Chương 17: Đằng sau vẻ đạo mạo 1
Trong quán karaoke Trần Quang 1, một gã ăn mặt lòe loẹt đang ngồi vắt chân lên bàn trầm ngâm nhìn vào màn hình điện thoại. Đôi mắt tam giác, gò má cao, sắc nhọn, bên má phải hiện rõ một vết sẹo dài đáng sợ. Khuôn mặt của kẻ đã ngoài 30 ấy thật không phù hợp với bộ quần áo loè loẹt hắn mặc trên người chút nào. Hắn chính là Tú Sẹo - đàn em đắc lực của lão Quang, còn quán karaoke này là cơ sở lớn nhất trong chuỗi cơ sở karaoke của lão. Hắn là người phụ trách cơ sở này và còn quản lý một số cơ sở kinh doanh khác, dưới hắn còn một đám côn đồ lưu manh thân tín. Đủ để thấy lão Quang rất trọng dụng hắn. Dí điếu thuốc đang hút dở vào cái gạt tàn, Tú Sẹo nhả một hơi đầy khói thuốc về phía của thằng đàn em đang đứng trước mặt.
- Mày chụp được ảnh này lâu chưa?
- Dạ thưa đại ca! Em mới chụp chiều nay ạ.
- Mày đã nói hay cho ai khác thấy bức ảnh này chưa?
- Dạ chưa ạ! Em nhận ra đó là con gái ông chủ nên đâu dám nói bừa. Thấy cô chủ xuất hiện ở đồi thông với một thằng con trai trông rất tầm thường làm em thấy lạ nên chụp lại đưa về cho đại ca ngay. Có cô chủ ở đó nên em cũng không dám làm bừa.
Đương nhiên rồi hắn còn sợ vạn nhất đấy là bạn trai cô chủ, lỡ mà làm bậy thì hắn cũng thừa sống thiếu chết nhưng nhìn Hải và Hà cảm giác… rất không xứng đôi và không hợp lý nên hắn vẫn rút điện thoại ra chụp lại về xin ý kiến lão đại.
- Hmm! Đúng là không được bình thường.
Tú sẹo thầm nghĩ. Hắn gửi ảnh sang chiếc điện thoại của hắn rồi xóa đi trên điện thoại của tên đàn em. Ném trả lại cái điện thoại, hắn hỏi:
- Mày chiều nay thấy gì?
- Em thấy cô chủ cùng…
- Hử?
Tú sẹo gằn giọng, trừng mắt nhìn thuộc hạ.
- Dạ dạ! Em không thấy gì hết ạ!
- Thế mày vừa đến gặp tao làm gì?
- Dạ em đến nghe đại ca dặn dò công việc ạ!
- Tốt! Mày hiểu chuyện nhanh đấy! Tên mày là gì nhỉ?
- Dạ em tên Lã ạ.
- Lã đúng không? Tốt! Tao nhớ tên mày rồi! Làm việc cho tốt, tao sẽ không bạc đãi mày đâu! Còn ăn nói lung tung, để tao nghe được những thứ không hay thì mày hiểu sẽ thế nào rồi đấy!
Tiến lại gần, Tú Sẹo vỗ vai Lã rồi siết chặt.
- Dạ dạ em hiểu ạ!
- Được rồi! Đi làm việc của mày đi.
- Dạ! Xin phép đại ca, em lui ạ!
Sau cái xua tay của Tú Sẹo, Lã rời khỏi phòng mà toát mồ hôi hột, Lã cũng không biết việc hôm nay hắn làm là đúng hay sai nữa.
…
Một lúc sau, tại một căn biệt thự.
Ngồi trên ghế sofa, Quang trầm ngâm nhìn vào màn hình điện thoại, trên người lão mặc độc cái quần đùi, còn Tú Sẹo đang đứng bên cạnh lão chờ lệnh. Dù bức ảnh được chụp từ điện thoại in ra không được quá sắc nét lắm nhưng sao mà lão không nhận ra được đấy là con gái mình cơ chứ.
- Đã tra thằng nhóc trong ảnh là ai chưa?
- Em đã cho người tra rồi! Một thằng nhà quê lên đây học, cùng lớp với con anh nhưng thân phận của thằng nhóc này cũng có chút thú vị.
- Ồ! Thú vị thế nào?
