Chương 15: Quyết định nghiệt ngã
Đến bữa cơm tối, bỗng Hải mở lời với mẹ:
- Mẹ này!
- Có chuyện gì vậy?
- Mẹ mua cho con một chiếc giường nhỏ được không? Con muốn ngủ riêng.
- Sao tự dưng con lại muốn ra ngủ riêng vậy? Hay con lại giận mẹ cái gì rồi?
Nàng nghĩ rằng có lẽ con nàng đã phát hiện bị nàng theo dõi nên giận nàng đòi ra ngủ riêng. Đang buồn vì lâm vào bế tắc trong chuyện giải quyết mối quan hệ của con nàng và con gái lão Quang thì giờ lại thêm chuyện này, khiến nàng đã buồn lại càng thêm buồn.
- Không phải con giận mẹ mà là… là con lớn rồi đâu thể ngủ với mẹ được mãi.
- Nhưng từ lúc con dọn ra ở cùng mẹ, mẹ con mình vẫn ngủ chung mà. Giờ mà không được ôm con ngủ nữa chắc mẹ không ngủ ngon được mất! Nếu mẹ làm gì sai khiến con giận cứ nói mẹ nghe, mẹ sẽ sửa mà!
Nàng thắc mắc hỏi con nhưng câu trả lời phải khiến nàng trợn mắt bất ngờ:
- Con đã bảo không phải con giận mẹ mà! Mà mẹ à! Con lớn rồi, con là một người đàn ông đấy mẹ! Trước đây mùa đông thì còn đỡ vì lớp quần áo khá dày nhưng giờ trời vào hè rồi mẹ à! Cứ tối ngủ mẹ mặc mấy bộ quần áo mỏng tanh ôm con…con… khó ngủ lắm.
Nói xong hắn đỏ mặt cặm cụi ăn lấy ăn để không dám nhìn mặt mẹ nữa.
- Vậy… sao!
Nàng cũng bất ngờ lắm. Nàng biết con nàng lớn rồi, nàng cứ tưởng rằng mẹ con thì không sao nhưng
- Thằng bé cũng phản ứng với bà già này sao?
Nàng bất ngờ nghĩ.
- Mẹ cũng nên mua một tấm rido nữa ngăn giường con với giường mẹ. À giường của mẹ nên ở trong cùng nhất vì nếu không… mỗi lần mẹ thay quần áo… con thấy khá bất tiện... Con lớn rồi nên… mẹ không nên thay đồ trước mặt con.
- Ừ! Mẹ xin lỗi! Mẹ vô ý quá! Mẹ sẽ cố gắng sắp xếp.
Nghe con chất vấn khiến nàng cũng đỏ mặt vì ngượng.
Thực ra nàng không biết rằng chính nàng là một trong những nguyên nhân mà trong hơn nửa tuần Hải đã đến nhà nghỉ cùng Hà đến ba lần. Thời tiết thì nóng dần lên, mẹ cũng vì thế mà mặc đồ mỏng hơn, thậm chí thay đồ nhiều hơn, quá đáng hơn nữa là mẹ lại chả thèm mặc áo lót tại nhà. Cũng vì thế mà mỗi tối hắn lại càng khó ngủ dần hơn. Ham muốn kìm nén đã lâu, giờ còn bị người mẹ vô ý hở hang lại còn ôm ngủ mỗi tối khiến hắn càng thêm bứt rứt khó chịu. Hệ quả là vừa được mẹ đồng ý cho tiếp tục mối quan hệ với Hà, là ngay ngày hôm sau hắn đã hẹn nàng đến nhà nghỉ. Mới bị mẹ phát hiện cách đây không lâu với đã được dặn là phải hạn chế nhưng làm sao mà hắn chịu nỗi ngày nào cũng chịu kích thích đấy chứ. Lấy cớ là mẹ cho rồi để rủ rê bạn gái, chỉ trong 4 ngày đã có đến ba buổi chiều hắn và Hà đến nhà nghỉ.
