Lao nhanh về phía kẻ địch, tôi sử dụng gia tốc để tăng tốc độ cho bản thân tuy vẫn chưa quen về kỹ năng của vũ khí nhưng chả hiểu sao tôi lại thấy nó rất bình thường, chạy gần đến với tên trùm tôi chuẩn bị con dao Nổi Loạn sẵn sàng chém giết, bất ngờ một thanh kiếm to lớn lao nhanh về phía tôi ngay trước mặt.
Lưỡi của nó rất sắc nhìn thôi cũng đủ thấy chỉ cần một chạm nhẹ chắc chắn sẽ chết, lập tức cúi người ra sau tôi lướt qua dưới kiếm của nó sau đó lại tiếp tục chạy về phía trước, đảo mắt qua hai bên tôi thấy những trên lính khác đang chạy đến rất gần cũng có nghĩa thời gian đang dần ít đi.
"Xì... Phải giết mấy tên này trước sao."
Nghĩ ra thì như vậy sẽ tốt hơn nhỉ? Hehe chốt luôn.
Dừng lại đổi hướng sang phải, tôi xoay Nổi Loạn khiến nó cắm xuống và lao nhanh về phía tên lính đã chém mình, bật thẳng về phía hắn tôi tung ra một chém vào bụng. Cắt vào giáp làm tôi không thể chém xuyên qua được, thay vào đó là hắn ta bị lùi về sau và mất thang bằng mà ngã xuống.
"Khó rồi đây."
Dứt câu tôi cảm thấy nguy hiểm đằng sau, ngay lập tức tôi nhảy lên cao và một cây chùy to lớn vung đến đã đánh nứt mặt đất nơi tôi đã đứng. Bất ngờ từ trong làn khói dưới đó hắn ta đã vung dọc lên về tôi, quá ngạc nhiên cơ thể tôi tự cử động chém thẳng vào thanh chùy.
Không hiểu sao tôi lại làm vậy nhưng do đó mà tôi có thể bật sang bên phải ngay trên không trung để né, tiếp đất tôi chưa kịp thở lại một cái búa đập xuống từ trên tôi ngước nhìn lên thấy vậy liền nhảy sang trái, tiếng va đập nổ ra khói búi bay khắp nơi mặt đất thì nứt một vết to.
Uy lực thật là đáng sợ, may mà mình né kịp.
Chưa dừng lại trực giác của tôi mắch bảo rằng quay lại, khi thấy vậy tôi liền làm theo nhưng vẫn không quên vung dao theo nó, đúng như nó bảo tôi đã đỡ được một đòn mũi tên to lớn bằng con dao của mình.
Khi đỡ thành công mũi tên đã bật đi chỗ khác, tôi có thấy một tên đứng ngoài xa với túi mũi tên đằng sau lưng, hắn ta cầm cung tên bằng gỗ nhưng tên lại bằng sắt.
Những tên khác toàn cầm cận chiến vậy có nghĩa tao nên giết mày đầu tiên.
Sử dụng gia tốc tôi chạy nhanh về phía hắn bỏ lại những tên khác, trong lúc chạy cũng không có nghĩa tôi được an toàn đến đó tránh né những đòn tấn công của chúng, đã khiến tốc độ của tôi suy giảm khá nhiều.
"[ Trói Buộc. ]"
Kỹ năng xuất trận một trùm rễ cây mọc lên từ dưới chân tôi nó bao phủ tất cả những lính khiến chúng đứng lại, làm như này thời gian của tôi sẽ có nhiều hơn hoặc có thể không, dương cung tên lên hắn tiếp tục bắn về phía tôi nhưng lần này nó nhanh hơn trước tốc độ nạp tên cũng tăng lên nhanh chóng.
Dù vậy tôi vẫn có thể làm được, chém bay mũi tên từng cái một tôi liên tục xông lên không ngừng chạy và chạy ngay bây giờ tôi chỉ có thể làm vậy, chém bay cái cuối cùng tôi bật mạnh lên cao lộn một vòng sau đó tung ra nhát chém cắt xuyên cổ bên trái, nhát chém vẫn chưa đủ dài để làm cổ nó tách khỏi cơ thể.
"Một lần nữa!"
Bám dính vào tường tôi lần nữa bật mạnh về hướng bên phải đằng sau của hắn, sử dụng con dao bên trái tôi cắt tiếp cổ bên phải lần này đã khác với lần đầu, cơ thể nó không cử động thay vào đó là cổ nó rời ra rồi rơi xuống đất, thân của hắn cũng vậy nó dần nghiêng về trước rồi gục ngã.
"Xong một con..."
