Chương 8: Kết toán

Chương 8: Kết toán!

Nhưng mà, làm sao để khuyên dừng đám người chơi này đây?

Bản thân Bùi Khiêm chỉ là tên vô danh, cho dù có nói rõ thân phận của mình, nói mình là người thiết kế của trò [Quốc lộ sa mạc cô độc] thì làm sao để nó nhanh chóng lan rộng đây?

Bùi Khiêm suy nghĩ một chút, hay là ở bình đài chính thức của game trực tiếp viết rõ mọi thứ có lẽ sẽ được.

Như vậy người chơi khi muốn download trò chơi liền có thể thấy rõ những gì Bùi Khiêm viết, từ đó sinh ra hiệu quả ngăn chặn thật mạnh.

Nghĩ tới đây, Bùi Khiêm lập tức mở ra bình đài, bắt đầu sửa đổi tóm tắt giới thiệu game.

"Xin lỗi mọi người!"

"Thật xin lỗi, đây là một khoản trò chơi vô cùng vô cùng, vô vùng rác rưởi đến không có giới hạn "

"Hết sức buồn chán, không có chút giá trị để chơi đùa!"

"Không nói giỡn! Người chơi đã mua hãy nắm chắc thời gian lùi tiền, cảm ơn!"

Bùi Khiêm đổi mới tóm tắt giới thiệu, yên lặng chờ đợi.

Kết quả, một giờ trôi qua, số lượng download trò chơi qua mỗi giờ không hề có dấu hiệu rơi xuống!

Không chỉ thế, còn có một ít tin nhắn mới để lại.

"Ô, tóm tắt giới thiệu của trò chơi đã sửa?"

"Người thiết kế bị kích thích gì sao?"

"Xem thấy việc ngươi đã xin lỗi, ta liền tha thứ ngươi. Bất quá chỉ một khối tiền cũng không đáng giá để lui khoản, quá trình quá phiền toái, coi như cho người thiết kế tiền mua cây cà rem vậy"

"Cảm giác người thiết kế trò chơi rất tự biết mình nha, thấy ngươi thành thật vậy, khen ngươi năm khối tiền."

"Ta đem trò chơi trở thành quà để tặng bạn tốt!"

Nhìn những trả lời này, Bùi Khiêm suýt khóc.

Ta rốt cuộc cần phải viết cái gì trong đoạn tóm tắt giới thiệu mới khuyên các ngươi lùi tiền a?

Bây giờ Bùi Khiêm ý thức được, bản thân đem trò chơi định giá là một khối thật quá sai lầm, vì giá cả quá tiện nghi, rất nhiều người chơi đều lười phải làm từng bước lùi tiền!

Nhưng mấu chốt là Bùi Khiêm cũng không giám định giá cao, bởi vì đây là một game độc lập, định lên 100 khối thì không chỉ ESRO khảo hạch làm khó, cả hệ thống cũng khẳng định cảnh cáo hắn.

Bùi Khiêm tuyệt vọng, nhìn thấy trò chơi không ngừng phát hỏa, hắn cảm thấy mình cản không nổi.

....

Thứ hai.

"Khiêm ca, sáng hôm nay có giờ học, ngươi lại trốn?"

Mã Dương đã thu thập xong, thấy ở trên giường Bùi Khiêm rõ ràng đã tỉnh lại giống như một con cá mặn đang trừng hai mắt suy nghĩ cuộc sống, hơi nghi hoặc hỏi.

Bùi Khiêm khoát tay, ngay cả khí lực nói chuyện cũng không còn.

"Trâu bò"

Mã Dương cầm sách vở ra cửa.

Dù sao bây giờ mới là đại học năm nhất, phần lớn sinh viên đều là năm hai, năm ba mới bắt đầu có thói quen trốn tiết với ngủ một giấc tới trưa.

Mà Bùi Khiêm dù sao cũng là mười năm sau xuyên tới, biết những khóa này có trốn cũng không việc gì.

Dù sao hắn học cũng không phải ngành y, ngành luật, những môn mà trốn học nửa phút tín chỉ liền bị phán rớt dẫn đến hoài nghi nhân sinh nghề nghiệp, làm một người học văn khoa, dù là bình thường không đi học, gần đến đít đột kích một chút liền có thể qua môn.

Hơn nữa, Bùi Khiêm bây giờ nào có tâm tình đi học a...

Mỗi ngày mở phần mềm biên soạn game xem đổi mới một chút, thấy số liệu không ngừng tăng lên liền để hắn càng thêm tự hỏi về nhân sinh của mình.

Nằm trên giường ước chừng nửa tiếng, Bùi Khiêm mới lấy dũng khí gọi ra hệ thống.

Sau ngày chủ nhật kết toán, hôm nay lúc rạng sáng bình đài game doanh thu chia đều đã đánh tới tài khoản trong công ty hắn.

Bây giờ bên trong hệ thống, Tài chính của hệ thống chắc đã đổi mới.

Bùi Khiêm nghi ngờ về số lượng thu về, nhìn về phía mấy con số trong khung hệ thống.

