Trên chiếc xe hạng sang màu đen bóng lộn là một bầu không khí im ắng bao trùm. Chỉ có ba người, Yui, Shukasa và bác lái xe tội nghiệp. Bác chỉ chăm chăm lái xe nhưng sự chú ý không ngừng hướng vào cô gái đi cùng thiếu gia của bác, thỉnh thoảng lén nhìn hai người qua gương chiếu hậu.
Hai người ngồi ở băng ghế sau, mỗi người một góc, ánh mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ. Không khó để nhận ra cái nheo mày ở họ cùng một sự bực dọc không biểu lộ ra ngoài.
- À... Thiếu gia... - Bác tài xế ấp úng. - Đến trường của vị tiểu thư đây hay là...
- Đến trường cô ấy. - Shukasa đáp ngắn gọn.
Nghe anh đáp, Yui bĩu môi, liếc nhẹ.
- Chrr... Ăn nói với người lớn không lễ phép tí được hay sao?
Nhưng Shukasa hoàn toàn bỏ ngoài tai lời nói của Yui, cho cô ăn bơ, tay chống cằm vẫn nhìn đăm chiêu ra cửa sổ.
- Này!! - Yui bực mình chồm người qua. - Lời tôi nói, không lọt lỗ tai anh sao?
- Miyamoto Rei, học sinh lớp 8 năm nhất trường cao trung tư nhân Stars II. - Ngược với sự ngông cuồng của Yui, Shukasa chỉ bình thản. - Tôi là học sinh năm hai, lớn tuổi hơn cô, sao cô không có tí gì gọi là lễ phép thế?
Nghe đến đây, Yui được phen ngượng chín mặt, nhất thời không biết phản bác ra sao.
Cô ngồi trở lại ghế, giả bộ không quan tâm để quên đi khoảnh khắc ngượng chín mặt ban nãy.
Chừng vài phút sau, chiếc xe dừng trước cổng trường học của Yui. Cô nàng cúi chào bác tài, rồi bước xuống xe, đi một mạch vào trường.
Tại trường, một chuyện chẳng hay ho gì xảy ra.
Trong phòng giáo viên, Yui được cô Madai "ưu ái" tặng cho một cuộc giáo huấn kéo dài cả tiếng đồng hồ, trước mặt bao nhiêu học sinh khác.
- Em đường đường là hội trưởng hội học sinh mà lại đi học muộn là sao hả? Tôi thật không còn từ nào để nói hết nữa. - Giọng Madai gắt gao.
- Em đã giải thích rồi mà cô. - Yui nhíu mày. - Em tới tháng, đau bụng dữ lắm. Em định xin cô nghỉ học cơ mà thấy vẫn cố được nên mới tới trễ.
- Tới tháng gì? Hôm qua còn tới club nhậu nhẹt say xỉn, chắc lại ngủ quên chứ gì?
- Sao cô biết?? - Yui tròn mắt buột miệng.
- Vậy là đúng hả? - Madai nghiến răng, lát sau liền chuyển sang cơn thịnh nộ dữ dội. - Tôi nói cô hay, đây là trường ngôi sao, lực học và hạnh kiểm đều phải đảm bảo. Tôi chưa bao giờ thấy đứa con gái nào hư hỏng như cô, mới tí tuổi đã đua đòi vào vũ trường nhảy nhót. Càng không tin cô lại là học sinh của tôi, còn là hội trưởng nữa...
Một tràng giáo huấn tiếp tục khiến đầu óc Yui ong hết cả lên, trong lòng bội phần phẫn nộ anh chàng Hanagato Shukasa kia. Chỉ tại anh chàng mà từ tối qua tới giờ cơ cực hết chỗ nói.
Nghe giảng đạo lí xong thì cũng tới giờ nghỉ trưa. Một lượng lớn học sinh đổ dồn về phía căng tin. Từ chỗ yên ắng, căn phòng lớn này ngay lập tức đông đúc người qua lại.
- Hôm nay có curry gà và cơm sườn bò. Rei, Mika, cậu ăn gì? - Haruka hí hửng hỏi hai người.
- Tớ curry. - Mika đáp.
Còn Yui vẫn phân vân lưỡng lự. Hic, cả curry và sườn bò đều là món khoái khẩu của cô. Khó chọn quá!
Đang căng não phân vân thì ngay lập tức điện thoại đổ chuông. Yui rút máy điện thoại lên nghe.
- Alo, tôi Miyamoto đây.
