(Mai tác về quê ăn tết rồi, nên chương nay cho ngày mai luôn nha, năm nay không có 30 tết mà có 29 thôi, chúc mọi người an toàn mạnh khỏe nha!!!)
Trái với cây trong vườn như Tiêu Ngọc, Nhã Phi nàng ta cũng đã đảm nhiệm các chức vụ lớn trong gia tộc, việc xấu việc tốt cũng đã biết đi ít nhiều, một cái dong binh đoàn thì sao ? giết một cái cũng không tổn thất gì, tuy nàng không thích giết người nhưng mất một cái cũng chả ảnh hưởng nàng bao nhiêu
Còn với Tiêu Ngọc, đừng nói giết người, đến đánh người gãy chân gãy tay nàng còn chưa làm, tính cách lại thiện lương nàng cũng không muốn giết người vô ích, phần này Vô Khương cũng thưởng thức a, ai cũng thích thiếu nữ tốt thôi
Nhưng đáp lại Tiêu Ngọc lại là Nhu Huyền, trái với hình tượng đại tỷ nhu hòa, dịu dàng Nhu Huyền bây giờ ánh mắt nheo lại, khí thế khóa chặt Tiêu Ngọc
“Tiêu Ngọc, muội đi quá giới hạn rồi đấy, công tử thích làm gì là việc của hắn ta, không ai có thể đặt điều hỏi, giết cái dong binh đoàn thì sao? Nếu công tử ra lệnh thì đừng bảo Thanh Sơn Trấn nho nhỏ này, cả Gia Mã đế quốc ta cũng diệt cho bằng được”
Tiêu Ngọc bị hù dọa, đúng vậy, tim nhỏ của nàng cũng đập mạnh liên hồi, bởi vì Nhu Huyền bây giờ quá khác ở trong xe ngựa, nàng ta đúng là bám vào tên kia, nhưng đó là nàng nghĩ là yêu mà thôi, không nghĩ là đến cái mức này, hơn nữa nàng đúng là lầm a, khoảng thời gian yên bình kia làm nàng lầm là cả tên công tử lẫn vị tỷ tỷ này là thiện lương người tốt mà nàng quên rằng, ai là kẻ diệt gần hết gia tộc ở Ô Thản Thành để mua nàng đi
Càng nghĩ, Tiêu Ngọc càng cúi đầu xuống không lên tiếng, hiển nhiên bị mắng cho ủy khuất không dám nói gì, thấy vậy, Vô Khương cũng cười nhẹ gật đầu với Nhu Huyền, xong, hắn để tay nhỏ lên đầu Tiêu Ngọc xoa nhẹ
“Được rồi, dần dần sẽ quen, mà ta cũng không giết người vô cớ, Lang Đầu dong binh đoàn này ta cũng đã điều tra qua tin tức, bọn này cướp của giết người, hiếp thôn nữ là điều bình thường hàng ngày, diệt không phải là tốt cho người dân hay sao, hahaha, Tiêu Ngọc ngươi cũng nhạy cảm quá a”
Nghe Vô Khương giọng điệu cưng chiều, cộng thêm bàn tay vuốt tóc nàng dịu dàng, nàng cũng không còn ủy khuất đi đâu, chỉ có hoài nghi nhìn nhìn hắn
“Thật a ?”
“Thật”
Đương nhiên là xạo, hắn rảnh đâu mà đi điều tra bọn tiểu phản phái này, nhưng thật cũng được, giả cũng được, giết thì cũng đã giết, mỹ nhân hảo cảm cũng về tay, hơn nữa đúng là dong binh loại này không tốt đi đâu cũng là thổ phỉ xuống núi mà thôi
Vài giờ sau, trên mặt đất bên ngoài Vạn Dược Trai Y điếm, 2 cái đầu lăn lóc được ném ở dưới đất ngay cạnh xe ngựa
“Chủ nhân, sự việc đã thành”
Chỉ thấy 4 Huyết sát cũng đã trở về đứng sau Vô Khương
“Ngọa tào, 2 cái đầu kia, đúng thật là đoàn trưởng cùng trai hắn!!!”
