Chương 24: Ác quỷ áo đỏ

Edit by PK

"Thái Lan nuôi ma quỷ?" Han Tư Phàm cau mày, ông lão cười lạnh nói: "Không nghi ngờ liệu lão có thể giết chết các cậu hay không sao? Lão không muốn tạo nhiều sát nghiệp, mấy cô cậu mau cút đi, quên hết những chuyện này đi là được."

"Anh Tường, xử lý như nào?" Tôi nhỏ giọng hỏi anh Tường, anh Tường nuốt nước miếng một cái, nói: "Anh làm sao biết được, chị Phàm, coi như chuyện này xong rồi đi, dù sao việc này cũng không liên quan đến mình."

"Mấy cậu có thể tiền đồ một chút đi được không!" Hàn Tư Phàm trợn mắt nhìn bọn tôi, chị ấy nói: "Đã học đạo, thì phải cứu giúp vi hoài chi tâm, loại chuyện này không gặp thì thôi, gặp rồi thì tất nhiên phải ngăn chặn!"

Hàn Tư Phàm nói xong, lấy chân đá về phía ông lão, ông lão thấy Hàn Tư Phàm chyaj về phía mình cũng sợ hãi, nói đến đánh nhau, chắc chắn ông lão không thể đánh lại Hàn Tư Phàm, ông lão nhanh chóng cởi những sợi dây đỏ trên thi thể đứa bé ra.

Vừa cởi ra, âm thanh đứa bé khóc vang lên thật thê thảm, trên tay ông lão không còn là một thi thể khô quắt nữa, Hàn Tư Phàm đã đến trước mặt ông lão, đánh cho ông lão phải lùi hai bước.

Tôi nhìn dáng vẻ yếu đuối của ông lão này, định xonng lên hỗ trợ, nhưng chợt cảm thấy sau lưng thật lạnh lẽo, giống như có một tảng băng đang ở ngay đằng sau lưung tôi, tôi quay đầu lại nhìn, hóa ra là một đứa bé, lúc này miệng của nó đang hung hăng hút cái gì đó ở đằng sau đầu tôi, tôi cảm giác đầu ngày càng nặng, ngủ thiếp đi.

Cũng mau anh Tường cũng không phải ăn không ngồi rồi, lúc đấy anh ở cạnh tôi, ngay khi tôi sắp ngất đi, anh tát cho tôi một cái, làm cả một bên má trái của tôi đau rát, nhưng cũng nhờ thế mà tôi đã tỉnh táo hơn rất nhiều, anh Tường nói: "Trần Huy, mày hãy tự cắn lưỡi mình, dùng máu của mày phun lên người đứa bé đó."

"Anh, anh Tường, em, em không thể không làm sao." Toàn thân tôi lúc ấy lạnh đến phát run, có điều tôi cũng không thể dựa vào anh Tường mãi được, tôi dùng sức cắn vào đầu lưỡi, đau đến toàn thân xiết chặt, rồi nghiêng đầu sang bên khác, phun một ngụm máu về phía đứa bé quỷ, đứa bé này năng lực không cao, bị dính máu tôi một cái, lập tức rơi xuống mặt đất, toàn thân tỏa ra làn khói xanh.

Tôi hung hổ nói: "Cũng không lợi hại lắm nhỉ"

"Các người, chờ đấy!" Ông lão cũng bị Hàn Tư Phàm đè xuống đất, đánh cho sưng mặt sưng mũi, quay lại mắng một câu rồi chạy xuống tầng, mà đứa bẻ quỷ bị dính máu của tôi cũng đã khô quắt lại trên mặt đất.

Hàn Tư Phàm thấy vậy, thở dài nói: "Không biết ông lão kia ở đâu đến, từ đầu năm nay, các tổ chức tà giáo ngày càng nhiều.

Tiếp đó, Hàn Tư Phàm thu lại đứa bé quỷ vào Bát Quái đồ: "Vẫn nên tìm cơ hội, siêu độ cho đứa bé này."

"Ông lão kia không phải là muốn trả thù chúng ta sao? Làm sao đây?" Tôi sợ hãi nhìn về phía Hàn Tư Phàm hỏi.

Anh Tường dùng sức đập vào đầu tôi một cái, nói: "Mày ngốc à? Có khi nào nhân vật phản diện không nói muốn báo thù, ông ta mà dám tới chắc chắn sẽ bị anh băm thành tám mảnh, ném cho cá ăn!"

Lúc ấy, chúng tôi cũng không nghĩ nhiều, về lại phòng chơi một lúc, sau đó bắt xe quay về trường học, nhưng ngay khi trở về lại xảy ra chuyện.