[Hệ thống chuyển đổi tài phú]

[Kí chủ: Bùi Khiêm]

[Lợi nhuận tỉ lệ chuyển đổi là 100:1, thua lỗ chuyển đổi là 1:1]

[Lần kết toán kế tiếp là: 7 ngày sau]

[Tài chính của hệ thống: 5 1394. 5(↑ 1394. 5) ]

[Tài sản cá nhân: 367]

"Ô..."

Bùi Khiêm đóng giao diện hệ thống, cảm giác như mình sắp chết.

Không chịu nổi, thật không chịu nổi!

Đối với mấy con số này, thật ra thì Bùi Khiêm đã có chuẩn bị từ trước, dù sao thông qua tổng số lượng download tính gộp lại cũng có thể đoán đại khái thu về bao nhiều tiền.

Theo video của Kiều õng ẹo phát ra, số lượng người download trò chơi mỗi ngày đều tăng vọt.

Video của Kiều õng ẹo cũng bị rất nhiều người muốn kinh doanh số lượng lượt xem đăng lại, cũng có không ít người đang ăn bám độ hot của [Quốc lộ sa mạc cô độc], thậm chí còn dẫn đến một phong trào streamer làm video.

Nhiệt độ vừa lên, ngọn sóng truyền bá đã thành hình, bây giờ muốn dừng lại liền khó.

Bùi Khiêm trơ mắt nhìn số lượng download trò chơi từ mấy chục lên hơn mấy trăm ngàn, lại tăng vọt đến thêm mấy ngàn.

Mà số lượng download tăng vọt lại khiến đề cử của nó trên bình đài game trở nên tốt hơn, đề cử game độc lập, đề cử game thể loại lái xe, đề cử game tốc độ cao vân vân... lần lượt đều xuất hiện qua một lần.

Bùi Khiêm mỗi lần mở ra hệ thống bình đài đều có thể nhận được tin tức hệ thống.

"Chúc mừng! Trò chơi [Quốc lộ sa mạc cô độc] của ngài đã đạt được đề cử XXX, trong lúc này xin tận lực không thay đổi phiên bản để tránh cho có lỗi không cần thiết xảy ra gây ảnh hưởng việc trải nghiệm trò chơi..."

Bây giờ Bùi Khiêm nhìn thấy đoạn lời nói này đã hoàn toàn thờ ơ không quan tâm.

Trong lòng bi thương đã chết rồi a!

Còn có thời gian một tuần, mà hệ thống tài chính vốn đã vượt qua 50000 khối, nói cách khác chờ đến khi kết toán, số lượng tiền kiếm được sẽ dựa theo tỷ lệ 100:1 trở thành tài sản cá nhân của Bùi Khiêm.

1000 khối mà nói, có thể chuyển được thành... 10 khối?

Bùi Khiêm nhìn con số phía trên cảm thấy khóc không ra nước mắt.

....

....

Một tuần sau.

Phòng ngủ.

".... Không giải thích được, loại game rác rưởi này sao có thể phát hỏa như vậy?"

"Mau cút ra khỏi máy tính của ta!"

"Trên bảng xếp hạng lại có người đang liều mình dùng hơn bốn mươi giờ để vượt qua trò chơi này..... điên mất rồi!"

Mã Dương ở giường trên chơi đùa trò [Quốc lộ sa mạc cô độc] không đến năm phút liền thoát game, cũng không biết là game này làm sao nổi tiếng lên.

Mà Bùi Khiêm nằm ở giường dưới run lẩy bẩy.

"Ai, Khiêm ca, ngươi gần đây có chơi cái trò rác rưởi mới nổi chưa? Chính là cái trò Sa mạc quốc lộ gì gì đó?" Mã Dương từ trên giường mò đầu xuống hỏi.

"... Không." Bùi Khiêm nói thật, trò chơi này hắn cũng không có chơi qua.

Bởi vì hắn biết quá rõ, trò chơi này thật sự mắc ói, làm sao chính mình có thể chơi đùa...

Mã Dương vỗ đùi "Quá hại người! Cũng không biết thằng khốn nào thất đức làm cái trò này, lòng lang dạ sói!"

Bùi Khiêm "..."

Ta thật không có ý định cho các ngươi chơi a! Là các ngươi từng người nhất định phải chơi, còn trách ta được sao?!

Bùi Khiêm vạn vạn không nghĩ tới, trò chơi này đã nổi tiếng đến trong trường, thậm chí là đến trong phòng ngủ của hắn...

Thời gian một tuần vừa qua, trải qua rất nhiều video nhắc tới cùng truyền thông game điên cuồng phát ra, [Quốc lộ sa mạc cô độc] hoàn toàn phát hỏa, nổi tiếng đến khiến Bùi Khiêm hoài nghi nhân sinh.

Hắn vô cùng vui mừng, do chính là bình đài truyền trực tiếp năm 0 9 còn lâu mới bốc lửa được như mười năm sau được, coi như trạng thái bây giờ, một nhà bình đài truyền trực tiếp độc quyền trước mắt chỉ có vẻn vẻn mấy trăm ngàn người sử dụng.

Nếu như bây giờ bình truyền trực tiếp mà bốc lửa như mười năm sau mà nói...

Bùi Khiêm hoàn toàn không dám tưởng tượng hậu quả.