Hiệp sau trận đấu, Lô Văn Bân cuối cùng đã ghi bàn, tuy chỉ là sút bồi.
Lô Văn Bân vung quyền kêu to một tiếng, chúc mừng bản thân đã ghi bàn.
Bành Hạo Trung cũng chạy tới, vỗ lòng bàn tay Lô Văn Bân, nói: “Tiểu tử ngươi vận khí không tệ a, dĩ nhiên là sút bồi ta”
Tạ Tấn Thành cũng chạy tới, cùng Lô Văn Bân vỗ tay.
Sau đó những đồng học khác cũng vỗ tay, đập vai chúc mừng Lô Văn Bân.
Chỉ có Cảnh Dương ở trong khung thành bĩu môi, nói thầm một tiếng: “Số chó ngáp phải ruồi”, hắn bất đắc dĩ phải tiếp tục nghiệp thủ môn!
Mặc dù mọi người đều cho rằng Lô Văn Bân ghi bàn đầu tiên là số may mắn sút bồi được cú sút của lớp trưởng, nhưng rốt cuộc cũng ghi bàn rồi. Nghĩ tới tiêu chuẩn của tiền đạo là ghi bàn hay không mà thôi.
Bởi vậy khi Lô Văn Bân ghi bàn bằng sút bồi thì các bạn học lớp 1 cuối cùng cũng bắt đầu chuyền bóng cho hắn.
Thế là tiếp đó, Lô Văn Bân ghi bàn như sấm, các đồng học lớp 1 cũng như các đồng học lớp 3 trên sân cũng trợn mắt ngoác mồm nhìn
Phút thứ 41, Lô Văn Bân trên vạch phạt đền nhận được đường chuyền ngang của Tạ Tấn Thành. Chỉ thấy hắn không dừng bóng lại mà liền nhấc chân sút, bóng bay sát đất ghim thẳng vào khung thành của lớp 3, Lô Văn Bân như vào guồng.
Phút thứ 44, Lô Văn Bân phá bẫy việt vị thành công, dẫn tới đối mặt với thủ môn.
Lần này hắn không bỏ lỡ cơ hội nữa, bóng bay chuẩn xác vào câu môn của khung thành lớp 3, Hattrick của Lô Văn Bân.
Phút 47, Tạ Tấn Thành chuẩn bị sút gôn thì bị hậu vệ lớp 3 chặn lại, Lô Văn Bân cướp bóng ở chân của hậu vệ đối phương rồi nhanh chân sút vào hai chân của thủ môn, hắn xâu kim thủ môn, cú poker của Lô Văn Bân.
Phút thứ 52, Lô Văn Bân lần nữa có được cơ hội đối mặt với thủ môn.
Bất quá lần này Lô Văn Bân sút bóng quá mạnh, một cú trúng ngay cột dọc văng ra đường biên ngang, khiến các học sinh lớp 3 sợ khiếp vía, các học sinh lớp 1 cũng ôm đầu thở dài không ngớt.
Cuối cùng ở phút 59, trận đấu gần như kết thúc, Lô Văn Bân ở khu phạt đền nhận được đường chuyền của lớp trưởng.
Hắn quay lưng với khung thành, phía sau có hậu vệ của lớp 3 phòng thủ chặt hắn, Lô Văn Bân giật gót sút bóng, bóng bay vào góc chết khiến cho hậu vệ của lớp 3 không kịp chuẩn bị.
Lô Văn Bân ở nửa đầu trận đấu một trái cũng không ghi được, thì tới nửa sau trận đấu đột nhiên ghi tới năm bàn trong vòng 30 phút, trình diễn một phong độ huỷ diệt.
Có thể so chỉ số sút gôn với tiền đạo của giới bóng đá chuyên nghiệp, Lô Văn Bân ở trận thi đấu nghiệp dư của học sinh cấp 3 ghi bàn đơn giản như cắt rau gọt dưa vậy.
Chỉ cần ở vùng phụ cận vòng cấm nhận bóng, tính uy hiếp của Lô Văn Bân liền tăng vọt.
Chỉ trừ phạm lỗi ở trong khu vực vòng cấm, thủ môn cùng hậu vệ của lớp 3 căn bản không thể ngăn cản được Lô Văn Bân ghi bàn, mỗi lần ghi bàn thì các cầu thủ dự bị cũng như khán giả đều kinh ngạc thốt lên, đều thoả mãn hư vinh khi ghi bàn của hắn.
Bởi vì bị đối phương xô đẩy, xoạc bóng ngã xuống đất, thêm vào sân bóng không được chuẩn cho lắm, khi trận đấu kết thúc trên người hắn nhiều chỗ bị xây xước.
Nhưng cảm giác vui sướng khi ghi được năm bàn khiến hắn hoàn toàn quên hết đau đớn trên thân thể, khiến Lô Văn Bân rất là cao hứng.
