Chương 439: Trước Lúc Khảo Hạch

Dịch: Aluco

Bachngocsach

Diệp Vân không phá giải cấm chế tại cửa tiểu viện Tuyệt Tâm Phong nơi đệ tử ký danh ở, hắn thấy cấm chế nơi đây hoàn toàn không tồi, có thể dùng để thủ hộ đại môn.

“Lão tổ, ta đã tiến vào Thần Tú Cung, chỉ cần thông qua khảo hạch là có thể trở thành đệ tử của Thiên Vận Tử, nhìn tình hình hiện tại địa vị có lẽ sẽ cao vô cùng, thuộc về tinh nhuệ tại Thần Tú Cung.” Diệp Vân khoanh chân ngồi ở trên giường, trong tay nắm miếng Bảo Ngọc phòng ngự mua được từ trong đấu giá, miếng Bảo Ngọc này có thể ngăn cản ba lần công kích của Kim Đan Cảnh tứ trọng, lần khảo hạch này có thể phải dùng đến nó.

“Thật sự không thể tưởng được mọi việc lại thuận lợi như vậy, khoảng cách tiếp cận kế hoạch của chúng ta bây giờ đã gần rất nhiều, có thể nói gần trong gang tấc.” Kiếm Đạo lão tổ hiển nhiên cũng thật không ngờ Diệp Vân lại được Thiên Vận Tử vừa ý, thu làm đệ tử ký danh.

“Ta lúc trước đã biểu hiện ra băng linh khí cùng lôi linh khí, vừa rồi lại phô bày sự lý giải đối với Không Gian Pháp Tắc, chắc hẳn Chư Cát Xung sẽ báo cho Thiên Vận Tử biết rất nhanh thôi, nhất định sẽ khiến cho lão ta chú ý. Theo những khảo hạch trước đây của Thiên Vận Tử đối với đệ tử, ta cảm thấy lần khảo hạch này sẽ không đơn giản.” Diệp Vân khẽ cau mày, chậm rãi nói.

“Đúng vậy, thoạt nhìn Thiên Vận Tử đối với chuyện sinh tử của đệ tử ký danh căn bản không quan tâm, phương thức để tuyển chọn đệ tử chính thức của hắn cực kỳ tàn khốc, mấy chục năm qua chỉ tuyển có ba gã đệ tử cũng có thể thấy được, mỗi một lần khảo hạch đều tuyệt đối không dễ dàng.” Kiếm Đạo lão tổ phụ họa, trầm ngâm một chút, nói tiếp: “Ngươi có ưu thế cũng có bất lợi. Ưu thế ở chỗ thực lực chỉ là cảnh giới Trúc Cơ tam trọng, lại có thể chống lại cao thủ có thực lực Kim Đan Cảnh nhất trọng, có lẽ điều này trong khảo hạch cùng thí luyện sẽ làm cho đối thủ bị mê hoặc, khinh thường ngươi, như vậy sẽ có cơ hội đục nước béo cò, đạt được thắng lợi cuối cùng. Bất lợi là sự chênh lệch về cảnh giới dù sao cũng không phải dễ dàng bù đắp như vậy, một khi gặp được đối thủ có thiên phú hơn người, căn cơ cực kỳ vững chắc, bản lĩnh cao cường thì ngươi dễ dàng bị áp chế hoàn toàn, dù sao sự chênh lệch về cảnh giới vẫn còn quá lớn.”

Diệp Vân gật gật đầu, nói: “Điều đó thì ta cũng đã từng nghĩ tới, nhưng mà đã đi được đến bước này ta cũng không thể nào chỉ vì một lời nói mà buông bỏ, bất kể là hai đạo thần hồn còn lại của ngươi hay là bí tàng của Thiên Kiếm Tông đều nhất định phải tìm được, chỉ có như vậy mới có thể có được đan dược có thể cứu chữa Linh Nhi.”

Kiếm Đạo lão tổ trầm tư một hồi lâu không nói gì, qua trọn vẹn thời gian một nén nhang, mới chậm rãi nói: “Tiểu tử, giờ phút này trí nhớ của ta bị thiếu thốn quá nhiều, chờ cho ba đạo thần hồn của ta tập hợp lại đầy đủ, tất nhiên sẽ cho ngươi một kỳ ngộ kinh thiên động địa.”