Cũng hơi oan cho hắn, từ sau khi bị mẹ bắt gặp, tâm lý hai đứa sinh ra đề phòng hơn! Nhà nghỉ bỗng nhiên trở thành nơi hẹn hò lý tưởng hơn bao giờ hết. Hai đứa có thể cùng nằm thủ thỉ tình cảm, cùng nằm xem phim trên chiếc máy tính bảng mới được mua của Hà, đôi khi Hà cũng đem những món bánh nàng tự làm đến cho bạn trai nếm thử. Nhưng cũng không hẳn là oan hoàn toàn, vì sau những điều đó buổi hẹn lại kết thúc bằng những cuộc làm tình đã đời.
…
Đứng ngắm thân hình trần truồng trong chiếc gương nhà tắm, Nga âm thầm đánh giá cơ thể mình. Ở tuổi 34 nàng vẫn còn đẹp lắm, thân hình thon gọn không chút mỡ thừa, làn da trắng mịn, hai bầu vú vẫn còn khá căng tròn chưa hề xập xệ. Nàng thở dài, là nàng vô tâm rồi. Đã 2 năm, Quang không còn tìm đến nàng, cũng từ đấy nàng không còn để ý đến cơ thể hay bề ngoài bản thân nữa, những bộ quần áo gợi cảm để chiều lòng lão cũng bị nàng cất sâu vào trong tủ. Nàng vẫn là một người đàn bà, một người đàn bà ở độ tuổi đòi hỏi sinh lý không hề nhỏ. Nên đôi khi nàng vẫn phải lén thủ dâm những khi con đi học hay lén lút làm trong phòng tắm. Nhưng nàng quên mất, nàng vẫn là một người đàn bà hấp dẫn. Cơ thể nàng vẫn thu hút, hấp dẫn, kích thích con đực, huống chi con nàng con nàng cũng không còn nhỏ, đủ lớn để đè con người ta ra mà làm chuyện xấu rồi. Cũng không thể trách nàng được, đi làm nàng chỉ mặc những bộ quần áo đơn giản kín đáo có phần lôi thôi lỗ thời, chính nó đã che đi nhiều nét gợi cảm của nàng. Ở nơi nàng làm việc nàng là người lớn tuổi nhất, những người phụ nữ khác trong cửa hàng không giống như nàng mà đều chú ý trang điểm, ăn diện. Những tên đàn ông đương nhiên sẽ bị những người phụ nữ trẻ đẹp, biết trang điểm ăn diện thu hút mà bỏ qua bà cô ăn mặc quê mùa như nàng rồi.
…
Học bài xong, Hải đi làm vệ sinh cá nhân rồi leo lên giường ngủ nhưng hôm nay hắn nằm quay lưng giữ khoảng cách với mẹ. Nhung mới nằm chưa được bao lâu thì một vòng tay và thân hình nọ lại dán chặt vào người hắn. Thở dài, hắn thầm than:
- Mẹ lại thế rồi!
Cựa mình tách khỏi vòng tay của mẹ xoay người lại nhìn mẹ, nói một cách nghiêm túc:
- Mẹ à! Con đã nói rồi mà! Mẹ làm vậy… con khó ngủ lắm!
- Nhưng không ôm con thì mẹ lại khó ngủ! Thôi thì mấy hôm nữa con ra ngủ riêng rồi cho mẹ ôm ngủ nốt vài hôm đi mà!
Đây là nàng nói thật vì ôm con ngủ đối với nàng đã trở thành một thói quen khó bỏ rồi.
- Không được! Mẹ à! Mẹ cứ thế không sợ con không nhịn được làm bậy à?
