A A A A A A A A A....................................................
Từ trên không trung có tiếng hét vọng xuống, không biết có hai người nhìn lên. " Rầm " Bụi bay mù mịt, từ trong đám bụi đó có người đứng lên với thân thể chật vật và cả hai người kia nhìn người mới rơi xuống với một cách lạ lùng với cả bộ áo quần mà người đó mặc. " Soạt soạt " Đứng lên phủi bụi xong chàng thanh niên kia liền lấy tay ấn vào cái gì đó trên tay mà lẩm bẩm :
" Nanh Sói gọi cho chỉ huy, có ai nghe rõ trả lời, Nanh Sói goi cho chỉ huy, có ai nghe rõ trả lời, ....... " Từng lời nói như vậy cứ vang lên với cái máy trên tay nhưng không ai trả lời thì Hệ thống trong bộ đàm lên tiếng :
" Chủ nhân cẩn thận tị lệ bị tấn cống từ hướng sau lưng là 100%. Píp Píp. " ( Cái gì ? ) Nội tâm của Nanh Sói vang lên một tiếng, sau đó bằng thân thể nhanh lẹ của mình cúi người xuống " Soạt " rút ra con dao găm nhỏ " Sẹt ". Một tiếng nhỏ sé gió vang lên thứ mà tấn công Nanh Sói bị chia làm hai vết cắt rất là mượt mà lúc này Nanh Sói liền nhìn về phía của hai người kia mà hét :
" Hú hồn muốn giết người à may mà tôi tôi tôi....... " Vừa hét xong thì anh ta thấy gái đang nằm với một người "Fa" như anh ta thấy gái thì sáng mắ nhưng mà thấy có chỗ gì đó quái quái sao lại là đồ cổ tang " Đóng phim à. " nhưng định đi lại thì " Soạt, Soạt, Soạt " ba nhánh cây đào tấn công thẳng vào Nanh Sói, nhưng Nanh Sói mặc kệ phim mà nên Nanh Sói không phòng bị và thế là " Bịch Bịch Bịch " ăn thẳng mặt chứ đâu làm cho Nanh Sói bay một đoạn rồi ngã xuống điều này đã làm cho Nanh Sói biết đây là hiện thực nhưng giờ với thân thể thương thế của mình mà nằm đó, tên kia từ từ tiến đến chỗ của Nanh Sói :
" Ta mặc kệ ngươi là ai nhưng, ngươi đã bước vào đây thì cũng là đã chắc chắn bước vào ảo mộng hãy mau chịu cơn ảo mổng của mình đi. " " Phù " Một cánh hoa đâò bay trước giớ tới thẳng mặt của Nanh Sói nhưng lúc này tự nhiên mặt của Nanh Sói lại biến sắc, tự khắc Nanh Sói ba chân bốn cẳng nhảy dựng lên chạy ra sau người cô gái đang nằm bên kia mà hét lên :
" Mẹ nó hoa đào, tôi bị dị ứng mau tránh. " Từ đằng sau lưng Nanh Sói rút ra một cây súng lục, giơ lên " Pằng " làm cho một khu vực vang tiếng cả cô gái đó giật mình mà bịt tai tiếng động quá lớn điều này làm cho cả tên kia cũng giật mình chỉ thấy cánh hoa đào biến mất không thấy mà con tên kia trên trán in một cái lỗ to ( xác định ăn kẹo đồng rồi ) chỉ thấy tên đó từ từ ngã xuống cả khu rừng hoa đào tàn lụi, điều này làm cho cô gái kia giật mình vì không hiểu chuyện gì xảy ra lúc này Nanh Sói mới từ từ đứng dậy trong nội sợ của mình nhưng khi đó Nanh Sói mới nhìn lại thì giật mình vì chuyện mình vừa làm rồi quay lại nhìn về bộ máy trên tay mình mà không hiểu :
" Tôi vừa làm chuyện gì vậy chỉ là một viên đạn thôi mà sao cả khu rừng này chìm trong sự khô héo vậy. " Sau đó hệ thống từ từ vang lên từng tiếng " Píp Píp Píp..... " một lúc vẫn chưa tắt nhưng mà một điều Nanh Sói không biết cô gái đang nằm gốc cây kia hồi phục được thương thế của mình từ từ đi lại ghé kiếm của mình lên cổ của Nanh Sói :
" Ngươi là yêu nghiệt phương nào sao lại ở đây, con thứ pháp bảo trong tay ngươi là gì ? " Bảo sao tự nhiên có cảm giác lạnh lạnh ở gáy thì ra là như vậy lúc này Nanh Sói từ từ mới quay lại nhìn rõ nhan sắc của cô gái thì ( Wao đẹp thế ) Nanh Sói liền cất súng gọn lẹ rồi ôm lấy vòng eo của cô gái :
" Tôi không biết đây là đâu tôi sợ quá, tôi sợ quá hu hu... " Điều này làm cho cô gái giật mình sao hắn ta có thể ôm mình như thế liền hét lên :
" Mau bỏ ra, mau bỏ ra, mau bỏ, .......... " Tranh thủ cậu liền ngửi mùi cơ thể của cô gái say mê thì " Bụp " Nanh Sói từ từ ngất đi hệ thống từ trên tay của Nanh Sói cũng ngắt đi tiếng píp píp.
