Chương 17: Chương 17

Bây giờ là tháng mười, quần áo khác không dám nói là khô nhanh, nhưng đồ như quần con, áo lót vắt sạch nước thì sẽ phơi khô rất nhanh. Vu Tiếu cũng sẽ không mặc quần con của người khác, không sạch sẽ, cô định sau khi giặt quần con xong sẽ dùng lửa hong khô, buổi tối sẽ mặc.

Sau khi giặt xong bốn món quần áo của mình, Vu Tiếu liền giúp thím ba Vu giặt. Cho dù là thím ba Vu và Vu Mạt Lị cùng nhau giặt, nhưng vì quần áo nhà bọn họ nhiều nên không xong nhanh như vậy.

Thấy Vu Tiếu giúp đỡ, thím ba Vu nói: “Tiếu Tiếu không cần giúp đâu, cháu ngồi nghỉ đi.” Bên cạnh dòng suối có rất nhiều đá to để ngồi, lúc mấy người phụ nữ có chồng giặt quần áo, con vẫn còn nhỏ sẽ đưa theo, bảo chúng ngồi lên hòn đá không được chạy lung tung.

Vu Tiếu cười nói: “Tam thẩm, không sao đâu, chúng ta cùng nhau giặt sẽ được về sớm hơn.” Nói xong cô liền vươn tay giặt giúp, đồ cô giặt là đồ của phụ nữ.

“Vậy cảm ơn Tiếu Tiếu nhé.” Thím ba Vu cũng không nói gì thêm. Ở nông thôn, thực ra chuyện này rất bình thường. Nhưng mà trong lòng thím ba Vu nghĩ: Đứa bé này cũng rất ngoan.

Hệ thống nguyên chủ: Đạt được 2 điểm thiện cảm của Dương Tú Bình

Dương Tú Bình là tên của thím ba Vu.

Vu Tiếu nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống nguyên chủ liền khựng lại: “Nguyên chủ, sao chỉ có 2 điểm thiện cảm chứ?” Cô không hề chê ít mà là tò mò, số điểm thiện cảm này cũng khác biệt quá nhiều so với bà nội Vu đi.

Hệ thống nguyên chủ: “Bởi vì là thím ba nên không có tình thân bổ trợ, bình thường tình thân bổ trợ chỉ xuất hiện ở những người có cùng huyết thống. Nhưng mà, trưởng bối giống như thím ba cũng sẽ xuất hiện, chỉ là bây giờ thím ba không có tình thân bổ trợ.”

Không có tình thân bổ trợ cũng có nghĩa là không có tình thân.

Vu Tiếu lại hiểu thêm một vài điều, thím ba Vu không có tình thân với cô, cô cũng chẳng buồn. Thứ nhất cô không phải nguyên chủ, người nhà họ Vu không có tình thân với cô cũng sẽ không làm cô đau lòng, thứ hai người ta bởi vì cô giặt quần áo giúp mới có thiện cảm với cô, cô đã rất hài lòng rồi.

Trên đường đi giặt quần áo về, Vu Tiếu nói với thím ba Vu: “Thím ba, tý nữa cháu muốn dùng lửa hong khô quần con và áo lót của mình.”

Thím ba Vu nghe vậy nói: “Có sao đâu, tý nữa về đến nhà để Mạt Lị đi nhóm lửa cho cháu.”

Vu Mạt Lị đáp: “Vâng ạ.”

Về đến nhà Vu Tiếu và thím ba Vu cùng nhau đi phơi quần áo, Vu Mạt Lị đi nhóm lửa.

Người nhà họ Vu thấy Vu Mạt Lị đi nhóm lửa liền không kìm được hỏi: “Mạt Lị, cháu làm gì đấy? Nhóm lửa làm gì?”

Giọng nói của Vu Mạt Lị truyền ra từ trong bếp lò: “Cháu hong quần áo giúp chị Tiếu Tiếu.”

Mọi người nghe xong liền không nói gì nữa. Người nhà họ Vu đông, người đi nhặt củi nhiều, thực sự không thiếu củi đốt.

Vu Tiếu phơi quần áo xong liền cầm quần con và áo lót của mình đến chỗ bếp lò, thấy Vu Mạt Lị đang ngồi, cô liền cười nói: “Mạt Lị, cảm ơn em nhé.”

Vu Mạt Lị cười, ngượng ngùng đáp: “Không cần cảm ơn đâu ạ.”

Vu Tiếu chọn một cành củi sạch sẽ trong đống củi, sau đó treo quần con và áo lót vào bắt đầu hong. Vu Mạt Lị vừa nhìn quần áo vừa nhìn Vu Tiếu, lúc Vu Tiếu rời khỏi nhà họ Vu cô bé mới hai tuổi, đương nhiên cô bé không có ấn tượng gì, vì vậy cô bé rất tò mò về người chị họ đột nhiên xuất hiện này. Nhưng mà bởi vì xa lạ nên cô bé không hỏi nhiều.