“Bác gái, trong túi của bác vẫn là thứ lần trước à?” Chu Kiến Quân hỏi.
Lưu Đại Ngân gật đầu: “Đương nhiên vẫn là rồi.”
Chu Kiến Quân đứng dậy: “Vậy được, bác đi theo cháu.”
Lần này đi cùng bọn họ tới nhà ông cả còn có hai người chị họ và một cô em họ, ba người là con gái nên mua vé giường nằm.
Chu Kiến Quân hô: “Đi theo em.”
Ba người anh họ không hiểu ra sao, nhưng vẫn theo kịp.
Một người anh họ của Chu Kiến Quân hỏi hắn: “Kiến Quân, cậu lại định làm trò gì thế?”
Trên mặt Chu Kiến Quân mang nụ cười bí hiểm: “Dẫn các anh đi ăn món ngon.”
Khoang giường nằm ít người hơn nhiều, cũng sạch sẽ ngăn nắp hơn. Lưu Đại Ngân bỏ gà nướng trong túi ra, hương vị không còn gì che đậy lập tức lan tỏa, chui vào trong lỗ mũi mỗi người.
Anh họ của Chu Kiến Quân dùng sức hít một hơi: “Mẹ nó, mùi gì vậy? Thơm thật đấy.”
“Hình như là gà nướng.”
“Có phải cậu thèm đến choáng váng không? Còn gà nướng, bây giờ có quả trứng gà nướng để ăn anh đây cũng thỏa mãn rồi.”
Nói xong anh ta cũng dùng sức hít một hơi: “Hình như đúng là gà nướng thật.”
Mùi gà nướng lan tỏa bay theo bọn họ, như bóng với hình. Cả đám đều không phải kẻ ngu ngốc, rất nhanh đã chuyển ánh mắt qua người Lưu Đại Ngân.
Dù sao nơi này cũng không còn ai khác, Lưu Đại Ngân hé mở túi da rắn ra: “Trước đây tổ tiên nhà tôi chính là ngự trù nấu ăn trong cung cho Hoàng Thượng, món này từ thời tổ tiên truyền xuống, không phải tôi nói quá lên đâu, thật sự ăn gà nướng nhà tôi rồi sẽ không nuốt nổi gà nướng nhà người khác.”
Trong lúc nói chuyện, bọn họ đã đi đến gần chỗ nằm của chị em họ Chu Kiến Quân, Chu Kiến Quân gõ cửa: “Chị, là em.”
Giường nằm không lớn, thêm bốn người vào lập tức trở nên chật chội, Chu Kiến Lệ chị họ của Chu Kiến Quân hỏi: “Đã trễ thế này, sao mấy đứa đều tới đây? Có việc gì à?”
Cùng gian Chu Kiến Lệ nằm là một đôi vợ chòng mang theo hai đứa nhỏ, cũng về nhà thăm người thân.
Chu Kiến Quân nói câu xin lỗi: “Chúng tôi có việc tìm chị gái, quấy rầy hai người rồi.”
Hai vợ chồng kia bế con lên giường, cô vợ cười: “Các cậu nói chuyện đi.”
“Bác gái, mau mở túi xách ra.”
Lưu Đại Ngân mở túi da rắn, lấy ra một bọc đồ được bao kín bởi giấy dầu. Thứ kia vừa xuất hiện, mọi người đều không nhịn được hít sâu một hơi.
Thơm quá.
Hương vị này thật sự quá thơm.
Lưu Đại Ngân nhanh tay cởi bỏ dây buộc, mở giấy dầu và lá sen, lộ ra một con gà nướng mập mạp.
Ngoài Lưu Đại Ngân, tất cả mọi người trong khoang giường nằm đều nuốt một ngụn nước miếng.
“Hơn ba cân, bảy đồng một con, không cần phiếu.”
Lưu Đại Ngân dùng ngón tay chỉ vào Chu Kiến Quân: “Cậu thanh niên này từng mua gà nướng nhà tôi rồi, cậu ấy có thể làm chứng, hương vị gà nướng nhà tôi thật sự không tồi đâu.”
Chu Kiến Quân: “Anh chị ăn gà nướng ở phòng bệnh ông nội thấy hương vị thế nào? Chính là gà nướng nhà bác ấy.”
“Hương vị vô cùng ngon, em muốn ăn nữa.” Em họ nhỏ nhất của Chu Kiến Quân nói.”
Anh họ Chu Kiến Quốc lớn tuổi nhất trong đám lập tức đánh nhịp: “Chúng tôi muốn ba con.”
Ngoài ông Cả ra, trong thôn còn hai gia đình thân thích khác, trước kia cũng chiếu cố bọn họ rất nhiều.
Lưu Đại Ngân căng miệng túi da rắn ra để bọn họ lựa chọn.
Hai vợ chồng nằm giường trên liếc nhau, dùng ánh mắt trao đổi một phen. Sau đó cô vợ xuống giường, đi đến trước mặt Lưu Đại Ngân: “Chị gái, tôi cũng muốn một con gà nướng.”
Cô ấy với chồng mình cũng về quê ăn tết thăm người thân, trong niên đại này người có thể mua vé giường nằm, tất nhiên điều kiện trong nhà đều không kém.
Bỏ ra bảy đồng tiền mua một con gà nướng hơn ba cân, với điều kiện gia đình nhà bọn họ mà nói, thật sự không đắt.
Huống chi còn không cần phiếu thịt.
Cha mẹ đã lớn tuổi, răng không tốt, thịt gà nướng mềm dễ nhấm nuốt, thích hợp cho người già ăn.
Lưu Đại Ngân vui mừng khôn xiết, nhanh tay mở miệng túi mình vừa buộc lại ra.
Người phụ nữ kia cẩn thận lựa chọn một phen, cuối cùng chọn ra một con gà nướng vừa lòng mình. Sau đó còn giữ chặt tay Lưu Đại Ngân: “Chị gái, tôi còn mấy người bạn cũng ở trong khoang tàu này, để tôi đi hỏi bọn họ một câu, có mua gà nướng hay không.”
Bình thường mọi người đều không nỡ dùng phiếu thịt, chỉ tết nhất lễ lạc hoặc khi trong nhà có khác tới mới bỏ ra mua chút thịt. Muốn mua thịt còn phải dậy sớm xếp hàng, một khi đi trễ, thịt vụn cũng không tranh được.
Bây giờ có gà nướng vừa không đắt vừa không cần phiếu, ai lại không muốn.
Đúng lúc cô ấy có ba người bạn cũng trên khoang tàu này, gia cảnh đều không tệ, khi mới lên tàu nói chuyện phiếm với bọn họ, mọi người còn nói không đủ phiếu thịt.
Cô gái vội vã mở cửa ra ngoài, chỉ một lát sau đã quay trở lại. Phía sau cô ấy còn có ba người.
Chu Kiến Quân đã xong việc, phủi tay nói: “Được rồi, nếu đã xong xuôi, vậy chúng ta về trước đi.”
Ba người phụ nữ vừa tiến vào, ăn mặc đều không kém. Lưu Đại Ngân cũng không nhiều lời vô nghĩa, lấy ra từng con gà nướng đặt trước mặt bọn họ: “Bảy đồng một con, không cần phiếu.”
Người phụ nữ lớn tuổi nhất, nói: “Chỉ còn lại sáu con này, bán rẻ một chút đi. Sáu đồng rưỡi chúng tôi mua hết.”
Lưu Đại Ngân nhẹ nhàng đáp: “Không trả giá.”