Lúc đó cả ba người Thiên Minh, Cao Nguyệt và MInh Tuyết về tới trước nơi tập kết của Mạc Gia.Lúc này Quách Đông Thực chạy lại.
- " Con lợn này các người batứ ở đâu. "
- " Thì còn ở đâu nữa. " Thiên Minh trả lời.
- " Không lẽ ở sau núi. "
- " Đúng vậy Quách đại ca. " Cao Nguyệt đi lên trả lời.
Nhưng Hạng Vũ đi tới,
- " Không thể nào con lợn này rất mạnh không thể nào bắt được. "
- " Đúng vậy . " Mọi người đều trả lời. "
- " Tại sao lại không được. " Minh Tuyết cùng Cao Nguyệt nhìn Hạng Vũ.
- " Tại vì hôm bữa bọn ta đã đi săn nó rồi nhưng nó rất khỏe. "
Quách Đông Thực gật đầu.
- " Lúc đó còn có ta mà không làm gì được mấy huynh đệ còn bị thương nữa. "
Lúc này ba người Thiên Minh, Cao nguyệt và Minh Tuyết nhìn nhau. Rồi nhìn lại.
- " Đấy là do mấy người không dùng đầu thôi. "
- " Ngươi nói ai ? " Lúc này Hạng Vũ và Quách Đông Thực tức lên.
- " Nói vu vơ trúng ai thì trúng thôi. Phải không ta đi thôi. " Thiên Minh nói xong, Thiên Minh quay lại nhìn hai người rồi đi.
Lúc này Hàng Vũ và Quách Đông Thực chắn lại. Thì Cao Nguyệt bước lên.
- " Hai người mau tránh ra không ta đi mách Dung tỉ giờ. "
Hai người liền tránh ra, bọn họ đi về phía trước.
Khi đó ba người đi về hướng chỗ ở của Mộc Dung. Trong miệng thi nhau cười.
- " Thiên Minh huynh định làm gì với con lợn này. " Cao Nguyệt nhìn Thiên Minh hỏi.
- " Uk đúng vậy đại ca. "
Thiên Minh cười lên.
- " Tí rồi biết thôi. " Bọn họ gật đầu.
Sau đó Thiên Minh vác con lợn về đến nơi. " Rầm. "
- " Nặng khủng khiếp may có sức mạnh không huynh sợ không mang về nỗi nữa. "
Hai người cười Thiên Minh. Thiên Minh quay người lại.
- " Cười cái gì thấy huynh mệt chắc vui lắm nhỉ. " Hai người rối rít lắc đầu, rồi Thiên Minh quay lại xem con lợn nên làm món gì.
- " Hi hi hì..... " Thiên Minh lườm họ. Rồi đi vào trong phòng của Cao Nguyệt bên cạnh phòng của Mộc Dung.
Lúc này hai người Cao Nguyệt và Minh Tuyết liền đi. Khi vào trong phòng Cao Nguyệt, Thiên Minh ngửi thấy mùi đặc trưng của Cao Nguyệt liền đầu óc hơi lâng lâng.
- " Huynh sao tự nhiên vào phòng của muội làm gì. "
Thiên Minh đi tới cái bàn có giấy bút liền lấy rồi cầm bút.
- " Minh Tuyết mài mực cho huynh. " Minh Tuyết gật đầu rồi đi lên mài mực.
Thiên Minh đi vào không gian hệ thống.
- " Hệ thống hiện giờ ở thới đại này có vị thuốc nào làm vị cho đò ăn không ? "
- " Có thưa ngài nhưng không biết ngài àm món gì ? "
- " Heo rừng nướng. "
- " Có đây là bảng các vị thuốc chủ nhân khi làm sạch con heo đó rồi nhét các vị thuốc đó vào là được. "
Bảng các vị thuốc hiện lên kể cả số lạng cần dung.
- " Uk được rồi có dao lam hay thứ gì đó sắc để ta cạo ông nó không. "
- " Bao nhiên mà nó là gì ? "
- " Dao lam cần hoán đổi 100 tích điểm ? "
- " Được rồi đồng ý đổi. "
- " Xác nhận đổi thành công. "
Sau đó Thiên Minh đi ra khỏi không gian hệ thống và viết các loại thuốc đưa cho Cao Nguyệt.
