Chương 1: Giả Bạn Trai

25 năm trước, các nơi trên thế giới bắt đầu xuất hiện những hiện tượng lạ, những con quái vật không rõ từ chân phương nào xuất hiện cùng với đó tỉ lệ tội phạm tăng đột biến.

Vì thế chính phủ các nước vì không muốn người dân của mình lo lắng nổi loạn nên đã chọn cách không cho tin tức nào việc hiện tượng lạ và quái vật xuất hiện lọt ra ngoài truyền thông.

Nhưng tình thế bắt đầu chuyển biến xấu đi, quái vật càng lúc càng nhiều mà tội phạm có siêu năng lực xuất hiện trong thành phố. Tin tức bấy lâu nay giữ bí mật bị lộ, vì những quái vật và tội phạm xuất hiện ở thành phố đông dân nên rất khó sử dụng vũ khí hạt nhân hay hạng nặng.

Thế giới đã bị những quái vật và tội phạm có siêu năng lực tàn phá nặng nề, lâm vào cảnh diệt vong. Một kẻ không rõ từ đâu, hắn xuất hiện như vị thần cứu rỗi nhân loại mang đến hy vọng sống và hắn đột nhiên xuất hiện và cũng đột ngột biến mất.

Sau đó những người khác bắt đầu có năng lực, tỉ lệ tội phạm cùng quái vật giảm xuống đáng kể. Hình thành một thế giới của những người có dị năng(chiếm 55%) và những người tu tiên từ các gia tộc ẩn dật từ Phương Đông. Thành ra nghề làm anh hùng hình thành và thu nhập khá lời.

---------------------------------------

Quán cafe tĩnh lặng qua những âm nhạc du dương, nhìn qua cửa sổ trong một căn phòng trang nhã. Một nữ nhân thân mặc váy liền áo, mái tóc bạch kim dài tới eo thon gọn, giọng nói tuy êm dịu những chứa đựng sự lạnh lẽo cùng uy nghiêm. Nữ tử có đôi mắt đẹp sáng ngời như thu thủy, cong cong Nguyệt Mi, lông mi thật dài, đôi môi đỏ, ngũ quan tinh xảo không nói, khí chất lỗi lạc như trong bức tranh đi ra tiên tử, thanh lệ thoát tục.

“Hợp đồng thuê bạn trai: 1. Tôi có thể toàn quyền 24/24 tìm anh - Vũ Quốc Thành; 2. Phải bảo trì theo dõi di động, khi tôi gọi phải có mặt; 3. Không tiếp xúc thân mật trừ khi tôi cho phép; 4…; 5….; 6….”

Cẩn thận đọc xong hợp đồng, Nguyễn Kỳ An nhẹ nhàng nhấm nháp tách cafe, đôi mắt tuy thường ngày lãnh đạm uy nghiêm nhưng hôm nay xem chừng xuất hiện chút hài lòng về Vũ Quốc Thành.

Hơn nữa nam nhân này diện mạo khá tốt, tuy rằng ăn mặc có chút cẩu thả nhưng qua tài liệu Nguyễn Kỳ An cũng vừa lòng, không có tiền án hay tiền sự, thông tin rất sạch sẽ, trong quá khứ đã tốt nghiệp đại học Stanford với điểm số tuyệt đối, sau khi tốt nghiệp có tham gia nghiên cứu khảo cổ học ở Trung Quốc 1 năm và hiện tại sống với em gái ở Hà Nội.

“Hợp đồng đại khái là như vậy, trước mắt tôi thuê anh làm trong 2 tháng, nếu có tình huống bất ngờ thì sẽ tăng thời gian và tiền công. Thế nào? Anh có gì muốn nói?”

Vũ Quốc Thành chậm rãi đọc từng trang hợp đồng rồi nói.

“Cũng tốt, tuy rằng bên phía cô có hơi lấy mất quyền tự do của tôi”

“Yên tâm, nếu anh có công chuyện quan trọng tôi sẽ không ép. Còn chuyện gì nữa không?”