Diệp Vân cười nói: “Lão tổ, những lời này sau này hãy nói, giờ phút này trước tiên nghĩ biện pháp giúp ta tăng tu vi lên, đối mặt thật tốt với khiêu chiến kế tiếp.”

Kiếm Đạo lão tổ ứng tiếng nói: “Đó là chuyện tất nhiên, tuy rằng ngươi bế quan một tháng, đột phá đến Trúc Cơ Cảnh tam trọng, tu thành Đại Ma Chi Thể, nhưng mà sức chống đỡ của thân thể cũng chưa đến cực hạn, ngươi có thể dùng khoảng thời gian này làm cho cường độ của thân thể tăng lên tới cực hạn. Đại Ma Chi Thể tu luyện tới cực hạn, được xưng Viễn Cổ Thần Ma, không thể rung chuyển. Bất quá ta nhìn Đại Ma Chi Thể này của ngươi lại không được cường đại như vậy, tối đa cũng chỉ có thể đủ ngăn cản công kích của Kim Đan Cảnh nhất trọng, còn lâu mới bằng với danh xưng Viễn Cổ Thần Ma.”

Diệp Vân nhíu mày, nói: “Hay là phương pháp tu luyện Tôi Tiên Tâm Pháp bị sai? Hay là còn điều gì khác?”

Kiếm Đạo lão tổ trầm ngâm một lát, nói: “Chắc hẳn Tôi Tiên Tâm Pháp mà ngươi tu luyện cũng không phải chân chính, hoặc nói chính xác hơn là Tôi Tiên Tâm Pháp này có chỗ thiếu hụt, cũng không hoàn chỉnh.”

Diệp Vân khẽ giật mình, trả lời với vẻ không tin: “Không thể nào đâu, Tôi Tiên Tâm Pháp này đã tồn tại mấy nghìn năm, cũng không có nghe nói có chỗ thiếu sót gì. Hơn nữa Tôi Tiên Tâm Pháp này cũng được lưu truyền rộng rãi, không phải là độc môn bí tịch của một tông môn nào, làm sao có chuyện thiếu hụt được?”

Kiếm Đạo lão tổ nói: “Ngươi cũng đã biết Viễn Cổ Thần Ma có được bao nhiêu thân thể? Dưới sự công kích của Tiên Nhân mà còn sống sót, nếu là Tiên binh bình thường, đừng mơ tưởng lưu lại trên người bọn họ nửa điểm vết thương.”

Diệp Vân cả kinh nói: “Lợi hại như thế sao?”

Kiếm Đạo lão tổ hừ một tiếng, nói: “Mặc dù Viễn Cổ Thần Ma có thể so sánh với Đại Ma Chi Thể, nhưng đó cũng chỉ là đạo thần thông thân thể thứ hai của Tôi Tiên Tâm Pháp, trên đó còn có một tầng nữa gọi là Đại Thánh Chi Thể.”

Diệp Vân chau mày, nói: “Đại Thánh Chi Thể, ta nghe nói tu vi đột phá Nguyên Anh Cảnh, sau đó thành tựu Địa Tiên được xưng là Thánh Nhân, Thánh Nhân này cùng Đại Thánh có quan hệ như thế nào?”

Kiếm Đạo lão tổ cười ha ha, nói: “Địa Tiên được xưng là Thánh Nhân là cách gọi của tu sĩ Nhân tộc mấy nghìn năm nay, mỗi một vị Thánh Nhân chính thức có thể dời sông lấp biển, là hạng người tung hoành dưới vòm trời này, làm sao tu sĩ Địa Tiên cảnh có thể so sánh được? Chỉ sợ ngay cả Tiên Nhân nơi Thiên Giới cũng không dám tự xưng Thánh Nhân, huống chi là Đại Thánh? Cái gọi là Đại Thánh, chính là tồn tại cao cấp nhất ở Tam Giới, cùng Thiên Địa đồng thọ, nhật nguyệt đồng quang.”

Trong mắt Diệp Vân tinh mang lập loè, danh xưng Đại Thánh đến hôm nay hắn mới chính thức biết rõ như thế nào Đại Thánh, lại là tồn tại như thế nào, cùng Thiên Địa đồng thọ, cùng nhật nguyệt đồng quang, Thiên Địa không dứt, chính là Bất Tử Bất Diệt, đây mới là điểm cuối cùng của tu hành.

