Lâm Đường Đường âm thầm nắm chặt tay, lần đầu tiên trong cuộc đời ghét bỏ giọng nói mình không đủ vang dội khí phách.
Người cố ý đâm vào Lâm Đường Đường dừng bước chân lại, làn da bị phơi đen cả người khô gầy, trên mặt bày ra dáng vẻ không quan tâm.
[ Hà Ngọc Anh giá trị phản cảm +1 ] âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Lâm Đường Đường nhận ra cô ta chính là tùy tùng luôn đi theo như hình với bóng của Giang Tiểu Nhã. Cho nên chuyện này là do Giang Tiểu Nhã sai khiến sao?
Cô phẫn nộ nhìn chằm chằm Hà Ngọc Anh, Hà Ngọc Anh cũng đặc biệt kiêu ngạo mà nhìn lại cô.
“ Xuy~ tôi cũng không phải cố ý, không phải cô cũng không bị đụng ngã sao? Còn muốn tôi xin lỗi làm gì?”
Giọng nói của Hà Ngọc Anh vang dội, hơn nữa còn là cố ý đến kiếm chuyện với cô.
Đoán chừng Hà Ngọc Anh đang nghĩ thanh danh của cô đã xấu thì không thể làm xấu hơn nữa, ngay cả khi cô ăn mệt cũng sẽ không ai dám ra mặt cho cô, nên mới đặc biệt kiêu ngạo như vậy.
Quả nhiên hai người vừa mới mâu thuẫn lên, thì mấy người nam nhân ở mấy đồng ruộng gần đó tò mò đứng thẳng người nhìn lại đây.
Nhưng không có ai dám đứng ra giúp cô, mấy người đó còn đang bị mẹ cùng vợ của mình nhìn chằm chằm đâu.
Bất quá Lâm Đường Đường cũng không trông cậy vào người khác sẽ đến giúp mình, cô cười lạnh một tiếng.
“ Thật biết tìm cớ cho mình. Vậy thì theo ý của cô, nếu như cô cầm dao chém người khác, mà người ta không chết thì cô cũng không cần ngồi tù sao?”
Hiện tại chính sách nghiêm, Lâm Đường Đường đội một cái nồi lớn như thế cho cô ta, Hà Ngọc Anh liền nhanh chóng thay đổi sắc mặt.
“ Tôi nói như vậy lúc nào? Cô dừng ở đây ăn nói bậy bạ, cẩn thận tôi đến cục cảnh sát tố cáo cô!”
“ Ha, cô cũng biết có thể đến cục cảnh sát để tố cáo người sao?”
Lâm Đường Đường trơn trắng mắt, ánh mắt của cô giống như đang nhìn người thiểu năng trí tuệ.
“ Vậy cô đụng trúng người khác mà không biết xin lỗi sao? Ngoài ruộng nhiều người nhìn như vậy, mọi người đều là nhân chứng. Cô nói nếu như tôi thật sự bị cô đụng trúng, bị đứt cánh tay hoặc bị đứt chân thì cô phải bồi thường bao nhiêu tiền, còn có phải ngồi tù mấy năm đây?”
Cô nhìn chằm chằm vào sắc mặt ngày càng đen của Hà Ngọc Anh, môi đỏ chậm rãi giơ lên.
“ Còn không mau xin lỗi? Là cô cố ý gây sự trước, cho dù tôi không có té ngã nhưng cũng có rất nhiều người nhìn thấy cô đâm vào tôi. Cô nói, nếu như tôi đi tìm đại đội trưởng nói cánh tay tôi đau quá, đại đội trưởng lại công bằng vô tư như vậy. Có thể vì chủ trì công đạo cho tôi ,à cho cô đến chuồng bò mà ở vài ngày hay không đây?”
“ À, nghe nói chúng rất hôi đó, trên mặt đất đều là phân trâu, cô có muốn đến đó ở không?”
Lâm Đường Đường càng nói, Hà Ngọc Anh càng hoảng.
Cô ta có phản xạ mà nhìn về hướng Giang Tiểu Nhã, vừa mới lên bờ ngồi nghỉ cách đó không xa.
