Chương 3: Trùng Sinh - Lỗi

..............................

Khu hàng bỏ hoang....

Vương Cảnh vội vàng quay trở về điểm bắt đầu, quả nhiên, thùng gỗ cũ kĩ kia vẫn còn ở đó, Vương Cảnh nhún chân, cả người vọt lên, nhưng một bóng đen lao lên trước Vương Cảnh, bắt lấy thùng gỗ kia xuống, đứng đối diện với Vương Cảnh.

- Vậy đây là chiến lợi phẩm sao?

Giang Khải cầm thùng gỗ nhỏ trong tay, nói, đôi chân của anh ta bây giờ là tám cái chân nhện kì quặc, Vương Cảnh dừng lại, quan sát thùng gỗ trong tay Giang Khải, mười, chín, tám,.... ba, hai, một.... Không có thông báo chiến thắng.

[Nhện Xám Lục Chi - Lipoase Spider] : loài nhện phổ biến ở Châu Á, nhiều nhất là Trung Quốc, sáu chân lực lưỡng, có thể phóng ra một khoảng cách bằng 120 lần cơ thể nó, ngang bằng với một người nhảy qua sân bóng.

- Có lẽ suy nghĩ của tôi sai rồi...

Vương Cảnh cười nói, Giang Khải cũng khó hiểu, đã hơn 10s trôi qua, nhưng hệ thống vẫn không thông báo chiến thắng, mà đúng lúc này, thùng gỗ mở ra, một quả cầu máy bay ra, dùng tốc độ vô cùng nhanh bay loạn xạ trong khu hàng, thu hút sự chú ý của cả hai bên.

- Chiến lợi phẩm thực sự, là nó....

Vương Cảnh hét lên, Tô Kiều trong hình dáng bọ nước phóng tới, duỗi bàn tay nhỏ chộp lấy quả cầu máy này, nhưng Giang Khải với tốc độ nhanh hơn, đã phóng tới bắt lấy quả cầu máy này trong tay.

- A......

Nhưng mà Giang Khải lập tức buông tay ra, ôm đầu gào thét, quả cầu máy lấy được tự do, lập tức tiếp tục bay loạn xạ, Vương Cảnh lập tức bắt lấy nó.

- A.....

Lần này đến lượt Vương Cảnh gào lên, trong đầu là những đoạn kí ức đau buồn bị phóng đại lên trăm ngàn lần, liên tục lập đi lập lại, khiến thần kinh não tê liệt và bị tổn thương, Vương Cảnh có ý định buông tay, nhưng một đoạn kí ức thuở nhỏ của Vương Cảnh bỗng hiện lên.

- Ba ơi, con bọ một sừng này lớn quá....

Trong một khu rừng vào mùa hè, Vương Cảnh cùng cha cậu đi bắt côn trùng, mà Vương Cảnh bắt được một con bọ một sừng rất lớn, hơn nữa, mắt của nó màu trắng.

- Con trai, bọ một sừng của con vừa bắt là loài hiếm, bị bạch tạng, nên mắt có màu trắng, vô cùng quý giá.

Cha của Vương Cảnh xoa đầu cậu, nói.

- Vậy con bọ này chỉ có nhiêu đó đặc biệt thôi sao ba?

- Đừng xem thường côn trùng con trai, một con bọ độc giác có bộ giáp vô cùng cứng rắn, tốc độ lại nhanh, vũ khí mạnh mẽ của nó là cái sừng trên đầu, có thể hất văng vật nặng hơn nó gấp chục lần.

- Oa, mạnh vậy sao?

- Nhưng mà, côn trùng, vẫn méo có tuổi với con người...

Ầm....

Cha của Vương Cảnh vung ra một đấm, thân cây to trước mặt lập tức nổ tung, biến thành từng mảnh nhỏ, Vương Cảnh hai mắt toả sáng, thèm thuồng sức mạnh như của cha mình.

Ting.... Ting....

Phát hiện mã lỗi trong chuỗi ADN...

Người điều hành chấp thuận thay đổi, tạo mới năng lực Trùng Sinh.

Ting, năng lực hiện tại, Cường Lực Hoá, cường hoá thể chất lên gấp năm mươi lần, tùy theo thể chất tăng lên mà giới hạn cường hoá cũng tăng lên.

........

Rắc....

Vài âm thanh thông báo vang lên trong đầu Vương Cảnh, lập tức bàn tay Vương Cảnh bóp chặt, quả cầu máy lập tức bị bóp nát, thân thể Vương Cảnh từ 1m8 cao lên 2m1, cơ bắp trở nên cuồn cuộn, mái tóc đen ngắn hơi dài ra, Vương Cảnh từ một thư sinh dáng người mảnh khảnh, trở thành một đại lực sĩ khổng lồ, toàn bộ quá trình, vẫn chưa đến 10s.

Ting, chiến lợi phẩm vòng 1 bị phá hủy, chuyển thành vòng 2, địa điểm : Khu Thương Mại phía Tây.

Một bảng thông báo hiện lên trước mặt sáu người, sau đó cả sáu người đều bị chuyển vào một trung tâm mua sắm, Vương Cảnh tức giận, bởi vì trò chơi này dám gợi lên những kí ức đau thương của hắn, không thể tha thứ được.

[Round 2] : Đối Chiến, đánh đến khi thành viên của một đội bị đánh bại hoàn toàn, vẫn là quy tắc cũ.

....................

- Tản ra....

Lí Tây hô lên, nàng không biệt được năng lực của Vương Cảnh là gì, nhưng chắc chắn không phải Côn Trùng Hoá, một năng lực kì lạ vô cùng, biến thành người khổng lồ? Đùa sao, Trung Vực cũng không có.

- Đừng đi vội, chưa vui vẻ mà....

Sâm Dương nhún chân nhảy lên tầng hai của khu thương mại, thì một bóng người xuất hiện sau lưng anh ta, một người còn lớn hơn anh ta gấp đôi, một người khổng lồ, Vương Cảnh.

- Hừ, a....

Sâm Dương tay trái vung ra một đấm, mũi nhọn của Ong Bắp Cày Nâu vung về phía Vương Cảnh, nhưng hai bàn tay thô to của Vương Cảnh chặt về phía mũi nhọn này, lập tức mũi nhọn gãy làm đôi, Vương Cảnh nắm lấy cánh tay của Sâm Dương, ném xuống lầu 1 bên dưới.

Ầm....

Khu thương mại rung động, một cái lỗ thủng cực lớn xuất hiện ở dưới mặt đất lầu 1, Sâm Dương cả người bê bết máu, cố gắng bò dậy, nhưng mà Giang Khải từ đâu rơi xuống bên cạnh anh ta, ầm, lại một cái lỗ nữa xuất hiện, khí kình hất bay Sâm Dương, lăn vào trong lỗ thủng lúc trước, đau đớn nằm luôn tại chỗ.

Đội 10 đã hoàn toàn thất thế, chỉ còn duy nhất Lí Tây là còn sức lực để chiến đấu, nhưng trò chơi phải bắt buộc một bên đầu hàng, hoặc là chết sạch, thì trò chơi mới kết thúc được.

- Đội 10 chúng tôi đầu hàng....

Lí Tây đưa ra quyết định, nếu không lập tức chữa trị cho đồng đội, bọn họ sẽ chết mất, lúc đó không còn thành viên cho đội 10 hoạt động.

[Game Finish] : Đội 9 chiến thắng, nhận được 20 điểm.

Đội 10 thua cuộc, đội bị thương hai người, bị trừ 250 điểm.

...........