Chương 9: Chương 9

Ngẩng đầu lên nhìn thấy mặt mũi Kim Nguyệt Bảo đầy hài hước đang nhìn cậu. Ôi trời ạ! Chị dâu sẽ không nghĩ là cậu đi mách lẻo chứ? Tuy rằng sự thật đúng là cậu đã đi mách lẻo!

“Tiểu tử thúi, làm không tệ!”

Ai ngờ ngay sau đó có một đôi tay ấm áp dừng ở trên đầu cậu xoa xoa.

Kim Nguyệt Bảo nhướng mày, thực ra cô còn đang suy nghĩ phải dùng biện pháp gì mới có thể đưa tin tới cho Thẩm Giang Viễn. Không ngờ là mới chỉ chớp mắt một cái cu cậu Trạch Lâm đã giúp cô làm.

A, nhớ tới anh lính eo thon chân dài lại ưa ngượng ngùng kia, thật là khiến cho người ta chảy nước miếng!

Kim Nguyệt Bảo cô cũng không phải là người muốn thua thiệt trong vấn đề sinh hoạt và yêu đương, cô muốn cả hai!

“Chị dâu, chị không trách em sao?”

Thẩm Trạch Lâm đi theo sau chị dâu mới tới, quan sát kỹ lưỡng thần sắc của cô. Hy vọng không phải cậu hiểu lầm, trông chị dâu lúc này dường như rất vui vẻ, khẽ mỉm cười, trên má còn có hai cái lúm đồng tiền nhỏ.

“Đương nhiên.” Không ngờ rằng cậu nhóc này còn đang rối rắm, Kim Nguyệt Bảo dừng chân nửa ngồi xổm xuống nhìn cậu: “Em là thần trợ công cho cảm tình của anh trai em với chị, sao mà chị trách em được? Chị còn phải cảm kích em nữa mà, đi về nhà, để chị dâu làm cho em ít đồ ăn vặt.”

Câu cuối của người đàn ông kia thì Thẩm Trạch Lâm nghe không hiểu, nhưng cô lại hiểu rõ, anh lính kia hẳn là thấy hứng thú với cô.

Thẩm Trạch Lâm nghe được cái hiểu cái không, nhưng cách nghĩ của cậu vốn đơn giản, chỉ cảm thấy chị dâu không trách cậu, còn làm đồ ăn cho cậu, nháy mắt lại yên lòng: “Chị hai, anh hai nói là anh sẽ bận rộn mấy tháng, xong rồi sẽ về nhà, dặn chị an tâm ở nhà chờ anh.”

“À? Thế hả?”

Hai người một lớn một nhỏ tay nắm tay về nhà, ánh chiều tà cuối ngày, khắc ở trên mặt Kim Nguyệt Bảo lại muốn chảy nước miếng.

Lúc về đến nhà, Thẩm Hương Vân đã xử lý sạch sẽ mấy con cá , trứng tôm cũng dùng bàn chải làm sạch sẽ. Chẳng qua nguyên liệu nấu ăn nhiều như vậy, thật lòng cô cũng không biết nên làm như thế nào ăn mới ngon.

“Mấy đứa nghỉ ngơi đi, để chị làm!”

Đẩy mấy đứa nhóc ra ngoài chơi, Kim Nguyệt Bảo bắt đầu nấu cơm.

Cô tính toán làm cá viên hấp cách thủy và tôm hùm đất xào cay, đây là hai món ăn đời sau bán siêu đắt hàng, nếu làm ngon, một cái thịt mềm dễ nhai, một cái cay xé lưỡi, cả hai đều là hương vị tuyệt mỹ.

Cạo thịt cá xuống, băm nhuyễn, bỏ thêm tinh bột, lòng trắng trứng, muối, gừng băm chờ ngấm gia vị, sau đó nhồi nặn làm hỗn hợp trộn đều với nhau. Sau đó dùng lửa đun sôi nước cho cá viên vào, nấu chín rồi trực tiếp rải hành thái lên, dù cách làm vô cùng đơn giản, nhưng canh cá viên lại hương vị cực mê người.​

Đương nhiên, nếu không làm canh thì cá viên nấu chín còn có thể vớt ra làm nguyên liệu nấu món khác, chiên xào nấu kho đều được.

Còn tôm hùm đất xào cay, đầu tôm và trứng tôm thì dùng rượu trắng để xử lý trước, đợi khi cho vào dầu nóng, thả vào vài lát gừng, hoa tiêu, ớt khô cắt khối. Chờ cho gia vị đến khi dầu bốc lên mùi thơm, mới cho tôm hùm đất vào, xào cho đến khi vỏ tôm hùm đất hiện ra màu đỏ, bỏ vào một lượng bia vừa phải, hạt nêm, muối, đường trắng, lại chờ gia vị ngấm trong ba phút, thêm hành thái có thể nhấc nồi ra, hương vị cay rát làm người ta thèm nhỏ nước miếng!

Gia vị ở Nhà họ Thẩm đương nhiên không được đầy đủ lắm, bởi vậy, thừa dịp khi mọi người chưa chuẩn bị, cô lén lấy từ không gian ra một ít, may mắn ở mấy đời trước cô biết nấu ăn nên đã thu thập các loại nguyên liệu và hương liệu nấu ăn, thỏa mãn yêu thích của mình, nhờ vậy mới có thể thuận lợi hoàn thành món ăn ngày hôm nay.

“Miêu! Òm ọp òm ọp!”

Đúng lúc này, tiếng của mèo đại gia từ phía sau truyền tới, Kim Nguyệt Bảo chớp chớp mắt, thấy mèo đại gia đã gấp không chờ nổi, lè lưỡi ra liếm môi liên tục.