Trong khi nói tôi có nhìn lại về hướng tụi kia nhưng rồi khi nhìn một nắm đấm xuất hiện đột ngột, nó đi về phía tôi trong không gian tính lặng....
Bàn tay chạm vào người cơ thể tôi trở lên đau không ngừng, từng chỗ mà bàn tay chạm đến nó khiến tôi như bị đấm liên hoàn vào người, sau tích tắc cảm nhận nó tôi bay thẳng vào tường rất nhanh làm chỗ đó lún sâu vào và nứt ra từng mảnh.
Tôi rơi xuống ngã quỵ xuống đất với bái máu từ mồm chảy ra, rất may mắn vì tôi không bị gãy xương nếu tôi mà chưa lên cấp chắc có thể sau đòn của hắn tôi đã gãy xương đâu đó rồi.
"Đau vãi, tên này.... Mày chơi nắm đấm luôn sao."
Bộ giáp sắt với đội găng tay nhọn, nó màu đen như được làm ra từ thứ gì đó không giống với sắt thép nó kiểu như là một loại đá giống với Nổi Loạn, cũng có thể nó là từ thế giới khác.
Chưa tỉnh táo hoàn toàn hắn tiếp tục tấn công tôi bằng cách tung cú đá, cơ thể vẫn còn rất đau nhưng nếu không né tôi sẽ còn đau hơn nữa, tránh nó bằng cách nhảy sang trái tôi lăn mấy vòng trên đất do cơ thể đang yếu dần.
Không chần chừ tôi mở hệ thống ngay khi né nó, ấn vào kho đồ rồi sử dụng thuốc hồi phục ánh sáng màu xanh lá hiện xung quanh người tôi, những vết máu dần biến mất và vết thương lành lại tuy nó vẫn còn đau nhưng giảm được kha khá còn đỡ hơn là chịu đau đến chết.
Nhìn quanh để nắm rõ tình hình hiện tại, những tên khác di chuyển khá chậm nên vẫn còn chưa đến chỗ tôi, tên dùng nắm đấm thì đang tiến lại gần còn tên trùm hắn vẫn ngồi im đó. Tôi cất con dao bên tay trái vào lại kho đồ, làm như vậy tôi mới có thể chuyển động tốt hơn nhiều.
"Haizz chiến đấu với mấy tên khổng lồ mệt thật đấy, nhưng mà.... Đến lúc phải tạm dừng cuộc chơi rồi [ Gia Tốc. ]"
Lao nhanh vào tên gần nhất dùng nắm đấm tôi vung nhát dao vào chân của nó.
Ken! Khi chạm đến lưỡi dao của tôi liền trượt đi.
Quả nhiên không thể cắt được.
Cũng đúng vì lưỡi sắt chạm vào sắt thì ma sát hai thứ giống nhau sẽ khiến nó trượt đi, nếu giáp của nó mà bằng gỗ thì e rằng chân của nó đã mất rồi. Lướt qua sau nó tôi quay lại chú ý xem lưng nó có điểm yếu đâu không, nhưng thật đáng tiếc không có gì ngoài giáp cả.
Những tên lính khác cũng đã tới rất gần, có tổng là mười một tên chúng cầm vũ khí cận chiến không có tên nào tay dài cả...
Đã vậy thì.... Tao sẽ dùng đến nó.
"[ Trói Buộc. ]"
Rễ cây phóng ra trồi lên mặt đất những thanh kiếm hay vũ khí khác của chúng tung vào người tôi, nhưng nó đã bị cản lại bởi kỹ năng Trói Buộc khắp cơ thể của chúng toàn rễ cây to quấn quanh người không thể cử động.
Tôi giơ bàn tay của mình lên và bóp chặt nó lại từng tên một đều bị nó ép đến mức vũ khí đã rơi xuống đất, bàn tay của mình tôi có thể cảm nhận cơ thể của chúng đang ở giữa lòng bàn tay, nó quá là to khiến tôi không thể bóp mạnh hơn nữa nhưng mà cũng không có lý do gì để tôi tha cho chúng cả.
"Chết đi."
Nắm cả bàn vào những bộ giáp do bị ép quá chặt đã nổ tung máu xanh lá phụt tung ra khắp nơi như mưa đổ xuống, cảnh tượng thật là kinh khủng khi nhưng bộ giáp bị ép lại trên không với cơ thể bên trong máu đang chảy xuống.
Tôi đi qua từng cái xác để tiến đến nơi mà trùm cuối đang ngồi.
"S-sức M-mạnh đó.... N-ngươi Đ-đã giết được.... Cây?"
Dừng lại khi nghe hắn nói, tôi đứng trước hắn và bắt đầu cảnh giác.
