi này còn có một số phản khúc cung khác, nhưng uy lực không lớn được như cây trong tay của đại thúc Ngưu Bôn, nhưng ba bốn mươi mét, cộng thêm cả mũi tên đặc chế, bắn thủng khôi giáp vẫn là không có vấn đề."
"Để ta thử một chút." Minna chạy tới, giật một cây phản khúc cung, không tốn bao nhiêu sức đã kéo căng dây cung, trường tiễn bắn thẳng vào tâm bia ngắm, toàn bộ mũi tên đều xuyên thấu qua bia ngắm.
"Lợi hại!" Ngưu Bôn nhìn tới, tán dương.
"Ngưu Bôn đại thúc, mấy cây phản khúc cung giống như trong tay ngài, ở ta chỗ này chỉ có mấy cái, nhưng loại phản khúc cung trong tay của Minna lại có tới mấy chục thanh."
Lưu Phong mở ra một cái tủ khác, tất cả những thứ có ở trong chiếc rương là mũi tên đặc chế.
"Những này mũi tên, đều là loại đặc chế, có thể xuyên thủng khôi giáp của, nhưng phải tiết kiệm dùng từ tốn, mũi tên cũng không phải có rất nhiều."
Ngay sau đó, Lưu Phong lại liên tục mở ra mấy cái tủ, trong đó có một cái tủ bên trong chỉ chứa ba thanh trường cung, hắn lấy ra một cái nói ra:
"Đây là loại cung còn cao hơn phản khúc cung một cấp, tên là phục hợp thú liệp cung, là ta dùng đại giới để lấy được, uy lực so sánh với cây cung trong tay Ngưu Bôn đại thúc còn lớn hơn, nhưng sức kéo lại thoải mái hơn."
"Cái gì "
Ngưu Bôn, Minna hai người há to mồm, vội vàng vứt cây phản khúc cung ra chỗ khác, chạy tới cầm lấy phục hợp thú liệp cung, chỉ là hai người có chút ngạc nhiên.
"Cái này phải dùng làm sao đây, dây cung quá nhiều." Minna hơi ngỡ ngàng, mà nàng còn phát hiện được, cung trong tay thân lại không phải làm bằng gỗ, còn có mấy cái vòng tròn nhỏ.
"Đầu này mới là dây cung chính. . ." Lưu Phong chỉ mấy lần, hai người đều là người trong nghề, lập tức biết làm sao làm.
"Sưu!"
"Sưu!"
"Phanh phanh! !"
Hai người lần lượt kéo căng dây cung bắn ra trường tiễn, mục tiêu chỉ để lại một cái hố, ngay cả tường đất cũng chỉ nhìn thấy được đuôi tên, cả thân trường tiễn đều ngập vào trong tường đất.
Cái này. . . Cái này quá kinh khủng, chỉ sở có thể bắn xuyên qua cả người kỵ sĩ." Ngưu Bôn nhìn một cách ngu ngốc, rùng mình một cái.
"Thiếu gia, dạng đại sát khí này không nên xuất hiện ở đây, nếu bị người khác đoạt được, sự phá hoại quá lớn, chỉ sợ sẽ làm chuyện xấu."
Minna lo lắng nói, thứ đầu tiên nàng nghĩ tới đó chính là ám sát , nếu như người nào có một thanh phục hợp thú liệp cung này, ở bên ngoài phạm vi 100 mét đã có thể bắn chết một người
"Xác thực, loại vũ khí này phải trông coi một cách cẩn thận.” Ngưu Bôn nói một cách nghiêm túc.
Lưu Phong khoát khoát tay, không thèm để ý nói, " Tốt, cái này ba thanh phục hợp thú liệp cung, một cái cho Ngưu Bôn đại thúc đi, một cái cho Minna, còn lại một cái giữ lại, về sau ban thưởng cho đại công thần đi, giấu đi chính là lãng phí, còn không bằng lấy ra dùng."
"Không được, cái này phải giữ lại làm nội tình." Ngưu Bôn lập tức cự tuyệt, kiên quyết cự tuyệt, nói cái gì cũng không muốn nhận lấy phục hợp thú liệp cung, Lưu Phong độ lượng ban thưởng, nhưng hắn không thể không tự hiểu lấy mình được
Cái phục hợp thú liệp cung này hắn thấy, căn bản chính là một kiện thần khí, nếu bán ở quốc đô, nói ít cũng có thể bán phải hơn ngàn kim tệ.
Loại đồ cực kỳ quý giá này, có thể so với thu nhập của một đại quý tộc trong mấy năm, hắn cũng không dám thu.
"Thiếu gia, thanh phục hợp thú liệp cung này ở trong tay ta là một loại lãng phí, không bằng cứ đưa ta thanh phản khúc cung này đi." Ngưu Bôn cẩn thận từng li từng tí bỏ thanh phục hợp thú liệp cung xuống, cầm lấy thanh phản khúc cung uy lực lớn.
"Thiếu gia, ta cũng không thể cầm, có cây dao quân dụng mà ngươi cho đã đủ dùng rồi." Minna vung vung tay, một thanh dao quân dụng đã xuất hiện trên tay nàng.
Lưu Phong bất đắc dĩ, phục hợp thú liệp cung đối với thời đại này mà nói là một thứ quá tiên tiến về mặt vũ khí, ngay cả phản khúc cung bản nhẹ cũng đã hơn xa các loại cung ở nơi này.
Ngay cả hai người Ngưu Bôn, Minna cũng cảm thấy quá trân quý, đây cũng là lí do của Lưu phong chỉ mang ba thanh này và phản khúc cung đã đủ cho người của thời đại này dùng.