Nạp Hư giới tới tay , Tả Mạc yêu thích không buông.
“Tả tiên sinh quả nhiên có con mắt tinh tường, không gian Nạp Hư giới này đạt tới
9m3, lớn hơn hai lần Nạp Hư giới cấp 3, nhưng giá cả lại chỉ đắt hơn Nạp Hư giới cấp 3
là 30%. Nạp hư giới tàng vật không nát không mục, dù là trăm năm vẫn tươi mới như sơ.
Lấy vật cũng cực tiện lợi, tâm thần vừa động, liền hiện ra trên tay”. Chưởng quy khen, lại
đưa cho hắn một ngọc giản: “Ngọc giản này ghi lại cấm chế chuyên dụng cho Nạp Hư
giới, cửa hàng tặng miễn phí. Tả tiên sinh thật là tuổi trẻ tài cao, cửa hàng đã khai trương
lâu như vậy mà Tả tiên sinh là vị khách hàng trúc cơ kỳ đầu tiên mua được Nạp Hư giới.”
Thực là thứ tốt!
Tả Mạc ném tấ cả đồ vật trong bách bảo nang vào trong Nạp Hư giới, thấy toàn thân
nhẹ đi. Trong bách bảo nang có đống lớn các loại tạp vật, nếu không phải hắn có chút
thành tựu nhỏ ở “kim cương vi ngôn”, hắn sớm đã bị đống tạp vật đề chết. Hiện tại bỏ
vào trong Nạp Hư giới, không cảm giác thấy chút trọng lượng, cảm giác này thật quá
sướng! không gian 9m3, một đống lớn tạp vật chỉ bất quá chiếm một góc nhỏ. Không
gian lớn như thế, có thể đặt vào vô số trận bàn.
Sauk hi có Nạp Hư giới, Phù dược lưu mới thật sự là phù dược lưu.
Dù là trước hắn sớm biết, hắn vẫn cảm khái trước sự khác biệt giữa bách bảo nang
cùng Nạp Hư giới. Khó trách giá cả đắt đỏ, một viên tinh thạch một phần hàng. Càng
khiến Tả Mạc hài lòng là tạo hình Nạp Hư giới đơn giản, xem ra như một vòng sắt phổ
thông, không chút thu hút. Nếu không biết, ai cũng không nghĩ tới cái vòng sắt chẳng
đáng chú ý lại là một Nạp hư giới trị giá 100 viên tinh thạch cấp 4.
Tả Mạc biết rõ tu vi của mình quá thấp, nếu là quá rêu rao, không khác gì tìm chết.
Đừng thấy trị an tại Đông Phù là tốt, chuyện giết người đoạt bảo, có người đột nhiên
biến mất vẫn không thể dứt tuyệt. Tiền tài động nhân tâm, người vì tiền mà chết, chim vì
thực mà vong, vô uận ở đâu đều là thế. Hắn cũng không muốn vì một Nạp Hư giới mà
vứt bỏ mạng nhỏ, tạo hình xấu xí của Nạp Hư giới chính hợp tâm lý của hắn.
100 viên tinh thạch cấp 4 là đáng giá!
Tả Mạc cực thỏa mãn, thầm tính, còn dư lại 94 viên tinh thạch cấp 4.
Ta tiếp tục!
Chưởng quỷ có chút kinh ngạc trước tài lực hùng hậu của Tả Mạc, một trúc cơ kỳ tu
giả xài sạch 100 viên tinh thạch cấp 4 mà không biến sắc, hắn lần đầu nhìn tới. Hắn nào
biết Tả Mạc đang giành giật từng phút với Bồ yêu, nếu không có Bồ yêu, một trăm viên
tinh thạch cấp 4, đánh chết hắn cũng không bỏ ra mua Nạp Hư giới.
Nhưng trước mắt, thừa dịp tiêu sạch, tinh thạch mới là của mình.
