Chương 2: Dự Tính Mới.

Trong cơn mơ mang Nanh Sói nghe thấy tiếng ai đó vọng lại :

" Mau tỉnh lại đi, mau tỉnh lại đi,.... " Giọng nói cứ vang đi vang lại trong đầu Nanh Sói lúc này một màn hình hiển thị lên, trên màn hình hình đó xuất hiện một cô gái cố gắng gọi Nanh Sói dậy. Máy mắt của Nanh Sói chớp chớp động, từ từ mở mắt ra cả không gian u tối chỉ có một màn nhỏ. Khi thấy Nanh Sói dậy cô gái đó cũng bớt lo lắng :

" Chủ nhân ngài tỉnh rồi, ngài biết không ngài đã hôn mê hơn ba ngày rồi. " Nanh Sói từ từ xoa đầu, mới nhớ lại lúc định quay đầu đi thì bị ăn một kiếm của Đông Hoàng tưởng chết mà không chết nhưng tại sao mình còn sống còn cô gái này là ai. Sau đó Nanh Sói đi lại sờ vào màn hình :

" Cô là ai còn ? Tại sao tôi vẫn còn sống ? " Hệ thống nhìn Nanh Sói rồi từ từ hiện thêm màn hình nữa ở một bên :

" Thưa chủ nhân, tôi là hệ thống kết nối với não với ngài , do tôi sợ ngài chết nên đã kích hoạt điện thế để cứu ngài ai ngờ thân thể tôi cũng được tạo ra còn vì sao ngài được cứu thì ngài phải xem vào đây " Sau đó màn hình bên cạnh hiện khung cảnh sau khi Nanh Sói hôn mê thì Đào yêu sống trở lại cũng nhờ cả thuốc và máu của Nanh Sói làm mọi người rất bất ngờ thì Nanh Sói hơi thở đã rất yếu vì muốn cứu Nanh Sói Đào yêu đã bỏ ra 500 năm tu vi đạo hạnh để cải tử hồi sinh cho Nanh Sói, nhưng do mất máu quá nhiều nên Đông Hoàng đã tự hiến máu của mình lại cho Nanh Sói nên cả giờ trong người Nanh Sói cũng có thể tu tiên được, và ba ngày nay người chăm sóc cho Nanh Sói là Đông Hoàng. Sau khi xem xong Nanh Sói hiểu ra được mọi chuyện liền gật đầu rồi cũng không nói gì quay ra xung quanh nghĩ cách đi ra liền quay lại nhìn về hệ thống :

" Hệ thống đường ra ở đâu ? " Hệ thống không suy tư liền nói :

" Ngài chỉ cần tập chung tinh thần là có thể ra được . " Nanh Sói tập trung ý nghĩ lại một chút thì thấy cánh cổng hiện ra làm cho cậu giật mình nhìn lại không gian từ từ tan biến đi, lúc này cậu giật mình tỉnh dậy thì thấy Đông Hoàng đang nằm bên cạnh Nanh Sói liền từ từ ngồi dậy để tránh đánh thức cô dậy rồi sau đó Nanh Sói mặc lại áo quần của mình bên cạnh ( Áo quần quân nhân nha mọi người ). Rồi từ từ móc trong túi lưu trữ hệ thống ra một bộ đàm đeo tai ra nhẹ nhàng đeo vào tai Đông Hoàng, rồi để lại bức thư rồi lặng lẽ rời đi.

Sau khi ra ngoài thành thì cảm giác của Nanh Sói rất tối nhìn lên mặt trăng mà mặc niệm cảnh đẹp đêm nay, nhưng lúc này có hai người từ sau quỳ xuống bái Nanh Sói :

" Du Nhi ( Thu Yến ) Cảm tạ ơn cứu mạng của thiếu hiệp. " Lúc này Nanh Sói liền quay lại đỡ họ lên :

" Ấy ấy cần gì phải quỳ như vậy, chuyện này cũng do tôi cả nếu không phải do tôi thì mọi người đâu đến nông nỗi này. " Nhưng mà cả hai nhìn nhau lắc đầu, rồi cậu ta móc trong túi ra một quyển điển tịch đưa cho Nanh Sói :

" Để báo đáp ơn cứu mạng của huynh đây là Hoa Đào Pháp, do huynh cũng có linh khí của tôi nên, tôi nghĩ huynh sẽ phùi hợp với nó. Quyển điển tịch này chia thành năm thức nên huynh hãy cố. " Nói xong liền đưa cho Nanh Sói, Nanh Sói nhận cũng không được mà không nhận cũng không được quyển tịch kiểu gì mà nghe thấy nó không nam tính cho lắm, Thu Yến không nghe thấy gì cũng nên nói đỡ cho cho Du Nhi :

