Thiên Tông tổng bộ, Đôi vợ chồng cửu vĩ hồ ly đang ngồi trên bồ đoàn. Ở dưới là mấy người truyền tin về các Bảo Địa khác về cho Thiên Tông. Hai người này đang mỉm cười Lão bà nói.
-Cuối cùng thì Địa Huynh cũng đã chọn ra Tân Thiếu chủ của Địa sao? Ha ha. Đã lâu lắm rồi a.
-Năm ngàn năm lại sắp đến. Không biết lần này chúng ta lại phải tổn thất bao nhiêu nữa.
-Lần trước Địa huynh đã cố gắng bảo vệ mọi thứ để rồi mất tất cả. Lần này có lẽ chúng ta cũng nên làm như vậy. Ít nhau sau này phi thăng cũng dễ nhìn mặt huynh ấy.
-Nàng nói đúng! Ít nhất cũng phải bảo vệ được vị Tân Thiếu Chủ kia. Nghe nói hắn có mang huyết thống của Địa huynh a.
Ngay lúc này, hai cô nương Tiểu Ly, Hoàng Tiểu Linh chạy đến. Bọn hắn nghe được tin có một người tên Hoàng Long giờ là Tân Quốc Vương của Á Nhân Quốc thêm cả những tin đồn là tên Hoàng Long này có một con tu hú rất là hoành tráng liền chạy đến chỗ hai người hai vị sư phụ hắn đang nói chuyện. Lão bà trông thấy cười nói.
-Tiểu Ly, Tiểu Linh! Hai con làm gì mà hớt hãi như vậy? Chú ý hình tượng một chút.
-Vâng sư phụ!
Hai cô nàng nghe nhắc nhở của lão bà liền cúi đầu, giờ đây không còn là hai tiểu cô nương nữa rồi mà đã là hai siêu cấp mỹ nhân. Một cô nương cao gầy thân hình đồng hồ cát không biết bao nhiêu người trong Thiên Tông theo đuổi. Một cô nương có hai tai hồ ly trắng siêu dễ thương động lòng người, thân hình khá nhỏ nhắn nhưng cũng rất quyến rũ a, nhưng không mấy ai theo đuổi vì cô nàng này gần như là con cưng của hai vị lão tổ a.
Lão sư trông thấy hai cô nương này vội vã đến đây, trêu đùa mấy câu.
-Ta biết rồi! các con thần tượng con tu hú của Tân Thiếu chủ Địa Tông đúng không? Ha ha ha.
Mới nói hết câu đã bị lão bà đánh chỏ vào ngực.
-Ăn nói linh tinh! Già mà còn… Ài.
-Ha ha! Ta chỉ là nói đùa thôi mà.
Hai người không để ý rằng ở dưới Tiểu Ly đang đỏ mặt, cô nàng này cực kì thần tượng với chủ nhân của nàng, với cả trước đây rất lâu, cái liên kết giữa nàng và Hoàng Long mất đi lúc Hoàng Long bị người ta giết rồi lại được kết nối lại nên nàng tin chắc rằng chủ nhân của mình chưa chết.
Hoàng Long là người đưa nàng đến thế giới này, chẳng biết nàng từ đâu ra, nhưng Hoàng Long là người đầu tiên nàng gặp cũng như là người đầu tiên chăm sóc cho nàng. Chính vì như thế nên nàng đã yêu Hoàng Long từ lúc đấy.
Đến bây giờ nghe tin có một người tên là Hoàng Long, không biết từ đâu nàng tin chắc chắn rằng đó là chủ nhân của mình. Ngay lúc nghe tin có người tên Hoàng Long nàng liền nghe ngóng rồi kể cho Tiểu Linh, cả hai cô nàng này đều bùng cháy lên hi vọng đó chính là Hoàng Long mà bọn họ biết.
Lúc bị lão sư phụ trêu chọc, Tiểu Linh lên tiếng thanh minh ngay.
-Không phải a! Con nghĩ đó chính là anh trai của con.
Cả hai vị sư phụ đều ngạc nhiên khi Tiểu Linh nói như vậy
-Thật sao? Trước đây ta từng nghe con kể qua, không phải mẹ và anh trai của con đã bị người ta hạ sát rồi sao?
