Chương 3: Chương 3

Biết không thương lượng tiếp được nữa, hắn đành rời đi, cao sơn lưu thủy, hậu hội hữu kỳ( núi cao sông dài, có ngày gặp lại). Sau khi hắn rời đi, nàng cầm túi tiền lên, bước ra cửa, đưa túi tiền cho Tiểu Hoa, dặn dò nàng mua chút đồ, xong xuôi, nàng lại tiếp tục vào...đi ngủ. Dù sao ở đây cũng vô cùng yên tĩnh, không bị ai nhòm ngó, căn bản là không ai thèm tới, vô cùng thoải mái a~.

          Sau khi đánh một giấc đã gần đến trưa, vừa dạy đã thấy Tiểu Hoa lén lút ôm đồ về. Nàng khoan thai đi tới, sau khi Tiểu Hoa đặt hết đồ trên bàn, nàng liền tới thu dọn.

Đầu tiên là một bộ châm cứu, vừa để châm cứu vừa làm ám khí, tiếp theo là một thanh đoản kiếm( kiếm ngắn) sắc bén, sát thủ phải luôn mang vũ khí cạnh mình để phòng nhiều trường hợp xảy ra, đây là bài học đầu tiên khi nàng làm sát thủ. Tiếp theo là các loại thuốc chữa thương, vài bộ nam trang và y phục cho sát thủ, sau cùng là đồ ăn. Vì đã tính trước nên có lẽ tối nay lại phải đi làm việc kiếm thêm tiền, không thể cứ mãi ăn màn thầu khô cứng mốc meo và uống nước lã được.

Sắp xếp xong xuôi, ăn uống xong, cũng đã chiều rồi. Đang ngồi suy nghĩ xem nên làm đại phu hay sát thủ để kiếm tiền thì tiếng dậm chân cùng tiếng nói nóng nảy từ phía xa truyền tới " Tam tiểu thư, chờ nô tì với! " " Hừ tiện nhân kia sao lại may mắn như vậy, được tứ hôn cho tứ hoàng tử! " "Tiểu thư, nô tì nghe nói lần này tứ hoàng tử đến là để từ hôn Nhị tiểu thư đó, còn muốn thú vị tiểu thư khác của Thừa tướng phủ chúng ta nữa, chắc chắn là thú Tam tiểu thư người rồi." " Ngươi nói thật sao? " " Thật ạ" " Vậy chúng ta mau gọi tiện nhân kia, cùng xem trò cười của ả nào. "

Thiên Lam nhíu mày, vị hôn phu Tứ hoàng tử này nguyên chủ đã gặp vài lần, ấn tượng rất tổt, nhưng nàng không cho là vậy. Phân tích nhiều hành động trong quá khứ là biết, tên hoàng tử đó là tra nam rồi. Hậu cung của hắn sắp bằng hậu cung của hoàng đế luôn rồi, là kẻ vô cùng trăng hoa, vô dụng lại ăn chơi trác táng, có lời đồn rằng một trong số thiếp thất của hắn là phi tần của cha hắn, nếu không phải Chiêu Nghi-mẫu thân hắn giúp đỡ có lẽ hắn đã không sống nổi trong cung rồi, vậy mà mẫu thân hắn còn cố chống lại Hoàng hậu và Thái tử vọng tưởng cho tên phế vật vô dụng như hắn làm hoàng đế nữa chứ, nực cười mà!

Nếu không phải năm đó mẫu thân hắn được sủng ái lại nhìn trúng gia cảnh sau mẫu thân nàng, thì nàng đã không bị tứ hôn như vậy rồi, không hiểu sao lại có nhiều nữ nhân ngu ngốc thích hắn nữa chứ, khẩu vị cũng thật mặn a~.

Lại nói đến Hàn thị, nàng cũng rất vừa lòng a~Ngoại công này từ một tay buôn nhỏ, phát huy thành một thương đội lớn, bản thân hắn giờ là thương nhân vô cùng nổi tiếng, hắn đi khắp các nơi, rong ruổi giữa các nước buôn bán rất nhiều thứ, cũng vì vậy mà tất cả các lão hoàng đế của các nước đều nể hắn ba phần. Hắn cũng vô cùng quí nguyên chủ, muốn nàng thành thương nhân giống hắn, tự lập được sau này không lo sống khổ nữa, chỉ tiếc nguyên chủ quá ngu ngốc lại yếu đuối ngây thơ đã phụ lòng hắn không ít. Nhưng hiện giờ thì khác a, nàng là sát thủ với IQ 200 còn sợ không học được hay sao a~Tóm lại sau này nhất định phải gặp lão đầu này một lần!

Đang suy nghĩ miên man thì bỗng Tam tiểu thư đạp cửa đi vào, liếc mắt với nha hoàn, nha hoàn kia hiểu ý, liền ngay lập tức ném khay đựng y phục nên bàn, chống hay lên hông ra vẻ hống hách nói " Tam tiểu thư, phiền người nhanh một chút thay y phục này ra ngoài đại viện( viện chính, nhà chính) gặp Tứ hoàng tử. " nghe được giọng điệu xấc xược đó, Thanh Lam chỉ cười thầm trong bụng, hoàn toàn không biểu hiện gì cả, còn Tiểu Hoa đã giận tới tím tái mặt mũi " Này, ngươi ăn nói kiểu gì vậy? Tiểu thư cũng là Tiểu thư nhà Thừa tướng, ngươi dám xấc xược với chủ tử như vậy sao? " " Chủ tử? Phế vật như ả mà cũng xứng làm Tiểu thư Thừa tướng phủ, làm chủ tử sao? "Tiểu Hoa tức giận tới đỏ mặt, thật là quá quắt, bực chết ta!

Thiên Lam không hiện lên cảm xúc gì cả nhẹ nhàng nói" Được rồi, Tiểu Hoa, em mau giúp ta thay y phục đi. " Tiểu Hoa nghe vậy vội chạy theo Thiên Lam đang hướng cửa bước tới. " Tiểu thư, thật tức chết em mà. " Tiểu Hoa phụng phịu nói, nàng mỉm cười, nói " Tiểu Hoa, ngoan, chờ sau này ta sẽ bắt họ trả cả gốc lẫn lãi. " Tiểu Hoa gật gật đầu, chăm chỉ phụ Thiên Lam thay đồ.

Thay xong, Thiên Lam nhẹ nhàng, khoan thai bước ra ngoài. Nàng quay sang phía Thanh Lan " Tam muội, đi thôi. " " Hứ! Ai là tam muội của phế vật ngu dốt như ngươi chứ. " Thiên Lam chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, loại như Tam tiểu thư này là loại dễ đối phó nhất, tính tình nóng nảy, hống hách, chua ngoa lại ngu ngốc không có não, chỉ cần khích tướng một chút sẽ tự làm xấu mặt mình ngay.

Thiên Lam khoan thai, nhẹ nhàng bước đi, không chút gấp gáp dù thời gian trôi qua đã lâu. Nàng vừa đi vừa ngắm hoa cỏ khẳp nơi. Hừ! Nàng mới không thèm tên cặn bã như Tứ hoàng tử. Nàng còn chưa tính sổ với hắn, hắn đã cả gan vác xác tới, còn muốn từ hôn với nàng, được thôi, vừa đúng ý nàng, hơn nữa nàng còn có một phần đại lễ tặng cho hắn.

Nhẹ nhàng bước vào đại viện nàng khẽ liếc xung quanh. Quả nhiên, đại viện khác xa với nơi nàng ở, trên các kệ tủ, bày biện đủ loại bình cổ, vật trang trí. Nhìn vừa xa xỉ lại vừa tao nhã.