Trong cơn mơ màng từ từ những gì của thế giới này cuồn cuộn vào trong ký ức của Nanh Sói và cả những ký ức sao cậu đến đây cũng xen lẫn vào. Thực chất Nanh Sói là một bộ đội siêu đặc chủng VNVN nhưng hôm nay sau khi dậy cậu nhận tình báo mới nên đã lên máy bay cùng với những dụng cụ đầy mình và chuẩn bị tác chiến nhưng chuyến đi nay cũng là chuấn đi cuối cùng của Nanh Sói do trục trặc cánh ở máy bay nên cả chiếc may bay bị nổ nên đã tạo ra một không gian vỡ và hút Nanh Sói. Điều này làm cho Nanh Sói xuyên khôn tới thế giới Huyền Môn Đại Sư như vậy đã có ký ức nên Nanh Sói cũng biết phải đi đâu, còn cả điều bộ phim này Nanh Sói cũng coi rất nhiều nên mọi thứ ở đây Nanh Sói sẽ làm nhân vật chính. Sau đó Nanh Sói từ trong mơ màng tỉnh giậy thì thấy mình đang bị trói lại và bị vất đới gốc cây hoa đào đại thụ đang từ từ héo mòn thì lúc này liền giật mình đang có ánh mắt đang nhìn không ai khác là cô gái kia và một tên thiếu niên khác lúc này Nanh Sói mở miệng :
" Làm ơn mỏ giùm ta ra với được không. " Nhưng cô gái kia liền đứng lên tên thanh niên kia đi lại ném thẳng cây súng xuống dưới chỗ gần người Nanh Sói và cả con dao găm đó nữa :
" Ta tự giấy thiệu trước ta là Trương Lăng và ta có vài lời muốn hỏi ngươi lúc ta chạy đến đây đã nghe thấy tiếng nổ rất lớn chắc là thứ pháp bảo này đúng không ? Và ngươi chỉ cần gật đầu hoặc lắc đầu thôi, hiểu chưa. " Nanh Sói gật đầu, thấy thế Trương Lăng liền chạy lại ngồi lại phía của Nanh Sói :
" Vậy là đúng rồi cách sử dụng như thế nào vậy, pháp bảo này rất lạ khác xa với những thứ mà phụ thân ta chỉ dạy ngay cả cây dù Yên Vân này chắc cũng không lợi hại bằng. " Nanh Sói thấy vậy không muốn nói gì chỉ nhìn về phía Đông Hoàng thì bên cạnh cô ta còn một cô gái mù đang ôm một cái xác của Đào yêu mà khóc thấy vậy Nanh Sói lắc đầu thì :
" Píp píp chủ nhân tôi đã phân tích xong, đằng sau chủ nhân là thân thể hiện thực của đào yêu nhưng do ngài sử dụng vũ khí hiện đại bắn thẳng vào tâm mi của Đào yêu ở thân thể người nên dẫn đến cả thân thể cây cũng dần dần tan lùi. " Nanh Sói gật đầu, nhưng cứ nhìn cô gái đang khóc thì Nanh Sói biết mình đã hại họ theo cốt truyện thì Đào yêu không chết nhưng giờ thì :
" Chủ nhân, giờ chúng ta còn một cách là đợi gói đồ tiếp tế qua cổng không gian thôi. " Nanh Sói giật mình " gói đồ tiếp tế " sao có thể được đây là thế giới phim mà, Nanh Sói định hỏi thì âm thanh trên đó lại vang lên:
" Thông báo thời gian tiếp tế còn 5 phút, thông báo...... " Còn chưa kịp hỏi thì âm thanh đó cứ kêu lên hết cách rồi, Nanh Sói liền nhìn lên về phía của cô gái đang khóc :
" Tôi có cách cứu Đào yêu, nhưng cô phải thả tôi ra . " " Cái gì ? " Cả ba người đều nhìn về phía của Nanh Sói không tin nhưng cô gái mù vẫn đứng lên đi về phía của Nanh Sói, liền bị Đông Hoàng kéo lại :
" Cô đừng tên yêu nhân đó ? " Nhưng cô gái liền bung tay của Đông Hoàng ra mà quay lại hét về phía của Đông Hoàng :
" Không phải do mấy người mà huynh ấy mới chết à giờ còn một cọng rơm cuối cùng cô còn không muốn cho tôi đi cứu huynh ấy à . " Nói xong cô gái đó đi lại cởi trói cho Nanh Sói, lúc này Trương Lăng cũng không nói cũng đúng thật là do bọn họ cả. Sau khi, cởi trói rồi Nanh Sói đứng dậy mà định đi ra một nơi khác thấy kì quái Đông Hoàng, liền đứng dậy chụp lấy tay Nanh Sói :
" Ta đi cùng ngươi, ta không thể để ngươi đi lung tung được ngươi có thể sẽ chạy trốn. " Nhưng Nanh Sói không muốn để hiện hành tung của mình " Cạch ", Nanh Sói rút quả lựu đạn choáng bên hông ra điều này đã được Trương Lăng nhìn thấy liền hét lên :
" Cô nương mau tránh đi đi đi..... " Vừa nói vừa chạy đến bung cây dù ra " Bùm " một tiếng nổ vang lên không gian lại bị thêm một trận chấn động, lúc này ánh sáng từ quả bom làm cho Đông Hoàng choáng một lúc mới thôi nhưng sau khi họ nhìn lại thì Nanh Sói đã biến mất thế là họ chia nhau ra tìm Nanh Sói, cô gái kia không tin rằng là Nanh Sói lừa mình nên ở bên gốc cây Đào cổ thụ và cả xác của Đào yêu đợi.