Tuy mỗi lần Bồ yêu đều lấy ra pháp quyết, tiếng là trao đổi ngang hàng, nhưng chỉ cần
nghĩ tới thứ Bồ yêu đêm trao đổi, Tả Mạc đã muốn hộc máu. Vô luận là “Thai tức luyện
thần” lần đầu, hay là ma văn yêu hạch lần sau không có loại nào không có tác dụng phụ.
Về phần loại thứ “thức hương”, ngay cả tâm giết người hắn cũng có.
Tiêu đi tiêu đi, không phải tội, tiêu chậm một chút sẽ rơi lệ.
Tả Mạc tiếp tục đi tới, hắn nhìn vào một ngũ sắc tháp. Ngũ sắc bảo tháp do có năm
tầng, mỗi tầng có một màu khác nhau, Tả Mạc quen thuộc ngũ hành liền nhận ra đây là
một pháp bảo ngũ hành, mỗi tầng đại biểu cho một hành trong ngũ hành.
Chưởng quỷ giới thiệu: “Ngũ hành tháp xuất từ một vị tán tu, đương sơ bản ý vị tán
tu này là luyện chế một pháp bảo có khả năng tăng cường khả năng khống chế ngũ hành,
nhưng sau này tu luyện tẩu hỏa nhập ma, hình thần câu diệt, pháp bảo chưa luyện chế
thành công bị người nhà bán cho cửa hàng. Pháp bảo này khá xảo diệu, năm tầng tháp
lâu dù không dùng các tài liệu hàng đầu, nhưng để thu thập đủ cũng là khó có. Chỉ tiếc,
Đông Phù lấy kiếm tu vi tôn, tu giả tu luyện ngũ hành đã ít lại càng ít, kiện pháp bảo này
cũng ít người hỏi thăm. Nghe nói Tả tiên sinh còn kiêm tu linh thực, kiện Ngũ Sắc Tháp
này hết sức thích hợp với ngài. Nếu ngài có ý, cửa hàng có thể miễn phí đưa tặng pháp
môn luyện chế Ngũ Sắc Tháp, đây là ngọc giản do nguyên chủ nhân Ngũ Sắc Tháp lưu
lại.”
Tả Mạc nhìn giá, 50 viên tinh thạch cấp 4, hắn lại thấy thòm thèm: “Đồ tốt, chỉ là giá
này…”
Chưởng quỷ nghe lời hiểu ý: “Thực không may , không phải tại hạ không nguyện ý mà
là cửa hàng không mặc cả.”
Đối phương tuy nói khách khí, nhưng giọng điệu hết sức kiêng quyết. Xem ra là
không thể mặc cả, Tả Mạc thì thầm, nhưng Ngũ Sắc Tháp thực khiến hắn thích thú, hắn
nói: “Có thể cho ta xem một chút.”
Chưởng quỷ hết sức sảng khoái lấy ra Ngũ Sắc Tháp đưa cho Tả Mạc: “Được ngay .”
Ngũ Sắc Tháp vừa vào tay , Tả Mạc cảm giác ngũ hành khí tức hoạt bát. Hắn xuất thân
linh thực phu, có thể nói là cực kỳ mẫn cảm với ngũ hành. Ngay cả sau này tu luyện kiếm
quyết đều mang thuộc tính ngũ hành rõ nét. Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, từ đỉnh tháp tới đế
tháp, theo thứ tự xắp xếp. linh lực rót vào tháp, bảo tháp lập tức lóng lóng hào quang ngũ
sắc, Tả Mạc cảm gaics ngũ hành khí tức trên tay tinh thuần chí cực. Vừa nghĩ, thầm vận
Tiểu Vân Vũ quyết đã phát giác hơi nước bốn phía bỗng chốc tụ tập trong tay hắn.
Thật nhanh!
Tả Mạc thầm kinh sợ!
So với hắn tay không vận dụng Tiểu Vân Vũ quyết còn nhanh gấp 2.
Pháp bảo thật lợi hại!