- Nó là con trai của Nga, “đồ chơi” của đại ca!
- Vậy sao! Quả thực là thú vị đấy! Có vẻ như vài con cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga đây.
- Đại ca có cần em xử lý thằng nhóc đấy không?
- Từ! Tao không nghĩ con gái tao mắt nhìn lại kém như thế. Mắt nhìn người con gái tao cao lắm, nó được theo đuổi bởi cả tá thằng ưu tú hơn nhiều tao còn chưa lo. Đừng vội vàng quá! Nhắc con ả đó biết vị trí của mình đi, quản con trai cho tốt. Tao cũng không muốn con gái tao chơi cùng với mấy con kiến thấp kém này.
- Dạ e hiểu rồi! Em sẽ đi làm ngay!
Tuy nhiên Quang cảm thấy cùng xuất hiện ở đồi thông thế này thì cũng hơi lạ thật. Lão nghĩ rằng vẫn nên hỏi và nhắc nhở con gái đôi chút. Dù sao đứa con gái này của lão trước giờ cũng chưa từng dám nói dối hay cãi lời lão.
Trái với cảnh tượng có vẻ căng thẳng này thì ở dưới nền nhà ngay gần đó lại là một cảnh tượng đầy kích thích. Một người phụ nữ trong tình trạng lõa thể đang bị trói trong một tư thế hết sức dâm dục. Cô đang quỳ chổng cái mông to trắng trẻo vểnh lên lộ rõ âm hộ bị lấp đầy bởi cái dương vật giả đang không ngừng khuấy đảo bên trong. Cổ tay bị trói ở phía sau lưng trong tư thế quỳ khiến một bên má và cặp ngực lớn bị ép trên nền nhà. Phía sau những giọt dâm dịch không ngừng nhỏ giọt từ cái "miệng" hư hỏng, cái "miệng" phía trước cũng không “ngoan” hơn là bao khi dòng nước dãi cũng đang trào ra khóe miệng. Dù hai mắt đã bị bịt kín nhưng qua âm thanh cô vẫn nhận ra rằng đang có thêm sự xuất hiện của một người đàn ông khác. Không muốn thân hình lõa lồ của mình bị phơi bày trước mắt kẻ đó, cô cố giãy dụa thân thể nhưng bị trói chặt cùng sự mệt mỏi khiến cô chả thể nhúc nhích được dù chỉ một chút. Cố hét lớn mong tên ác ma kia dừng lại nhưng miệng cô đã bị lấp kín bởi quả bóng có quai đeo khiến cô chỉ rên lên thành tiếng “ư ử trong cổ họng, so với âm thanh rên rỉ động tình chả khác hơn là bao khiến cô đành bất lực. Toàn thân không ngừng run lên, cũng không biết vì sự chống cự yếu ớt của cô hay do cơn khoái cảm to lớn đem lại nữa.
Trước đây, không mất bao lâu để cô triệt để chấp nhận trở thành người đàn bà của Quang. Từ bạo dâm đến khẩu dâm tục tĩu về người chồng ở quê nhà, mọi trò dâm dục cô đều thỏa mãn hắn. Tuy bị hắn không thương tiếc trà đạp như một con điếm nhưng trong thâm tâm cô vẫn có một loại ảo tưởng rằng chỉ cần cô luôn làm hắn thỏa mãn thì cô sẽ luôn là người tình bé nhỏ của người đàn ông đầy quyền lực này. Dù cô ngã vào vòng tay của hắn không có nghĩa là cô tự coi mình là một ả đàn bà dễ dãi với mọi đàn ông. Nhưng giờ đây mọi ảo tưởng của cô triệt để vỡ nát, tên ác ma ấy coi cô không khác gì món đồ chơi thực thụ. Hắn dùng thân thể của cô để trêu đùa kích thích thuộc hạ cũng như dùng sự xuất hiện của tên thuộc hạ để đả kích cô. Còn hắn thì thích thú mà ngồi trên sofa vắt đôi chân gác lên bờ mông to tròn của cô, thi thoảng lại lấy bàn chân dí mạnh cái sextoy vào sâu tận cùng âm hộ của cô khiến cô phải rú lên vì khoái cảm.
