“Thanh Sơn trấn đến a”
“Đến rồi à”
Theo tiếng hô của phu ngựa, Vô khương đánh mắt ra bên ngoài nhìn cảnh tượng trấn nhỏ này
“Được rồi, đích đến, các ngươi nên dừng được rồi”
Lúc này Tiêu Ngọc, Nhu Huyền, Nhã Phi nhẹ ừ một cái, nhưng ánh mắt vẫn hau háu nhìn về nhau, hiển nhiên lúc này cả 3 đang chơi vui đến hôn thiên địa ám
Vô Khương nhìn 3 người vẫn chưa dừng lại, theo tính cách của hắn cũng sẽ nghiêm khắc một phen, thế nhưng vì Nhã Phi cùng Tiêu Ngọc trong mấy ngày này cũng khó lắm bắt đầu mở ra tâm lý thoải mái nói chuyện với hắn xong, Vô Khương cũng đành lắc nhẹ đầu chiều cả 3 một phen, dù sao đánh một cái cũng phải cho củ cà rốt mới thu được người a
Lắc người một cái, Vô khương cũng rời khỏi xe ngựa, đến bên ngoài chỉ thấy một cánh cổng được dựng lên bởi 2 cột đá ghi 3 chữ Thanh Sơn Trấn, chỉ đơn giản thô sơ như vậy, nơi này cũng không có tường thành, nhìn đến bên trong trấn là nhan nhản các ngồi nhà đủ loại cũ mới, nhưng hầu hết là nhìn cũ kỹ như lâu rồi chưa được bảo trì thay mới
“Thanh Sơn Trấn a, nơi đầu tiên sau khi Tiêu Viêm rời làng tân thủ, hóa ra cũng chỉ cũ kỹ như này”
Thầm đánh giá một câu, Vô Khương đánh ánh mắt đến phu xe
“Ngươi thông thạo địa lý của nơi này ?”
“Vâng, trước kia cũng hay đi qua vài lần”
“Biết dược điếm Vạn Dược Trai ?”
“Biết”
Vô Khương gật nhẹ đầu, từ trong túi lấy vài đồng tiền ném cho phu xe, tên kia cũng hiểu ý thúc ngựa bắt đầu vào trấn
“Huyết Sát, hình hộ vệ xung quanh, thực lức phát ra đấu sư đi”
Bởi vì Thanh Sơn Trấn này gần ma thú sơn mạch, một nơi mà yêu thú cùng dược tài cực nhiều mà yêu thú toàn thân là bảo, dược tài chính là quý giá trân quý, vậy nên cả trấn nhỏ này hình thành cực kỳ nhiều dong binh cùng đống lớn thế lực khác
Vì là dong binh vậy nên những tên này hành xử cũng không khác gì đám thổ phỉ khác là nhiêu, dong binh đoàn bản chất cũng là chiến đấu để kiếm sống, cả ngày đi trên lưỡi đao chém giết, cướp, hiếp cũng không thiếu bao nhiêu
Mà thực lực trung bình ở trấn nhỏ này cũng chỉ là đấu giả, vậy nên nếu có 8 đấu sư đi bảo hộ 1 xe ngựa thì trừ khi bị lừa đá không thì ai dám chặn lại bọn hắn
Còn về trang bức đánh mặt Vô Khương mới lười đi làm, việc này để Tiêu Viêm làm là đủ
Ngay sau đó, đoàn xe ngựa bao quanh là 8 đấu sư đi vào trấn nhỏ
“Đến rồi a, nơi Tiêu Viêm thấy người đẹp lấy đồ ngon rồi đi theo tìm cách lấy lại a”
Vô khương cũng cảm khái mà nhìn nơi trước mặt mình “ Vạn Dược Trai” cũ kỹ và tồi tàn như nào, nhìn nhìn một lúc sau lưng hắn cũng có 3 bóng người mềm mại theo sau
Nhu Huyền mông to vú lớn, cả ngươi mang đến khí chất thành thục dâm đãng cười lớn ôm sau lừng Vô Khương
“Chủ nhân ~, ta bị 2 muội muội khi dễ a~”
Nhã Phi cùng Tiêu Ngọc cũng theo sau nàng nhưng cũng không dám lại gần nói gì nhưng mặt của cả 2 đều rõ ràng vui vẻ
“Oi, ngươi nhìn, 3 nữ nhân kia đúng là tuyệt phẩm a, nhất là cái nữ nhân đang ôm tên kia, cặp vú kia, cái mông kia còn da thì trắng muốt ta mà mà lên giường với nàng ta thì chết cũng được a”
Tên bên kia cũng đánh mắt sang, ánh mắt sáng lên
“Ta lại thích nữ nhân tóc vàng kia hơn, quý tộc quyến rũ chinh phục được nàng ta đúng là đỉnh cao nhân sinh”
“Hừ hừ, ta thích nữ nhân tóc dài đen kia, cặp chân kia đúng là tuyệt phẩm, trắng muốt, thon dài, cặp chân kia mà kẹp vào cổ ta, hoặc là chạm chè xát vào cái kia của ta thì, hà hà”
Thấy đám người nhìn nhìn 3 nữ nàng, Vô Khương cười gằn, một tay vòng qua ôm Nhu Huyền, tay còn lại vòng đến bỏ cả Tiêu Ngọc và Nhã Phi vào trong ngực, ánh mắt khiêu khích nhìn qua đám người
“Nữ nhân của ta, các ngươi dám làm gì ?”