Tả Mạc lập tức ý thức đến giá trị của pháp bảo này . Có lẽ trong tay người khác, pháp
bảo này không có đại dụng, nhưng trong tay hắn lại rất hữu dụng.
Đột nhiên sau người truyền tới thanh âm: “Ngũ Sắc Tháp này hợp với ngươi.”
Tả Mạc nghe tiếng quay đầu, mới phát hiện không biết từ khi nào đã có người đứng
sau lưng.
Là hắn! Tả Mạc sửng sốt.
Trước mặt hắn, một người đeo hắc sa đội mũ rộng vành, chình là tên đã tới tiệm của
hắn cắt hàn từ thiết. Tên Tố này , lai lịch cực thần bí, thực lực rất mạnh, mấy trận đấu
trước hắn đều dễ dàng dành chiến thắng, trên bảng đều xếp top 10. Cũng chính là hắn
đánh cuộc với Triều An, bức Triều An vào khốn cảnh, cũng giúp mình một việc không
nhỏ không lớn.
Đương nhiên, tự mình cũng hắn không có giao tình, Tả Mạc là không thừa nhận đối
phương vì giúp mình mà đánh cuộc.
Tố nói hêt sức ngắn gọn: “Ta mua cho ngươi, chỉ cần ngươi giúp ta một việc.”
Chưởng quỷ đứng bên hai người đều hết sức hiểu ý lui qua một bên, không quấy
nhiễu hai người nói chuyện.
Tả Mạc càng cảnh giác, lắc đầu: “Không cần, ta tự mua.” 50 viên tinh thạch cấp 4 khôn
gphiar là con số nhỏ, tính ra, là 25000 viên tinh thạch cấp 3. Thù lao một lần giúp là 50
viên tinh thạch cấp 4, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết việc này không dễ làm.
Tố lấy ra một bình ngọc: “Thêm cái này , Liệt Hỏa đan của Triều gia bảo, ba mươi sáu
hạt. Giúp ta luyện chế một đồ vật.”
Luyện chế đồ vật?
Tả Mạc hơi an tâm, ca sợ nhất là đánh đánh giết giết, a, chờ chút, lần trước mình
luyện chế mặc hạt sen tí chết, hắn vội hỏi: “Luyện chế cái gì?”
“Luyện chế hàn thiết từ thành kiếm phôi.” TỐ nói.
Tả Mạc quả quyết: “Không có khả năng, thứ kia là cấp 4, ta mất nhiều sức lực mới cắt
xén , luyện thành kiếm phôi, ta không có thực lực kia.”
Thanh âm Tố vẫn không chút thay đổi: “Ngươi có thể làm được. Ngươi có thể luyện
chế mặc hạt sen, lại có thêm ngũ sắc tháp, có thể luyện chế.”
Không nói mặc hạt sen còn được, vừa nói tới, tà hảo trong đầu Tả Mạc muốn bắn ra.
Nếu không phải tên chết đâm chết chém trước mắt lộ ra tin tức, đơn hàng kia cũng
không tìm tới cửa. Ca thiếu chút vứt cả mạng nhỏ.
“Ta còn giúp ngươi tiến top 10.”
Tố nói một câu nhẹ nhàng, lập tức đánh tan tà hỏa trong đầu Tả Mạc thành mây khói.
Tả Mạc máy động, hỏi thăm dò: “Vậy vòng thứ hai ta làm thế nào?”
Tố nói: “Vòng thứ hai của ngươi trống.”
Tả Mạc thất kinh, thằng này quả có chút thủ đoạn, tin tức tuyệt mật như vậy cũng
biết. Hắn vừa mới từ chưởng môn biết vòng tiếp theo mình trống, thằng trước mặt lại
biết.