Thực ra Quang là một người có tính chiếm hữu cao, dễ gì lão để kẻ khác chạm vào những món đồ chơi của lão. Là thuộc hạ thân tín sao Tú Sẹo lại không hiểu, hắn chỉ mở mắt khi cần và hạn chế nhìn về phía ả đàn bà kia nhiều nhất có thể dù dương vật trong quần hắn cũng đã cứng hết cỡ vì những âm thanh dâm dục văng vẳng bên tai. Lão Quang hiển nhiên hài lòng vì biểu hiện đó, nếu không phải Tú Sẹo có lẽ lão đã không cho vào. Lão thích thú nhìn thuộc hạ thèm mà không dám thậm chí kể cả nhìn. Còn con điếm của lão đang bị bịt mắt hiển nhiên sẽ không biết điều đó, chắc hẳn phải chịu nhiều đả kích lắm. Dày vò kẻ khác là thú vui của lão, từ lâu lão đã muốn thử trò này nhưng hôm nay mới có cơ hội. Lão biết những “món đồ chơi” của lão đều biết rằng lão có tính chiếm hữu rất cao. “Đồ chơi” của lão có thể vứt, có thể phá nhưng tuyệt đối không cho bất kỳ ai khác ngoài lão động vào (Tính chiếm hữu cao có di truyền chăng :v ). Vậy nên lão càng tò mò hơn, những con điếm sinh ra ảo tưởng từ sự chiếm hữu của lão sẽ ra sao khi tưởng rằng những điều chúng tin vào đều là sai, lão có thể ném chúng cho vạn người cưỡi. Chỉ nghĩ đến đó thôi cũng làm lão cảm thấy tràn đầy hưng phấn, dương vật ngoài 40 của lão đang ỉu xìu nhanh chóng ngóc đầu trở lại.
- Đợi tao cùng đi, tao muốn đích thân nhắc nhở con điếm đó.
Tú sẹo còn chưa kịp quay người rời đi đã bị lão Quang giữ lại. Cứ tưởng là lão ta sẽ mặc đồ rồi rời đi với gã, nhưng không. Lão rút phăng cái dương vật giả ra khỏi người đàn bà đang bị trói, rồi tụt nhanh cái quần đùi làm lộ ra cái dương vật đang cương lên của lão. Nhìn tên thuộc hạ đang quay mặt tránh đi, lão ra vỗ lên mông ả đàn bà rồi ra lệnh:
- Làm tốt lắm, thưởng cho mày được “thưởng thức” con điếm này này!
Tú sẹo và người đàn bà kia như không tin vào lỗ tai của mình. Khác với ả đàn bà kia cũng may Tú Sẹo đã theo Quang lăn lộn hơn chục năm làm sao gã không hiểu hai từ “thưởng thức” ấy có nghĩa gì. Vâng “thưởng” ở đây là được nghe âm thanh dâm đãng của người phụ nữ này chứ đâu như cô ta nghĩ rằng mình đã trở thành phần thưởng cho thuộc hạ của lão. Da gà cô nổi lên sau từng bước chân hắn tới gần, cố gắng dãy dụa và hét lớn như để biểu thị sự phản đối nhưng cô chả thể nhúc nhích được mà chỉ vang lên những âm thanh “ư ư” ngày càng lớn hơn từ cổ họng.
- Ha ha! Con điếm dâm đãng này cũng có vẻ rất mong chờ đấy, mày thấy nó rên rỉ với chảy nước nhiều cỡ nào kìa!
Lão Quang nhìn phản ứng của cô mà thích thú trêu chọc. Cô nào có mong chờ chút nào, dâm tình cô tuôn ra cũng là do lão Quang dày vò mà ra cả. Nhưng cái miệng đã bị chèn kín cô chả thể kêu oan được.
Bước về phía sau lưng ghế sofa lão Quang đang ngồi, Tú Sẹo đứng quay lưng về phía lão rồi mới lên tiếng:
- Cảm ơn đại ca “thưởng”.