Thấy con dứt khoát như vậy khiến nàng có chút bất ngờ, suy nghĩ của nàng cũng đơn giản thôi, là mẹ con mà lâu rồi con nàng sẽ quen thôi. Có lẽ dạo này trời nóng hơn, nàng mặc đồ mỏng hơn nên con chưa quen. Ngược lại nàng có chút tò mò liệu con nàng không nhịn được sẽ làm gì chứ? Nàng là mẹ nó đấy! Có lẽ nó chỉ dọa nàng thôi! Với suy nghĩ ấy nàng trêu chọc lại con:
- Mẹ cứ ôm đấy, xem con dám làm bậy thế nào.
Ôm gịt con vào lòng, nàng xoa đầu con trách móc. Đang xoa đầu thật mạnh đầy trách móc thì bỗng, trước ngực nàng chuyền đến cảm giác lạ khiến nàng dừng lại bật rên thành tiếng.
- A!
Thấy mẹ đình chỉ động tác khẽ lỏng vòng tay hắn cựa mình rời khỏi vòng tay mẹ. Nằm quay lưng về phía mẹ, hắn dịch một chút ra xa tạo khoảng cách với mẹ.
Nàng bần thần đưa tay lên sờ ngực mình, nó ướt. Con nàng, nó dám bú ngực nàng, không phải như một đứa trẻ mà như một người đàn ông. Bầu ngực kia vẫn còn cảm giác được một bàn tay cứng rắn nắn bóp. Nàng sốc có chút chưa dám thừa nhận sự thật này. Con nàng cố tình làm cho nàng sợ? Hay là chính nó có ham muốn với nàng? Nàng không dám hỏi, cũng không dám thử lần nữa, nàng sợ rằng câu trả lời sẽ khiến nàng không thể chấp nhận nổi.
Thực ra hắn không phải cố ý hoàn toàn. Khi nãy khi mẹ ôm gịt hắn vào lòng mà xoa đầu, trùng hợp thay đầu hắn lại ở ngay trước bầu ngực mẹ, hương thơm từ da thịt đàn bà cùng xúc cảm từ làn da mềm mại khiến hắn bị kích thích không chịu nổi. Cũng một phần muốn dọa mẹ một chút chỉ định đưa tay lên bóp nhẹ bầu ngực mẹ thôi, thế nào lại vô thức mút liếm cái núm vú đang cộm lên khỏi lớp vải mỏng.
…
Nga tỉnh dậy vào sáng sớm hôm sau thì đã không còn thấy con trên giường nữa. Nhìn chiếc đồng hồ treo tường đã điểm gần 7 giờ nàng biết rằng con nàng đã đi học. Thường nàng luôn là người dậy sớm nhưng hôm qua là một đêm khó ngủ với nàng. Cảm thấy chút khó chịu nhớp dính vùng hạ thân, nàng giật mình chợt nhớ lại giấc mơ đêm qua. Nó đúng là một “giấc mơ ướt át” nhưng đối với nàng nó là một cơn ác mộng. Đêm qua nàng đã mơ thấy con nàng mất kiểm soát mà cưỡng hiếp nàng. Dù đó chỉ là mơ nhưng nàng vẫn cảm thấy giận chính bản thân mình trong chính giấc mơ đó đã bị cuốn theo khoái cảm mà thuận theo con nàng làm cái chuyện tày đình.
Sau khi tắm cùng giặt xong cái quần lót cùng cái quần ngố vải đã bị bẩn bởi dâm dịch, khi nàng quét nhà bỗng phát hiện chiếc quần đùi cùng quần lót của con nàng ở dưới gầm giường.
- Cái thằng này sao lại vứt quần áo lung tung thế chứ!
Đang thầm trách con thì bỗng ngón tay nàng chạm phải một thứ nhớp dính. Nhìn kĩ lại nơi ngón tay nàng chạm, chiếc quần lót đang bị ướt đẫm một mảng đầy tinh dịch trắng đục. Cái mùi ngai ngái đặc trưng cũng đã xộc vào mũi nàng.
- Vậy là nó cũng có giấc mơ bậy bạ hôm qua sao? Hay là nó lén thủ dâm?
