Trường học có không ít dụng cụ thể dục, chất đống ở trong phòng kho nhỏ dùng tấm ván ngăn lại bên cạnh bãi tập, bên trong có bóng rỗ, dây nhảy, banh bóng các loại, bình thường đều là do ủy viên thể dục phụ trách ghi danh và phân phát, nhưng hôm nay sức khỏe của ủy viên thể dục vừa vặn không thoải mái nên xin nghỉ, vì vậy giáo viên thể dục chọn một học sinh bất kỳ đi lấy dụng cụ.
Trong tiểu thuyết đề cập tới rất nhiều lần, nguyên chủ bởi vì dáng người và tính cách lầm lì nên nhân duyên ở trong lớp học cực kém vì thế không ai chịu chơi với cô.
Hứa Cẩm Vi cũng vui vẻ thoải mái đến bên cạnh luống hoa ngồi xuống, nhìn những đứa trẻ chạy nhảy vui vẻ trong bãi tập này, cảnh tượng thế này tuyệt đối không thấy được ở Mạt thế.
Rất nhanh đã đến giờ tan học, giao viên thể dục lại chọn một bạn học sinh đi thu cất dụng cụ, học sinh kia mặt đầy không tình nguyện, vừa quay đầu đã thấy Hứa Cẩm Vi ngồi ở bên cạnh luống hoa, "Thầy, để cho Hứa Cẩm Vi đi thu đi, vừa rồi cậu ấy cũng không hoạt động gì."
Giáo viên thể dục nhìn Hứa Cẩm Vi một cái rồi nói, "Bạn học Hứa, vậy thì em đi thu cất dụng cụ đi."
"Được." Hứa Cẩm Vi rất thờ ơ đáp, dù sao cũng không phải là chuyện gì to tát.
Cô dựa theo nội dung ghi danh trước đó, thu dọn toàn bộ dụng cụ sau đó bỏ vào trong phòng kho nhỏ. Bởi vì dụng cụ mới vừa sử dụng xong có chút bẩn nên sau khi Hứa Cẩm Vi để đồ xong thì liền đi phòng vệ sinh rửa tay.
Nhưng mà oan gia ngõ hẹp, Hứa Cẩm Vi vừa mới đi qua khúc cua thì gặp phải một nam sinh từ đối diện đi tới, từ trên người nam sinh kia rơi xuống hai điếu thuốc.
"Con Mập, mày không có mắt hả? !" Ngô Khải đưa tay hung hãn đẩy bả vai Hứa Cẩm Vi một cái.
Hứa Cẩm Vi không nghĩ tới cậu ta lại đột nhiên động thủ, bị cậu ta đẩy cả người mất thăng bằng ngã ra sau, may mắn năng lực phản ứng của cô tương đối khá, lập tức lại đứng vững vàng thân thể, chẳng qua là sắc mặt khó coi. Hứa Cẩm Vi mặc dù không muốn so đo với đứa con nít nhưng cũng sẽ không để cho người ta tùy tùy tiện tiện ăn hiếp cô hết lần này đến lần khác.
Đang lúc Hứa Cẩm Vi định ra tay dạy dỗ thằng nhóc hống hách này thì bỗng nhiên nghe một trận tiếng bước chân hỗn loạn, Ngô Khải lo lắng sợ bị những người khác bắt gặp, lập tức động tác nhanh chóng nhặt thuốc lá dưới chân lên sau đó chạy vọt vào nhà vệ sinh nam.
Hứa Cẩm Vi ︰ ". . ."
Coi là thằng nhóc này chạy mau, nếu không cô nhất định sẽ dạy cậu ta cách làm người cho thật tốt.
"A Xuyên, nhìn cái gì thế?" Tôn Triêu Dương vỗ bả vai Thẩm Lâm Xuyên một cái.
"Không cái gì." Thẩm Lâm Xuyên thu hồi tầm mắt từ trên bóng người hơi mập đó lại.
"Thật là xui xẻo, lại gặp phải Con Mập lớp ba đó nữa!" Ngô Khải chạy vào nhà vệ sinh, chia thuốc cho mấy anh em, sau đó khó chịu than vãn.
"Mày quan tâm cô ta làm gì?"
"Buổi trưa gặp ở nhà vệ sinh một lần, ngó dáo dác, mới vừa rồi còn làm rớt thuốc lá của tao, tao sợ nó đi mách lẻo."
"Nó dám! Xem xem ông có đánh chết nó hay không!"
Mấy nam sinh trốn ở trong nhà vệ sinh, vừa chia nhau hút thuốc vừa hùng hùng hổ hổ mắng sau lưng Hứa Cẩm Vi.
Thẩm Lâm Xuyên nhíu mi, nhìn nhà vệ sinh khói thuốc lượn lờ, nghe thấy tiếng chửi rủa bên trong, trên mặt hiện ra vẻ chán ghét. Anh đứng ở cửa nhà vệ sinh mấy giây, sau đó xoay người đi tới phòng làm việc của giáo viên.
Buổi tối lúc đi học, Hứa Cẩm Vi nghe thấy bọn học sinh đang nghị luận, nói là giáo viên chủ nhiệm bắt được học sinh hút thuốc trong nhà vệ sinh, cô biết chắc là mấy tên kia hút thuốc bị giáo viên bắt được.
Hứa Cẩm Vi cảm thấy trong lòng thật sảng khoái, chỉ nói là ác giả ác báo rồi thu dọn đồ đạc đi về nhà.
*Editor lảm nhảm: Thôi chị không báo thì để anh báo cho >.<