Nó biết nói sao? Thường thì những tên như này khá nguy hiểm phải cẩn thận thôi.
"Ý ngươi là cái hầm ngục cây đó sao?"
"H-hầm ngục...? Đ-đó là tên mà các ngươi gọi?"
..... Nghĩ lại sao mình lại hiểu nó nói gì, đây ngôn ngữ Tiếng Việt? Không không thể nào nó không phải Tiếng Việt, Con Mắt Xuyên Thấu nó chỉ giúp dịch ra chữ chứ không dịch theo lời nói ra.
"......"
"Sao vậy... Ta nói sai gì sao?"
Khả năng giao tiếp đã tăng lên, tên này thực sự quá nguy hiểm.
"Không, ngươi nói đúng đấy."
"Ngươi.... Chả vui gì cả."
Cơ thể dần cử động hắn ta đang đứng lên, tôi cầm chặt con dao Nổi Loạn tập trung vào mục tiêu, sát khí tỏa ra ngột ngạt xung quanh người tôi như chết lặng bởi nó cảm giác thật đáng sợ.
"Nhưng mà... Trông ngươi cũng mạnh đấy."
Trong thoáng chốc khi tôi đang tập trung vào hắn, một làn khói bụi dưới chân nơi hắn đứng đột nhiên bay lên và hắn ta đã biến mất....
"Nani!"
Chỉ trong tích tắc hắn đã xuất hiện trước mặt, tôi bất ngờ không thể làm gì hắn ta tung ra một đấm nó rất bình thường nhưng khi chạm vào bụng của tôi nó lại đau vô cùng.
Ahhh!!!
Bắn với tốc độ nhanh tôi đâm thẳng vào tường về sau rồi rơi xuống đất, tôi nôn ra với một đống máu trên sàn hơi thở thì bắt đầu khó chịu không thể kiểm soát hoàn toàn, đầu bị choáng tôi chỉ có thể quỳ gối nhìn hắn đang ung dung lảm nhảm.
"Ơ ta nhớ mình đã đấm nhẹ nhất có thể rồi mà, sao lại bay xa thể nhỉ?"
Khoan đã khoan đã khoan đã, quá mạnh hắn ta quá mạnh đây là hầm ngục cấp trung bình cộng, không thể nào mà hắn lại mạnh như vậy được.
Run rẩy cơ thể tôi lại như lần đối đầu đầu tiên với hầm ngục cây, đã một thơi gian tôi đã quên đi nó vậy mà bây giờ tôi lại có cảm giác cũ.
Phải nhanh chóng hồi phục, với cả con dao? Con dao đâu rồi?
"Hình như ngươi đang định dơ trò gì đó."
Ở bên cạnh hắn ta đứng đó từ bao giờ mà tôi vẫn chưa nhận ra, đáng lẽ sát khí và bóng dáng tôi phải nhận ra rồi nhưng mà nó lại không có gì cả.
Hả?
Một sút thẳng vào mặt tôi bay xoay quanh ra xa rồi đập đầu vào tường và lăn dưới đất, máu chảy đã khá nhiều đến nổi tôi không thể đứng dậy cơ thể yếu đuối đầy sợ hãi làm tôi suy nghĩ đến cái chết không ngừng.
Mình sẽ chết sao, đây là thật ư mới đây mình vừa tự tin lắm mà sao giờ lại thành ra như này.... Ngu ngốc mình thật thảm hại.
"Ta nghĩ lại rồi ngươi.... Quá yếu."
Túm lấy cổ của tôi hắn nhấc lên với giọng điệu ngạo mạn, tôi lơ lửng trên không với đôi mắt yếu ớt có thể nhắm lại bất cứ lúc nào, cả người không thể làm gì trông giống như một cái xác vậy.
Bóp chặt hắn ta ném tôi bay thẳng vào cái ghế như ném một quả bóng, tôi bay vào va đập mạnh khiến máu lại chảy ra thêm nhiều nữa, sau đó bật ra ngoài rơi xuống đất máu tuôn ra một vùng quanh nơi tôi nằm.
Suy nghĩ không thể tiếp tục tôi không thể đứng dậy được nữa, mọi đòn của hắn đều mang uy lực mạnh không giống như mấy tên khác, ở chỗ này tôi chỉ là một thằng không có tí sức mạnh nào cả.
Đau quá..... Buồn ngủ quá.... Thật là....
Tim mạch dần tắt đôi mắt trở lên vô hồn không còn sức sống hơi thở cũng đã tạm dừng mọi thứ trong tôi đều đã dừng hoạt động.
Khó chịu....