"Chào cô Miyamoto. Tôi là nhân viên của tiệm bánh Chiruchiru. Phiền cô ra cổng trường nhận hàng." Một giọng nam trầm vang lên đầy vui vẻ, rồi cúp máy nhanh chóng.
Yui hãy còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện thì Mika không cầm được sự tò mò.
- Ai thế?
- Hả? À không...
- Cậu ăn gì? - Haruka cười vui vẻ.
- Ừm... Thôi, hai cậu cứ gọi đi. Tớ ra cổng trường một lát rồi tí quay lại mua đồ ăn sau. - Yui vẫy tay chào, rồi ngay lập tức biến mất khỏi tầm nhìn.
Chạy ra tới cổng, anh nhân viên vui vẻ đưa cho cô một hộp bánh to bự.
- Nhưng tôi đâu có đặt đâu... - Yui ngơ ngác. - Nhưng nếu anh đã đưa rồi thì thôi tôi nhận cũng được. Anh cho tôi gửi tiền...
- À không... - Anh nhân viên xua tay cười. - Tối qua, có một tài khoản đã chuyển tiền vào tiệm cho số Takoyaki trong vòng một năm. Theo đó, trưa nào tôi cũng sẽ ship đến trường cho cô.
Nghe tới đó, Yui đột ngột hiểu ra. Chính Hanagato Shukasa đã làm, anh ta đã giữ đúng lời hứa, một lời hứa tưởng như không bao giờ có thể thực hiện được.
Yui hứng khởi ôm phần Takoyaki to bự và vẫn còn nóng hổi vào canteen, ngồi xuống bàn của hai cô bạn. Cô nàng hí hửng ăn Takoyaki trước hai phần curry của hội Mika và Haruka.
- Hở? Trưa nay lại gọi ship Takoyaki sao? - Mika tròn mắt cho một thìa curry vào miệng.
- Không. Tớ trúng thưởng một năm ăn Takoyaki miễn phí. Sau này, trưa nào tớ cũng sẽ ăn Takoyaki trừ cơm. - Yui nhanh chóng chén gọn một viên bánh vào bụng.
Haruka vừa ngạc nhiên vừa ngưỡng mộ.
- Cậu tham gia cái gì mà trúng thế?
- Đi club uống bia.
Một câu trả lời khiến cho hai cô bạn kia ngơ ngác hết nhìn Yui rồi quay lại nhìn nhau trong khó hiểu.
Cả ba người đang trò chuyện vui vẻ thì một lát sau, Yui mới bắt đầu để ý mọi người xung quanh. Từng nhóm học sinh vừa nhìn Yui vừa xì xào, tay họ vẫn còn cầm chiếc điện thoại trên tay. Ngay lập tức, cô liền nhận ra cô đang là tâm điểm cho cuộc "tám" của những học sinh khác.
- Mika, cậu biết chuyện gì đang xảy ra không? Từ sáng đến giờ hình như bọn họ đang bàn tán về tớ thì phải.
- Tớ không biết. - Mika lắc đầu. - Hỏi Haru xem.
- Tớ biết đấy! - Haru đưa hộp sữa lên uống, thản nhiên trả lời.
- Chuyện gì thế?
- Tớ nghĩ cậu phải biết chứ? Cả trường đồn ầm lên chuyện cậu với chàng hoàng tử hào hoa Hanagato Shukasa hẹn hò đấy!
- Cái gì?
Yui giật mình đứng bật dậy, đập bàn, mắt trợn tròn, cả cơ thể không cầm được mình mà hét toáng lên.
Haruka hồn nhiên tán dương anh ta bằng một giọng điệu bội phần ngưỡng mộ.
- Ừ, Hanagato Shukasa, người thừa kế tập đoàn tài phiệt Hanagato. Anh chàng cao 1m87 với nhan sắc của một ác quỷ, khả năng thể thao cực cừ cùng bộ óc thông minh. Chính là thủ lĩnh với cái danh "Mãnh Thú" của trường cao trung Stars I đấy.
- Chuyện đó tớ quan tâm làm quái gì? - Yui thẳng thừng gạt tay. - Cái tớ muốn biết là tại sao mọi người lại đồn ầm lên tớ với anh ta hẹn hò kìa?
Haruka thản nhiên cầm điện thoại lên, vào Twitter, lướt lướt một lát rồi chìa một dòng Tweet ra cho bạn.