“Không có, chỉ là tôi bất ngờ khi hội trưởng liên hiệp anh hùng quốc tế lại phải làm chuyện này.”

“Chuyện của tôi, anh không phải quan tâm. Cứ làm tốt việc của anh rồi sẽ có thưởng. Mà trong tài liệu nói anh chưa có nghề nghiệp?”

Vũ Quốc Thành gãi đầu cười trừ.

“Với tấm bằng đại học bây giờ thì có ai tuyển, vả lại năng lực của tôi cũng chỉ là sử dụng thành thạo vũ khí”

“Không vấn đề gì, tôi sẽ đăng ký cho anh làm trong hiệp hội anh hùng. Tuy giả bạn trai tôi thì cũng phải có nghề hẳn hoi không người nhà tôi sẽ đàm tiếu. Nếu anh không có ý kiến thì ký”

“Vậy thì nhờ cô giúp đỡ”

Vũ Quốc Thành mỉm cười gật đầu tiến hành ký kết. Hợp đồng hai bên ký tên xong, Nguyễn Kỳ An lôi trong túi một phong thư dày đưa cho Vũ Quốc Thành.

“Đây là 20 triệu phần tiền ứng trước, nếu anh làm tốt tôi sẽ thưởng thêm. Anh có thể đếm xem có đủ”

“Không cần, tôi tin tưởng tiểu thư không đưa thiếu vả lại cô là người có uy tín lớn với mọi người”

“Anh có vẻ rất hiểu biết về tôi?”

Vũ Quốc Thành cười nhẹ, ánh mắt thâm thúy nhìn Nguyễn Kỳ An khiến cô cảm thấy người này thật bí ẩn.

“Xuất thân từ danh môn thế gia, trí tuệ, tài năng đều là số một, năng lực điều khiển băng tới mức đông cứng phân tử, được mọi người hay gọi là “Họa Băng Ma Nữ”, chỉ làm anh hùng chưa tới 3 năm được bổ nhiệm làm hội trưởng. Trước khi quyết định gặp cô, tôi cũng phải biết rõ đối phương là ai.”

Nghe Vũ Quốc Thành tràng tràng nói, Nguyễn Kỳ An nhếch mép thật vũ mị đúng thật chỉ cần một động tác cũng là mê đắm.

“Ngược lại tôi cũng tò mò về anh, tham gia nghiên cứu khảo cổ ở Trung Quốc và đột ngột mất tích trong 5 tháng và rồi cũng bất ngờ trở về mà không có chút thương tích. Người thường dù là có năng lực cũng không thể nào sống xót sau 5 tháng không có thực phẩm và nước.”

“Cái này xem như là tôi gặp may đi”

Nhìn bộ dạng không muốn né tránh không trả lời, Nguyễn Kỳ An cũng không hỏi nhiều liền trong túi lục lọi.

“Anh không nói tôi không ép”

Nguyễn Kỳ An đưa cho Vũ Quốc Thành một tệp tài liệu có khá nhiều thông tin.

“Đây là tư liệu ghi rõ tôi và anh, chúng ta gặp nhau ở đâu, sao lại quen biết, như thế nào lại thành người yêu cùng với một số thông tin gia đình tôi. Anh xem kỹ nhỡ có ai nhìn thấy sơ hở”

“OK, tôi sẽ xem kỹ”

“Được rồi, ngày mai anh nhớ theo dõi di động, tôi sẽ gọi”

Hai người cùng đi ra khỏi quán cà phê, mấy người khách cùng phục vụ, cũng nhịn không được liếc Nguyễn Kỳ An mặc dù cô đã che mặt. Vũ Quốc Thành tự động bị không để ý đến vì quá mức không nổi bật.