-Đúng là như vậy! Nhưng Tiểu Ly cũng đã nói với con rằng muội ấy cùng Đại ca của con có một mối liên kết kì lạ. Muội ấy cũng tin chắc rằng huynh ấy sẽ không chết.
-Ta thấy hai con nói chuyện quả thật hơi vô lý a, cũng chẳng mang tính thuyết phục chút nào.
-Nhưng chúng con tin người ấy chính là anh trai của con!
Hai vị lão sư thấy hai đứa đồ đệ của mình khăng khăng như vậy rồi cũng không đành lòng bác bỏ.
-Được rồi! Các con đã quyết tâm như vậy. Bọn ta cũng không thể cản được, nhưng với một điều kiện. Hai con phải Độ Kiếp thành công rồi mới được đi.
Tiểu Ly nghe vậy xắn tay áo lên, vuốt mũi ngạo mạn nói.
-Hai người yên tâm! Một tháng con sẽ Độ kiếp thành công cho hai người xem.
-Ha ha! Được! Tốt! Ta tin con. Nếu như mà Độ Kiếp không thành công đừng trách vì sao ta giáo huấn con.
-Vâng!
Tiểu Ly cùng Tiểu Linh cúi đầu rồi trở ra khỏi phòng của hai vị sư phụ. Trên đường trở về Tiểu Ly cùng Tiểu Linh cùng nhau quyết tâm bế quan càng sớm càng tốt, Sớm ngày đột phát Độ Kiếp cảnh.
Đấy là về phần của hai vị tiểu cô nương ở Thiên Tông tổng bộ, còn về phần Hiên Viên Ý Nhi cùng Tiểu Quỳnh ở phân bộ của Thiên Tông ở Tam Bảo đại lục thì đang rất là căng thẳng.
Thiên Tông ở Tam Bảo Đại lục đang gặp rắc rối lớn khi một tên thiếu chủ của Ma Thần Tông bị Hiên Viên Ý Nhi giết vì tội dám giở trò sở khanh với nàng.
Nhắc đến Ma Thần Tông đây cũng là một trong Tứ Đại Tông của Thập Bảo thế giới, Tên thiếu chủ bị Hiên Viên Ý Nhi giết không phải là Thiểu chủ như Hoàng Long là Thiếu chủ của Địa Tông hay Tiểu Ly là Thiếu chủ của Thiên Tông mà là một tên thiếu chủ phèn của phân bộ Ma Thần Tông thôi.
Ma Thần Tông được biết đến với rất nhiều điều xấu, không việc xấu gì không làm. Nhưng bọn hắn cũng có một số việc cấm kị không bao giờ động tới như là bắt trẻ con cùng giết người vô tội.
Nhưng đó là thiết luật của Ma Thần Tông, còn đây là phân bộ của Ma Thần Tông, có lẽ bọn hắn đã đi lệch khỏi những thứ được xem là điều cấm kị kia. Đám Ma Thần Tông này ỷ vào việc bọn hắn là người của Tứ Đại Tông nên không xem ai ra cái gì, những việc cấm kị kia bọn hắn cũng làm. Bọn hắn lạm sát người vô tội hơn cả là còn bắt cả trẻ con để luyện ma công.
Tên thiếu chủ của Ma Thần Tông phân bộ này bị giết cũng vì như vậy, trong một lần hắn đang đi săn trẻ con thì bị Hiên Viên Ý Nhi bắt gặp, nàng chỉ ngăn cản hắn rồi nhắc cho hắn nhớ điều mà tu tiên giả không làm. Nhưng hắn không những không nghe mà còn muốn giở trò đồi bại với Hiên Viên Ý Nhi. Kết quả là hắn bị cắt thành sáu khúc. Đáng ra chỉ là bốn khúc thôi nhưng vì hắn có tận bốn tay nên thành ra sau khúc.
Sau khi Hiên Viên Ý Nhi xử lý tên này thì cả cái Ma Thần Tông phân bộ kia làm ầm lên, thề sống thề chết muốn diệt đi Thiên Tông phân bộ. Ma Thần tông người đông thế mạnh, hiện tại đang chèn ép Thiên Tông phân bộ không thở nổi a.
