Sau đó Thiếu Tư Mệnh nhảy xuống hồ ôm ngang người Thiên Minh mang lên bờ.
Phù phù phù.
Thiếu Tư Mệnh thắc mắc.
— " Không hiểu sao tự nhiên nhảy xuống hồ."
Sau đó Thiếu Tư Mệnh đặt tay lên ngực Thiên Minh để cho nước trào ra ngoài.
Phụt.
Thiên Minh mở mặt ra, thì Thiếu Tư Mệnh liền bỏ đi.
Thiên Minh đứng dậy.
— " Định đi đâu!. "
Mắt của Thiên Minh đỏ lên nhìn về phía Thiếu Tư Mệnh.
Thiếu Tư Lệnh tự nhiên đi lùi lại.
— " Ngươi đã làm gì ta, cơ thể của ta..... "
— " Một chút thủ thuạt nhỏ thôi. Ai là người phái ngươi tới đây. " ( Biết rồi còn hỏi hihi )
— " Chẳng lẽ vùa nãy ngươi cố tình ngã xuống, còn sức mạnh đang điều khiển ta là Phong Ấn Chú Miếu ngươi đã điều khiển được nó rồi. "
— " Đúng, ta đã điều khiển được nó. "
Sau đó Thiên Minh đi lại chỗ Thiếu Tư Lệnh.
Thiên Minh mở mồng của Thiếu Tư Lệnh ra nhét viên thuốc vào.
Ực.
— " Ngươi đã cho ta uống gì?. "
— " Chỉ là một viên độc nhè nhẹ thôi, nhưng độc tính thì ta có cho vài người thử rồi hihi chết vì bị thối rữa ra. "
— " Ngươi mau giải đọc cho ta không ta mà ra được ngươi sẽ chết. "
— " Ngươi nghĩ ngươi giết được ta ư, nếu ngươi không ngoan ngoãn thì cứ đến đầu tháng cứ từ từ chờ cơn đau nó sẽ hành hạ ngươi. Giờ ngươi có hai con đường một nghe lệnh ta hai ngươi tự biết thế gian này chỉ có mình ta có thuốc giải, thôi kể cả Đông Hoàng Thái Nhất đại nhân của các ngươi thì cũng vậy à. "
— " Ngươi đã biết người sai khiến ta là ai?" Thiếu Tư Lệnh ngỡ ngàng.
— " Ta còn biết nhiều điều hơn cơ, giờ ngươi chọn đi."
— " Được ta nghe lệnh ngươi. "
— " Vậy mới ngoan, ta sẽ thả ngươi ra nhưng ngươi đừng có nghĩ là chạy trốn được không tự lãnh hậu quả đó. "
Thiếu Tư Lệnh gật đầu.
Thiên Minh thả Thiếu Tư Lệnh ra rồi ngồi xuống.
— " Ngươi đến đây vì nhiệm vụ gì ta cũng biết giờ ngươi đi theo ta mà bảo vệ cho ta còn tin tức thì cứ báo như ta là một kẻ yếu đuối về cho bọn sai ngươi. "
— " Rõ. "
Sau đó Thiên Minh đi luyện công còn Thiếu Tư Lệnh thì quan sát.
Thấm thoát 15 năm trôi qua. Giờ Thiên Minh đã trở thành một tràng trai 20 tuổi soái ca trong soái ca, còn Thiếu Tư Lệnh thì luôn đi Thiên Minh không phải là người hầu mà giống như người thân trong nhà.
Lúc đó cả hai đang luyện công ở ngọn núi phía sau thôn thì.
Có một người đàn ông chạy đến.
— " Thiên nhi, Tuyết nhi ( tên này mình tự đặt nha anh em ) các con đâu rồi. "
—" Phụ thân. "
Thiên Minh thấy liền hỏi.
— " Phụ thân có chuyện gì vậy. "
— " Quân Triều Đình tới tuyển trai tráng trong làng đi tòng quân con nằm trong số đó. "
Ông lão thở dài. Hazzz..........
— " Phụ thân con sẽ đi nên không sao đâu. "
— " Nhưng ta lo cho con từ nhỏ con đã được ta và mẫu thân con bao bọc giờ con đi thì hơi buồn cho hai ông bà già này. "
— " Còn có con mà phụ thân. "
Ông lão gật đầu gạt đi nước mắt.
— " Thôi về thôi chắc mẫu thân con sẽ nấu món ngon lắm đây, về thôi. "
— " Về thôi.......... "
Minh Tuyết gật đầu cả ba người cùng về.
Về đến nhà mọi người chuẩn bị rồi vào ăn cơm tối.
