Kiều õng ẹo âm thanh mang chút tiếng địa phương, khàn khàn mà lại kéo dài độc đáo làm cho Bùi Khiêm ấn tượng khắc sâu.
"Chào các người xem thân ái của ba ba, ta vẫn là "Trò chơi hố cha - Kiều õng ẹo" quen thuộc của các ngươi đây."
"Trước đó mỗi ngày có người thúc giục ta đổi mới, nói là muốn xem ta chửi mắng trò chơi rác rưởi, vì sao ta lại trì hoãn đổi mới a? cũng không phải bởi vì ta lười, chủ yếu là tìm ra được trò chơi rác rưởi cũng không có đủ đặc sắc..."
"Rốt cuộc, nỗ lực không phụ lòng người, sau khi trải qua thời gian dài tìm kiếm, ta rốt cuộc tìm thấy được trò chơi này, đúng vậy, chính là khoản trò chơi mà các ngươi hiện đang nhìn thấy < Quốc lộ sa mạc cô độc >!"
"Đây là một khoản trò chơi phi thường thú vị, ở trong trò chơi này, ngươi có thể hưởng thụ toàn bộ tám giờ hành trình, tìm ra được ý nghĩa thật sự của thời gian, triết lý về nhân sinh cuộc sống!"
"Đây là một loại trò chơi bắt chước phong cách lái xe cũ rích thời xưa, ngươi không những được lái xe, thậm chí còn có thể ấn loa, nghe nhạc, còn có hưởng thụ xem phong cảnh trong sa mạc liên tục đổi mới!"
"Đúng vậy, tuy rằng xung quanh tất cả đều là đầy trời cát bụi, không có gì phong cảnh đẹp để xem, nhưng tin tưởng ta, cái bão cát này sẽ làm cửa sổ xe của ngươi mỗi giây đều thay đổi không giống, mà xem lâu hơn, thậm chí còn có thể nhìn ra ảo ảnh...."
"Cái gì, ngươi không thấy được? Yên tâm, trong tám tiếng đoạn đường đi, chỉ cần ngươi có thể kiên trì, nhất định là có thể nhìn đến!"
"Trừ những điều đó ra, trong trò chơi còn có hệ thống bảng xếp hạng vô cùng cao cấp b, vậy mà có thể thống kê được số lần mỗi một người chơi về đích cùng thời gian cán đích là bao lâu!"
"Ông trời của ta a, đây là một công năng vĩ đại thế nào, nó thời thời khắc khắc nhắc nhở ta đã tại cái trò chơi này lãng phí bao nhiêu sinh mệnh cuộc đời...."
"Khụ khụ, được rồi, mọi người hẳn là đều nghe hiểu, ta vừa rồi đều là nói xạo. Trên thực tế, trò chơi này hoàn toàn có thể bị bầu thành "Trò chơi nhàm chán nhất từ trước tới nay, Có một không hai!"
"Đúng vậy, ngươi không có nghe sai, mặc kệ là quá khứ hay tương lai, mặc kệ là trong nước hay ngoài nước, hẳn là sẽ không có một cái trò chơi lái xe so với trò này nhàm chán hơn!"
"Toàn bộ hành trình tám giờ lái xe, ngươi toàn bộ thời gian đều phải nhìn chằm chằm phía trước, bởi vì cứ cách vài phút còn có một đoạn quẹo vào, mà nếu ngươi không có đúng lúc vượt qua... Như vậy thật xin lỗi, ngươi thất bại, trò chơi của ngươi phải chơi lại từ đầu!"
"Đừng hỏi ta vì sao không ấn tạm dừng, vì sao lại không lưu trữ, bởi vì cái trò chơi này! Căn! Bản! Không! Thể! Tạm! Dừng! A!!!"
"Trò chơi này thú vui duy nhất chính là ấn loa và nghe nhạc, nhưng vấn đề là, ngươi không thể nghe được ca khúc mình thích, thậm chí cũng không thể thay đổi radio, ngươi nghe được đều là một ít ca khúc ít lượt chú ý, không phổ biến hoặc lỗi thời xa xưa, thậm chí ngươi nghe được ca khúc chói tai cũng không thể tua qua!"
"Mà để cho ta khiếp sợ nhất chính là điểm nhấn linh hồn của trò chơi này, vậy mà ở cuối cùng nó dùng một hàng chữ đề trào phúng ta! 'Chúc mừng ngươi, thành công lãng phí trong đời tám tiếng quý giá!'"
"Đúng vậy, đây là một khoản trò chơi làm người ta phải tự hỏi nhân sinh, nó thành công làm ta nghi ngờ về cuộc sống!"
"Nó làm ta nhận thức được thời gian của chính mình quý giá thế nào, mà trò chơi lại là một việc làm lãng phí thời gian nhất trên đời"
"Nếu trò chơi nhàm chán này có thể được cho điểm mà nói, giả sử 10 điểm là điểm tuyệt đối, ta nhất định sẽ cho nó 100 điểm!"
"Đương nhiên, cho dù là một trò chơi như vậy cũng không phải toàn bộ đều hoàn mỹ"
"Sau khi ngươi hoàn thành được trò chơi này lần đầu cần phải thủ tiêu nhân vật để làm bằng chứng xếp hạng, ta mãnh liệt đề nghị trò chơi nên gia tăng thêm một vài công năng bên dưới!"