Nhưng điều kiện của đối phương khiến hắn động tâm. Bồ yêu dự tính rất nhanh sẽ
tỉnh lại, một khi Bồ yêu tỉnh lại, tinh thạch lập tức đổi chủ, hắn muốn thông qua mua để
giành lấy ngọc giản nhập môn phù trận của Côn Luân đã biến thành không thực tế. Nếu
hắn giành được ngọc giản, cần phải thông qua so đấu. Tu giả tiến vòng cuối cùng tổng
cộng có 100 người, tuy là 100 người đều có phần thưởng, nhưng nếu xếp hạng quá thấp,
hy vọng giành được ngọc giản càng nhỏ.
Nhưng Tả Mạc luôn có cảm giác, điều kiện của đối phương nhất định không giản
đơn.
Hắn quyết định hỏi rõ ràng trước: “Kiếm phôi ngươi nói phải luyện chế thế nào?”
Tố nói: “Mỗi kiếm phôi dùng nguyệt hoa lưu thương khắc lên một phù trận, tổng
cộng bốn phù trận.”
Nguyệt hoa lưu thương…
Tả Mạc lắc đầu như đánh trống bỏi: “Không có khả năng, không có khả năng! Nguyệt
hoa lưu thương không phải là tài liệu trước mắt ta có thể dùng.” Hắn không chút khách
khí chối từ, nguyệt hoa lưu thương tuy là cấp 3, nhưng là tại liệu cực hy hữu, mà tính
chất cực đặc thù, danh phù kỳ thực là tài liệu cấp cao.
Cũng là cấp 3, nhưng có khác biệt tương đối lớn.
Phẩm giai là một khái niệm tương đương mơ hồ. Có lúc, nó chỉ hướng ngang, có lúc
nó chỉ thẳng đứng. Đây chỉ là phương pháp phân loại mơ hồ, cũng không phải tu giả
không đủ nghiêm cẩn, mà vì rất nhiều vật tính phức tạp dẫn tới.
Ví nhưu Chung Duẩn hỏa, thuộc về hỏa chủng cấp 2, đây chỉ ngang vì vật tính độc đặc
của hỏa chủng. Cũng là Chung Duẩn hỏa, nếu thời gian dựng dục càng dài, sinh trưởng
ở nơi linh khí càng nồng đậm, nó liền thành một loại lửa khác – Hàn Tử hỏa, nếu nó tiếp
tục trưởng thành, sẽ hình thành một loại lửa – Âm Ba diễm.
Chung Duẩn hỏa là cấp 2, Hàn Tử hỏa là cấp 3, Âm Ba diễm lại là cấp 4.
Bởi vì phẩm giai bất đồng, nó biểu hiện đặc tính bất đồng, tu giả sẽ xếp nó sang loại
khác.
Mà có vật thể, phẩm chất càng tốt, nhưng nó vẫn bảo trì nguyên mạo. Ví như hỏa long
thảo, hỏa long thảo cấp 3 cùng cấp 4 dù nồng độ linh khí cùng màu sắc của quả là khác
nhau, nhưng vẫn có thể dễ dàng quy bọn chúng vào hàng thứ hỏa long thảo.
Nguyệt hoa lưu thương thuộc loại thứ hai, đều là nguyệt hoa lưu thương cấp 3, chỉ là
trong các loại nguyệt hoa lưu thương, nó có tới ba loại bậc.
Trên thực tế, loại tình huống thứ hai là vượt quá loại thứ nhất.
Phương pháp phân loại phẩm giai cũng đã xuất hiện vài vạn năm, ước định dần dần
hình thành.
Nguyệt hoa lưu thương danh phù kỳ thực là tài liệu cao cấp, cô đọng nó cực kỳ khó,
luyện hóa độ khó cực cao, tuyệt đối không phải tu giả trúc cơ kỳ như Tả Mạc có thể luyện
hóa. Tả Mạc rất hoài nghi, ngay cả nguyệt hoa lưu thương cấp 1, cấp 2 hắn đều không
nhất định luyện hóa, huống chi cấp 3?
Đơn hàng này không thể tiếp.
๑_๑_๑๑_๑_๑۩۞۩