Tiễn Nguyễn Kỳ An rời đi, Vũ Quốc Thành mở phong thư, khóe miệng nhếch lên. Chà, chỉ có mới ký hợp đồng thôi cũng kiếm được 20 triệu phen này em gái lác mắt phải biết. Nghĩ xong liền lấy trong túi điện thoại di động 1280, trên màn hình chỉ hiện đúng một thông tin liên lạc, chỉ vài giây đầu bên kia di động đã oang oang âm thanh của thiếu nữ.

“Anh hai, có chuyện gì sao?”

“Yo, tối nay không phải nấu cơm. Lát nữa anh mua đồ ăn ngon”

“Woa, lão ca anh kiếm được việc rồi à?”

“Xời, anh mà lị. Thế nhé!”

“Oki”

Tắt điện thoại, Vũ Quốc Thành hướng đến khu phố ẩm thực, quẹo đến hàng bán thịt gà.

"Đoàng!!!!!!!" Một chuỗi tiếng súng vang liên tục, lập tức đám đông giải tán như kiến. Xuất hiện trong đám người chạy toán loạn, nhóm người này vest đen, mỗi người bọn họ trong tay đều cầm một khẩu súng.

“Ôi, cho tôi xin” Vũ Quốc Thành đứng yên giữa đám đông hỗn loạn mà xoa thái dương.

“ĐM, đó là Bạch Hội” Tiếng của một trong những người đang chạy nói.

Nói đến Bạch Hội là một tổ chức tội phạm nổi tiếng, chúng thường xuyên được đăng lên báo tin tức mục ‘phần tử khủng bố nguy hiểm’.

Vù!!!!!!!!!!!!

Tiếng gió rít bất ngờ xuất hiện, nhìn lên trên là 5 người với đôi cánh sau lưng bay tới tốc độ nhanh chóng, trang phục phân biệt đỏ, lam, đen, hồng, vàng.

“Là chiến đội Phi Ưng” Một người nào đó hô lớn kéo theo đám người hô hào “Phi Ưng!!!!! Chúng ta được cứu rồi”

“Chiến đội Phi Ưng!!!!!!!Bọn mày dám đánh thủ hạ của tao. Hôm nay tao xử đẹp bọn mày lấy công băng cho đàn em tao” Lão đại Bạch Hội đứng ra quát lớn.

Viêm Ưng ánh mắt khinh thường sau lớp kính, cao giọng nói.

“Hắc đạo mà cũng muốn công bằng sao. Thế thì hôm nay chiến đội Phi Ưng ta sẽ tiêu diệt các ngươi lấy công bằng cho người dân”

"Chiến đội Phi Ưng là siêu anh hùng trong lòng của tôi !" Một thiếu nữ hô lớn.

"Chúng tôi cũng như mọi người, chúng ta muốn diệt trừ những kẻ tà ác." Chiến đội Phi Ưng đồng thanh nói. Lập tức lại là một trận các cô gái tiếng thét chói tai trong đám người vang lên.

“Bắn” tên lão đạo ra lệnh thủ hạ liền đem họng súng nhắm ngay vào chiến đội Phi Ưng.

Viêm Ưng(đỏ) vung cánh bắn ra lông vũ nhanh như điện lập tức ghim thẳng vào thân súng phát nổ.

“Chiến đội Phi Ưng!!!! Xuất Kích”

Cả năm người toàn lực tấn công, mấy người này động tác chỉ có thể dùng 1 từ “Đẹp” để hình dung. Đồng thời lại đưa tới vô số thiếu nữ thét lên. TeamWork rất tốt Vũ Quốc Thành rất khen ngợi, Viêm Ưng với kỹ năng bắn lông vũ rất tốt cho vị trí AD trong khi Dực Ưng và Vũ Ưng với thể lực và lông vũ sắc bén càn lướt phía trước còn Hồng Ưng và Kim Ưng kiểm soát hai bên cánh.

Đám tiểu đệ Bạch Hội dưới sự tấn công vũ bão đã nằm la liệt dưới đất, có vài kẻ còn tý sức bò dậy liền vãi đái vãi cứt chạy.