"Đầu tiên, vì sao lái xe tới đích trò chơi liền xong rồi? Ta mãnh liệt đề nghị chạy đến đích xong là có thể quay lại vạch xuất phát mới đúng, như vậy liền thuận lý thành chương khai phá ra "Hình thức vô tận" của trò chơi!"
"Không bỏ qua mười lần chơi lại, ngươi làm sao có thể nói bản thân đã chinh phục được khoản trò chơi này?!"
"Ngoài ra, ta tha thiết yêu cầu gia tăng thêm chức năng nhiều người cùng chơi, người khác cũng có thể nhập phòng, ngồi ở trên xe nhìn phong cảnh hay cùng lái xe với nhau!"
"Hy vọng người chế tác nên trò chơi này có thể nghe được đề nghị của ta, đối với trò chơi bản cũ này đổi mới, như vậy nhất định có thể bán lớn!"
"......."
"Được rồi, tiếc mục mắng chửi kì này đến đây là chấm dứt, sau đó liền là tám giờ ghi hình toàn bộ hành trình chơi game, khán giả rảnh đến nhức trứng ả nếu không ngại có thể vào thử, xem hoàn toàn quá trình"
"Tin ta đi, sau khi làm xong, ngươi cũng sẽ bắt đầu với chính mình tự hỏi nhân sinh!"
Bùi Khiêm đem video này kéo một chút, phát hiện còn lại tám giờ mấy đúng là ghi hình của toàn bộ quá trình Kiều õng ẹo hoàn thành trò chơi.
Phía dưới khu bình luận nóng như lửa, khán giả cứ như cắn thuốc.
"Xem xong toàn bộ tám giờ hành trình ta bắt đầu đau đầu, hiện tại ta giống như cũng đang tự hỏi nhân sinh ý nghĩa...."
"Kiều õng ẹo hy sinh cũng quá lớn đi, thật là lấy mệnh làm liều a!"
"Kiều õng ẹo mau dừng tay a, sợi tóc của ngươi sắp không chịu nổi nữa rồi!"
"Hiện tại nhìn video đều có thể đe dọa sinh linh sao?!"
"Ta đã đi nhìn xem ghi hình, ta tin tưởng có thể ở trong sa mạc tình được chân chính ý nghĩa nhân sinh cuộc sống!"
"Phía trên, mang theo ta đê!"
"Trò chơi tên đầy đủ [Quốc lộ sa mạc cô độc], có thể tìm thấy ở trên cửa hàng trò chơi của chính phủ, không cần cảm tạ ta, ta lấy việc giúp người làm niềm vui a!"
"Mang thêm ta một cái +1"
"Lập nhóm đi ngắm cảnh thôi!"
....
Nhìn thấy tin nhắn bên dưới khu bình luận của video để lại, Bùi Khiêm lâm vào trạng thái hoàn toàn dại ra.
Thế giới này nhất định là có vấn đề!
Ta làm một cái trò chơi rác rưởi như vậy, thế nhưng còn bị streamer chơi xong lấy làm video tư liệu sống, hơn nữa hưởng ứng còn nhiệt liệt như vậy?!
Tuy rằng vẫn ngây ngốc như trước, nhưng Bùi Khiêm đã đại khái hiểu được trước sau mọi chuyện.
Trò chơi [Quốc lộ sa mạc cô độc] của hắn bị streamer chuyên làm chủ đề mắng chửi trò chơi Kiều õng ẹo phát hiện, sau đó Kiều õng ẹo linh cảm bùng nổ, làm luôn một kỳ phun video mắng chửi phát ra.
Nhờ vào lời nói của Kiều õng ẹo, đem độ chú ý độ trải rộng, sau khi cẩn thận biên tập cắt ghép kỹ thuật , cái đoạn video này liền phát hỏa!
Rất nhanh, video liền đưa tới một đám người chơi đến ngắm cảnh, rất nhiều người đều là muốn nhìn xem cái trò chơi này tệ tới mức độ nào?
Phương diện này hầu như gần hết người chơi chơi một chút sẽ không chơi lại, dù sao trò chơi quả thật quá buồn tẻ, nhưng hầu như đại bộ phận người đều không tiếc một khối tiền này, cũng không lo lắng chuyện đòi trả tiền lại....
Mà số ít người chơi bởi vì có tâm tính so sánh vị trí đứng đầu trong bảng xếp hạng hệ thống, thậm chí có người dụng tâm kín đáo bắt đầu bịa đặt lừa gạt???
Có người nói, sau khi chơi trò chơi đến bốn gio nhìn về bên trong sa mạc sẽ thấy một cái quả trứng màu sắc rất thú vị!
Thậm chí còn có không ít người ở bên dưới video nhắn lại hỏi video này có thể đăng lại được không...
Bùi Khiêm ý thức được, tình huống giống như không ổn.
Trò chơi này, làm sao lại phát hỏa?
Hình như rất khó có khả năng.... trò chơi này thua lỗ được???
"Như vậy tuyệt đối không được, ta phải làm cái gì đó...."
Bùi Khiêm không tính ngồi không chờ chết, hắn phải tự cứu!
Trò chơi này nếu thật sự phát hỏa lên, Bùi Khiêm liền phải bồi một đống vốn không thu về!
Bùi Khiêm cảm thấy được, có thể là giới thiệu vắn tắt của mình viết có vấn đề.
Rất hàm hồ, dẫn đến người chơi đễ hiểu lầm!
Phải hướng các người chơi thành khẩn thừa nhận, phải khuyên lui đám người chơi mới này, tuyệt không thể để bọn họ lại mua thêm!