Tối hôm đó là bữa cơm tối ấm cúng và nhiều tiếng cười.
Sau khi ăn xong Thiên Minh về phòng nằm trên giường.
— " Hệ thống nhanh thật nhỉ 15 năm rồi. "
— " Như vậy cuộc hành trì của ngài bắt đầu rồi. "
— " Vậy bây giờ ta xem thông tin. "
— " Rõ, thông tin.
Tên: Kinh Thiên Minh.
Tuổi: 20.
Cấp: 32.
Tích điểm: 3500.
Sức mạnh: 67/10.
Trí lực: 10/10.
Nhanh nhẹn: 70/10.
Túi: Thuốc trị thương( 32 ), Mặt Nạ Che Giấu, Hiên Viên Kiếm.
Skin: Phong Miếu Chú Ấn(7/10), Lăng Ba Vi Bộ(10/10), Giáng Long Thập Bát Chưởng (8/10), Hấp Tinh Đại Pháp(3/10).
Hậu cung: Minh Tuyết ( Hào Cảm: 96 )
Pet: ???? "
— " Sao trí lực nó không tăng lên. "
— " Nó đã là cao nhất rồi. "
— " UK vậy cũng được. "
Sau đó Thiên Minh đi ngủ thì.
Cộc cộc cộc.
— " Vậy là mai huynh đi rồi muội muốn......."
Minh Tuyết đi lại gần Thiên Minh, nhìn vào Thiên Minh không chớp mắt.
Minh tuyết hôn lên môi Thiên Minh.
Chụt..............
Sau khi hôn xong Minh Tuyết đi ra ngoài.
— " Từ đã Minh Tuyết lại đây. "
Minh Tuyết đi lại.
Thì cô bị Thiên Minh vật xuống giường.
— " Đã đến đây thì ở lại hãng huynh có việc muốn nói. "
Sau đó Thiên Minh nói cho Minh Tuyết sự việc sau này và bảo cô sau này cần làm gì.
Sau đó Thiên Minh ôm Minh Tuyết ngủ.
Sáng hôm sau.
Quân triều đình tới và mang hơn chục người trai tráng trong làng đi ai cũng khóc sướt mướt.
Trên đường đi.
Đi hơn một quãng dài.
Hờ hờ.....
Ai trong đoàn cũng mệt nhọc uể oải.
Sạt sạt.
Hờ hờ...
Thiên Minh thấy thế liền hỏi.
— " Đai Mao đệ có sao không ?."
— " Đệ không đi được nữa. "
Sạt..............
Mọi người ai cũng lo lắng.
Đại Mao, Đại Mao, Đại Mao..........
Lúc đó quan quân chú ý.
— " Chuyện gì vậy. "
Thiên Minh lấy nước cho Đại Mao uống.
— " Đại mao....... đệ có sao không mau uống nước đi. "
Quan quân các ngươi có mau lên không. Bọn họ tới cản mọi người Thiên Minh vẫn cho Đại mao uống nước.
Tên Quan trưởng xuống ngựa đánh cầm roi quất ngựa đánh vào Thiên Minh.
Thiên Minh nhìn lên
— " Ngươi dám đánh vào ta vậy chết đi. "
Mắt Thiên Minh đỏ lòm.
Nhảy lên đấm thẳng vào người của tên quan trưởng, hắn bị đấm bay đi chỗ khác Thiên Minh nhìn những người còn lại.
Vận dụng Hấp Tinh Đại Pháp hút cạn sinh lực tường tên quan quân.
— " Chạy đi hắn là quỷ. "
A a a a a a a.....................
Tất cả mọi người chạy hết tên quan trưởng vừa chạy kịp lên ngựa mà chốn thoát.
— " Một đám nhãi nhét. "
Sau đó mây đen kéo đến một trận mưa xuống.
Thiên Minh nhìn về Đại Mao.
Sau đó Thiên Minh đi về thôn.
Còn về tên quan trưởng kia chạy về đến thành thì ngã ngựa.
Tên gác cổng liền chạy đến.
—" Mau vào báo cho Hiệu Úy Đại Nhân đĩ. "
— " Sao ngươi lại thành ra như vậy?."
— " Hự Hự quỷ quỷ.........."
Tên Hiệu Uý đi ra.
— " Ngươi bị sao vậy. "
— " Quỷ quỷ.... hự. "
Sau đó tắc thở.
Tin đó được truyền về kinh thành.
Một đám binh linh được cử đi để giết Thiên Minh.
/////////////////////////////////////////////////////////////
Tác: Mình viết thử thôi có gì ae cho ý kiến nha.