Chương 6: Ma nhập xác

Chương 6: Ma nhập xác

Nhóm Dịch: Bàn Tơ Động

Có thể nói là phúc đến thì ít, họa vào thì nhiều. Hôm nay vừa mới về nhà đã bị quỷ trong chính nhà mình xém tí nữa giết chết, bây giờ lại bị ma che mắt, số tôi đúng là hẩm hiu thật.

Nhưng tôi chẳng nghĩ nhiều, thật ra lúc nhỏ tôi đã từng thấy ma rồi, vậy nên không thấy sợ như người thường, vả lại mình có bùa cơ mà, làm chó gì phải sợ. Với cả mấy con ma nhãi nhép làm mấy trò trẻ con này làm sao bằng con quỷ ở nhà mình được, dùng nước tiểu của "cậu nhỏ" dọa nó được đấy.

Đến tận bây giờ giờ tôi vẫn còn trinh. Mỗi lần nhìn thấy mấy thằng nhà giàu ôm gái đẹp ra ra vào vào khách sạn tôi lại hâm mộ và ghen tị đến phát điên, nhưng giờ nghĩ lại, nhà giàu mà gặp phải ma đục tường thì biết làm thế nào bây giờ, ha ha, đáng đời hắn không phải trai còn trinh.

Có lẽ đây chính là tâm tính sân si, ai bảo tôi đã độc thân 18 năm trời, đến tay con gái còn chưa được nắm bao giờ, hừ, không tính mẹ tôi đâu nhé.

Lúc tôi chuẩn bị lấy "cậu nhỏ" ra đón ma thì đột nhiên đằng sau truyền đến một tiếng vang, tôi quay người nhìn lại lập tức ngây ngẩn cả người.

Có một bóng người đưa lưng về phía tôi, ngồi xổm cách tôi chừng một thước, nhìn dáng người là một cô gái, mặc một bộ váy màu đỏ, chẳng biết ngồi chổm hổm ở đó mân mê nghịch cái gì, tôi nhìn mà sốt ruột, váy đỏ, lệ quỷ mặc váy đỏ trong truyền thuyết!

Tôi bắt đầu căng thẳng, thôi đã đến nước này rồi, cứ bất chấp làm đại đi. Tôi lấy "cậu nhỏ" ra, quát về phía cô gái:

"Cô là người hay ma, từ đâu tới? Nếu không nói cậu nhỏ của tôi sẽ hầu cô đấy!"

Nói chung tôi cũng xác định người này là ma rồi, nhưng sau khi cô gái nghe tôi nói xong thì quay đầu nhìn lại. Tôi ngất, là một ma nữ xinh đẹp! Ma nữ này nhìn trông vô cùng đẹp, chết sớm tiếc thật đấy, ngực chắc cỡ B, haizzz... đáng tiếc đáng tiếc.

Tôi đang mải mê suy nghĩ, nhìn chằm chằm vào mặt cô ấy, đột nhiên cậu nhỏ của tôi tê rần, mẹ nó, mỹ nữ đá tôi một cước.

"Lưu manh!" Ma nữ kiểu như bị dọa, tiếp tục tát tôi một bạt tai. Ma nữ khỏe dã man, tát một cái thôi mà mấy cái răng của tôi đã muốn lung lay rồi, lúc lấy lại tinh thần thì thấy ma nữ đang giận dữ nhìn mình.

Mẹ kiếp, con ma này mạnh thật, tôi sai rồi, còn mạnh hơn cả con quỷ ở nhà tôi ấy chứ. Tôi lùi về sau hai bước, dè dặt nhìn cô ta hỏi:

"Rốt cuộc cô là ma gì? Còn tát người trực tiếp được nữa!"

Trừ lệ quỷ hung ác trong truyền thuyết ra thì tôi chưa thấy con ma con quỷ nào có thể trực tiếp giết người được cả. Bởi vì ma không có thực thể, nó chỉ có thể làm bạn sinh ra cảm giác muốn tự sát.

Ví dụ như bạn đang đứng trên tầng mười, nếu một con ma muốn giết bạn sẽ khiến bạn sinh ra ảo giác nhìn cửa sổ thành cửa ra vào, sau đó chạy ra hù bạn, lúc bạn giật mình sẽ chỉ nghĩ đến việc đẩy cửa chạy ra, mà đẩy ra nhảy xuống thì chết.

Rất nhiều ma quỷ dùng cách này giết người, đề nghị mọi người nếu gặp phải ma, trừ bỏ gặp ma mặc váy đỏ thì không cần lo lắng sợ hãi làm gì, cứ nhắm mắt lại niệm kinh Phật hoặc tĩnh tâm, nhìn thấy cái gì kinh dị cũng không được mất bình tĩnh.

Đương nhiên tôi đang nói tới ma quỷ bình thường, nếu con ma nào lợi hại hơn một chút sẽ bám lên người bạn, sau đó điều khiển bạn nhảy lầu, nếu bạn gặp phải loại ma này thì... thôi, chúc bạn may mắn.