“Hí!!!, nói giết là giết, tên thiếu niên này cũng quá tàn nhẫn a”
Đánh mắt nhìn những tên xung quanh mắt to mắt nhỏ nhìn hắn làm Vô Khương cảm thây… trang bức đánh mặt như này cũng… thú vị a
“Chủ nhân, một người có tên là Diêu Lão, tự xưng là chủ của Vạn Dược Trai xin cầu kiến”
“Cho hắn vào”
Sau một lúc theo sau các huyết sát là một người đàn ông trung niên tóc trắng đi trước theo sau hắn là một bóng hình thanh thuần mang mái tóc màu hồng theo sau
Thấy tên này cùng thiếu nữ theo sau Vô khương cũng thở nhẹ một cái, đây chính là người hắn cần tìm, Tiểu Y Tiên
“Tại hạ Diêu Lão, trang chủ của Vạn Dược Trai xin bái kiến công tử”
Diêu Lão cúi đầu xuống, nghiêm trang, theo sau hắn là thiếu nữ kia cũng cúi đầu theo chỉ có nàng cũng không xưng hô gì
Theo ánh mắt của Vô Khương đánh giá Tiểu Y Tiên từ trên xuống dưới cũng phải tấm tắc một tiếng, không hổ là 1 trong các mỹ nữ xinh đẹp nhất của cái thế giới đấu phá này
Tiêu Y Tiên lúc bây giờ không mang biểu tình lãnh đạm như sau khi độc tố bạo phát, nàng bây giờ vẫn là tiểu cô nương mang mái tóc mượt óng màu hồng, trên khuôn mặt trắng nón đấy vẫn là nụ cười dịu dàng như sưởi ấm người xung quanh, khí chất làm y sư lâu năm làm dịu đi bầu không khí xung quanh, thiếu nữ là thế nhưng nàng lại mang đến sắc mị hoặc riêng của mình, ở đấu phá này nếu nói đến thanh thuần em gái nhà bên thì chính là Huân Nhi, chân đẹp là Tiêu Ngọc còn nói về vòng eo thì không ai qua được Tiểu y tiên
Ánh mắt Vô Khương quét đến Tiểu Y Tiên thì nàng ta cũng nhìn đến vị thiếu niên này, mới sau khi hái thuốc ở rừng nghe tin kẻ thù của Vạn Dược Trai thế mà chỉ trong khoảng thời gian ngắn vì đắc tội vị thiếu chủ không biết từ nơi nào đến để cuối cùng chỉ chủ bang lẫn con trai hắn đều bồi vào trong đó, Vạn Dược Trai coi như có ơn chăm sóc với nàng sau bao năm lưu lạc mà nàng cũng hiểu được loại công tử từ gia tộc bên trên đến không phải hạng hiền lành gì vì vậy cũng đi theo trang chủ đi theo gặp mặt
Dù sao bản thân cũng mang một loại thể chất kỳ lạ từ nhỏ, tuy không biết là loại thể chất gì nhưng nàng biết đây là vũ khí cuối cùng của nàng, vì thế cũng cố ý đi theo trang chủ, con người nàng là thế, có ân tất báo, vì thế nên nàng dù mang độc thể nhưng sau cùng khi đã thành tựu đấu thánh cao cao tại thượng cũng lại một lần nữa về Thanh Sơn trấn này lập lại y quán để chính mình lần nữa làm y sư, thanh thuần không màng ích lợi sống đạm bạc cùng có ân tất báo lại dịu dàng thấu hiểu lòng người, bảo ai lại không thích kiểu nữ nhân này
Nhưng lúc gặp mặt nam nhân này, nàng lại không hề có cảm giác xấu về hắn mà ngược lại có một thứ gì đó thu hút nàng, ngoại hình không phải quá đẹp trai nhưng đôi mắt đấy lại như nhìn thấu toàn bộ nàng, đứng trước mặt hắn giống như bản thân không che giấu được gì
Nhận thấy ánh mắt của Vô khương không e ngại gì mà cứ nhìn chằm chằm mình, Tiểu y Tiên vô thức mà cúi đầu xuống không dám nhìn, đôi má trắng hồng lại đỏ nhẹ lên
Thấy biểu hiện của nàng ta, Vô khương cười nhẹ một cái, ánh mắt lại lần nữa đặt vào tên trung niên trước mặt mình
“Vạn Dược Trai chủ nhân ? ngươi đến đúng lúc a, nếu không thì trong thời gian tới ta cũng có chút việc cần bàn với ngươi”
Nghe xong, Diêu Lão mồ hôi lạnh càng tràn ra nhiều, đến đối thủ lâu năm của mình thế mà trong chưa đến một ngày đã bị diệt, tên hung thần này lại muốn tìm mình, chẳng lẽ muốn chiếm trọn cái trấn nhỏ này ?
“Không biết công tử muốn tìm tại hạ bàn việc gì, nếu công tử muốn thì Vạn Dược Trai xin nhường lại cho ngài, tại hạ cũng đã có tuổi muốn dừng chức vụ này từ lâu”
Vô Khương càng có ý tứ nhìn về tên trung niên này, Diêu Lão tên này tuy không rõ tính cách như nào nhưng trong nguyên tác thì hắn dám vì Tiểu Y Tiên mà gây chiến với bang phái đối địch, thu dưỡng nàng như nữ nhi, nói về tính cách cũng được gọi là làm người tốt, hắn cũng không có ác cảm với tên này
“Được rồi, ta cũng không hứng thú với Vạn Dược Trai của ngươi, thậm chí Thanh sơn trấn này sau này tùy theo ngươi cản, ta nói muốn tìm đến ngươi cũng là vị tiểu cô nương bên cạnh”
Thấy ánh mắt của Vô khương đặt vào Tiểu Y Tiên bên cạnh mình, Diêu Lão khuôn mặt cũng trầm lại, bản thân vô thức dùng tay che lại Tiêu Y Tiên đứng trước mặt, Tiểu Y Tiên thì càng âm trầm hơn