Thấy vẻ mặt đắc ý của hắn, đám kia cũng mặt đen lại, được a, ngươi có nữ nhân đẹp bọn ta thấy được, nhưng ngươi ra vẻ đắc ý thế làm gì a, khinh bọn ta không có người yêu, độc thân cẩu a
“Ngươi… ngươi xích ra, ta, ta, nhiều người đang nhìn a”
Tiêu Ngọc mặt đỏ hừng tay trắng nhỏ đẩy nhẹ người, nhưng lực đạo cũng không mạnh đến Vô Khương hoài nghi xem xem nàng ta đang đẩy thật hay đang đánh yêu a
Trái với Tiêu Ngọc còn ngượng ngùng, Nhã Phi lại chủ động đẩy tay hắn vào ngực trắng của nàng, trong khoảng thời gian này Nhã Phi nàng cũng đã nhận mệnh, chủ yếu khoảng thời gian này nàng ta không chủ động tiếp cận Vô Khương cũng chỉ vì xem xem tính cách của hắn ta là như nào
Nhưng với Incubus của hắn cùng với trí tuệ của hắn cũng đủ để đối phó, trên hết ngoại trừ trên giường ta thì chỉ có hắn cũng không có sở thích bệnh hoạn nào, đúng nha, trừ trên giường ra...
Với Tiêu Ngọc thì khác, dạng nữ nhân này lại càng thoải mái với nàng thì càng tốt, trên hết nàng ta cũng là thiếu nữ loại nên so với nữ nhân trải đời như Nhã Phi thì với một đầu ép buộc như vậy, để Tiêu Ngọc vào tay Vô Khương cũng không xa, còn với Nhã Phi nữ nhân này lại khác, nàng ta tự hiểu vị trí bản thân của mình, hơn nữa nàng cũng biết phản kháng cũng không phản kháng lại, vậy thì sao không cùng hắn làm thêm một tầng thân mật rồi sau dễ sống hơn, hơn nữa với ánh mắt của nàng thì nam nhân này nhìn như đi dạo chơi vô định thế nhưng nhìn giống như đi đến nơi nào đều đạt được thứ gì, như đến Ô Thản Thành không phải có nàng, Tiêu Ngọc cùng với nữ nhân bí mật kia Huân Nhi sao
Vô Khương nếu biết Nhã Phi nghĩ gì thì cũng cười một tiếng lớn, bởi vì Nhã phi giống như đang tự thuyết phục bản thân hơn, Vô Khương đến nơi nào cũng là theo mục đích của hắn, nhưng nhìn đúng ra hắn đang thu gái, không phải thu gái là cái bình thường của phá gia chi tử như hắn a, nhưng như này cũng được cho các nàng có thêm bước suy nghĩ như này cũng tốt cho sau này, dù sao hắn cũng bớt đi nhiều việc phải làm với các nàng
Nhưng nhìn đám đông xung quanh này, Vô Khương cũng nhíu chặt mày lại, việc này không ổn, nữ nhân là nam châm hút rắc rối, hơn nữa nữ nhân xinh đẹp đến 3 người như này thì hiển nhiên mấy tên tiểu phản phái đến cũng là sớm muộn
Thay vì để tiểu phản phái đến đưa cơm trang bức thì giết trong trứng nước là tốt nhất, trang bức đánh mặt để nhân vật chính làm đi, còn hắn đi chơi đùa với các muội tử còn tốt hơn, đánh nhau với mấy tên vai u thịt bắp hôi thối này làm gì khi còn có thể ôm ôm nắn nắn, rồi thỉnh thoảng hít cái hương của các nàng a
“Các ngươi, 4 người đi giết cái gọi là Lang đầu dong binh đoàn a, giết một nửa là được, đưa đầu tên dong binh đoàn chủ cùng con trai hắn đến”
Theo lời của Vô Khương vừa hết, Huyết Sát đã biến mất thành cái bóng, lần này hắn muốn giết gà dọa khỉ, dù sao cái dong binh đoàn này không tốt đi đâu, giết một cái cũng là giết, giết trăm cái cũng là giết
Mà lúc ra lệnh, Vô Khương cũng không giảm nhỏ tiếng của mình, ngược lại nói vừa đủ cho những tên xung quanh nghe được, dù sao cũng giết gà, khỉ không nghe được thì giết làm gì?
Mà bên cạnh, Tiêu Ngọc nghe vậy cũng nhíu mày
“Vô Khương, ngươi làm cái gì mà mới vào trấn thôi đã đưa người đi giết rồi ? ta nhớ bọn hắn có động chạm gì ngươi đâu? Sao lại đi giết cái dong binh đoàn kia làm gì ?”