" Huynh cứ nhận đi coi như quà cứu mạng, của chúng tôi trả ơn. " Vậy là Nanh Sói liền nhận rồi liền cất vào trong người rồi nhìn hai người, Du Nhi liền đi lại chỉ vào trán của Nanh Sói toàn bộ kinh mạch của Nanh Sói được đả thông rồi bước lại bên Thu Yến :

" Không biết bây giờ huynh định đi đâu ? " Nanh Sói chỉ nhìn về phía trước rồi, nhìn lại :

" Tôi sẽ đi phiêu du để cho chiếc lá này tự chọn đường cho mình. " Nói rồi Nanh Sói tung chiếc lá lên mà gió thổi làm chiếc lá chỉ về hướng Tây, Nanh Sói chỉ cười nhẹ rồi bước đi :

" Có duyên gặp lại, tôi tên là Nanh Sói. Tạm biệt " Bóng cuả Nanh Sói biến mất vào màn đêm tăm tối, hai ngươi nhìn về phía của Nanh Sói đi rồi cũng quay đi về thành.

Trong lúc vừa đi Nanh Sói vừa nghe quyển điển tịch mà Đào yêu đưa cho do hệ thống đọc nghe sơ sơ thức đầu tiên, và thức thứ hai.

Thức một :

Đào Phong.

Là sự kết hợp của cánh Đào trong thân thể tạo ra kết hợp với gió để tao ra nhưng cơn gió Đào tấn công cực kỳ sắc bến có thể cắt đôi sắt thép, cũng có thể tạo ra một quả cầu hoa Đào khi phóng ra trúng kể địch có thể tạo ảo giác cho kẻ địch.

Thức hai :

Đào Nhân.

Cả thân thể đều biến thành hoa đào đề né tránh tấn cống kẻ địch và tấn công bất ngờ với các thức một.

Sau khi suy nghĩ một hội thì quyết định học cuốn điển tịch này vì dù có vũ khí hiện đại nhưng cũng cần thứ để né tránh chiêu của mấy kẻ khác nữa, nói là làm Nanh Sói liền đi tìm một hang động do máy quét của hệ thống và cũng đã thấy được hang động.


Sáng hôm sau ở quán trọ, Đông Hoàng tỉnh dậy trong mơ màng vừa mới vươn vai thì cái áo từ trên lưng cô rơi xuống giờ cô mới chú ý tới chiếc giường trống không mới giật mình đứng dậy liền định đi ra tìm thì thấy bức thư ở trên bàn cô cô liền cầm lên đọc qua.

Cảm ơn cô, những ngày qua đã chăm sóc cho tôi nhưng giờ tôi cũng có việc nên không từ mà biệt nên xin lỗi cô. Thay như món quà xin lỗi món đồ tôi đeo trên tai cô cũng làm món đồ cảm ơn, nếu như có duyên gặp lại.

Người viết thư : Nanh Sói.

Khi đọc xong lá thư Đông Hoàng sờ sờ vào thứ trên tai của mình trên môi nở ra nụ cười nhẹ nhàng. Sau đó, Đông Hoàng liền đi ra gọi mọi người về sư môn và gặc Đào yêu lúc này có Trương Lăng để nói về sự hoạt động của U Linh Dị Hương ( Muốn biết mọi người coi phim nha Tập 2, thời gian 31 phút 43 giây ).

Còn về Nanh Sói sau khi ở trong hang động luyện tập sau một tối canh bệnh dị ứng của cậu cũng hết và cũng đi vào một thành trig khác mua đồ và thuê trọ ở lại luyện tập điển tịch cho đến khi Ngũ Nhạc Tiên Minh, Phát Động Trận Chiến Ngũ Nhạc.


Sau vài ngày tập luyện phép thuật, thì Nanh Sói cũng đã tập được thức một và hai nhưng cậu chưa có ý định tiến đến thức ba do thời gian không cho phép nên chuyến đi ấy cũng đã bắt đầu sau một chặng đường dài cuối cùng Nanh Sói cũng đến Ngũ Nhạc Tiên Minh và chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.