Sau khi thoát khỏi tay của Đông Hoàng, Nanh Sói liền đi tìm gói tiếp tế vừa nghe hệ thống giải thích do bị lỗi không gian nên những gói đồ tiếp tế lâu lâu cũng sẽ bị rơi vào không gian này nên hệ thống cảm ứng được, khi Nanh Sói nói chuyện với hệ thống sẽ không có ai nghe thấy được vì hệ thống này đã kết nối với trí não của Nanh Sói nên tất cả chỉ có mình Nanh Sói biết .
Đi được một hồi thì Nanh Sói cũng thấy được hộp tiếp tế nhưng mà nó chỉ là một cái hộ nhỏ bằng đầu ngón tay ba chữ " sao có thể " Nanh Sói nhặt lên không biết làm sao, máy hệ thống trên tay Nanh Sói tự nhiên hút hộ đó vào trong làm cho Nanh Sói ngốc luôn không hiểu nhưng từng thông tin hiển thị lên :
Năm hộp đạn lục ( 20 viên/ 1 hộp ).
Súng AK47.
Năm băng AK47 ( 30 viên/ 1 băng ).
3 Lựu đạn nổ.
2 Lựu đạn khói.
Một móc trèo trèo núi.
2 Bộ đàm đeo tai.
Thuốc hồi sinh thực vậy.
Điều này làm cho Nanh Sói ngay ngốc những đồ còn lại thì biết nhưng mà cái thuốc hồi sinh thực vậy thì sao nó lại ở đây lúc này bảng thông tin một lần nữa hiện lên :
Thuốc hồi sinh thực vật là đồ thử ngiệm do hiện giờ cây cối ở thế giới nay sắp bị khô héo chết do biến đổi bầu khí quyển và bom hạt nhân nên mới có thuốc của các chính phủ các nước muốn hợp tác để cứu cây cối. Cho nên muốn bảo vệ thảm thực vậy cuối cùng nên họ đã sáng tạo ra.
Nanh Sói hiểu ra nhưng rất đúng lúc đang cần , thế là Nanh Sói trở về chỗ của Đào Yêu. Vừa về tới nơi thì cây Đào gần như mất hết sức sống Nanh Sói quét cây Đào lúc này Nanh Sói mới hốt hoảng :
" Đào Ngàn Năm sức sống 3,25% và tiếp tục giảm.
Tỉ lệ cứu thành công thấp hơn 50%. "
Nhưng cũng không còn cách nào cả cậu liền đi lại Đào Yêu, nhưng tai của cô gái rất thính nghe thấy tiếng chân của người đi lại như cảm giác được bóng tối trước bình minh nên niềm hi vọng vang lên :
" Huynh cuối cùng cũng trở về, chắc huynh có cách cứu huynh ấy đúng không. " Nanh Sói không biết nói sao cả cũng chỉ đi lại mở lọ thuốc ra mà đổ vào sau khi đổ xong liền đứng dậy thì " Phập " một đoảm kiếm đâm từ sau lưng của Nanh Sói, dù có hệ thống nhắc nhưng cậu vẫn không tránh chỉ có nhìn lại tưởng rằng là cô gái kia ai ngờ là Đông Hoàng. Điều này làm chp Nanh Sói rất ngạc nhiên :
" Tại sao cô lại. " Cô ta không nói gì " Sẹt " Thanh kiếm rút ra mà nhìn Nanh Sói :
" Yêu nghiệt ngươi trở về đây làm gì, đã chạy được mà còn dám quay lại thì chỉ có chết. " Nanh Sói không thèm nói với bà cô điên này mà từ từ đi lại gốc Đào Yêu mà từ từ ngồi xuống, mặc kệ ánh mắt của Đông Hoàng đang nhìn mình ánh mắt dần mờ đi thì ánh sáng từ cây Đào phát lên từng cành từng lá trở lại sức sống dào dạt cùng trái ngược với đó Nanh Sói trở vào hôn mê.