Đây là tài khoản của tập thể học sinh hai trường cao trung Stars I và II, đăng tải một dòng Tweet cách đây một tiếng đồng hồ.
Hàng loạt các bức ảnh được chụp ở White Night Club tối qua lúc cô đang ngồi với ba anh chàng, rồi ảnh Hanagato Shukasa cõng cô về nhà, và cả ảnh sáng nay, cô bước xuống từ chiếc xe riêng của anh ta. Các bức ảnh được kèm theo dòng Tweet "Trai xinh gái đẹp công khai tình cảm. Liệu có phải việc thủ lĩnh hai trường Stars đến với nhau rất đáng được ủng hộ? Nếu vậy, hãy để lại một bình luận để chúc phúc cho cặp đôi "Mãnh Thú - Nữ Quái" nào."
Gương mặt Yui tái đi. Còn Haruka vẫn thản nhiên mở mục bình luận. "Trời ơi! Thật hay đùa vậy?" "Hãy chọc thủng mắt tôi đi." "Hanagato-sama của lòng em!!" "Không thể được, Miyamoto-sama là nữ thần của chúng tôi. Cô ấy không thể có bạn trai được." "Thật không dám tin đây là sự thật. Nhưng nếu vậy thì chẳng phải họ rất đẹp đôi sao? Chỉ chia buồn cho hai Fan Club của cặp đôi này."
Yui thiếu điều chỉ muốn bóp nát chiếc điện thoại.
- Rei, cậu không thể hẹn hò mà không giới thiệu anh ta cho bọn tớ được. - Mika được dịp liền trêu cô nàng.
- Hẹn hò cái khỉ mốc. Toudo Mika, nội trong ngày hôm nay phải loại bỏ tận gốc tin đồn này cho tớ!! - Yui đập mạnh tay xuống bàn, gầm gừ, gương mặt đen kịt. Cô đùng đùng bỏ đi.
Bước ra khỏi khu E là khu ăn uống và điều trị sức khoẻ của trường, Yui tiến thẳng ra cổng. Cô rẽ phải và đi thẳng một mạch đến trường cao trung Stars I.
Tập thể trường Stars I được phen xôn xao vì cô bạn gái tin đồn của thủ lĩnh họ đang ở dưới sân trường. Yui đứng dựa người vào tường, rút điện thoại ra, vào mục danh bạ nhấn tên anh.
"Alo..." Sau hai hồi chuông, đầu bên kia bắt máy. Shukasa điềm đạm đáp. "Gọi cho tôi? Không phải đã giữ đúng lời hứa rồi hay sao? Cô nhận được Takoyaki rồi chứ?"
- Chuyện đó không nói. - Yui gằn giọng xuống. - Tôi đang ở dưới tòa B của trường anh, anh xuống ngay đi!
"Gì?" Shukasa tròn mắt, anh không nghe lầm đâu chứ.
- Tôi không thích nói nhiều, càng không thích chờ đợi. Anh xuống ngay đi. - Yui thẳng thừng giập máy.
Chưa đầy hai phút sau, Shukasa đã chạy xuống gặp Yui.
- Đúng là cô đến thật. - Anh thở nhẹ, giọng điệu bình thản nhưng không giấu nổi sự ngạc nhiên. - Sao thế?
- Anh còn hỏi ư? - Yui cắn môi nhẹ. - Anh làm gì đi chứ? Chưa lên Twitter sao?
- Hả?
- Cả thiên hạ đang bàn tán chuyện tôi với anh hẹn hò kìa!!
Không kìm được nữa, Yui bực dọc hét toáng lên.
- Ra là chuyện đó. - Shukasa chán ngán thở dài.
- Anh thở dài cái gì? Hóa ra anh đọc rồi mà còn thản nhiên thế hay sao?
Shukasa không đáp, trầm ngâm nhìn cô gái trước mắt. Cặp mày ngang khẽ chau lại, ánh mắt rực lên một đốm lửa, gương mặt đỏ bừng và lấm tấm mồ hôi, dường như cô đã chạy một mạch sang đây.
- Cô là trẻ con sao? - Một lát sau, Shukasa ôm đầu, bình thản lên tiếng.
- Hả? Anh nói cái gì?
- Tôi hỏi, cô là trẻ con sao? - Môi anh nhếch lên một nụ cười tà mị, ánh mắt sắc bén đảo qua, nhìn thẳng vào mắt cô không do dự. - Cô mấy tuổi rồi mà còn bị mấy cái tin đồn vớ vẩn khích bác?