Nghe tiếng Tú Sẹo vang lên phía sau, người phụ nữ triệt để tuyệt vọng. Lão Quang khoái chí cầm dương vật tống thẳng vào lỗ thịt của cô. Giờ đây cô cảm thấy tràn đầy căm phẫn và nhục nhã còn hơn cả khi xưa cô mới biết được bản chất của lão Quang. Vì cái cảm xúc ấy khi khiến cô không thể nào bình tĩnh mà nhận ra được rằng cái dương vật đang đâm lút cán trong âm đạo và đôi bàn tay bám trên hông cô không của phải của kẻ xa lạ nào hết. Nhưng do đôi mắt đã bị bịt từ đầu khiến cô không rõ những thứ diễn ra xung quanh, sự xuất hiện của người đàn ông lạ mặt mà cô nghĩ đã thấy toàn bộ thân thể mình cùng với lời nói của lão Quang và gã khiến cô không hề nghi ngờ mà tin rằng mình thật sự đã bị lão Quang ném cho tên đàn ông khác chơi.
Hai tay bám chặt hông người phụ nữ, Quang ra sức thúc dương vật vào từ phía sau. Từng âm thanh “bang, bang” va chạm da thịt vang lên giữ dội. Quang cảm thấy nứng tợn, chưa bao giờ lão thấy nứng như vậy, khiến con điếm của lão tin rằng đang bị người khác chơi còn tên có tiếng không có miếng thì đang đứng ngay phía sau lão vểnh tai chịu trận. Bỗng nhiên lão tưởng tượng ra người phụ nữ lão đang chơi là vợ của Tú Sẹo lão còn Tú Sẹo thì lại đứng bất lực ngay cạnh khiến lão càng nứng càng hăng hơn mà ra sức thao nàng. Kéo người phụ nữ kia thẳng lưng lên, hai tay lão chuyển sang mà dày vò cặp ngực cũng như giữ cho cô không đổ người về phía trước. Ở phía sau, lão tham lam liếm láp khắp cổ rồi vành tai cô. Lão Quang đã thật sự coi cô là vợ của Tú Sẹo mà đ- đéo.
Nếu trong tình trạng tỉnh táo có lẽ cô còn nhận ra đây là lão nhưng thật tiếc điều đó đã không xảy ra. Tâm trí cô chịu đả kích quá lớn, cô như thả người cho dục vọng để quên đi cái thực tại ghê tởm này. Cũng vì thế mà tiếng rên rỉ của cô ngày càng to hơn khiến Quang đang đắm chìm trong tưởng tượng được đ-t vợ đàn em thân tín cũng càng nứng hơn nữa, chả bao lâu sau trước sự kích thích to lớn từ tinh thần lão xuất tinh bơm thẳng vào tử cung của cô. Mỗi lần dương vật co giật là một lần lão run rẩy vì sướng, đã lâu rồi lão mới lên đỉnh đã đời như vậy. Vừa rùng mình lão vừa cố xoa nắn bầu vú cô, vừa cố tham lam hôn hít cái cổ ngọc ngà. Cảm nhận được hắn xuất tinh khiến cô rùng mình, bàn tay và cái lưỡi quái ác tưởng chừng quen thuộc với cô sao giờ lại xa lạ đến thế khiến cô nổi da gà vì ghê tởm, cô ghê tởm hắn cũng như ghê tởm chính bản thân mình. Cô cất tiếng khóc, tiếng khóc của sự tủi nhục. Nhưng tất cả những điều đó càng làm lão Quang cảm thấy cái tưởng tượng được chơi vợ đàn em thân tín của hắn càng chân thật hơn. Hắn cảm tưởng như thật sự vợ của đàn em thân tín của lão đang tủi nhục khóc trong vòng tay của lão vậy. Cái dương vật mới xìu chút còn chưa tụt khỏi âm đạo của cô ta đã cứng dần trở lại, lão cảm tưởng như mình có thể chơi thêm hiệp nữa, ham muốn của lão như được quay lại thời trai trẻ vậy. Nhưng lão biết rằng cái gì cũng có giới hạn của nó, đã đến lúc phải dừng lại. Quá ích kỷ sẽ làm hại đến nhân tâm, lão không muốn điều đó xảy ra với đàn em thân tín của lão, nhất là đang trong thời điểm lão vẫn còn đang cần dùng người. Tiếc nuối buông người phụ nữ đó rồi rút dương vật ra, lão mặc lại quần áo rồi mới cởi trói tay cho cô ta. Không nói thêm lời nào, lão cùng Tú Sẹo rời khỏi ngôi nhà bỏ lại người phụ nữ vẫn còn lõa lồ trên nền nhà khóc tức tưởi.