Trước đó Giang Tiểu Nhã không chú ý đến hai người bên này, nhưng hiện tại nhìn thấy biểu tình của Hà Ngọc Anh thì cũng biết hai người đã nổi lên tranh chấp.
Giang Tiểu Nhã nhíu mày, buông ấm nước trên tay xuống đi nhanh đến.
Mà bên kia Thẩm Văn Ngạn còn đang buồn rầu làm sao để dỗ Lâm Đường Đường cho tốt, rốt cuộc cũng phát hiện tình huống bên này bước nhanh đến.
Thật trùng hợp, hai người không sai biệt lắm mà đồng thời đi đến.
Giang Tiểu Nhã dùng ánh mắt phức tạp mà nhìn thảm văn ngạn đan chạy tơi, sau đó cứ như không nhìn thấy anh ta mà nhíu mày nhìn về phía Lâm Đường Đường.
“ Lâm Đường Đường, cô không làm việc mà đi dạo khắp nơi còn chưa tính, bây giờ mặt trời cũng sắp xuống núi rồi. Mọi người đều đang giành lấy từng phút từng giây mà ở đây làm việc, cô không có chuyện gì làm hay sao mà lại gây chuyện?”
Giang Tiểu Nhã chưa hỏi rõ ràng, còn chưa phân rõ trắng đen liền trực tiếp đem toàn bộ sai lầm đẩy lên đầu cô.
Sắc mặt Lâm Đường Đường lập tức xấu đi trông thấy.
Kỳ thật lúc trước cô vẫn còn cho rằng Giang Tiểu Nhã là một nữ chủ thánh mẫu lòng tốt tràn lan, nên trái tim chắc hẳn sẽ rất tốt.
Rốt cuộc nữ chủ này đối với phần lớn mọi người đều rất nhiệt tình, cho nên thời điểm cô lười biếng mới đến khuyên nhủ cô. Trước đó khi cô cố ý chọc tức mấy người Giang Tiểu Nhã, mới có thể lấy được của mấy người Giang Tiểu Nhã 2 giá trị phản cảm.
Nhưng bây giờ, Lâm Đường Đường cảm thấy bản thân mình vẫn chưa đủ thâm sâu, đã đem người nữ chủ này nghĩ tốt quá rồi.
Giang Tiểu Nhã có thể chơi cả ngày cùng Hà Ngọc Anh lâu như thế, không phải là không có lý do!
“ Tiểu Nhã, tôi vừa rồi không cẩn thận đụng trúng cô ta một chút, cô ta lại không có bị sao, còn một hai bắt tôi phải xin lỗi. Tôi không xin lỗi cô ta còn đe dọa tôi, nói muốn đi tìm đại đội trưởng để tố cáo!”
“ Thật là hẹp hòi! Tôi cũng không phải là cố ý.”
Giang Tiểu Nhã vừa mới đến đây, Hà Ngọc Anh lập tức chuyển biến sắc mặt. Hơn nữa không biết có phải vì Thẩm Văn Ngạn cũng đến đây hay không, mà khi nói chuyện Hà Ngọc Anh còn cố ý véo giọng mình nũng nịu hơn một ít.
Nghĩ đến hai chị tốt này thế mà lại thích cùng một người, Lâm Đường Đường thiếu chút nữa không nhịn nổi mà cười ra tiếng.
Nhưng cô cực lực nhịn xuống, sau đó lên giọng, phẫn nộ nói.
“ Tôi đây là đang giữ gìn quyền lợi của bản thân mình, sao nào? Cô làm sai không muốn xin lỗi, còn nói mình có lý sao? Cánh tay tôi bị cô đâm bị thương rất đâu, tôi không trực tiếp đi tìm đại đội trưởng để phân xử cũng đã thật sự không tệ rồi, cô còn nói tôi lòng dạ hẹp hòi?”
“ Tôi mặc kệ, dù sao thì hôm này cho dù là ai lại đây thì người sai vẫn là cô! Cô phải nói xin lỗi với tôi, bằng không tôi sẽ không để yên cho cô đâu!”
Lâm Đường Đường buông lời tàn nhẫn xong, liền chằm chằm vào người họ không hé răng. Trên giò má trắng nõn còn nhanh chóng nổi lên vết hồng nhàn nhạt, giống như đang thật sự khó thở.