Đại Ma Chi Thể, tu luyện tới cực hạn giống như Viễn Cổ Thần Ma. Diệp Vân đương nhiên không hy vọng xa vời hiện tại hắn có được khí lực cường hãn như Viễn Cổ Thần Ma, trước mắt hắn chỉ cần thân thể có thể trở nên cường đại thêm một ít, như vậy là đủ rồi.

“Ta đây có một đạo bí phương, có thể kích phát ra tiềm lực từ thân thể của ngươi.” Kiếm Đạo lão tổ nói ra.

“A, bí phương gì vậy? Sẽ có hiệu quả như Long Huyết Tinh Thạch cùng Dương Viêm Thảo dung hợp sao?” Diệp Vân vội vã hỏi.

“Tất nhiên không có khả năng như thế. Dương Viêm Thảo đâu phải dễ dàng có được, huyết dịch của Viễn Cổ Thần Long nơi nào đi cầu? Đạo bí phương của ta chẳng qua là có thể đem lực lượng của Long huyết cùng Dương Viêm Thảo trong người ngươi kích phát ra hoàn toàn, khiến cho sức chống đỡ của thân thể được tăng cường, nếu muốn tăng cường về chất thì điều đó là không có khả năng.” Kiếm Đạo lão tổ chậm rãi nói.

Diệp Vân cười cười, nói: “Như vậy cũng vui rồi, chỉ cần có thể tăng lên tu vi là xong.”

Trong khoảnh khắc, trong đầu Diệp Vân xuất hiện một đạo bí phương, cần khoảng mười ba loại Linh dược, sau đó dùng thủ pháp đặc thù hòa hợp vào trong nước, ngâm trong bảy ngày, lập tức có thể kích phát ra tiềm lực trong thân thể.

“Những thủ pháp này cùng Linh dược ta không nói tỉ mỉ cùng ngươi, nó không phải là vật gì cực kỳ quý hiếm, chỉ dựa vào tài nguyên của Thần Tú Cung, có lẽ tìm được rất dễ dàng. Ngươi cần chú ý chính là một đạo pháp quyết để vận hành chân khí, thời điểm đang tiến hành ngâm thuốc tắm, chân khí lưu chuyển này không thể dừng lại chút nào, phải vận chuyển bảy ngày mới có thể thành công.”

Diệp Vân gật gật đầu, những dược vật này hoàn toàn chính xác không phải là hiếm có, ngay cả hắn cũng có thể nhận biết được.

Sau khi nhớ kỹ bí phương vừa được Kiếm Đạo lão tổ truyền thụ cho, hơn nữa thử thí nghiệm vận chuyển chân khí theo pháp môn mấy lần và đã nhớ kỹ trong đầu, Diệp Vân bước ra khỏi cửa phòng, xuyên qua cấm chế và xuất hiện ở cửa sân, đã tìm được Trịnh Đồng.

“Sư đệ Diệp Vân ngươi là đệ tử ký danh của thủ tọa, nếu muốn những thứ thảo dược này tất nhiên là có thể, ngươi cứ ghi ra hết ta sẽ thông báo cho đệ tử quản lý hậu cần dược phòng đưa tới cho ngươi.” Trịnh Đồng chẳng qua là nhìn xem, cũng không phát hiện trong đó có dược vật gì đặc biệt, lập tức đồng ý.

“Như vậy xin đa tạ sư huynh.” Diệp Vân mỉm cười, đưa tay vung lên, lập tức có một nghìn miếng cực phẩm Linh Thạch xuất hiện ở trên bàn của Trịnh Đồng.

Trịnh Đồng sửng sốt một chút, nói: “Sư đệ, như thế này là có ý gì?”

Diệp Vân cười nói: “Ta biết rõ sư huynh không thiếu những vật này, bất quá sư huynh giúp ta chọn lựa chỗ ở, lại giúp ta gom góp những thứ thảo dược này, ta đương nhiên cũng phải cảm tạ. Những Linh Thạch này chẳng qua là chút ít tâm ý bày tỏ, kính xin sư huynh không nên ghét bỏ.”

Trịnh Đồng nhìn nhìn Diệp Vân, đối với thái độ cùng ngữ khí của hắn có chút khó hiểu, gia hỏa này không phải luôn luôn cuồng vọng kiêu ngạo đấy sao? Như thế nào còn có một mặt khiêm nhường như thế?