- " Muội đi lấy các loại thuốc này về cho huynh. "
- " Nhưng để làm gì. " Cao Nguyệt mắt ếch nhìn Thiên Minh.
- " Muội cứ lấy đi rồi về thì biết. " Cao Nguyệt gật đầu rồi đi ra ngoài lúc đó Minh Tuyết định đi theo nhưng Thiên Minh gọi lại.
- " Minh Tuyết muội ở lại đi tí còn có việc cho muội. " Mimnh Tuyết gật đầu.
Rồi cả hai đi ra ngoài lúc đó Thiên Minh nhìn về căn phòng của Mộc Dung không biết đã chữa tri xong cho Cái Nhiếp chưa.
Lúc này Thiên Minh đi lại chỗ con lợn.
- " Minh Tuyết muội mang nước tới đây à muội có thể dùng sức mạnh của mình làm nước nóng được không. "
- " Để muội thử. " Sau đó Minh Tuyết tay tạo thành một luồng khí nóng rồi chuyển nước lại nước sôi ục ục.
- " Vậy được rồi ta bảo muội cho nước xuống chỗ nào thì muội cho xuống hộ ta nhé. " Minh Tuyết gật đầu.
Công cuộc cạo lông lợn bắt đầu. Một lúc sau Thiên Minh làm xong thì Cao Nguyệt vừa đi tới.
- " Muội mang hết thuốc đến rồi. " Thiên Minh gật đầu khích lệ rồi lấy con dao bên cạnh mổ con lợn ra. Sẹt sẹt vài đường cơ bản Thiên Minh đã làm cho con lợn xương ra xương lòng ra lòng vân vân và mây mây.
- " Đại ca ( Thiên Minh ) làm nhanh quá. " Hai người há hốc mồm.
Sau đó Thiên Minh đi lấy cái que rồi xuyên từ mồm con heo cho đến đuôi con heo rồi nhét hết thuốc mà Cao Nguyệt mang về.
Rồi đi tìm dây chỉ khâu vào.
- " Hai muội đi kiếm cho huynh cái que như thế này " Y " cho huynh đẻ huynh có việc. " Cả hai gật đầu đi kiếm. Còn Thiên Minh chất củi lên rồi đợi họ về. Một lúc hai người về Thiên Minh lấy que tiện thể xoa đầu hai người như khích lệ.
Sau đó găm xuống đất rồi cho con heo rừng lên lại đánh lửa sau đó từ từ cháy. Trời lúc này cũng tối lại. Trong ánh lữa tí tách có bao người đang quay thịt.
Một lúc sau hương thơ bay lên phảng phất khắp cả làm ai cũng ngữi thấy mafd thềm chảy nước dãi. Thiên Minh nhìn Cao Nguyệt và Minh Tuyết thấy hai người đang nhìn con heo nướng chằm chằm.
- " Chắc đói rồi nhỉ. " Cả hai gật đầu.
- " À đúng rồi Cao Nguyệt chỗ này còn mật ong không. " Cao Nguyệt gật đầu nhưng mắt vẫn nhìn con heo.
- " Còn nhưng nó ở trong phòng Mộc Dung tỉ. " Lúc này Mộc Dung từ trong phòng đi ra.
- '' Mùi gì mà thơm vậy. " Cái Nhiếp cũng đi ra.
- " Sư phụ, Mộc Dung tỉ. "
- '' Qua thơm quá chắc cái này Thiên Minh làm nhỉ. " Sau đó Mộc Dung tiến lại gần ngồi cạnh Cao Nguyệt.
- " Uk là Thiên minh làm. '' Cái Nhiếp đi lại ngồi xuống ngồi hơ lửa.
- " Thật thanh bình. " Cái Nhiếp nói rồi nhìn lên trời.
Lúc này có rất nhiều ánh mắt đang nhìn làm cho cả năm người rợn hết tóc gáy lên. Cả năm nhìn lại thì. " Wao. "
Mai không có chương nha Quỷ Ảnh là người viết chung với tôi có gì bình luận rồi Quỷ Ảnh trả lời.