Chương 16: Ầm ĩ
Thấy Lưu Tú Hồng đi qua, còn có người hỏi cô có biết bên nhà họ Hứa xảy ra chuyện gì hay không.
“Không biết, tôi vừa đi mua lương thực, trong nhà đều sắp nghèo rớt mồng tơi.”
Trái lại không đến mức nghèo rớt mồng tơi, nhưng mà con trai út của Lưu Tú Hồng mới một tuổi, đều phải ăn cháo trắng, bởi vậy gạo không có thực sự có người tin.
Người này không chiếm được tin từ cô, thì đi chỗ khác ngồi hỏi thăm. Đội ngư nghiệp nói lớn cũng không lớn, lại nói hôm nay tất cả thuyền đánh cá đều xuất cảng, để lại đều là người già yếu phụ nữ và trẻ em, chỉ hỏi một lát, đã hỏi thăm được tám chín phần mười.
“Cô em chồng nhà cô thi rớt!”
“Thi rớt không tính, còn đang nháo muốn học thêm một năm, mẹ chồng cô không đồng ý, cô ấy ở nhà đòi sống đòi chết. Bắt đầu náo loạn từ hôm qua, nghe nói đã nhịn ba bữa, đòi phải học tiếp, muốn thi làm sinh viên đại học, làm người thành phố.”
“Tôi nhớ mỗi lần phát tiền lương, người đàn ông của Tú Hồng đều cho mẹ anh ta 3 tệ? Một tháng 3 tệ, một năm cũng 36 tệ, học cấp 3 một năm bao nhiêu tiền? Tôi nhớ rõ là 5 tệ, hay 6 tệ gì đó?”
“Còn có cuối năm chia hoa hồng, cũng hiếu kính không ít tiền.”
Lưu Tú Hồng tiếp tục phong cách ít nói làm nhiều, dù sao người người đều biết cô cần kiếm công điểm nuôi sống mình và hai con trai, không ai nói cô cố ý không để ý tới người khác. Lại nghe một lát, cô hiểu được đại khái mọi chuyện.
Bên nhà họ Hứa, năm trước ông cụ Hứa không còn, trái lại cơ thể bà Hứa vô cùng cường tráng khỏe mạnh. Hai vợ chồng sinh được hai trai hai gái, con gái từ nhỏ đã không còn, con trai lớn nhất Hứa Quốc Cùng, cũng là chồng của Lưu Tú Hồng hiện giờ cũng không còn. Trước mắt, nhà họ Hứa chỉ còn lại một trai một gái.
Con trai thứ hai nhà họ Hứa tên Hứa Quốc Khánh, cũng là đội viên của đội ngư nghiệp, lần trước lựa chọn thuyền viên của thuyền mới, bản thân không phù hợp, nhưng vì anh trai anh ta mất, vẫn được điều lên thuyền đánh cá mới, lúc này còn ở trên thuyền bận rộn vớt cá.
Còn có con gái út, tên là Hứa Thu Yến, từ nhỏ đã có bộ dạng xinh đẹp, người cũng thông minh, không giống hai anh trai học xong tiểu học sống chết không chịu đi học, cô ta học một hơi tới cấp 3.
Chuyện thi đại học này, Lưu Tú Hồng vẫn có ấn tượng.
Tết năm nay mỗi nhà đều bận rộn đặt mua hàng tết, khi đó nhà cô còn chưa tách ra sống riêng, mẹ chồng lại bận rộn xem chuyện hôn nhân cho chú em, chuẩn bị lễ hỏi… Bởi vậy rất nhiều việc vặt đều rơi lên người cô. Nghĩ năm sau cô em chồng sẽ thi đại học, cô cũng khiêng hết mọi việc trên vai, nhưng cho dù như vậy, cô em chồng vẫn ầm ĩ, ghét bỏ khi Lưu Tú Hồng ở phòng bếp chuẩn bị cơm tất niên gây ra động tĩnh quá to, ầm ĩ đến cô ta ôn tập…
Còn Hứa Thu Yến không thi lên đại học, thực ra không kỳ lạ chút nào.
Thôn Tiểu Ngư bọn họ là làng chài nhỏ, tiểu học cấp 2 trái lại không tính là ít, cấp 3 chỉ có duy nhất một chỗ, giáo viên đều là thanh niên trí thức trước đây ở lại. Còn sinh viên đại học, từ khi khôi phục thi vào trường đại học năm nhất đến bây giờ, một sinh viên đại học cũng không có.
Không phải nói thi vào trường đại học là thiên quân vạn mã qua cầu Độc Mộc sao? Không thi đậu không hiếm lạ, thi được mới là trong phần mộ tổ tiên bốc lên khói xanh.
Không thi được có hai lựa chọn, lại ôn thi thêm một năm, hoặc là nghe theo phân chia sắp xếp công việc, sau đó có lẽ là xem mắt lập gia đình.
Lưu Tú Hồng không để ở trong lòng, trái lại cô ngóng trông cô em chồng có thể thi lên đại học, trong nhà có sinh viên đại học, nói ra rất có mặt mũi. Nhưng thi đại học quá khó khăn, cô cảm thấy không thi được rất bình thường.
Cô không quan tâm, không chịu nổi bên nhà họ Hứa náo loạn long trời lở đất.
Hứa Thu Yến nói cái gì cũng muốn học lại một năm, cô ta quyết tâm muốn thi đại học, tạm biệt thôn Tiểu Ngư này, trở thành người thành phố từ nhỏ đã ao ước. Quan trọng nhất là, cô ta biết trong tay mẹ cô ta có một khoản tiền, đừng nói là một năm, mấy năm học đều đủ.
Nhưng bà Hứa rất do dự, tiền bà ta có, trong nhà cũng không thiếu một lao động là Hứa Thu Yến, vấn đề là bà ta đã cho con thứ hai bàn chuyện hôn sự, năm trước cô gái nhà người ta đã muốn gả tới. Mối hôn sự này là nhà họ Hứa trèo cao, bằng không đầu xuân năm nay bà ta đã không ép con trai lớn chuyển ra ngoài ở. Con trai con dâu thì thôi, trong nhà còn nuôi không cô em chồng mười bảy mười tám tuổi, nhà người ta mà biết nhất định không vui.