Khi đó, Hàn Tư Phàm không ngồi cùng xe với Kim Hỉ Thiện, mà gọi là Heo nhỏ đi, chị ấy và tôi, anh Tường, Thái Long đi cùng một xe, chị ấy nói có dự cảm không tốt nhưng dù sao chúng tôi cũng ở cùng nhau.

Khoảng 11h đêm, trên đường xe cộ không còn nhiều, khi lái xe đến đấu cầu sông lớn, đột nhiên Hàn Tư Phàm nói: "Tử Tường, Trần Huy, cùng chị xuống xe, Thái Long, tự về trước đi!"

Khi ở trong xe, vốn là phải nóng bức nhưng tôi lại cảm thấy mội luồng khí lạnh, tôi đã hiểu, chắc hẳn là có thứ bẩn thỉu!

Tôi và anh Tường không chậm trễ, trực tiếp nhảy xuống xe, Thái Long muốn xuống cùng nhưng bị chúng tôi ngăn cản nên đành một mình quay về trường.

Chúng tôi xuống xe, chờ khi xe taxi đã đi, chúng tôi thấy một cô gái mặt quần áo màu đỏ đang đứng bên cạnh cầu, trên tay còn cầm một quyển sách, chậm rãi đi về hướng của chúng tôi.

"Lại là ác quỷ!" Hàn Tư Phàm nhíu mày nói: "Cẩn thận, con quỷ này chắc chắn không đơn giản!"

"Ác quỷ?" Lúc ấy, tôi cũng không hiểu rõ ác quỷ là thế nòa, vừa nói xong, đột nhiên mấy xe xung quanh đều biến mất, xung quanh chúng tôi biến thành một khu rừng, trời thì đen như mực.

"Đừng lộn xộn! Chúng ta trúng Huyễn thuật rồi, nếu đi linh tinh, đi đến giữa đường sẽ bị xe đâm chết, nếu không cũng sẽ bị rơi xuống rồi chết đuối!"

Tôi chỉ nhìn thấy xung quanh đã biến thành rừng rậm, còn không có tinh thần nghe lời nói của Hàn Tư Phàm, Hàn Tư Phàm lấy ra một chiếc la bàn, nhìn xung quanh, chỉ vào phía trước, nói: "Con quỷ kia không di chuyển, cẩn thận một chút, chúng ta sẽ không đối mặt trực tiếp với nó, cúng ta còn chưa biết sức mạnh của nó như nào, lát nữa cho dù nhìn thấy thứ gì thì đừng hoảng sợ, nếu có cảm giác con quỷ đang lại gần mình thì kêu to lên, nếu bị chiếm hữu, nó sẽ khống chế khiến cho chúng ta đi tự sát, bất kể là ai, nếu thấy mình sắp bị khống chế thì kêu to lên, đến lúc đó hai người còn lại giữ chặt người đó!"

"Ừm!" Ba người chúng tôi lưng tựa lưng nhìn bốn phía, thật sự rất khí tưởng tượng khung cảnh xung quanh, vì ảo giác này quá chân thực, xung quanh thậm chí còn có tiếng chim hót.

"Giữ em lại!" Đột nhiên, anh Tường hô lên, tôi quay đầu lại, thấy anh Tường đanh muốn đi về phía trước, tôi vội vàng đưa tay kéo lại, nhưng sức của anh quá mạnh, tôi có cảm giác mình cũng sắp bị kéo đi theo, cũng may lúc ấy Hàn Tư Phàm cũng đưa tay ra, gắt gao kéo anh Tường lại.

Sau khi kéo về, Hàn Tư Phàm lấy một cây kim, châm vào người anh Tường, tôi nhìn thấy rõ ràng con quỷ từ trong người anh Tường chui ra ngoài.

Nữ quỷ này, nhìn qua mới hơn 20 tuổi, rất xinh đẹp, trong mắt là con ngươi được làm bằng gỗ, nhìn rất giống thật!

"Chị Phàm, chúng ta có nên thả con quỷ mặt gôc này đi không?" Tôi đề nghị.

"Chú mày có lòng tin, sau khi con quỷ này được thả sẽ không đi hại người nữa sao? Con quỷ này lợi hại hơn đứa bé kia rất nhiều." Hàn Tư Phàm nói như vậy, tôi cũng thực sự không có lòng tin, nếu con quỷ mặt gỗ này nổi khùng, không biết sẽ còn lợi hại đến mức nào.

Không còn cách nào khác, ba người chúng ta chỉ có thể lưng tựa lưng, tiếp tục giữ vững, lúc ấy tôi cũng đã hiểu rõ, chúng tôi chưa đủ khả năng để đối phó ác quỷ.