Bất quá, Trịnh Đồng có thể quản lý đệ tử ký danh nhiều như vậy năm, tự nhiên cũng là người khéo léo, nghe vậy cười nói: “Sư đệ Diệp Vân ngươi quá khách khí, những chuyện này đều là bổn phận của ta. Bất quá nếu như sư đệ ngươi đã lấy ra, như vậy ngu huynh cung kính không bằng tuân mệnh, không khách khí.”

Trịnh Đồng rất thoải mái thu lấy những Linh Thạch này, dáng tươi cười trên mặt càng rạng rỡ, nhìn về phía Diệp Vân: “Sư đệ về sau nếu có cái gì không rõ, cứ việc tới tìm ta, ta nhất định giúp ngươi giải quyết.”

Diệp Vân híp mắt, nói: “Sư huynh quả nhiên sảng khoái, ta đây cũng không khách khí. Trịnh sư huynh có biết lần khảo hạch này bao giờ cử hành? Những khảo hạch trước đây có khó khăn như thế nào?”

Trịnh Đồng cười tủm tỉm nhìn Diệp Vân, nói: “Lúc nào khảo hạch ta có thể nói không chính xác, dù sao đây là quyết định của thủ tọa. Bất quá chiếu theo kinh nghiệm những năm vừa qua, có lẽ tối đa cũng chừng một tháng. Về phần độ khó như thế nào ta cũng không rõ. Chắc hẳn ngươi đã nghe Chư Cát sư huynh từng nói qua, khảo hạch năm đó hắn tham gia chính là ở bên trong Huyền Băng Hồ, đây chính là địa phương mà chỉ có Kim Đan Cảnh mới có thể khiêu chiến, hầu như toàn bộ đệ tử tham gia khảo hạch đều chết hết, chỉ có một mình hắn còn sống, trở thành vị đệ tử chính thức thứ ba trong vài chục năm nay của thủ tọa.”

Diệp Vân không cam lòng mà hỏi tiếp: “Nhưng đại khái sư huynh có thể suy đoán được gì đó? Có lẽ có thể trợ giúp tiểu đệ một chút.”

Trịnh Đồng vỗ vào ót một cái, nói: “Nếu nói như vậy, ta chợt nghĩ đến một nơi có thể được thủ tọa chọn làm nơi khảo hạch cho năm nay.”

“Địa phương nào?” Trên mặt Diệp Vân hiện lên một tia kinh hỉ, vội hỏi.

Trịnh Đồng trầm ngâm sau nửa ngày, gằn từng chữ: “Lạc Lôi Cốc!”

Diệp Vân khẽ giật mình, lập tức lông mày chau lên, hỏi ngược lại: “Lạc Lôi Cốc? Trịnh sư huynh ngươi nói là nơi được xưng chỉ có tu sĩ vượt qua Kim Đan đại kiếp mới có thể tiến vào, Lạc Lôi Cốc? Không thể nào.”

Trịnh Đồng cười nói: “Ý tưởng của thủ tọa thì người nào có thể hiểu thấu đáo, nếu như sư đệ Diệp Vân ngươi muốn ta suy đoán, ta cũng chỉ có thể nghĩ đến Lạc Lôi Cốc, chỗ này coi như là Thiên Địa tuyệt địa rồi.”

Diệp Vân nhíu mày, nói: “Lạc Lôi Cốc này ngoại trừ tu sĩ vượt qua Kim Đan đại kiếp, chỉ có tu sĩ mang lôi linh khí mới có thể tiến vào. Những đệ tử ký danh tu vi chẳng qua là Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong, căn bản không vào được Lạc Lôi Cốc, chẳng lẽ bọn hắn đều tu luyện lôi linh khí thành công?”

Trịnh Đồng cười ha ha, nói: “Tất nhiên không có khả năng! Lôi linh khí là thuộc loại quý hiếm, ngươi cho rằng ai cũng giống như sư đệ ngươi, có thể tìm hiểu lôi linh khí sao? Bất quá, những tên đệ tử ký danh này nếu như có thể được thủ tọa nhìn trúng, đương nhiên bọn hắn có một chút chỗ bất phàm nào đó, bọn họ có thể tiến vào Lạc Lôi Cốc hay không cũng chưa biết được.”