Hiện tại Nanh Sói cũng đã thay đổi mặt đeo một chiếc mặt nạ của sói che hết nữa khuôn mặt, sau lưng đeo Đào Lang Kiếm do linh thức của cậu tạo ra kiếm mà đi đến nơi tập chung Nanh Sói thấy có người quen như là Trương Lăng ngay bên cạnh do đeo mặt nạ nên cũng coi như không biết nhau. Đợi được một lúc thì Đông Hoàng tới nhưng khi đi qua Trương Lăng cô chỉ liếc nhìn nhưng mà ngay bên cạnh đó thì có một cảm giác rất quen thuộc nhưng không biết là nên cũng làm ngơ. Có người ở trên thấy Đông Hoàng :

" Sư tỉ, tỉ đến rồi ! " Cô cười với sư muội của mình rồi nhìn lại lần nữa về phía của Trương Lăng lúc này Trương Lăng mới biết là Đông Hoàng, nhưng Đông Hoàng muốn nhìn rõ người bên cạnh Trương Lăng là ai nên cũng chỉ chào người bên cạnh là Trường Phong và đập tay với đại sư huynh và mọi người lúc này Nanh Sói thấy Đông Hoàng còn đeo tai món đồ mình đưa cho cũng cười mỉm trên môi.

Đong Đong Đong. Ba tiếng chuông ngân vang.

" Chuông vang ba tiếng trận chiến Ngũ Nhạc chính thức bắt đầu. "

" Cung ngênh năm vị minh chủ của Ngũ Nhạc Tiên Minh. " Cả năm người bọn họ đi ra, mọi người chắp tay thi lễ.

" Cung ngênh Ngũ Nhạc minh chủ. " Sau đó ngũ nhạc Minh chủ liền nói :

" Hôm nay mọi người ở đây đều là tinh anh trong tinh anh trong tiên giới đạo đều mang tinh thần quả cảm trừ yêu được ngộ đạo các vị tề tụ ở đây là để tham gia trận chiến Ngũ Nhạc, trở thành một trong bốn mươi chín người xông vào đại trận ma kiếp thành đạo. Đây, cũng là bước chuẩn bị cuối cùng cho trận quyết chiến lần này. Mọi người nguyện cùng chiến đấu vì đạo." Sau đó tất cả mọi người cùng chắp tay thi lễ :

" Trận chiến Ngũ Nhạc lần này có tổng cộng mười bài thi năm bài thi trong đó do năm vị minh chủ đây ra bài thi còn năm bài còn lại do thiên đạo quyết định. " Ai cũng bàn tán xôn xao về vấn đề thiên đạo :

" Bây giờ bài thi thử thách bắt đầu. " Mười người bước ra tay ai cũng cầm một cái túi nhỏ.

" Đá ở trong túi vải có màu Đen, Trắng, Đỏ, Vàng, Xanh tổng cộng có năm màu mời các người tham gia hãy chọn một viên trong túi. " Sau đó họ đi xuống phát đá do biết trước nên Nanh Sói không chọn viên đá Xanh lá, sau đó có một cái túi mang đến cho minh chủ và ông ấy lấy ra một viên đó màu xanh ra rồi giơ lên :

" Nhưng ai có viên đá màu xanh lá mời đi lên. " Mọi người đi lên :

" Mọi người đã bị loại. " Ai cũng bất ngờ vì việc này bắt đầu phản đam lại nhưng :

" Bài thi đầu là bài thi về tiên duyên dù có ép buộc cũng không có cách. " Nhưng vẫn không tan được cảm giác bất phục của mọi người nhưng điều này cũng đủ chán cho Nanh Sói nên cậu ta cung chỉ đi ra một góc rồi vào hệ thống nói chuyện được một lúc thì qua đi, Nanh Sói cũng đi khỏi hệ thống thì nghe thấy thông tin mới :

" Số người bị loại 21 người, số người còn lại 130 người. Bây giờ những người còn lại mời tới Thái Hư Ảo Cảnh Thực hiện bài thi đấu. " Thế là ai cũng bỏ đi một ngả về với môn phái của mình nhưng mà Nanh Sói vẫn một mình mà bước tiếp." Sau khi tới ai cũng nói chuyện với ai còn Nanh Sói cũng chỉ đứng nhìn mà một lúc sau :

" Thánh Hỏa Lảo Tổ đến tập hợp. " Sau đó ông ta tới múa qua lại cây kiếm của mình mà cánh cổng không gian mở ra. :

" Bài thi thứ hai vô cùng đơn gian mỗi người tham gia đều được phát một tấm lệnh bài sau đó bước vào thái hư ảo cảnh sau khi ba tiếng chuông vang lên lấy được hai tấm lệnh bài bước ra khỏi cánh của này thì coi như vượi qua. " Sau đó ai cũng phát lệnh bài và bắt đầu nhưng có vài tên trêu trọc nhau Nanh Sói không để ý mà đi lên qua không gian trước. " Sau khi bước vào là không gian đen sau đó xuất hiện ánh sáng và Nanh Sói đã vào ảo cảnh.