Được rồi, quay lại chuyện chính đi. Bây giờ tim tôi đang nhảy loạn xạ lên đây này. Tôi không phải thằng ngốc, bây giờ chỉ có hai trường hợp, thứ nhất cô gái này là lệ quỷ hung ác, còn một trường hợp nữa cũng có thể xảy ra, đó là cô gái này là người sống, không phải ma quỷ. Sợ thật, giờ thậm chí tôi còn hy vọng đây là lệ quỷ.

Ôi, người ta là mỹ nữ đấy, trời tối mờ tối mịt tôi lại đi lấy cậu nhỏ ra dọa cô ấy, thế chẳng phải muốn cái mạng già này rồi hay sao, thanh danh của tôi...

Rất nhanh nghi vấn của tôi có đáp án, bởi vì tiếng của anh Tường vọng đến:

"Này, bà cô, chị chạy đi đấu đấy! Em tìm chị cả nửa ngày rồi đấy, cứ tưởng chị đi đâu mất tiêu rồi chứ!"

Anh Tường vừa đi vừa nói, lúc đến gần thấy cô gái đang tức giận hừng hực lửa nhìn tôi, ngây người nói:

"Tiểu Huy à? Khụ khụ, tôi nhầm thôi, hai người cứ tiếp tục đi" Nói xong giống như nghĩ gì đó, quay đầu rời đi.

"Lê Tự Tường! Chú mày quen thứ lưu manh này à? Chị giết chết mày!" Cô gái điên cuồng hét lên rồi vọt lên quật ngã anh Tường, anh Tường vội nói: "Bà cô à, nó bắt nạt chị thì liên quan gì đến em, chị đánh nó mới phải chứ, á á, đừng đánh nữa, đừng đánh nữa mà"

Tôi che mặt nhìn cảnh tượng tàn nhẫn trước mặt. Đột nhiên có cơn gió nhẹ thổi qua, cậu bé của tôi lạnh toát, cả người run rẩy, lúc này mới phản ứng lại, tôi lập tức cất cậu bé vào quần, kéo khóa, đứng một bên xem cô gái đánh anh Tường, vừa đánh vừa chửi:

"Đánh chết mày cái đồ lưu manh này, đến kết bạn cũng toàn quen mấy thằng biến thái!"

Anh Tường đang bị đánh cũng quyết nghển ra mắng tôi:

"Trần Huy, đồ khốn nạn! Đợi anh bị đánh xong xem anh có giết mày không!"

Tự dưng tôi có cảm giác muốn cô gái kia đánh tôi mạnh hơn chút nữa, nếu không lát nữa anh Tường xử đẹp tôi mất.

Nhưng nghĩ không lâu, tuy rằng vừa rồi cô gái làm tôi quên mất chuyện ma đục tường, dù gì đi nữa nơi này cũng có ma đấy!

Tôi thấy sau lưng lạnh lẽo, cực kì lạnh, như đang ôm một tảng băng vậy. Tôi vẫn đang bất động, không đúng, thân xác tôi vẫn chuyển động, chầm chậm đi về phía anh Tường và cô gái kia, nhưng hoàn toàn không phải do tôi kiểm soát!

Tôi bị nhập xác!

Thứ gì có thể nhập xác của tôi được cơ chứ? Ma quỷ bình thường chắc chắn không có khả năng! Tôi thấy anh Tường và cô gái kia không hề quay đầu lại, dường như không phát hiện ra điều gì bất thường. Tôi muốn hét thật to bảo hai người họ chạy đi, nhưng khổ nỗi không cách nào mở miệng được.

Cô gái và anh Tường đều đang quay lưng về phía tôi, đến khi chỉ còn cách họ một thước đột nhiên cô gái kia quay đầu, trên tay cầm một lá bùa nhìn tôi nói: "Hừ, một con quỷ tầm thường mà dám hù bà ư?"

Nói xong đến gần dùng sức dán bùa lên ngực tôi, trông thì dùng sức rất lớn nhưng tôi không có cảm giác đau đớn gì. Thân thể tôi nảy lên, tay phải cầm chai máu chó đen vụt về phía ót anh Tường. Chẳng lẽ con quỷ này chỉ đánh đàn ông?

Anh Tường mới bị quật ngã, vừa đứng lên đã bị chai đập vào đầu. 'Phịch' một tiếng, anh ấy lại ngã xuống. Nhưng trọng điểm là gì? Chính là máu chó đen! Vì chuyện này mà chai bị vỡ, hơn một nửa máu chó đen đổ lên tay tôi.

Đột nhiên miệng tôi phát ra tiếng kêu thảm thiết của một phụ nữ. Dựa vào tiếng kêu thì có thể đoán người phụ nữ này hơn ba mươi tuổi, nghe giọng vô cùng đau khổ.