Ở trong Thiên Tông phân bộ, Hiên Viên Ý Nhi cùng Tiểu Quỳnh đang ngồi đó cùng với rất nhiều vị sư huynh cùng sư tỷ. Hiên Viên Ý Nhi lên tiếng nói.
-Tất cả đều tại muội mà ra! Hãy giao muội cho bọn chúng đi. Mọi người sẽ không sao.
Đại chấp sự của Thiên Tông Phân bộ ở đây là một Đại Hán to lớn như một con Cự Hùng vậy, hắn lên tiếng.
-Chưa có lệnh của ta! Muội giám sao? Chúng ta mà phải sợ đám Ma Thần Tông kia sao?
Phó chấp sự cũng lên tiếng.
-Đúng rồi đó! Muội không làm gì sai! Việc gì phải sợ bọn hắn. Để xem bọn hắn giám tuyên chiến với Thiên Tông chúng ta thật không?
-Nhưng….
-Không có nhân nhị gì hết! Ta đã quyết. Cùng lắm thì đánh với bọn hắn một trận. Lâu lắm rồi cũng không có đánh đấm với đám Ma Thần bố láo kia rồi.
Đại chấp sự cũng là Đại sư huynh ở Thiên Tông phân bộ này, hắn tên là Trần Phi Hùng là con của một trưởng lão ở Thiên Tông tổng bộ, so sánh ra hắn cũng là người có hậu thuẫn không nhỏ. Hắn rất được lòng tất cả các huynh đệ tỷ muội ở đây, một người chính trực ngay thẳng, một người ấm áp, luôn yêu thương tất cả huynh đệ tỷ muội ở đây. Trước đây không lâu vì một lần say khướt vì mở tiệc mà hắn đã cưới phó chấp sự ở đây a, cả hai đều có tình cảm với nhau nhưng chẳng ai dám nói để rồi rượu vào mới khơi mào mọi chuyện ra.
Trước cổng của Thiên Tông phân bộ đang rất là ồn ào, bỗng dưng im ắng hơn hẳn. Mọi người ở bên trong không biết chuyện gì xảy ra. Một tiểu sư đệ đứng trên đài cao lớn tiếng nói vọng xuống.
-Địa Tông phân bộ đến góp vui cùng chúng ta! Còn có cả Hải Thanh Tông cũng đến nữa! Đại sư huynh! Chúng ta nên làm gì bây giờ.
-Hả! Sao bọn họ đến làm gì? Sao tự dưng Tứ Đại Tông đều đến như vậy?
Mọi người đều cùng một câu hỏi trong đầu tại sao các Đại tông đều đến đây vậy.
Tiểu sư đệ kia lại nói vọng xuống.
-Hình như có cả người của Ma Thần Tông tổng bộ đến nữa.
-Chuyện gì vậy? Nhanh mở cửa ra xem chuyện gì bên ngoài.
Mọi người nhanh chóng tiếng về phía cửa chính, mở cửa ra. Bên ngoài lúc này đang có đến bốn nhóm người đứng đấy. Không đúng phải nói là ba nhóm người đứng một nhóm thì quỳ.
Đại sư huynh Trần Phi Hùng lên tiếng hỏi.
-Các ngươi làm gì mà đến tụ tập trước Thiên Tông chúng ta vậy?
Một nam tử ốm yếu như bị bệnh lâu năm mặc đồ trên ngực có biểu tượng của Địa Tông cười đáp lời.
-Gấu già! Ta đến mang quà cưới cho ngươi a! Lần trước ngươi tổ chức ta bận việc nên không đến được. Giờ mang quà bù.
-Ha ha! Cả tên khỉ bệnh người cũng có quà vậy làm sao bọn ta lại không có!
Người nói là một hình như là Nhân Ngư phó chấp sự của Hải Thanh Tông, rất là giống người nhưng hai bên cổ lại có mang như cá vậy.
-Ngươi gọi ai là khỉ bệnh! có ngươi là khỉ bệnh thì có!
Ha ha ha.
Mọi người cười phá lên, đám người của Địa Tông, Hải Thanh Tông này có vẻ đều là người quen từ trước. Chỉ riêng đám người của Ma Thần Tông tổng bộ vẫn chưa nói gì. Tam Đại Tông kia cười nói huyên thuyên đủ kiểu, một lúc sau một vị Ma Thần sáu tay tiến đến trước đám người của Tam Đại Tông môn nói.