Bất quá tuy rằng hiệp sau Lô Văn Bân ghi được năm bàn, nhưng lớp 10/3 cũng ghi được hai bàn, tỉ số đã biến thành 7-8, Lô Văn Bân với lớp 10/1 cũng thua trận đấu này.
Từ tổng số bàn thắng của trận đấu cũng có thể thấy là các lớp giao hữu là nghiệp dư cỡ nào.
Đừng nói là thi đấu chuyên nghiệp, hơi có chút chiến thuật, thủ môn có năng lực một chút, đều không thể ở trong 60 phút bị nã cho 15 bàn.
Không thể thắng trận đấu để đạt được 4 exp, khiến Lô Văn Bân khá là tiếc nuối.
Cũng may là hắn ghi được năm bàn, mỗi bàn được 2 exp. Đều đặn năm bàn, cũng vừa vặn đủ 10 exp để thăng cấp.
Ngay ở thời điểm trọng tài thổi còi kết thúc thi đấu, tiếng hệ thống ở trong đầu Lô Văn Bân vang lên:
“Leng keng, chúc mừng kí chủ ghi được năm bàn, thu được 10 exp, exp 10/10, thoả mãn điều kiện thăng cấp.”
“Leng keng, chúc mừng kí thủ thăng cấp thành công, khen thưởng 5 điểm skill. Trước mắt đẳng cấp 1, exp 0/20.”
“Leng keng, chúc mừng kí chủ đạt đến đẳng cấp 1, mở ra nhiệm vụ hệ thống!”
“Leng keng, ngài có nhiệm vụ mới, xin chú ý kiểm tra và nhận nhiệm vụ.”
Lô Văn Bân dùng ý niệm mở ra hệ thống, quả nhiên thấy cấp bậc của chính mình biến thành cấp 1, kinh nghiệm đã biến thành 0/20, điểm skill còn dư 5 điểm.
Sau đó, Lô Văn Bân mở ra hệ thống nhiệm vụ, quả nhiên bên trong không còn trống rỗng nữa, mà xuất hiện một nhiệm vụ mới.
Nhiệm vụ 1: Trần đầu thắng lợi
Giới thiệu nhiệm vụ: là một tiền đạo với 14 điểm thuộc tính sút gôn, trong một trận đấu phổ thông cấp ba, ngài không thể giúp lớp của mình chiến thắng đối thủ, có thể nói là vô cùng nhục nhã, có thể về nhà đập đầu vô gối tự tử đi a.
Yêu cầu nhiệm vụ: Trong vòng 10 ngày, thi đấu lại một trận đấu 60 phút với lớp 10/3, cũng như chiến thắng đối thủ.
Thành công khen thưởng: exp 5 điểm, 1 điểm skill.
Tuy rằng thưởng exp cùng điểm skill ít, nhưng có còn hơn không a.
Nhưng mà, trong vòng 10 ngày phải cùng lớp 10/3 thi đấu lại, còn phải chiến thắng
Thế là Lô Văn Bân nhanh chóng thoát khỏi hệ thống, hướng lớp trưởng Bành Hạo Trung nói: “Lớp trưởng, chúng ta đá lại với lớp 10/3 được chứ?”
Bành Hạo Trung cười nói: “Làm sao? Ghi được năm bàn, nghiện rồi à?”
Lô Văn Bân liền vội vàng gật đầu nói: “Đúng đấy đúng đấy! Ngươi nhìn, ta ghi được năm bàn còn không thắng được lớp 3, không cam tâm a, thù này nhất định phải báo!”
Bành Hạo Trung suy nghĩ một chút, nói: “Được rồi, ta hỏi ý kiến của mọi người một chút!”
Tạ Tấn Thành bên cạnh nghe thế cười nói: “Ta không ý kiến! Lại nói, vào hiệp sau Lô Văn Bân ghi liền năm bàn, chỉ là hắn vào nửa hiệp đầu không phát huy. Nếu như hắn phát huy như bình thường thì chúng ta đã có thể thắng lớp 3.”
Ở phía sau một đồng học khác cũng nói: “Ngày hôm nay chúng ta mới thành lập được đội hình 11 người thi đấu, còn chưa chuẩn bị tốt, phối hợp cũng còn kém cỏi! Lại thêm một trận, mọi người điều chỉnh vị trí tốt một chút, phân công vị trí rõ ràng, tăng mạnh phối hợp, sau đó cùng với biểu hiện của Lô Văn Bân vào hiệp sau của trận đấu, chúng ta nhất định có thể thắng lớp 3!”
Bành Hạo Trung lại hỏi ý kiến của các đồng học khác, mọi người đều cảm thấy không cam tâm khi thua trước lớp 3, đều đồng ý đá lại một trận, nhất định phải báo thù.
Thế là Bành Hạo Trung liền tìm đến đại diện của lớp 3, cũng là đội trưởng của đội bóng đá lớp 3, đề nghị thi đấu lại