Nhớ lại lời con nói rằng mình khiến con khó ngủ, nàng đỏ mặt
- Chả lẽ vì mình nên nó phải lén thủ dâm mới ngủ được? Có lẽ nó tính dấu đi rồi đi học về mới lén đem đi giặt.
Nàng ngượng chín mặt nhanh chóng đem “vật chứng” mà thằng con nàng đã cố giấu đi giặt.
Hôm nay nàng không phải đi làm vì chủ cửa hàng hoa đã về quê vào đầu tuần trước. Nghe đâu phải ít nhất 1 tháng mới trở lại. Ngồi bần thần nhìn vào khoảng không nàng suy nghĩ về chuyện đêm qua
- Tại vì mình mà nó còn… thủ dâm chả lẽ ... cơ thể mình làm nó ham muốn đến thế sao?
(Thực ra thì hắn chỉ mộng tinh mà thôi nhưng trong giấc mơ người cùng hắn làm chuyện “ướt át” chính là nàng)
Lắc đầu xua tan suy nghĩ về chuyện này nàng nghĩ về chuyện cấp bách hơn, chuyện về mối quan hệ của con nàng và con gái lão Quang. Quanh đi quẩn lại vẫn chỉ là mấy ý tưởng không thực hiện được thì bỗng một ý nghĩ táo bạo chợt chạy qua suy nghĩ của nàng.
- Nếu là mình thỏa mãn ham muốn của con thì sao?
- Không không! Mình điên rồi. Tại sao có suy nghĩ tày đình ấy chứ!
Lắc đầu giữ dội như thể để phản đối suy nghĩ ấy, bỗng nàng chợt nhận ra.
- Nhưng đâu còn cách nào khác? Mấy đứa gái bán hoa thì chỉ khổ con mình rước bệnh vào người. Dù sao thân thể này cũng bị chà đạp rồi, còn trong sạch gì nữa.
- Nhưng liệu nó có khinh thường người mẹ này không?
- Dù cho nó có khinh rẻ người mẹ này thì sao chứ? Để con có thể thoát ra khỏi mối quan hệ nguy hiểm với Hà nàng hy sinh thân thể này thì nàng hy sinh thế nào cũng được. Nàng đã nợ con quá nhiều rồi!
Lôi những bộ quần áo gợi cảm ra khỏi tủ, thứ mà nàng tưởng rằng sẽ chẳng bao giờ động lần nữa thì giờ đây trớ trêu thay nàng phải dùng nó để quyến rũ chính con đẻ của nàng. Nàng cắn răng tự nhủ:
- Xã hội này vốn đã không công bằng rồi! Bây giờ mẹ con mình chỉ là con kiến nhỏ bé dưới nanh vuốt của lão Quang. Mình thì không sao nhưng còn con mình thì sao? Nó còn quá trẻ, còn cả một tương lai rộng lớn phía trước. Mình đã nợ nó quá nhiều rồi. Đến khi con mình bị giết liệu có ai trong xã hội này sẽ quan tâm ngăn cản cứu con nàng khỏi bàn tay lão Quang không? KHÔNG! Vậy thì tại sao nàng phải quan tâm đến định kiến xã hội, ánh mắt người đời! Những thứ đó đâu cứu được con nàng! Chỉ cần giữ chuyện này là một bí mật theo đến mồ của hai mẹ con nàng thì ai biết? Chỉ có trời mới biết được! Dù cho trời có phạt nàng cũng can tâm tình nguyện, miễn là có thể cứu được con.
Trong nàng như có một thiên sứ và ác ma đấu tranh. Cuối cùng thì ác ma trong nàng đã thắng. Gạt đi những giọt nước mắt cay đắng lã chã rơi trên khuôn mặt của nàng, phải bế tắc nghiệt ngã thế nào mà nàng phải đi đến bước đường cùng này cơ chứ? Xã hội này vốn đã không có công lý, công lý chỉ dành cho kẻ mạnh, quyền thế. Vậy thì kẻ yếu thế như nàng đây sẽ bất chấp tất cả để cho con nàng được bình an.