-Lần này là Ma Thần Tông chúng ta sai! Đã không quản được phía dưới loạn. Mong các vị lượng thứ. Chúng ta sẽ không để chuyện này lặp lại dù chỉ là một lần. Cáo Từ!
Trước khi đi bọn hắn còn gặp riêng bên Địa Tông đưa một thứ gì đó rồi mới đi.
Đại sư huynh Trần Phi Hùng lại cười nói.
-Đám người Ma Thần Tông này cũng thật lạ kì, chủ tu Ma Công nhưng lại cấm không phạm vào những điều kia, rồi bọn hắn có phải là Ma Tu không?
-Lại nữa! Lần nào gặp ngươi cũng hỏi vậy! Sao không hỏi bọn hắn luôn đi cho đỡ mệt đầu.
-Tên Khỉ bệnh này, không khắc khẩu với ta ngươi chết à? Lần nào gặp cũng vậy!
-Làm sao? Cay ta à! Có giỏi thì cắn ta này.
-Thôi bỏ đi! Cắn ngươi lại mang bệnh vào người. Nói đi! Lần này đám các ngươi đến đây có việc gì?
-Ha ha! Đến rủ ngươi đi chơi ngươi tin không?
-Nhảm! Nói đi!
-Đến rủ ngươi đi diện kiến Tân Thiếu chủ của bọn ta.
-Hả! Ý ngươi là tên Tân Quốc Vương Á Nhân Quốc kia sao? Tên lộ tu hú ngay lúc Đăng Cơ đại điện á hả? Nghe đồn tu hú của hắn lớn lắm a. Ha ha ha
Mọi người phá lên cười ha hả khi nghe đến vụ Tân Quốc Vương gì mà còn chưa xong lễ Đăng Cơ đã khoe tu hú cho khắp bàn dân thiên hạ xem rồi.
-Đúng là ngài ấy đấy! Tu hú to hay nhỏ thì làm sao? Ngươi ghen tị à?
Người dẫn đầu Hải Thanh Tông là một mỹ phụ che miệng cười nói.
-Không phải là ghen tị! Mà ta đang muốn làm Thiếu phu nhân của các ngươi đây!
-Ăn nói ngông cuồng! Già như ngươi mà cũng đòi với đến Thiếu Tông chủ của bọn ta sao.
Cả đám người này tranh luận một hồi lâu, tính chất giải trí cũng rất là cao. Trong lúc đám người này cãi cọ thì Hiên Viên Ý Nhi có nghe loáng thoáng qua rằng người mà bọn họ đang nhắc tới tên là Hoàng Long.
Lúc nghe thấy cái tên này, Một nơi nào đó đã chết lặng đi trong tim nàng bỗng nhiên như được nhen nhóm lên một tia lửa, bùng cháy đập dữ dội. Hoàng Long sao? Liệu đó có phải là Hoàng Long mà nàng biết. Liệu cái hi vọng nhỏ bé kia của nàng có phải sự thật, có phải Hoàng Long thật sự chưa chết? Một tia hi vọng nhỏ bé đã được nhen nhóm trở lại. Nhưng nàng cũng có một chút mất mát khi nghe đám người kia bảo người tên Hoàng Long kia đã có vợ rồi, cực kì xinh đẹp nữa là đằng khác.
Bao nhiêu câu hỏi được đặt ra trong đầu nàng lúc này, chỉ có Tiểu Quỳnh bên cạnh và hiểu Hiên Viên Ý Nhi.
-Tiểu Thư, tại sao chúng ta không đến đó thử! Nếu thực sự là tên Hoàng Long đó. Muội sẽ cho hắn biết tay vì dám cô phụ Tiểu thư.
-Tiểu Quỳnh! Không được.! Ta không biết có phải là hắn không cơ mà! Thêm nữa là ta đâu phải là gì của hắn đâu.
-Tiểu Thư!
-Ta không sao! Cứ đi thử xem như thế nào!
Hiên Viên Ý Nhi cố gắn nở một nụ cười, nhưng chẳng hiểu vì sao nàng lại cảm thấy rất là đau lòng dù không biết người kia có thực sự phải là Hoàng Long mà nàng biết hay không.