- Nhưng... Nhưng mà... Dù gì thì, nó vô cùng phiền phức chứ sao?
Trước thái độ của Yui, anh vẫn không chút ấp úng nhìn cô, không ngượng nghịu, không lúng túng, giọng nói và điệu bộ vẫn điềm đạm và bình thản.
- Bây giờ cô thanh minh bằng cách nào? Dùng nắm đấm bịt miệng họ sao? Ai sẽ tin lời cô nói? - Shukasa nhún vai. - Tin đồn cũng chỉ là tin đồn, được bao lâu?
- Anh nói nghe đơn giản vậy nhỉ? - Yui bất giác cười trừ.
- Vậy tôi nói cô nghe. - Lát sau không nhịn được nữa, anh bật cười. - Làm gì cũng phải suy nghĩ thấu đáo một chút. Riêng việc cô đến đây tìm tôi chẳng làm cho tin đồn giảm đi chút nào, mà chỉ khiến mọi người càng tin vào nó.
Yui bây giờ mới giật mình, liền nhìn xung quanh. Tứ phía đều là biển người bao bọc, xung quanh chỗ cô đứng, từ các cửa sổ lớp học, tầng thượng và hành lang, học sinh đều tấp nập soi xét, điện thoại chĩa về họ nhiều vô số kể.
"Trời! Tôi đã mong chỉ là tin đồn, không ngờ lại là chuyện thật!!" "Giờ nghỉ trưa thôi mà cũng phải gặp nhau, nhớ tới vậy à?" "Miyamoto Rei của trường Stars II, xinh quá thể!!" "Bạn tớ làm thêm ở tiệm bánh Chiruchiru, thấy bảo Hanagato đặt mua Takoyaki trong một năm cho cô nàng Miyamoto kia đấy. Ga lăng quá trời!!" "Này, tôi tuyên bố lập Fan Club cặp đôi này nhé! Đang chiêu mộ thành viên! Mọi người gặp tôi để đăng kí nhé."
- Aa... - Yui thất thần nhìn mọi người đồng loạt chĩa ánh nhìn xét nét vào cô và anh chàng, niềm hy vọng mong manh bị dập tắt, thay vào đó, sự tuyệt vọng bị đẩy đến cao trào.
Ngay lúc đó, chuông reo vào tiết học buổi chiều. Hội học sinh chạy ra dẹp trật tự, dồn học sinh trở về lớp.
Shukasa quay người vào trong.
- Thôi, vào học rồi. Cô cũng về đi.
- Ê này!! - Yui gọi với theo. - Những ngày tiếp theo sẽ phiền phức lắm đấy, anh định thế nào?
Bước chân của Shukasa dừng lại. Anh quay người lại nhìn cô, đôi môi vẽ lên một nụ cười ma mị hút hồn người đối diện.
- Đơn giản lắm, cứ thuận theo mà sống thôi.
Câu nói đó khiến Yui nghiêng đầu khó hiểu, đứng như trời trồng nhìn theo bóng anh khuất dần.
Cô rời khỏi trường cao trung Stars I, rút điện thoại ra nhắn vào số anh. "Câu nói ban nãy của anh, là ý gì?" Và chưa đầy phút sau, Yui đã nhận được thư hồi âm. "Tan học, chờ ở trường. Tôi qua đón."
Yui mở tròn mắt, ngón tay lia nhanh hơn trên bàn phím. "Tôi hỏi anh có ý gì cơ mà!!"
"Cô là đồ ngốc chắc. Tôi không thích nhắn tin với con gái ngốc, không nhắn nữa. Vào học rồi."
Và dù cô có gửi bao nhiêu cái tin đi nữa, cô vẫn không thể nhận thêm một cái tin nào nữa. Trong lớp, Shukasa vẫn bình thản đọc hàng loạt tin nhắn trong vô vọng của Yui, đôi môi bất giác nở nụ cười.
Tan học, chiếc xe của anh qua trường đón cô trong con mắt ngưỡng mộ và ghen tị của biết bao nhiêu người. Một chiếc xe khác chở cả Manabu Akito và Otaka Kuro cũng qua đón cả Mika và Haruka, nhưng Haruka từ chối vì lí do cá nhân. Hai chiếc xe thẳng tiến đến quận Suginami, điểm dừng là căn hộ của Yui. Đêm đó, nhà cô náo nhiệt tới tận khuya vì sự ghé thăm của những vị khách không mời này...
___o0o0o___
Hết chương 19.