"Hôm nay ta tiêu diệt ngươi!" Vừa nói, Viêm Ưng liền xông lão đại Bạch Hội, mà những đội viên khác ở phía sau hắn bày ra tư thế tạo hình(giống 5 anh em siêu nhân cứ hình dung là vậy), dùng một tư thế rất đẹp trai nhìn địch nhân.

"Lại nói đồng đội không đi hỗ trợ sao? Chẳng lẽ là tin tưởng lão đại chúng sẽ không thua?"

Vũ Quốc Thành không khỏi tò mò nhìn chiến đội Phi Ưng đang phô bày các tư thế cho mọi người chụp ảnh: “Coi như thế thì cũng phải bắt đám tiểu đệ bỏ chạy bắt lại cứ như vậy để đó bọn chúng chạy nhỡ có chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ hiện tại siêu anh hùng chiến thắng xong là tha mạng cho địch nhân?”

Ngay tại Vũ Quốc Thành đang trầm ngâm, thì chiến đội Phi Ưng đang lâm vào thế yếu, ngay tại liền đám fan hâm mộ cũng nhịn không được vì bọn hắn mà lau một vệt mồ hôi.

“Ta phải đánh bại người. Vì nước quên thân vì dân phục vụ”

Đánh bay Bạch Hội lão đại, Viêm Ưng cũng bắt đầu bày ra tư thế rất cool ngầu, tiếp nhận Fan hâm mộ chụp ảnh cùng, đồng thời bắt đầu hướng Bạch Hội lão đại cao giọng quát lớn.

Mà Bạch Hội lão đại đứng lên, hơn nữa liền nhanh chân hướng trong đám người tẩu thoát, nhưng hắn vừa mới đi chưa tới hai bước, cả người liền ngã rầm trên mặt đất.

Trên chân của hắn không biết lúc nào bị khóa từ trường dính chặt dưới đất.

“Nhanh vậy”

Vũ Quốc Thành phủi tay sau khi cài đặt mã khóa tiếp đó liền bấm điện thoại gọi người từ cục cảnh sát.

Ngay ở lúc này, Bạch Hội lão đại cơ thế đột nhiên bạo phát.

“Đ- mẹ mày”

Hắn liền hướng tới chiến đội Phi Ưng, cơ thể không ngừng hóa to, khóa từ trường cũng bị phá nát.

“Ồ, là năng lực cường hóa. Mà mình hình như làm việc dư thừa?” Vũ Quốc Thành nhìn Bạch Hội lão đại hướng tới chiến đội Phi Ưng hung hăng tấn công.

"Phi Ưng! ! Phi Ưng! ! Phi Ưng! !" Lúc này những người vây xem cũng bắt đầu cho Phi Ưng hò hét trợ uy lên nhưng đáng tiếc chiến đội Phi Ưng không kịp hoàn thủ, mỗi người được tặng một cú đấm bạo kình. Viêm Ưng run rẩy lảo đảo đứng lên.

“Phi Ưng! Phi Ưng”

Nhưng hắn trong miệng phun ra bọt mép, cứ như vậy đổ uỳnh xuống đất. Thân thể còn đang thỉnh thoảng run rẩy.

". . ." Khung cảnh lâm vào yên tĩnh, sau đó lại một lần nữa bạo phát ra hoảng sợ tiếng thét chói tai.

“Phải ra tay sao?”

Từ kẽ hở không gian, Vũ Quốc Thành thở dài thò tay vào trong lấy ra một cây gậy dài hơn 1m.

Vũ Quốc Thành phi thân như điện xẹt hướng Bạch Hội lão đại quất tới.

Sau đó gục xuống bất tỉnh nhân sự. Từ lúc hắn quơ gậy đến lúc địch nhân ngã xuống thời gian cộng lại cũng chính là ba giây mà thôi.