Trong mắt Diệp Vân hiện lên một tia tinh mang, trong lời nói của Trịnh Đồng lộ ra không ít tin tức. Đầu tiên là lần khảo hạch này rất có thể sẽ tiến hành ở Lạc Lôi Cốc. Tiếp theo, nếu như lời nói của Trịnh Đồng là thật, như vậy trong những tên đệ tử ký danh này sẽ có những tên rất giỏi tồn tại trong đó, hoặc là có Pháp bảo cực kỳ cường đại, có thể bảo hộ bọn hắn tiến vào Lạc Lôi Cốc. Quan trọng nhất là, Lạc Lôi Cốc này sẽ mở ra rất nhanh.

Việc Lạc Lôi Cốc mở ra đối với Diệp Vân tất nhiên là tình thế bắt buộc, trong Lạc Lôi Cốc có một loại thực vật đặc thù, tên là Lôi Mộc. Lôi Mộc này đối với tu sĩ tìm hiểu lôi linh khí có tác dụng thật lớn, có thể tiến hành tinh luyện đối với lôi linh khí, khiến cho uy lực thi triển ra càng lớn, tiêu hao lại ít hơn.

Chủ yếu nhất là, Lôi Mộc có thể bổ sung lôi linh khí đã tiêu hao hết rất nhanh, chuyện này đối với tu sĩ tìm hiểu lôi linh khí mà nói, là sự trợ giúp khó có thể tưởng tượng được trong chiến đấu.

Diệp Vân híp mắt, tin tức như vậy đối với hắn mà nói cực kỳ có ích, nếu như có thể trước lúc Lạc Lôi Cốc mở ra đem cường độ thân thể lại đề thăng một ít, như vậy sau khi tiến vào lấy được Lôi Mộc khả năng bình an trở về lại càng lớn.

Lạc Lôi Cốc, Lôi Mộc, đây chính là tình thế bắt buộc a.

Nhưng vào lúc này, một đạo thân ảnh từ đằng xa nhanh chóng bắn tới, thoáng qua đã xuất hiện ở trước người Trịnh Đồng.

“Bái kiến Trịnh sư huynh, đây là dược liệu ngài muốn, kính xin kiểm lại một chút.”

Một gã đệ tử trẻ tuổi mặc áo màu tím, toàn thân toát ra mùi thuốc, cung kính đứng trước mặt Trịnh Đồng.

Trịnh Đồng cười cười, chỉ vào Diệp Vân: “Vị này chính là đệ tử ký danh mà thủ tọa mới thu, Diệp Vân sư đệ, ngươi đưa những dược vật này giao cho hắn.”

Đệ tử trẻ tuổi vội vàng đi hai bước, không ngẩng đầu, nói: “Mời Diệp Vân sư huynh kiểm kê.”

Diệp Vân cười cười, nói: “Không cần khách khí, ta cũng không phải là sư huynh gì, ngược lại có lẽ xưng ngươi một tiếng sư huynh.”

Đệ tử trẻ tuổi khẽ giật mình, không khỏi ngẩng đầu lên, lập tức phóng Thần Niệm ra tứ tán, ngay sau đó trên mặt hiện lên khiếp sợ, thiếu niên ở trước mắt, rõ ràng tu vi chẳng qua là Trúc Cơ Cảnh tam trọng, nhưng lại được thủ tọa Tuyệt Tâm Phong là Thiên Vận Tử nhìn trúng, trở thành đệ tử ký danh mới nhất.

“Cái này... Sư huynh... Sư đệ trẻ tuổi như vậy, được thủ tọa coi trọng, thật sự là ra ngoài ý định a.”

Diệp Vân chỉ mỉm cười đáp lễ, nhận lấy dược vật, nhìn kỹ một lần, không thấy có gì sai sót.

“Đa tạ sư huynh đã cất công chạy đến đây, ngày sau Diệp Vân sẽ cảm tạ.” Diệp Vân chắp chắp tay, lập tức quay người muốn ly khai.

Nhưng vào lúc này, một giọng nói truyền đến, âm dương quái khí, mang theo vẻ trào phúng.

“Ơ, không thể tưởng được sư tôn lão nhân gia người lại thu một tên ký danh đệ tử, hay nói cho đúng là một tên Trúc Cơ cảnh tam trọng, đệ tử ký danh có tiềm lực vô hạn đây!”